K.A13: Clb bóng chuyền Karasuno

Nhờ trận đấu tập với Liên minh hàng xóm , Ace của Karasuno đã trở lại , cùng với đó là sự xuất hiện của Libero-thiên tài duy nhất của Karasuno.

" " Gọi đường chuyền một lần nữa đi ,ace ! " , Ôi tuổi trẻ thật tuyệt ~~~" Tadashi một cựu cầu thủ của Karasuno mở miệng trêu chọc.

" Nói mấy thứ kiểu như "Chừng nào tớ còn ở đây, cậu là mạnh nhất " nam sinh trung học cool thật đấy!!" Một thành viên trong Liên minh hàng xóm cũng tiếp lời , nhe nhởn cười chế giễu đám nam sinh đang muốn độn thổ luôn trước mặt .

Kageyama cùng Noya đứng trước mặt họ ngượng đỏ cả mặt, nào còn cái khí thế hùng hồn hét lên như khi ở trong trận đấu nữa đâu.

"Mà nhờ cậu nói thế tớ mới cảm thấy mình sẽ làm được đấy, cảm ơn nhiều Kageyama." Hinata mỉm cười, cậu thật sự ghen tị với Azumane, bởi chiều cao luôn là thứ khiến Hinata muộn phiền nhất, nhưng qua trận đấu cùng Aoba Jousai cùng đội tiền bối đã tốt nghiệp trong clb Karasuno cậu đã hiểu, chẳng có gì có thể khiến cậu phải buồn bực hay khó chịu một lần nữa, cậu sẽ không bao giờ phải chiến đấu một mình nữa, những người phía bên này tấm lưới đều là đồng đội cậu, khi cùng họ chiến đấu, cậu sẽ là người mạnh nhất.

Không chỉ vậy, Hinata nhìn Kageyama,vốn dĩ cậu tưởng hắn là một tên hung hăng, ngạo mạn dù đã trở thành đồng đội của Kageyama, nhưng không lúc nào cậu không lo lắng một ngày mình sẽ bị Kageyama hất tung khỏi đội, Hinata vì chính suy nghĩ của mình mà thấy buồn cười, dù sao từ nhỏ đến lớn không ngờ đây lại là lần khiến cậu lo nghĩ nhiều đến như vậy cũng là lần đầu tiên cậu có suy nghĩ phiến diện về một người nhiều đến như vậy.

Hắn chẳng qua là quá cố chấp đối với chiến thắng.

" Tên đần , nếu cậu mà đánh trượt tôi sẽ không chuyền cho cậu đâu. " Kageyama đỏ mặt quay đi.

Kageyama đỏ mặt, Hinata ngơ ngác, cậu không ngờ bản thân có thể nhìn thấy một mặt này của tên khó ưa đó, nghĩ nghĩ Hinata bỗng bật cười. Cậu không nghĩ đến sẽ có một ngày nhìn thấy mặt biểu cảm e thẹn ngượng ngùng trên khuân mặt luôn nhắn nhó như thiếu nợ của Kageyama.

Suga nhìn Hinata cười đến run rẩy, lại gần ôm lấy eo cậu kéo cậu vào trong lòng anh, cẩn thận đỡ cậu làm cậu ngồi xuống ghế. Anh dịu dàng khẽ búng chóp mũi cậu.

" Sao vậy , Suga-san" Hinata ngón trỏ lau vài giọt nước ứa ra khỏi khóe mắt vì cười nhiều, quay qua hỏi Suga.

"Một tuần nữa không phải chúng ta sẽ huấn luyện tại trường sao. Em với Kageyama không định thay đôi giày mới sao, có vẻ giày của em với cậu ấy sắp hỏng rồi đấy". Suga ôm cổ Hinata, gác cằm lên hõm vai cậu, chầm chầm nói, chỉ chỉ xuống đôi giày của cậu rồi giơ chân mình cho Hinata xem :"Giống đôi này của anh này, nếu góc bị sờn sắp rách ra hoặc dây giày có vấn đề là phải thay ngay , không thể để một đôi giày làm ảnh hưởng đến việc huấn luyện có đúng không?"".

" Osu" Hinata bị hơi thở như có như không của anh khẽ phất qua nhồn nhột ngứa ngáy, bất chi bất giác hai má đỏ bừng, vừa nghe anh nới như vậy liền như điện giật mà bật dậy, đứng nghiêm làm tư thế chào hét lớn:" Vào ngày mai em sẽ cùng Kageyama đi thay đôi giày mới".

"Hinataboke , ai cho cậu tự tiên quyết định hả " Kageyama đứng phía xa như bình thường hét ầm lên, tiện tay ném quả bóng đang cầm trên tay phi thẳng vào Hinata, cả hai lại xông lên oánh nhau. Tất cả mọi người cùng bật cười, đội bóng của họ đã có một bước cải thiện đáng sợ về những cầu thủ, ai trong họ cũng tràn đầy chờ mong vào tương lai.

Đây sẽ là bước đầu tiên của Karasuno.

Mọi người sau khi tập cùng nhau lau sàn dọn dẹp lại nhà thể chất và tạm biệt nhau ra về. Họ sẽ có một tuần tập huấn cùng clb, nhưng trước đó phải hoàn thành công việc ở nhà và trên lớp đã.