Tóm Tắt Dò Hư Lăng

Dò Hư Lăng của Tác giả Quân Sola kể về Sư Thanh Y là một cô bé bị mất ký ức từ hồi tám tuổi, sau khi mẹ Sư Cẩm Ức mất thì được Côn Luân bạn của mẹ đón về nuôi trong rừng trúc đất Thục, dạy cho cách tĩnh tâm và về các loại ngũ hành trận. Sau khi Côn Luân bị tàn phế, cả hai người yên bình sống dựa vào nhau.

Một ngày, Côn Luân bị một cô gái mặc đồ trắng đeo mặt nạ tới đưa đi, nói là đi gặp một người bạn cũ. Trước khi bị bắt đi Côn Luân đã đưa cho Sư Thanh Y một cuốn bí quyết trộm mộ, và dặn phải rời đi thật nhanh. Nhưng đêm đó trước khi rời đi, Sư Thanh Y bị hai người đàn ông lạ mặt đột nhập vào đánh ngất xỉu.

Sư Thanh Y bị đưa tới Tôn vương phủ, Tôn vương cũng chính là bạn cũ của Côn Luân, ông dùng Côn Luân áp chế Sư Thanh Y phải đi theo đoàn vào một hầm mộ tìm được tung tích những lá vàng có in chữ mà ông tình cờ phát hiện, đi cùng đoàn này có cả thân tín của

Vương gia là Lạc Thần – nữ nhân đeo mặt nạ.

Dò Hư Lăng là thể truyện trộm mộ. Khi dò la đường vào hầm mộ họ phát hiện đây là một hầm mộ của hoàng thất, có liên quan tới tộc Man Man, trên đường gặp rất nhiều chuyện kỳ quái, như hắc xà tấn công, thây ma trỗi dậy, thao thiết thú điên cuồng. Lúc bước vào hầm mộ rồi Sư Thanh Y chạy lạc, đi qua một đường mòn và nhìn được những bức phù điêu ở trên, nhìn ra được đây là một hầm mộ của Sở vương phi, một nữ tử tộc Man. Rồi bắt gặp một đoàn nữa cũng trong hầm mộ, dẫn đầu bởi Vũ Lâm Hanh – Cốc chủ Mặc Ngân cốc, chuyên đi trộm mộ.

Vũ Lâm Hanh là người quen cũ với Lạc Thần, nên cả hai đoàn cùng kết hợp với nhau đi tiếp.

Hai đoàn đi với nhau cuối cùng bước vào được đến lăng mộ, phát hiện những lá vàng là những mảnh ghép trên người của bức tượng Sở vương phi, liền cùng nhau tháo xuống, mỗi bên giữ một nửa. Hóa ra những lá vàng đó ghép vào sẽ có chỉ dẫn về bí thuật Trường Sinh được gọi là Ngọc thoi lục, gồm ba cuốn: Trường sinh, Tử vong, Thần nông, Tôn vương cũng là muốn tìm bí quyết đó. Lúc cả đoàn tìm đường đi ra thì gặp một bóng trắng, đó lại chính là Sở vương phi, nàng không biết đã sống bao nhiêu năm, luôn luôn ở tại trong hầm mộ này canh giữ cho quan tài của người con gái mình yêu, đã vô tình uống rượu độc chết thay nàng. Sở vương phi cũng là một người bất tử.

Trước khi đi Sở vương phi đưa cho Lạc Thần một chiếc hộp, vì Lạc Thần đã đưa ra một chiếc ngọc bội hình cá chép chứng minh thân phận. Chiếc hộp đó lại có thể mở bằng chiếc trâm cài tóc của Sư Thanh Y, chiếc trâm đó lại do Côn Luân tặng nàng, gọi là trâm ngọc Bệ Ngạn. Sư Thanh Y lén đi gặp Côn Luân, và biết rõ mục đích của Tôn vương, là muốn trường sinh và sống cùng vương phi của mình, người này cũng là sư muội của Côn Luân. Côn Luân nói trong cuốn sách Thần Nông, sẽ có chỉ dẫn về cách làm hồi sinh lại mẹ của Sư Thanh Y.

Vì vậy Sư Thanh Y, Lạc Thần, cùng Lâm Vũ Hanh (sau lại tới hợp tác cùng Tôn vương), cùng đi theo tấm bản đồ của một bậc thầy trộm mộ trước đó, đã chết trong lăng mộ Sở vương phi, đi tìm về bí thuật trường sinh. Trong khoảng thời gian nghỉ dưỡng này, Sư Thanh Y và Lạc Thần đã rất quen thuộc với nhau, Sư Thanh Y luôn tới viện của Lạc Thần chơi cùng nàng, và vào một đêm Lạc Thần bị phát sốt do phát bệnh hàn, Sư Thanh Y rất muốn cởi mặt nạ của nàng ra, cuối cùng Lạc Thần tỉnh dậy và cho phép Sư Thanh Y cởi, để lộ ra khuôn mặt xinh đẹp cùng dấu chu sa đỏ giữa trán của nàng.

Cả đoàn lên đường đi về phía bắc, theo bản đồ tìm Long rãnh để tiến vô. Cuối cùng với sự giúp sức của dân địa phương và sự dẫn đường của Ngạo Nguyệt – Con sói màu bạc to lớn mà trong ký ức Sư Thanh Y chợt nhớ trước đây mình nuôi. Long rãnh có cấu trúc giống như một tòa thành, giống như có rất nhiều người đã từng sống ở đây trước kia, khắp nơi đều có thể gặp được bạch cốt. Họ lâm vào rừng có tóc người chết đuổi giết, sau đó gặp cánh đồng hoa thôi miên, một bức phù điêu vẽ người đàn ông mọc cánh, mọi người rất cúng bái người này, được nghe Lạc Thần kể về câu truyện lưu truyền rất xa xưa là muốn bất tử thì ăn thịt những người có cánh đó, sau đó lần lượt ngã xuống vực sâu không đáy. Lạc Thần bị rượt chân té xuống, và Sư Thanh Y cũng nhảy xuống theo, cả hai không chết mà được sói Ngạo Nguyệt cứu, cùng tới được một cây đào to rất đẹp gặp cô bé Trường Sinh. Cô bé sống ở đây cô đơn một mình, sau khi mọi người thân đã bị chết hết lúc vùng này bị tấn công. Sư Thanh Y lại có những ký ức chợt xuất hiện về trận thảm sát đó. Ở đây Sư Thanh Y gặp được một xác thanh niên nhìn rất quen thuộc, dù người này chết rất lâu rồi mà xác không hề thối rữa, và một quan tài có một người phụ nữ giống hệt như Sư Thanh Y, mọi người cũng phát hiện ra được xác của người đã vẽ tấm bản đồ, nhưng trên người đó không hề có những lá vàng còn lại. Mọi người thu được một thanh kiếm bọc trong vải đen phong ấn, biết được về thông tin có một người gọi là chúa thượng cũng rất quan tâm về cây kiếm này.

