Chương 1: Tiệm tạp hóa quỷ dị

Thế giới luôn luôn tự có trật tự của nó.

Người có nơi ở của người, ma có nơi ở của ma, quỷ có nơi ở của quỷ.

Nói như vậy không có nghĩa nhất định sẽ không có sự giao thoa. Thành phố A, con đường số 666 là nơi giao thương mua bán của rất nhiều loại người, Đạo Sư có mà Ma Sư cũng có. Đồ vật nơi này đều là những thứ nhân gian khó kiếm, giao thương đều dùng minh tệ để trao đổi.

Bọn họ thường đều là tay truyền tay mua qua bán lại, đồ vật là thu nhập ngẫu nhiên, không phải lúc nào cũng có hàng hóa để mua.

Sau đó, một ngày đẹp trời nơi này chợt mọc lên một cái tiệm tạp hóa.

Bà chủ là một cô gái trẻ, tính cách rất tùy hứng.

Tiệm này của cô ta cái gì cũng có, còn đều là những sản phẩm chất lượng tốt nhất nhưng yêu cầu đối với người mua lại vô cùng kì quái, Đạo Sư cùng Ma Sư đều sứt đầu mẻ trán tranh mua.

Nhưng đó là câu chuyện của vài tháng sau

Thường Hi cầm trên tay tờ khế ước đất, đặt xuống vali, búng tay một cái liền hiện ra một căn nhà được dựng bằng tre sơ sài. Mảnh đất này rất được biệt, nó là cánh cổng liên kết giữa ba thế giới: nhân giới, thành phong đô, địa phủ, Thường Hi phải mất rất nhiều công sức mới có thể từ tay Ma Đế lấy được.

Hôm nay trước tiên thu dọn một chút, vừa hay ngày mai là ngày mười lăm, có thể mở cửa hàng.

Bề ngoài nơi này là một căn lều rách nát, nhưng bên trong lại vô cùng rộng lớn, nội thất cũng được bài trí hoa lệ, sàn được lát bằng gỗ lấy từ rừng thông cuối sông vong xuyên, đồ đạc lại được trang trí bằng xà cừ được khảm tỉ mỉ. Tổng cộng có ba tầng lầu, Thường Hi đi một vòng, trong đầu còn đang tính toán xem rốt cuộc nên bài trí thế nào.

"Thường Hi, đã dọn đồ xong chưa!?" Bên ngoài có hai người, một mặc đồ đen, một mặc đồ trắng bước vào. Người mặc đồ trắng lên tiếng chào hỏi rất thân thiết.

Ngược lại kẻ một thân toàn màu đen nét mặt u sầu, tay còn cầm hai cái lưỡi hái.

"Còn chưa lấy ra." Thường Hi từ trên lầu nói vọng xuống: "Ngồi đi, đợi tôi một chút. Sắp xong rồi đây."

Thường Hi chăm chú nhìn xem tủ sách trống không đặt ở góc phòng, sau đó lắc đầu một cái, vẫn là để lát nữa bọn hắc bạch tới giúp. Sau đó lấy từ trong vali bộ ấm trà đem xuống dưới.

"Thường Hi, tôi nói cho cô, hôm nay chúng tôi đi làm nhiệm vụ gặp chuyện kì lạ lắm!" Bạch vô thường như là đã quen thuộc từ lâu, đón lấy ấm trà trong tay Thường Hi, nhanh nhẹn giúp cô đổ đầy nước vào.

Lá trà này cần thời gian để nở.

Thường Hi lấy ra một ít mận chua đặt trên bàn.

"Chúng tôi ấy à, rõ ràng sinh mệnh của bà ta đã hết nhưng tôi cùng Hắc đợi rất lâu cũng không thấy linh hồn thoát ra." Bạch vô thường là kẻ yêu thích ăn chua, cầm lên một nắm lớn bỏ vào miệng: "Giống như có kẻ hạ cấm chế trên cơ thể bà ta, nhưng chúng tôi lại không thể can thiệp chuyện nhân giới."

"Nếu còn không thu hồn, linh hồn bà ta sẽ tiêu tán." Hắc vô thường lúc này mới lên tiếng, giọng nói khàn khàn cô đặc.

Thường Hi đưa tay lên bấm một quẻ, lúc này trà cũng vừa tới độ: "Không vấn đề gì, ngày mai sẽ có vị khách tới tìm ta làm chuyện này."