Chương 11: Phiên ngoại 4,5

PHIÊN NGOẠI 4: GHEN

Trịnh Hoan lần đầu tiên bước vào nhà ảnh đế, nhìn đầy tường đều là hình của mình, cả người chấn kinh rồi, vui rạo rực cả một đêm.

Ảnh đế chỉ huy cậu đem poster trên tường đổi đi thành hình album mới nhất. Sau đó lại chỉ huy cậu lấy poster cũ ôm xuống dưới đem vào phòng cất chứa.

Cậu đẩy cửa ra, trên tường "các tiền bối" phảng phất như mười tám vị La Hán trong chùa từ trên cao nhìn cậu chăm chú, "nhóm La Hán" còn phanh ngực lộ vυ", mi mục hàm tình.

Ảnh đế vui vẻ khoe cậu phòng triển lãm trân quý nhiều năm của mình.

Tâm tình của Trịnh Hoan một chút cũng không vui, cả một đêm đầu đều gục xuống, ánh mắt buồn rười rượi.

Ảnh đế thật sự không get được cảm xúc của thiếu niên, chỉ có thể mặc kệ cậu đi.

Liên tục cho đến buổi tối đi ngủ, Trịnh Hoan ôm eo của ảnh đế, ở trong lòng ngực của anh củng tới củng đi.

"Làm sao vậy đại bảo." Ảnh đế vuốt ve sống lưng của cậu, một chút một chút, ôn nhu hống.

Trịnh Hoan chính là muốn làm nũng, làm cho anh hống mình, chính cậu lại ngượng ngùng nói ra, sau khi được đến thỏa mãn rồi mới nhỏ giọng ghé vào bên tai ảnh đế nói thầm vài câu.

Thẩm Gia vui vẻ cười cười, sờ sờ đầu cậu: "Trong ngành giải trí này, các em có lẽ còn quá trẻ, nhưng các em có nhiệt tình, chịu nỗ lực, truyền đến cho mọi người động lực và sự vui vẻ, vậy là đủ rồi. Anh cũng không hối hận phấn qua các em bất kỳ idol nào." Anh ngừng một chút tiếp tục nói, "Bất quá em cùng với bọn họ không giống nhau, bọn họ chỉ có thể ở trong phòng cất chứa...Còn em, có thể ở trong phòng ngủ..."

PHIÊN NGOẠI 5

Trịnh Hoan có một người bà cũng là minh tinh điện ảnh ngày xưa, tên là Trịnh Minh Diễm, tuổi trẻ trong lúc cực hồng, sau khi gả chồng vẫn luôn ẩn bóng, chỉ có khi ngẫu nhiên có đạo diễn mời thì mới nể tình đi tham diễn.

Thẩm Gia khi mới xuất đạo có cùng nàng hợp tác qua một bộ điện ảnh, ở trong phim diễn vai mẹ con, hai người thường hay nói chuyện, Thẩm Gia miệng ngọt, vẫn luôn kêu nàng là Minh Diễm tỷ, chọc cho nàng cười khanh khách không ngừng.

Năm tháng trôi qua thật nhanh, nhoáng lên là mười mấy qua đi rồi.

Trịnh nãi nãi tới thành điện ảnh thăm ban khuê mật của bà, nghe nói tôn tử của mình đang ở cách vách đóng phim, trong lòng tính toán đã hơn nửa năm không gặp hài tử, thật ra có chút nhớ, may mà thuận đường nên chuyển qua đi xem Trịnh Hoan.

Trịnh nãi nãi diễm áp toàn trường đi vào khu vực nghỉ ngơi.

Trịnh Hoan: "Bà nội, sao người lại tới đây..."

Thẩm Gia: "Minh Diễm tỷ đã lâu không gặp..."

Trịnh Hoan:......

Thẩm Gia:......

Trịnh Hoan: Mẹ nó, bạn trai của ta kêu bà nội ta là tỷ tỷ...

Thẩm Gia: Mẹ nó, bạn trai ta thật ra là tôn tử của ta...

Trường hợp lần đó thực xấu hổ.

Sau đó, nhờ hán tử Alpha, Thẩm ảnh đế mua vài thùng mặt nạ chống nhăn, còn hỏi hắn nhãn hiệu nào xài tốt nhất nữa...

HOÀN CHƯƠNG 11.