Đọc truyện Bách Hợp Cổ Trung Đại hay cực.

Sau khi cả đoàn theo chân sói Ngạo Nguyện thoát ra ngoài, phát hiện được bé Trường Sinh đang bị thương do chim đại bàng đen tấn công gần đó, tất cả lại mang Trường Sinh về chăm sóc. Mối quan hệ của Sư Thanh Y và Lạc Thần cũng chuyển biến theo. Khi cả Sư Thanh Y và Lạc Thần rơi xuống vực, lúc trông coi Lạc Thần tỉnh lại Sư Thanh Y đã hôn trộm nàng, sau khi Lạc Thần tỉnh lại cũng đáp trả lại nụ hôn đó, cả hai coi như xác định quan hệ dù ai cũng không nói ra.

Cả đoàn không thu được lá vàng trở về gặp Tôn vương, khi vào thành nghe tin Hoàng đế đã chết và Tôn vương muốn soán quyền. Trong ký ức của Sư Thanh Y, mẫu thân Sư Cẩm Ức của nàng là một phi tử, và cha nàng chính là Hoàng đế, sau này mẫu thân nàng bị hoàng hậu giết hại, khiến nàng nổi điên lên và giết chết nhiều người trong cung. Khi Tôn vương đòi không được lá vàng, bắt đầu đòi Sư Thanh Y giao ra cây kiếm, hắn mang Côn Luân ra uy hiếp, còn căm hận muốn giết Côn Luân. Lòng hận thù của Tôn vương với Côn Luân bởi vì vợ ông là sư muội của Côn Luân vẫn luôn yêu Côn Luân, mười năm trước hẹn ông bảo mệnh cho nàng. Tôn vương tức giận nói ra hết bí mật, nói mẫu thân Sư Thanh Y vào cung là bởi vì Côn Luân trốn tránh, và nàng chính là một đứa mồ côi hai người đó đã nhặt được trong lăng mộ thôi.

Sau đó Tôn Vương Phi tới, tự cắm ba phát kiếm vào mình để hóa giải ân oán giữa cả hai. Tôn vương lo lắng cho vợ vội vã quay về không truy cứu Sư Thanh Y nữa, Côn Luân được thả và Sư Thanh Y sắp xếp cho bà sống ở một biệt viện bí mật với Trường Sinh, còn mình sẽ đi tìm nguồn gốc bản thân.

Sư Thanh Y cùng Lạc Thần một đường đi riêng, nhưng nửa đường lại có Vũ Lâm Hanh xuất hiện, cả ba lại chung đường đi đến Cô Tô (nơi Sư Thanh Y được phát hiện). Thành Cô Tô bao quanh có một sông lớn, tên là Bạch hà, đã có rất nhiều người chết trong đó, khiến người dân nghe tới cũng sợ hãi. Trong lúc điều tra Sư Thanh Y và Lạc Thần cứu được một thanh niên đánh cá, đang bị mê hoặc thần trí sắp nhảy xuống sông, hỏi ra mới biết mười năm trước kia 4 người Vương gia đã từng qua nơi này, ngọn núi họ từng vào bất chợt mười năm trước bị lũ lụt từ núi đổ xuống ngâm dưới nước. đó chính là dưới đáy Bạch hà. Lạc Thần nghi ngờ có người nuôi nhốt quái vật trong sông, nên mới cố ý bày trận pháp cho người dân không tới gần, còn có lời đồn về một công tử rất lợi hại ở Thính Vũ Lâu. Sư Thanh Y tới đó và phát hiện. vị công tử đó thường bán một loại hương nói là trừ tà, nhưng thực chất muốn mê hoặc đầu độc dân chúng, và hắn cũng là người quen cũ của Sư Thanh Y mà nàng không nhận ra. Tên là Doãn Mặc Hàn.

Doãn Mặc Hàn là một kẻ thích Sư Thanh Y điên cuồng, luôn mồm gọi nàng là Thiều nhi. Trước đây trong một lễ hội cả hai tình cờ gặp, hắn đã điểm nên trán Sư Thanh Y một cái và nói muốn mở phong ấn cho nàng, khiến Sư Thanh Y về nhà sốt liên tục mấy ngày liền, trên trán còn hiện lên một vàng trăng khuyết đỏ tươi.Giờ Doãn Mặc Hàn lại là người đứng sau việc nuôi yêu vật này.

Ba người Sư Thanh Y thuê một chiếc thuyền rồi ra sông Bạch hà, lặn xuống nước tìm vùng đất bí ẩn kia, phát hiện một con động lớn, xung quanh treo rất nhiều xiềng xích có khác ký tự trấn áp quỷ ma. Cả ba vô tình khởi động cơ quan, bị cuốn vào trong cái hố lớn, trong có rất nhiều xương cốt người không trọn vẹn, cộng một bộ xương ba đầu sáu tay mà người ta cố ý tạo ra.

Cả ba lần mò tìm được một dãy đường thông dạo, trên tường có khắc hoa văn của long và phượng xen kẽ nhau. Theo hoa văn đến đoán thì có lẽ đây là di tích được lưu lại từ thời Chiến quốc, khi đang đi lần mò trong đường nhỏ bất chợt mọi người dần bị tách ra, Sư Thanh Y gặp phải một người rất giống Lạc Thần, nhưng vừa gặp đã đòi hôn nàng. Nàng mê muội nhưng cuối cùng vẫn thấy lạ đẩy ra, kết quả lại nhìn thấy đó là một con giống người cá nhưng gương mặt lại trơn nhẵn chỉ có ánh mắt xanh xoáy ốc. Đó là mị vực, con mị vực đó bị đẩy đi chạy rất nhanh, những người còn lại nghe thấy tiếng Sư Thanh Y hét lên mới tìm được trở về. vừa tìm theo dấu vết mị vực vừa tìm đường đi. Ai ngờ đi thêm một chút nữa thì phía trước có tiếng chuông nhỏ, Vũ Lâm Hanh vừa nghe thấy tiếng chuông đó đã nổi điên đuổi theo, làm Sư Thanh Y và Lạc Thần vội vã chạy theo, ai ngờ lại lạc mất nhau tiếp. Sư Thanh Y rơi vào một căn hầm mộ nhỏ, có một cỗ quan tài chỉ nhỏ như dành cho trẻ em, khi nàng đang tò mò nhìn cây roi dài rất tinh xảo và bức phù điêu có một nữ nhân đang dùng cây roi ấy, thì một con vừa giống mèo vừa giống rơi có chín đuôi chui ra từ trong quan tài, đuổi giết nàng nhưng nhờ có cây roi dài mà nó lại thuần phục, bởi chủ nhân nó trước kia cũng dùng cây roi ấy.

