Chương 1: Năm mươi vạn, bán thân

50 vạn, muốn tôi làm trâu làm ngựa, bất kể là việc gì cũng được #

Bài viết đã được đăng lên mười phút, bàn tay nắm chặt con chuột của Trần Chỉ Hạ không thể khống chế được vẫn đang run rẩy.

Cô không biết có ai tin nội dung bài viết chịu cho cô năm mươi vạn hay không, cô cũng không biết nếu có ai tình nguyện cho cô này số tiền, sẽ đưa ra yêu cầu gì để tiến hành trao đổi, nhưng bây giờ, cô thật sự không biết còn có cách nào có thể nhanh chóng kiếm được tiền, ba của cô rất cần số tiền này để phẫu thuật, cô thật sự không mượn được tiền.

Vào lúc Trần Chỉ Hạ đang xem bình luận mới nhất dưới bài viết, di động đặt ở bên cạnh đột nhiên rung lên, là một số điện thoại lạ gọi tới.

“Cho cô năm vạn, muốn cô làm gì cũng được?”

Giọng nói ở đầu bên kia điện thoại có chút ý cười, giống như đang cho rằng cô cố ý tạo chủ đề hót trên mạng, giây tiếp theo lại sẽ trách mắng cô.

Thế nhưng, Trần Chỉ Hạ vẫn ôm một tia hy vọng, nghiêm túc trả lời: “Đúng! Cũng có thể coi như cho tôi mượn năm mươi vạn, muốn tôi làm gì cũng được, ta có thể viết cam kết, viết giấy vay nợ…”

“Ngày mai tới tìm tôi, tôi cho cô mượn.” Nói xong, điện thoại đã bị cúp máy, địa chỉ gặp nhau được gửi tới tin nhắn trên di động của cô.

Trần Chỉ Hạ tra xét địa chỉ này một chút, là khu biệt thự cao cấp của Hải Thị, là khu nhà giàu đúng nghĩa.

Cô cảm thấy có hy vọng! Tuy rằng cảm giác hy vọng này có chút ảo mộng, nhưng có lẽ là sự thật?

-

Hôm ngày sau.

Trần Chỉ Hạ tới nơi đã hẹn.

Cô bị bảo vệ cản lại ở cửa ra vào, sau đó nói là không có người mà cô muốn tìm, cô gọi điện thoại cho người nói sẽ cho cô vay tiền đó.

Kết quả, một phút trước còn gọi cho cô, hướng dẫn cô tới cổng sau khu biệt thự đăng ký số để vào như thế nào, giây sau anh ta đã tắt máy.

Sau khi gọi mười mấy cuộc điện thoại đều trong trạng thái tắt máy, Trần Chỉ Hạ mới không thể không chấp nhận sự thật, cô đã bị chơi xỏ.

Cô ngây ngốc tại chỗ trong chốc lát, mở bài đăng của mình ra một lần nữa, khi muốn chặn người tối hôm qua có lòng tốt muốn cho cô vay tiền, cô phát hiện bài đăng này của mình đã ‘hót’.

Nguyên nhân bài viết trở nên ‘hót’, là người lừa cô đã chia sẻ bào đăng, nói muốn phát sóng trực tiếp vạch trần dáng vẻ thật sự của ‘cô gái giả vờ hiếu thảo kiếm tiền, nhưng thật ra chính là kỹ nữ ham giàu’, đã có rất nhiều người đang chờ xem phát sóng trực tiếp.

Không thể không thừa nhận, Trần Chỉ Hạ là có có sợ hãi.

Cô muốn kiếm tiền, nhưng cũng sợ bị ba mình biết chuyện cô ‘bán thân’ kiếm tiền, cho nên khi đăng bài cô không đăng ảnh mình lên, số di động cũng là số điện thoại cô mới mua với giá mười đồng, cô không ngờ, không những không vay được tiền, mà chuyện này còn trở nên ầm ĩ như vậy.

Trần Chỉ Hạ nhìn xung quanh khắp nơi, vừa tìm kiếm người muốn phát sóng trực tiếp vạch trần cô, vừa rời khỏi khu nhà giàu không thể bước vào được này.

Khi vừa quay đầu lại, không để ý đến phía trước có cái cầu thang, cô hụt chân, cơ thể ngã nhào xuống, nhìn chiếc xe đang nghênh diện xông tới, khiến đầu óc cô trống rỗng.

Khi cô tỉnh lại, cô phát hiện mình đang nằm ở trên ghế sô pha, ngất xỉu từ khi nào, cô cũng không biết.

“Năm mươi vạn?” Bên tai truyền đến tiếng nói của đàn ông.

Trần Chỉ Hạ không kịp quan sát căn nhà phong cách Châu Âu xa hoa, lực chú ý sẽ bị giọng nói của người đàn ông thu hút.

Hai người nhìn nhau.

Trầm Mộc Tân cảm thấy, Trần Chỉ Hạ có chút giống một con mèo đang bị kinh sợ và cảnh giác, trong ánh mắt gai góc, nhưng cũng chỉ là phô trương thanh thế mà thôi.

Cô thật sự rất giống cô ấy.