Chương 33: Phiên Ngoại: Tang Lễ Của Em 3

Tang lễ của cậu được tổ chức một cách lặng lẽ, Ninh Hinh, Tử Văn cùng cha mẹ cậu muốn chờ sau khi cậu an nghỉ rồi mới công bố với công chúng, Ninh Hinh cùng Tử Văn và phòng làm việc của anh đã dùng mọi cách để tạm thời ém chặt thông tin về cậu.

Anh ngồi ở nơi đó, ở bên cạnh quan tài của cậu, lặng lẽ ở bên cậu trong những giây phút cuối cùng. Ngắm nhìn cậu nằm giữa lớp hoa bạch mẫu đơn trắng muốt, đơn thuần thanh tao tựa như lần đầu tiên anh được gặp cậu ở giữa biển hoa cải vàng của rất nhiều năm trước vậy.

Những đồng nghiệp ở trong giới cùng cậu và anh có quan hệ tốt đều đến đây để viếng thăm cậu lần cuối, bọn họ đều biết chuyện của cậu và anh, đều vô cùng tiếc nuối cậu chuyện tình yêu của anh cùng cậu, bọn họ là một trong số những người ủng hộ anh cùng cậu ở bên cạnh nhau.

Chỉ là bọn họ cũng chẳng thể nào ngờ được mọi chuyện rốt cuộc sẽ đi đến bước đường này, một người an an tĩnh tĩnh nằm trong quan tài, người còn lại dường như cũng muốn bồi táng theo.

Bọn họ cứ như vậy cùng anh ngồi trước linh cửu của cậu, cũng không nói lời nào cả, dường như chính bản thân họ cũng đang tưởng niệm lại dáng vẻ trước kia của cậu.

Mọi chuyện đều được Ninh Hinh cùng Tử Văn lo liệu vô cùng chu toàn, nơi cậu an nghỉ cuối cùng chính là một nghĩa trang nằm ở bên ngoài ngoại ô, nơi đó có nhiều cây cối, không khí cũng vì vậy mà rất trong lành, có lẽ cậu sẽ thích nơi ấy.

Ngày cậu được hạ táng, tuyết rơi rất nhiều, phủ trắng cả mặt đất, là nước mắt hay là tuyết làm ướt cả khoé mi anh?

Từng đoá hoa bạch mẫu đơn do những người bạn, người thân, đồng nghiệp của cậu đến để đưa tiễn cậu rải xuống bên dưới dưới, có cả bảo bảo của Ninh Hinh_đứa trẻ mà cậu coi nó như con của mình.

Đứa trẻ còn quá nhỏ, chỉ mới đang ê a tập nói, đương nhiên cũng chẳng thể hiểu được sống chết là gì, anh còn nhớ những ngày trước khi còn ở nhà tang lễ, đứa bé liên tục kéo lấy tay áo của Ninh Hinh rồi chỉ vào cậu, có lẽ đứa bé muốn hỏi mẹ mình tại sao cậu lại nằm ở đấy, tại sao còn chưa dậy chơi với nó.