Sư Thanh Y mang theo con Cửu Vĩ đi tìm Lạc Thần, khi tình cờ gặp được một đoàn quân ma gầy khô luôn đi tuần trong lăng mộ, hội họp được cùng với Lạc Thần, cả hai lại tiếp tục đi tìm Vũ Lâm Hanh, tìm đến được một hòn đảo nhỏ được treo ở trên không, những sợi xích nguyền rủa kia treo trên nó. Hai người theo vết máu và mảnh vải ở áo Vũ Lâm Hanh leo lên hòn đảo, phát hiện trên đó có một nữ tử mặc áo vàng nữa có y thuật gọi là Hoa Tích Nhan. Hoa Tích Nhan không biết vì sao Vũ Lâm Hanh cứ đuổi giết mình, vì Vũ Lâm Hanh bị trúng độc nên đang cứu chữa cho. Sau khi cả 4 người bị những bóng đen bí ẩn trên dây xích hòn đảo tấn công, một chiếc cổng được trói bởi xích mở ra thì cả bốn vào trong đó. Và lần nữa lại lạc mất nhau trong bóng tối, chỉ còn lại mình Sư Thanh Y và Lạc Thần ở bên nhau, vì Sư Thanh Y cõng Lạc Thần đang ngất vì phát bệnh.

Sư Thanh Y đi trong bóng tối, thì bất chợt bị bóng đen kia tấn công, người bị trúng độc khiến Sư Thanh Y hôn mê, và trong lúc ngủ mơ nàng mơ thấy mình cấm kiếm đâm vào người Lạc Thần. Giật mình tỉnh dậy nàng thấy Lạc Thần vẫn còn sống, mình cũng không chết và bóng đen tấn công mình kia thì lại chết rồi, vết thương giống như là vết thương nàng đã đâm Lạc Thần trong mơ. Sau đó đột nhiên lò dầu trong căn hầm tự nhiên cháy, từ trong đó bò ra một bộ xương đã nung đỏ bị ghép toán loạn với nhau, giống như một con thằn lằn trườn trên mặt đất, đang đi khắp nơi để tìm kẻ thù của mình. Theo quan sát, thì chiếc lò đó là một chiếc lò đốt người, ở trong chứa đựng rất nhiều hài cốt của các quan viên thời Chu Mục Vương, đã bị tuẫn táng cùng chủ nhân ngôi mộ.

Ba người lại tìm thấy nhau nhờ ánh sáng, sau đó đuổi theo con thằn lằn xương kia, trên đường đi nhặt được một cái tượng gỗ nhỏ được điêu khắc dở, có thể là do kẻ thù của những người đốt các quan viên kia lưu lại. Khi đi một hồi lại nghe thấy tiếng động, đến gặp thì thấy được Hoa Tích Nhan và một nam tử nữa là Bưng Yến. Bưng Yến nói hắn là thầy phong thủy, được Doãn Mặc Hàn thuê để tiến vào mộ xem. Từ lời Bưng Yến và Hoa Tích Nhan mọi người biết đây là cổ mộ của vị công chúa út của Chu Mục Vương, đó chính là người cầm roi trong bức họa. Cả 5 người họp lại với nhau kể lại những đường mình đi, vẽ được một bản đồ gần như hoàn chỉnh. Theo bản đồ 5 người đi tìm tấm cửa sắt to mà ngày xưa Côn Luân nói đã phát hiện Sư Thanh Y ở đó. Khi tới nơi tìm được lỗ khóa là dùng trâm Bệ Ngạn, mở cửa vào thì mọi người thấy được những bức họa lớn, miêu tả về câu chuyện Chu Mục vương đi trên đường, gặp một nam tử và một người to lớn tặng lễ vật, Chu Mục Vương rất cúng bái vật hình tròn này, cùng phong cho người to lớn kia chức tướng quân, nhưng sau đó lại ngũ mã phăng thây nam tử còn lại, mà kỳ lạ là có hình nào nói về vị công chúa kia.

Trong lúc mọi người đang tìm tòi thì phát hiện ra một chiếc bàn có khóa gồng xiềng với kích thước một đứa bé, và chiếc hộp giống như cất chứa chiếc trâm ngọc của Sư Thanh Y, nhìn thì giống như Sư Thanh Y chính là từ lăng mộ này lấy ra chiếc trâm đó, mở cửa mới thoát ra được ngoài. Lúc mọi người còn đang nghiên cứu tiếp, thì đoàn người của Doãn Mặc Hàn xuất hiện, đứng đầu trong đó là một nữ nhân tên Quỷ Trĩ tự xưng là chủ nhân của Lạc Thần, cũng chính là chúa thượng. Lạc Thần là người của Yên Vân Hải, ở Yên Vân Hải người cao nhất là chúa thượng, Lạc Thần là cung chủ Lạc Thủy cung, là bày tôi của chúa thượng.Quỷ Trĩ rất muốn chiếm hữu được Lạc Thần, trong ký ức Sư Thanh Y nhận ra Quỷ Trĩ là người sát hại cha mình, nổi điên lên muốn giết Quỷ Trĩ, Doãn Mặc Hàn ra nghênh chiến và cả hai đánh cho thương tích đầy mình, kết quả Doãn Mặc Hàn thua. Trước khi Sư Thanh Y kết thúc hắn, Lạc Thần đã gọi nàng lại không cho Sư Thanh Y bị lâm vào cảnh khát máu giết người. Doãn Mặc Hàn nói Sư Thanh Y có một nửa là chiến quỷ, và luôn nhìn nàng gọi tên Thiều nhi giống như là gọi một người khác qua bóng nàng. Trong khi cả hai đoàn đang giằng co thì chiếc quan tài phía sau chuyển động, Hoa Tích Nhan nhảy từ phía sau ra như phát hiện được thứ mình tìm, mọi người nhìn thấy một đôi nam nữ có cánh bị dây xích trong suốt xuyên qua ngực treo giữa không trung, máu luôn luôn chảy từ ngực ra xuống cỗ quan tài, giống như vẫn đang còn sống nhưng lại được treo ở đây cả ngàn năm trước.

