Ba Ba

6.48/10 trên tổng số 29 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
CV: Trang Dương Thuyên Ngọc Edit: MOE (Thiên Ngọc) Ba ba cùng nhi tử, tay mới lái xe, không nói nhiều, hẳn là một chương, đến nhị chương kết thúc. Đoạn trích: “Hôm nay chúng ta đi Gia Thụy ăn cơm.” “H …
Xem Thêm

Chương 1: Muốn ba ba cắm vào?
“Hôm nay chúng ta đi Gia Thụy ăn cơm.”

“Hảo a!”

Nhan Hồi vẻ mặt hưng phấn. “Di, hôm nay là ngày gì a??”

“Lúc trước con không phải nháo muốn đi sao?”

Nhan Hồi nghi hoặc: “Ba ngày thường không phải rất ít cho con đi những nơi đó ăn cơm sao?”

Trong nháy mắt cậu như là nghĩ tới cái gì, sau đó sắc mặt biến thành thực ủy khuất, ánh mắt ngập lệ.

“Không đi!”

Hắn mỉm cười sủng nịch: “Thế nào? Thế nào một hồi liền không cao hứng.”

“Ba có phải lại muốn đi công tác hay không?!”

Nam nhân kinh ngạc cậu mẫn cảm, đành phải sờ sờ đầu cậu, nói: “Ngoan ~ không phải đi thật lâu.”

Nhan Hồi nâng lên mặt nhỏ quật cường tràn ngập không vui: “Đó là bao lâu!”

“Một năm?” Nam nhân thả một câu nói dối.

Hốc mắt Nhan Hồi nháy mắt che kín nước mắt lớn tiếng kêu lên: “Con chán ghét ba! Ba tốt nhất vĩnh viễn đều không cần trở về!”

Nam nhân lập tức nhanh chóng cuốn Nhan Hồi vào trong lòng ngực, vừa hôn tóc trên đỉnh đầu cậu vừa an ủi:

“Bảo bảo ~ ba lừa gạt con, chỉ cần nửa năm, sự tình xử lý xong ba liền lập tức quay lại.”

Nhan Hồi im lặng, chỉ là nắm chặt vạt áo hắn ở trong ngực hắn không tiếng động khóc thút thít.

“Bảo bảo, con yên tâm, ba mỗi ngày gọi điện thoại cho con hảo sao.”

Nhan Hồi sau khi nghe xong ngẩng đầu ủy khuất: “Ba nói! Không được quên!”

Nam nhân thuận thế cúi đầu hôn lên môi Nhan Hồi, chậm rãi hàm mυ"ŧ, hai tay trượt đến trên mông Nhan Hồi, bóp nhẹ vài cái, sau đó nâng lên mông cậu đi tới mép giường.

Nam nhân tinh tế hôn cổ Nhan Hồi trắng nõn non mềm. Bàn tay tiến vào quần áo xoa nắn đầṳ ѵú Nhan Hồi, một tay khác nhéo mông cậu áp vào hông hắn. Sau khi niết lộng khó dằn nổi cởϊ qυầи áo cậu đi, bàn tay từ ngăn kéo tủ đầu giường nội lấy ra bôi trơn đổ lên tay, sờ đến nhục huyệt Nhan Hồi, đem hai ngón tay vói vào moi đào điểm mẫn cảm.

Cánh tay Nhan Hồi vô lực đáp trên cổ nam nhân, bị hắn cắm đến điểm mẫn cảm liền bắt lấy đầu tóc hắn, đem đầu áp hướng chính mình, hôn một cái thật mạnh, thở dốc: “Ba ba, ba mau tiến vào a, không cần lộng ~”

“Lập tức thì tốt rồi bảo bảo, bằng không con lại kêu đau.”

Nam nhân cũng thống khổ nhẫn nại, đem bốn ngón tay cùng nhau vói vào thăm dò một phen. Kìm nén không được, bỏ đi quần dài, ngồi quỳ trên giường, sau đó kéo đầu Nhan Hồi áp xuống hạ thân.

“Bảo bảo, giúp ba ba liếʍ ướt, ba ba hảo cắm vào tao huyệt.”

Nhan Hồi cảm nhận được một cổ nhiệt khí trước mặt, dùng khuôn mặt kiều nộn cọ cọ, sau đó kéo ra qυầи ɭóŧ, một cổ xạ hương ập vào trước mặt. Cậu vươn đầu lưỡi hồng phấn trước liếʍ liếʍ qυყ đầυ, sau đó ngậm lấy chậm rãi mυ"ŧ vào, nam nhân đè lại đầu cậu:

“Bảo bối. Có thể hàm duỗi một chút sao?”

Một tay khác lại duỗi thân đến mật huyệt cậu đảo lộng một trận.

Nhan Hồi liếʍ một hồi, cảm giác má đau lợi hại, bên trong liền không làm, hung hăng mυ"ŧ vào, sau đó nằm trên giường, nâng chân dẫm đến dươиɠ ѵậŧ nam nhân, giọng khàn khàn làm nũng:

“Ba ba, nhanh lên tiến vào!”

Nam nhân vừa mới bị Nhan Hồi hung hăng hút, bảy hồn đã mất sáu hồn, hiện nay bị Nhan Hồi mời như vậy, đã không còn lý trí, nâng lên chân đạp lên cự bổng hắn, khiêng lên vai, eo một đĩnh, đỡ côn ŧᏂịŧ liền đi vào.

“Ân ~ ngô…… Ba ba ~ a! Nhẹ chút……”

“A…… Hảo sướиɠ ~ ngô ~ quá sâu ~”

“Ngô……” Nam nhân kêu lên một tiếng.

“Bảo bối, con cũng không cần kẹp chặt như vậy!”

Nói xong lại dựng thẳng eo va chạm về phía trước thật mạnh!

Này một hung hăng để tới điểm Nhan Hồi mẫn cảm.

A…… Hảo sướиɠ ~ con muốn bắn……”

“Bắn đi! Bảo bối!”

Nam nhân không lưu tình vùi đầu thẳng lưng tiếp tục lao tới.

Nhìn Nhan Hồi bắn xong, hắn đem Nhan Hồi trở mình, bày thành tư thế quỳ bò, bắt đầu hung hăng thao. Nhan Hồi đã không chịu nổi ghé vào trên giường, mông mượt mà cao cao nhếch lên, ngọc trụ lúc ẩn lúc hiện, mang ra một ít dâʍ ɖị©ɧ. Hai trứng trứng đem mông trắng nõn chụp đỏ bừng. Tay nam nhân bắt lấy eo Nhan Hồi hông hung hăng đâm trăm cái.

“Bảo bảo, ba muốn bắn!”

“Bắn vào, toàn bộ đều cho con!”

“Hảo!”

Nam nhân gầm nhẹ một tiếng, tất cả bắn ở cúc huyệt Nhan Hồi.

Nam nhân đầy người đổ mồ hôi đè trên người Nhan Hồi, khí cụ đã mềm còn cắm ở tiểu huyệt Nhan Hồi ướŧ áŧ. Hắn một bên hôn Nhan Hồi, một bên vuốt ve vòng eo mảnh khảnh, hưởng thụ dư vị sau cao trào.

“Nặng quá! Mau đi xuống!”

Nam nhân xoay người nằm trên giường, cánh tay lại ôm chặt Nhan Hồi làm cậu cũng trở mình, nằm ngửa trên người hắn. Hai tay gắt gao giam Nhan Hồi, vuốt ve bụng nhỏ trơn nhẵn. Nhan Hồi nhân tiện bắt tay đáp trên đại chưởng nam nhân.

Thêm Bình Luận