Đúng lúc ấy cơ quan trong lăng mộ cũng được khởi động, đạo quân thây ma rối gỗ với sự lãnh đạo của Tướng quân to lớn gấp hai người bình thường trong bức họa kia, xông tới chém giết với quân của Quỷ Trĩ. Cả hai thương vong thảm trọng, Lạc Thần mở đường máu cho 4 người còn lại chạy trốn, nhưng khi Sư Thanh Y tỉnh lại thì nhất quyết đòi về tìm Lạc Thần. Thấy nàng đang gần như hấp hối nằm trong đám thi thể. Vì có mộng hoa quỳnh trong thân thể nên Lạc Thần cứu được một mạng, sau khi dưỡng thương cả ba từ biệt Hoa Tích Nhan đến Mặc Ngân cốc của Vũ Lâm Hanh. Ở đây Sư Thanh Y cũng được biết, kẻ thù của Vũ Lâm Hanh cũng có chiếc chuông đeo bên mình như của Hoa Tích Nhan, vì vậy nàng nhiều lần tưởng lầm Hoa Tích Nhan là kẻ thù mình. Trong lúc ở với Hoa Tích Nhan chữa bệnh, Sư Thanh Y cũng phát hiện trong thư phòng của Hoa Tích Nhan có một hộp gỗ cất chứa cuốn sách, trong đó ghi lại sự tích hình thành của ba vật thiêng do các thần tạo ra, một là Thiên mệnh kính mà Lạc Thần có, hai là chiếc hắc kiếm mà Sư Thanh Y phát hiện trong thành cổ Long Rãnh, và ba là một vật mất tích chưa tìm thấy.

Mang theo nghi hoặc đó Sư Thanh Y và Lạc Thần, cùng Vũ Lâm Hanh cáo biệt Hoa Tích Nhan ở Cô Tô thành, lên đường đến Mặc Ngân cốc. nhưng trước khi về sẽ ghé qua chỗ nghỉ dưỡng của Côn Luân. Ai ngờ Côn Luân đã trở về đất Thục, nơi ngày xưa sống cùng Sư Thanh Y, cả ba lại tới đó mới phát hiện ra một bí mật, Côn Luân luôn giấu xác của Sư Cẩm Ức – mẹ nuôi Sư Thanh Y sau rừng trúc, bảo quản trong một động băng, ngày ngày ra thăm và luôn hy vọng làm bà sống lại được. Nhưng Lạc Thần nói dù có sống lại cũng chỉ là một cái xác không hồn, nhưng cả hai không ai muốn đánh vỡ giấc mơ của Côn Luân. Ba người lên đường mang theo cả Trường Sinh cùng đi, lên tuyết sơn Bạch Mã bản doanh của Mặc Ngân cốc, dưới chân núi tình cờ vướng vào một câu chuyện, một người con gái của gia đình họ Trần chết bệnh đột nhiên sống lại, ai ngờ đó là do trong người nàng có một loại sâu độc ký sinh, nó điều khiển xác người con gái đã chết ấy, cả ba không bắt được con sâu đó, để nó cùng người gieo nó chạy thoát.

Đến Mặc Ngân cốc là chuẩn bị cho ngày giỗ của cố cốc chủ, cả ba lại phát hiện có Hoa Tích Nhan và Bưng Yến cũng đi theo lên, Bưng Yến là đi dạo chơi ghé qua, còn Hoa Tích Nhan là tới tìm Sư Thanh Y để chữa bệnh cho nàng vì được người nhờ vả. Trong những ngày giỗ lão cốc chủ và mừng năm mới, trong cốc xuất hiện ba kẻ trộm luôn có ý định phá hủy Từ đường (phòng thờ cúng). Dù cho Ngạo Nguyệt canh chừng nhưng cũng bị người bí ẩn đóng đinh tam hồn vào làm nó hôn mê, Từ đường bị phá hủy gần như hoàn toàn.Trong lúc truy lùng kẻ trộm và tìm hiểu nguyên nhân Từ đường bị dòm ngó, mọi người lại phát hiện Từ đường được xây trên một cổ mộ, và có quái vật bò lên từ cổ mộ đó quấy nhiễu Từ đường. Cả đám lại chuẩn bị bắt tay vào việc thám hiểm cổ mộ.

Mọi người cùng đi xuống cổ mộ dưới chân Từ đường, theo lời kể xưa kia của thế hệ trước, đây là lăng mộ của con trai Thường Ngọc tướng quân, một vị tướng tam phẩm ngày xưa, vì là nữ giả nam trang nên từ quan về ở ẩn. Trong lăng mộ Lạc Thần và Sư Thanh Y bị lạc, khi bị tiểu quỷ chủ nhân của mộ này đã biến thành quái vật lôi kéo vào một ngõ ngỏ trong tường, tách biệt hẳn với đoàn. Trong con đường hẹp đó cả hai gặp được một người nam nhân gầy béo, một trong ba tên trộm trước kia phá phách Từ đường, bị Lạc Thần chế phục sau đó bị bắt theo sau cả hai. Vì Sư Thanh Y bị độc của tiểu quỷ kia lây dính, mất rất nhiều máu dù máu nàng có khả năng bài độc, nhưng luôn suy yếu vô cùng. Lạc Thần luôn theo ở bên cẩn thận chăm sóc nàng, vì máu của Sư Thanh Y luôn chảy, và nó có vị ngọt kỳ lạ nên thu hút một con thú nhỏ giống sư tử, được khắc thành tượng canh cửa mới đẻ đến liếm máu. Sư Thanh Y thiện lương muốn cho nó chút máu của mình, Lạc Thần ngăn cản và dùng máu nàng thay. Cả ba phát hiện một cầu thang, đi xuống gặp một chiếc hầm vô cùng lớn, trong đó có hai con thú giống như sư tử canh cửa, vì tưởng Sư Thanh Y bắt con của mình mà đuổi giết cả ba. Khi Sư Thanh Y suy yếu vô cùng bị nó ngậm ở trong miệng, tưởng mình sắp chết rồi thì con thú nhỏ kia chạy về, ngăn cản cha mẹ mình ăn cả ba. Lạc Thần và Sư Thanh Y thoát chết, nhưng chiếc ngọc bội tín vật Lạc Thần tặng đã bị đánh vỡ.

Khi Sư Thanh Y tỉnh lại thì cả đám đã hội họp với Vũ Lâm Hanh, Lạc Thần dù bị thương ở vai nhưng không nặng, cả đoàn nghỉ ngơi trong mộ để hồi sức. Trong lúc bất chợt có một người nam nhân gầy viếng thăm, đó là Thất đệ của Tứ thúc béo ục ịch kia. Cả hai lại bị Lạc Thần bắt lại, biết được hóa ra đó là sư huynh đệ xưa kia của Côn Luân. Những người này tới phá phách cha Vũ Lâm Hanh vì năm năm trước cha Vũ Lâm Hanh từng lừa gạt họ chiếm một món đồ trân bảo hiếm thế, Minh U vòng trong lăng mộ của Hán Vũ Đế. Vòng này là một trong ba bộ thần khí cùng với Thiên mệnh kính, địa sát kiếm. Nó xuất hiện từ thời Chu Mục Vương, từng được vị vua này rất cúng bái, hình ảnh ấy được khắc trong bức họa ở mộ công chúa Cô Tô.

Thất thúc nói những tin tức này hắn đều là biết được nhờ nhìn những bức họa trong lăng mộ của Sở vương, cũng chính là trượng phu của Sở vương phi ngày xưa. Theo dòng lịch sử xem, thì đầu tiên là ở thời kỳ Chu Mục Vương, Minh U vòng xuất hiện, được Chu Mục Vương thể hiện trong bức họa trong mộ Công chúa đại Chu ở Cô Tô, sau đó nó mới bị lưu lạc đến thời kỳ Hán Vũ Đế. Rồi tiếp theo đến thời kỳ chiến quốc, Sở Vương biết ba vật này, Sở vương phi có trong tay Thiên mệnh kính, cùng bí thuật trường sinh Ngọc Lục thoi. Còn Địa sát kiếm thì là phát hiện ở thành cổ Long rãnh, trong quan tài của một nữ nhân rất giống Sư Thanh Y, và chìa khóa mở những cái này đều có cấu tạo là chiếc trâm ngọc Bệ Ngạn của Sư Thanh Y.

Đột nhiên trong mơ Sư Thanh Y nhớ lại chuyện cả cha mẹ mình, về việc bà là chiến quỷ và chém dứt một tay của cha nàng, với chiến quỷ thì càng yêu ai thì người đó càng dễ bị nguy hiểm, do yêu quá trở thành hận sẽ hủy diệt người này. Trong ngủ mơ vô tình Sư Thanh Y đã bóp chặt cổ Lạc Thần, cắn xé tay nàng khiến nàng đổ máu, khi bình tĩnh lại thì Sư Thanh Y hoảng sợ, bỏ chạy đi không muốn gặp người. Cả đoàn chạy theo tìm Sư Thanh Y, lại phát hiện ra một lăng tẩm, trong đó có đặt quan tài của tướng quân Thường Ngọc, cùng phía ngoài là xác hai cận vệ của tướng quân, một trong hai người ấy chính là quái vật đã xuất hiện trong mộ của nhà Vũ gia.

Tướng quân Thường Ngọc vốn là nữ nhân, giả trang làm võ tướng trong triều, không bao giờ gần nữ sắc. Nhưng một lần tình cờ trên phố ngăn kiệu của Liễu Âm (hoa khôi thanh lâu) không bị ngựa đụng, được Liễu Âm tặng một khúc đàn, dần dần nhớ mãi không quên, còn bất chấp cả quân luật đeo mặt nạ giả trang đi tìm nàng. Dùng tiền bao nàng một tháng trong thanh lâu chỉ để gặp mặt và nghe nàng đàn hát. Liễu Âm cũng biết Thường Ngọc là con gái, nhưng không hề nói ra, chỉ âm thầm câu dẫn. Thường Ngọc không dám vượt quá giới hạn, nếu hôm nào công vụ quá bận thì không vào thanh lâu, mà đến quán trà ở đối diện đó uống trà, ít nhất giải bớt nỗi khổ tương tư. Trong quán trà đó có một người cũng rất thường đến, đó là Lạc Thần. Lạc Thần và tướng quân cứ như vậy quen biết nhau, có một lần vì tặng quà cho Liễu Âm mà tướng quân nhờ Lạc Thần tư vấn cho tặng món gì hợp. Trước ngày bị đưa ra bán trinh tiết, Liễu Âm nói biết thân phận tướng quân, cũng bày tỏ thích nàng. Tướng quân quyết tâm chuộc thân cho Liễu Âm, nhưng không thể cưới hỏi đàng hoàng vì sợ quan lại lợi dụng đó kết tội mà chỉ xây một trang viện cho Liễu Âm ở. Cuộc chiến với Triều Tiên nổ ra, Thường Ngọc phải mang binh ra trận ba năm, Liễu Âm nói nếu Thường Ngọc chết mình cũng chết theo. Cuối cùng Thường Ngọc chiến thắng trở về, lại bị Hoàng thượng chặn đường và nói hãy từ quan, bí mật của nàng Hoàng thượng đã biết, chỉ coi như chết trận sa trường. Nửa tháng sau Thường Ngọc trở về kinh thành, tìm Liễu Âm thì lại nghe tin nàng vì tưởng lầm Thường Ngọc chết trận mà buồn bực ngã bệnh chết. Thường Ngọc ôm theo vò tro cốt của nàng cùng gia nhân lên đỉnh Tuyết sơn sống. Dọc đường cứu một đứa bé trai, đặt tên là Liễu Nhi. Năm Liễu Nhi tám tuổi cũng lâm bệnh chết, Thường Ngọc xây lăng mộ cho con mình, trước nửa tháng khi sắp hoàn thành, vì cạn kiệt bởi không cam lòng cùng buồn rầu, Thường Ngọc cũng ngã bệnh chết, sau đó táng ở trong lăng mộ. Con thú canh cửa mặc chiến giáp ở trong lăng mộ vốn là loài Tuyết báo sống trên Tuyết Sơn, lúc còn nhỏ đã được con trai Thường Ngọc nuôi đến lớn.

Khi hai xác cận vệ kia của Thường Ngọc sống dậy, tấn công làm mọi người hoảng sợ nhảy vào đường dẫn đến một căn hầm. Sư Thanh Y, Lạc Thần và Vũ Lâm Hanh không vào đó. Lúc sau xuống đó lại nghe thấy có tiếng người đánh nhau. Nhị bá của Sư Thanh Y bị loại sâu độc kia thao túng, nổi điên giết hết tất cả người của Vũ Lâm Hanh. Thất thúc nói cho Sư Thanh Y biết, loại sâu này tên gọi là tam thi thần cổ, từ trứng sẽ nở ra thành ba con, ông từng thấy ghi chép về nó trong lăng mộ của Sở Vương, và thấy cả vò trứng ở trong đó. Nguyên nhân xưa kia cha Vũ Lâm Hanh chết cũng là bởi cái này, Tứ bá là người đã gạt chân làm ông tế cạnh vò đựng trứng sâu độc, làm ông sau khi trở về liền bệnh chết. Tứ bá bị Vũ Lâm Hanh mắng mỏ, quá xấu hổ mà bỏ chạy đi.Mọi người đuổi theo Tứ bá, phát hiện một cây cổ mẫu mọc lên từ cỗ quan tài, đó có thể là quan tài của cha Vũ Lâm Hanh, ông đã bị dính trứng sâu độc và trở thành vật ký chủ của nó, sâu độc từ trứng sẽ nở thành trùng, rồi từ thân thể người ký sinh phát triển trở thành cổ mẫu để có thể tiếp tục đẻ trứng. Tam thi thần cổ vốn sợ lửa, sau khi dùng dầu đốt chết cổ mẫu, mọi người men theo nó bò lên trên đất bằng, lại bất ngờ bị tuyết lở vùi lấp. May mà có Ngạo Nguyệt mới dễ dàng tìm được vị trí cứu trợ mọi người.

T

hông qua những thông tin thu thập được, Lạc Thần và Sư Thanh Y tổng kết ra, cuốn Ngọc thoi lục về bí quyết trường sinh có ba cuốn, thì ba cuốn đó tương ứng với ba thần khí kia. Cuốn người sống là nói về trường sinh bất lão, giống như tính chất của Thiên mệnh kính, cuốn người chết nói về địa ngục sát niệm, giống như Địa sát kiếm, và cuốn còn lại nói về thuật khởi từ hồi sinh, giống như năng lực không ngừng sinh trưởng mà Minh U vòng mang lại. Sách Ngọc thoi lục này cũng là được viết bởi Sở vương bằng tư liệu thu thập trong dân gian, và sau đó khắc lên lá vàng.

Đêm đó Bưng Yến đưa cho Sư Thanh Y chiếc Minh U vòng lấy được trong mộ, Sư Thanh Y sờ một chút bỗng chốc thấy tóc và móng tay dài hơn ra, trên lưng cũng đau kịch liệt. Lạc Thần đã rút được một chiếc ngân châm được đâm vào lưng nàng từ rất lâu trước, trong trí nhớ thì người đâm ngân châm vào chính là Hoài Dương Tử, một kẻ cũng bất tử giống Lạc Thần. Trước kia khi Sư Thanh Y tám tuổi, nàng là người sống xót duy nhất bò ra từ trong rừng Tỏa long chìm uyên, nơi bị Chu Mục Vương khóa một ác long bên trong, cùng theo chôn rất nhiều dân vô tội, sau đó luôn đi theo sau Lạc Thần nên được Lạc Thần cưu mang, nhưng sau đó bị Hoài Dương Tử lừa dẫn đi lúc đang đứng chờ Lạc Thần trở về, làm nàng mất liên lạc với Sư Thanh Y suốt mười năm. Lạc Thần vẫn luôn nhớ tới Sư Thanh Y là người quan trọng nhất của mình mười năm trước, sau đó Sư Thanh Y mới được Sư Cẩm Ức và Côn Luân phát hiện ở Cô Tô và nhận nuôi, quên hết ký ức năm trước, kể cả Lạc Thần.

Hoa Tích Nhan không thể khám tìm được hết các ngân châm ở trong người Sư Thanh Y, mới ngỏ ý mời nàng cùng Lạc Thần đến Thanh Huyên gặp sư tôn của nàng chữa bệnh.

Mọi người cùng lên đường tới Thanh Huyên, thuê lại căn nhà ngày xưa Lạc Thần và Sư Thanh Y đã từng ở mười năm trước, chờ đợi qua Tết Nguyên tiêu sẽ đi xem bệnh. Sư tôn của Hoa Tích Nhan là một người tên Tư Hàm, có khuôn mặt trẻ như người hai mươi tuổi, Tư Hàm nói mình là cô cô của Sư Thanh Y, và nói Sư Thanh Y chính là công chúa của Thần hoàng. Thế lực của Tư Hàm rất mạnh, dưới tay có hơn 600 ảnh vệ phục vụ cạch bên, Tư Hàm nói Lạc Thần là kẻ tội nhân, đáng bị người phỉ nhổ, ý định muốn giam lỏng Sư Thanh Y không muốn cả hai bên nhau.

Trong suốt sáu ngày bị giam lỏng để chữa bệnh, Sư Thanh Y không được gặp cũng như liên hệ được với Lạc Thần, cuối cùng nàng tức giận xông ra khỏi phủ của Tư Hàm, thì biết được Lạc Thần đã quỳ gối trước của một ngày hai đêm, bị đông lạnh rất yếu ớt. Sư Thanh Y vội vàng ôm Lạc Thần trở về, bị Tư Hàm ngăn cản nhưng quyết định không nghe, cũng không thèm chữa bệnh nữa. Mặc kệ việc Tư Hàm nói nàng là công chúa thần hoàng hay là gì.

Trong lời kể của Lạc Thần, Thần hoàng chính là chỉ tộc người cao cấp của nhất bộ tộc người có cánh Nhược Diêu. Đó là những người có sức mạnh thần linh còn sót lại từ thời rất xa xưa, tộc nhân của Nhược Diêu sống như người bình thường, có chức trách phục vụ cho những người thuần chủng nhất của tộc, đó là những người có cánh, có số mệnh trường sinh. Từ thời Chu Mục Vương từng có câu truyện ăn thịt người Nhược Diêu được bất tử, nhưng thực tế chính là chỉ ăn thịt Thần hoàng.

Lạc Thần bị bệnh, Sư Thanh Y đi tìm đại phu xem bệnh cho nàng, nữ đại phu này lại là người mười năm trước hay chữa bệnh cho cả hai ở Thanh Huyên, nhận ra Lạc Thần và luôn khen nàng sao trẻ mãi. Từ những chi tiết ấy, Sư Thanh Y hỏi thăm một chút tin tức, cùng 6 ngày ngâm thuốc làm nàng dễ nhớ ra chuyện mười năm trước kia, cuối cùng phát hiện ra Lạc Thần bất tử. Lạc Thần kể cho nàng về cuộc đời của mình trước đây, có một tỷ tỷ tên Lạc Ảnh chính là người Sở Vương phi yêu, Thiên mệnh kính là do Quỷ Trĩ cướp từ một tộc nhân khác về, năm 20 tuổi Lạc Thần đã điểm huyệt Quỷ Trĩ rồi mang theo Thiên mệnh kính rời khỏi Yên Vân Hải, từ thời Chiến quốc đến nay nàng đã 1116 tuổi. Cuộc đời của nàng có một ân sư là Đông Phương Sóc, người này lại bị chết bởi Hoài Dương Tử trong thời Hán Vũ Đế, Hoài Dương Tử là một kẻ chuyên nuôi cổ độc, cùng mê hoặc Vũ Đế về thuật trường sinh, Lạc Thần luôn muốn giết hắn trả thù. Trong vài ngày dưỡng bệnh, cả hai phát hiện Quỷ Trĩ luôn phái một con chim trinh sát theo dõi mình, lo lắng cho Côn Luân nên muốn trở về đất Thục, Lạc Thần lại bất ngờ nhận được thư khiêu chiến của Hoài Dương Tử, đuổi theo hắn cho đến Tỏa Long chìm uyên. Sư Thanh Y và Vũ Lâm Hanh đuổi theo tìm, cũng bước chân vào hang động trong Tỏa long.

Ở đây Lạc Thần đánh bại được Hoài Dương Tử, nhưng bị thương nặng, lúc cả ba đang ngồi nghỉ ngơi, thì Hoài Dương Tử dù bị thương những đã trốn thoát được và đóng lại miệng cửa thoát khỏi Tỏa Long. Ở trong Tỏa Long Sư Thanh Y gặp Doãn Mặc Hàn luôn đi theo phía sau, đã lén vào đây trước khi cửa bị đóng, qua lời kể của hắn nàng dần dần nhớ lại mọi việc, cảnh vật trong Tỏa long cũng rất quen thuộc với nàng, bởi vì đây là nơi nàng đã sống cả ngàn năm. Tỏa Long chìm uyên chính là Gò đất Côn Luân, nơi vị thần cuối cùng tiêu tán và tạo ra ba thần khí, thời gian ở đây không hề lưu chuyển, một ngàn năm trước một đứa trẻ bước vào thì vẫn sẽ là một đứa trẻ suốt một ngàn năm.

Xưa kia ở thời Hỗn độn, các vị thần dần dần tiêu tán đi, chỉ còn lại Tây Vương Mẫu. Trước khi Tây Vương Mẫu cũng tiêu tán nốt, bà ở tại Gò đất Côn Luân này dùng máu của mình luyện ba hóa thạch thành ba thần khí, truyền cho các thuộc hạ của mình bảo quản là Tam chim xanh, ba nam tử có trên lưng mười sáu cánh chim vàng. Ba người này vì để sinh sản đời sau, kết hôn với những người có thần lực khác, sau dần dần kết hôn với cả con người, làm huyết thống dần dần bị pha loãng. Các đời sau phân thành hai nhánh, một là những người không có cánh gọi là Nhược Diêu, giống người bình thường, và một là những người có cánh gọi là Thần hoàng, họ bất tử, Thần hoàng vương là người sẽ có nhiều cánh nhất.(16 cánh)

Tộc chiến quỷ là nô bộc của Tây Vương Mẫu, ít cảm tình mà chỉ dùng để đánh nhau. Tộc chiến quỷ sinh sản bắng cách nhà trai thích cô nương nào sẽ thách đấu, nếu thắng thì được cưới người đó về, còn thua thì mặc nhà gái xử trí.

Lưu Thiều là mẹ Sư Thanh Y, là nữ chiến quỷ mạnh nhất nhưng rất xinh đẹp. Doãn Mặc Hàn là Lang gia tướng quân của chiến quỷ, muốn kết hôn với Lưu Thiều nhưng lại thua. Sau đó Lưu Thiều lấy Thần hoàng vương cha Sư Thanh Y, Doãn Mặc Hàn cũng đi theo đến vùng của tộc Nhược Diêu sống bên cạnh bà.

Sư Thanh Y tên thật là Thương Cẩn, lúc được tám tuổi cha mẹ Sư Thanh Y đưa nàng tới hành cung là Thành cổ Long rãnh nghỉ mát, ai ngờ ở đây mẹ Sư Thanh Y vì uống thuốc hòa tan máu chiến quỷ, bị thuốc phản phệ lại nên dễ phát điên, chém đứt một cánh tay của Thần hoàng vương và sau đó tự sát, được chôn cất tại thành cổ. Thần hoàng vương vì quá đau buồn trước cái chết của vợ, không ăn không uống nhiều ngày liền, vô cùng suy yếu. Doãn Mặc Hàn lúc đó lại oán hận vì ông không giữ được Lưu Thiều, cấu kết cùng Quỷ Trĩ mang quân Yên Vân Hải diệt sạch tộc Nhược Diêu ở Long rãnh, giết chết Thần hoàng vương, Quỹ Trĩ mang xác ông về Yên Vân Hải, ăn thịt và có được Trường sinh, cùng cướp đi Thiên mệnh kính, nhưng không hề mở được hộp cho đến ngày Lạc Thần dùng trâm của Sư Thanh Y mở hộp ra.

Sư Thanh Y nhờ được biểu ca bảo vệ nên thoát chết, tám tuổi đã phải lưu lạc ngoài đường, cố tìm đường về hoàng cung. Ai ngờ trên đường bị Hoài Dương Tử lấy tên giả dụ dỗ, xích lại bằng xích sắt nguyền rủa và nhốt ở Tỏa long chìm uyên, cùng nhốt với nàng có Bệ Ngạn thú canh của của tộc Thần hoàng, một người một thú cứ như vậy sống cùng ngàn năm. Sư Thanh Y bị nhốt trong Tỏa long chìm uyên một ngàn năm, sau đó tìm được đường thoát ra ngoài, ở Thanh Huyên gặp được Lạc Thần, rồi sống với Lạc Thần một thời gian.

Trong một lần Lạc Thần tìm được dấu vết Hoài Dương Tử đuổi theo, bị phát bệnh ngất ngoài đường, Sư Thanh Y lại bị Hoài Dương Tử lừa đi, lần này phong ấn bằng ngân châm và nhốt nàng vào trong cổ mộ công chúa ở Cô Tô. Sư Thanh Y lần nữa thoát ra khỏi cổ mộ, lúc này mới gặp Côn Luân.

Đám Sư Thanh Y theo lỗ hổng Bệ Ngạn đụng vỡ Tỏa long chìm uyên thoát ra ngoài, thì đã cạn kiệt sức lực, Lạc Thần thì gần như chết đuối dưới hồ nước, Sư Thanh Y hô hấp nhân tạo thế nào cũng không cứu được.Trong lúc tuyệt vọng đó thì Quỷ Trĩ xuất hiện, nói đã giết chết Côn Luân và lấy đi ba thần khí, mang theo xác Lạc Thần rồi lệnh giết chết Sư Thanh Y. Sư Thanh Y giết được người của Quỷ Trĩ nên thoát chết, được Doãn Mặc Hàn cứu và chữa thương, sau đó tìm đến Tư Hàm lên kế hoạch tấn công Yên Vân Hải, báo thù cho cha mẹ và cướp lại xác Lạc Thần. Nhưng Lạc Thần vẫn còn sống và muốn tìm cách thoát khỏi Yên Vân Hải, trước khi nguyền rủa trong máu thịt Thần hoàng vương phát tác và lấy tính mạng của nàng. Trước kia Thần hoàng vương đã hạ nguyền rủa vào trong máu thịt mình, làm Quỷ Trĩ ăn cũng bị trúng nguyền rủa. Lạc Thần bị Quỷ Trĩ bịt mắt bắt ép ăn cũng trúng bệnh băng hàn.

Sư Thanh Y trở về hoàng triều, được Tư Hàm rút ra mười lăm ngân châm còn lại, đưa quân Thần hoàng cùng đội chiến quỷ của Doãn Mặc Hàn, tiến đến đánh Yên Vân Hải. Doãn Mặc Hàn vì muốn bù lại lỗi lầm năm xưa, rất tận tâm giúp Sư Thanh Y bắt Quỷ Trĩ, cuối cùng đánh bại được Yên Vân Hải, bắt Quỷ Trĩ về giao nộp cho Sư Thanh Y, Doãn Mặc Hàn cũng tự sát chết trên chiến trường. Trước khi chết Doãn Mặc Hàn lưu lại cho Sư Thanh Y Hóa huyết châu, để nàng có thể hòa tan máu chiến quỷ trong người, để có thể tự do yêu mà không sợ tổn thương tới người mình yêu.

Trong trận đánh đấy vì bắt được tù binh có một nữ quân y bất tử của Quỷ Trĩ, là cung chủ một cung. Diệp Nhân Tâm xưa kia cũng muốn thoát khỏi Yên Vân Hải, nhưng bị Quỷ Trĩ bắt lại và phế hết võ công, sau này cũng cho nàng thành trường sinh, vốn cũng không ưa Quỷ Trĩ. Vì vậy đã khai ra tung tích Lạc Thần cho Sư Thanh Y, nói nàng mau mau đi ngăn cản không Lạc Thần đi vào rừng quỷ. Lạc Thần vì muốn trốn thoát khỏi Yên Vân Hải nhìn Sư Thanh Y cuối cùng một mặt, mới đi vào rừng quỷ nhưng bị rất nhiều yêu thú tấn công, may mà Sư Thanh Y đến kịp cứu, nhưng cũng nằm liệt giường.

Sư Thanh Y đưa Lạc Thần về hoàng triều, cầu xin cô cô mình là Tư Hàm giải nguyền rủa cho, Tư Hàm nói Sư Thanh Y phải chịu một ngàn roi quất thay Lạc Thần mới được, Sư Thanh Y chấp nhận và sau đó Lạc Thần được cứu. Ở lại hoàng triều một thời gian nàng từ biệt Tư Hàm cùng Trường Sinh, mang theo Vũ Lâm Hanh cùng Lạc Thần trở về đất Thục sinh sống. Lúc này mới được cô cô nàng cho biết Trường Sinh là đường tỷ của nàng, là con gái của Nhị bá, em trai thứ hai của Tư Hàm và anh trai của cha Sư Thanh Y. Vì Nhị bá và vợ mình đều là Thần hoàng mười sáu cánh, vì để sinh sản đời sau Tư Hàm cho cả hai kết hôn, nhưng vì quan hệ huyết thống gần nên sinh ra Trường Sinh bị thiếu hụt, không những không có năng lực mạnh mà còn mãi khờ dại ngây thơ, thân hình chỉ là trẻ mười tuổi. Còn nhị bá của Sư Thanh Y và vợ đã chết, chính là xác hai người có cánh bị khóa trên xiềng xích trong mộ công chúa Cô Tô, Minh U vòng cũng là do hai người này nắm giữ, cùng với trâm Bệ Ngạn của Sư Thanh Y. Theo chuyện xưa lưu truyền ờ thời Chu Mục Vương, về một lần Chu Mục Vương đi săn và gặp người thanh niên hơn hai trăm tuổi. hắn đã chỉ cho Chu Mục Vương biết ăn thị người Nhược Diêu sẽ được trường sinh, hai người đã bị hại chết bởi nam tử đó. Người đó tên là Yến Sư, chính là người đã bị ngũ mã phăng thây vẽ trên bức tường trong cổ mộ.

Sư Thanh Y trở về đất Thục, cùng Lạc Thần và Vũ Lâm Hanh bắt đầu vào việc xây dựng một cửa hàng, trong thời gian đó tình cờ gặp lại Bưng Yến, cả bốn người lại vui vẻ bên nhau. Sau khi nhà cửa hoàn tất, Sư Thanh Y và Lạc Thần tổ chức lễ thành thân, đêm động phòng nhận được hộp quà của Bưng Yến, đó là những bức tượng gỗ rất đẹp và nhìn cách điêu khắc rất quen. Lạc Thần nhìn tượng gỗ và biết được, Bưng Yến chính là Hoài Dương Tử, Sư Thanh Y cũng nhận ra được, Bưng Yến cũng chính là người đã lừa mình hai lần trước kia, và cũng là Yến Sư người đã hại chết nhị bá. Cả hai bị trúng độc bôi trên tượng, Lạc Thần thì bị Yến Sư vây trong trận pháp khó thoát ra, còn Sư Thanh Y bị Yến Sư đưa tới khóa tại Tỏa Long chìm uyên, mục đích của hắn làm tất cả là để muốn tìm lại ba thần khí, lấy máu của Thần hoàng và tụ tập thần lực trong Gò đất Côn Luân, làm sống lại người yêu Ly Cầu của mình – Công chúa út của Chu Mục Vương. Yến Sư giết Nhị bá Sư Thanh Y lấy được Minh U vòng cùng trâm Bệ Ngạn, sau đó ăn thịt để được trường sinh, hiến vòng đó cho Chu Mục Vương, được quen biết với Công chúa Ly Cầu. Nhưng bị các quan lại ghen tỵ rèm pha, Chu Mục Vương nghe lời nịnh thần ngũ mã phăng thây Yến Sư, Yến Sư dùng thế thân nên thoát chết. Ai ngờ công chúa nghe tin Yến Sư chết liền tự sát, Yến Sư quyết phải trả thù. Hắn xây dưng lăng mộ công chúa, dùng xiềng xích trói lại hai thần hoàng dùng máu họ nuôi dưỡng xác Ly Cầu. Muốn nhốt lại Sư Thanh Y và tìm ba thần khí để làm sống lại người mình yêu. Cuối cùng không làm sống được mà thần lực khiến xác công chúa bốc cháy, Yến Sư xông vào ôm xác người yêu mình rồi cả hai đều hóa thành tro.

Sư Thanh Y thoát khỏi Tỏa long chìm uyên nhưng không biết được tung tích Lạc Thần, thường xuyên đi khắp nơi tìm mà cũng không thấy. Nàng để Vũ Lâm Hanh trở về Mặc Ngân cốc, ở một mình tại đất Thục chờ Lạc Thần. Cuối cùng một thời gian lâu sau đó, ngồi trong rừng trúc gặp được Lạc Thần quay về sau khi phá giải được trận pháp, cả hai lại ở bên nhau.

Hiện tại dò hư lăng có 3 quyển: