Lục Quang [BJYX]

9.75/10 trên tổng số 4 lượt đánh giá
Tác Giả: Khuyết Danh Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Nguồn: https://fanzhuan233.lofter.com/ Pairing: Vương Nhất Bác – Tiêu Chiến Tình trạng bản dịch: Hoàn. Edit: _justbear [050620] • bookcover by @Sheller_ … ❗BẢN DỊCH ĐÃ CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ, VUI  …
Xem Thêm

Lời nhắn nhủ nhỏ bé từ tác giả : Hãy thưởng thức câu chuyện này cùng với ca khúc “Lục Quang” của Tiêu Chiến và Na Anh lão sư nhé !



Vương Nhất Bác vốn là một yêu tinh nhỏ sống ở trên trời. Cậu là đại diện của màu xanh lục, một gam màu tuyệt đẹp và đáng yêu.



Vào buổi chiều ngày mùng năm tháng mười, cũng chính là ngày sinh nhật của Tiêu Chiến, mẹ vui vẻ dắt tay cậu cùng bước đi trên con đường trở về nhà từ ngôi trường mẫu giáo thân thương.

Mẹ nhìn cậu bằng ánh mắt trìu mến, nhẹ nhàng hỏi về món quà sinh nhật mà cậu hằng ao ước.

“Hôm nay cô giáo đã kể cho con nghe về câu chuyện kì diệu của Peter Pan ! Con cũng muốn có một yêu tinh xanh giống như cậu ấy vậy !” Tiêu Chiến hào hứng nở nụ cười tươi, để lộ hai chiếc răng thỏ lớn thật dễ thương.

Mẹ lắc đầu “Cậu bé ngốc nghếch, yêu tinh xanh không hề có thực trên thế gian này đâu con !”

Ánh chiều tà dần dần lụi tàn sau đường chân trời rộng lớn. Chút sắc đỏ rám còn sót lại ôm lấy như muốn bao phủ cả không gian. Trên bầu trời hoàng hôn bỗng xuất hiện một tia sáng màu xanh nổi bật. Tiêu Chiến hào hứng vội vã lắc lắc cánh tay mẹ, dùng ngón trỏ bé xíu mà chỉ về phía vệt màu ấy.

Tiêu Chiến rất phấn khích, không ngừng kể cho mẹ nghe về câu chuyện của các yêu tinh. Khi một yêu tinh nghe thấy tiếng gọi từ Trái Đất, dù là ở bất cứ đâu, anh ấy cũng sẽ mang theo trên mình ánh sáng dịu nhẹ màu xanh lá mà bay đến thế giới loài người, cùng tham gia vào những cuộc chiến nhằm chống lại kẻ xấu.

Ánh xanh tuyệt đẹp trên bầu trời phản chiếu lấp lánh trong đôi mắt to ngây thơ của cậu, điểm lên đó những hạt kim tuyến thật lung linh.

Nhưng thật đáng tiếc, mẹ cậu lại bỏ lỡ cơ hội nhìn thấy nó mất rồi !

Vệt màu ấy đã bay đi và ẩn vào trong những đám mây nhẹ nhàng trôi lơ lửng. Nó không bay tới Trái Đất để vui đùa cùng cậu, mà đi về phía Đông xa tít tắp, nơi điểm sáng ấy bắt đầu.

Tiêu Chiến rất lấy làm tiếc. Cậu rơi vào buồn bã và khóc nức nở suốt hai ngày, mặc dù mẹ đã hết lời dỗ dành.

“Một ngày nào đó con nhất định sẽ tìm ra yêu tinh xanh của mình ! Con sẽ giữ cậu ấy ở bên cạnh con suốt đời !”



Bầu trời thành phố Lạc Dương trong xanh, điểm xuyết những tia nắng dịu nhẹ ấm áp.

Một tia sáng màu xanh lục vội vã bay thật nhanh xuyên qua lớp mây bồng bềnh, chiếu thẳng xuống ngôi nhà nhỏ của gia đình họ Vương.

Từ trong căn nhà nhỏ, cất lên một tiếng khóc của sự sống. Mẹ Vương đã hạ sinh một cậu bé khả ái cực kỳ dễ thương. Tên của cậu là Vương Nhất Bác, một cái tên mang lại cho người ta cảm giác thật yên bình.

Có một sự thật mà không phải ai cũng biết, Nhất Bác vốn là một tiểu yêu tinh. Bộ tộc của cậu có một nghi thức truyền thống từ lâu đời, tất cả những yêu tinh khi đến tuổi trưởng thành đều phải đầu thai xuống trần gian, tìm người đàn ông mà số phận đã định sẵn và mang lại cho anh ấy thật nhiều hạnh phúc. Có như vậy, họ mới trở thành một yêu tinh thực thụ.

Vào một ngày đẹp trời, vị tộc trưởng quyền lực cho gọi Vương Nhất Bác đến gặp mình. Ông nhẹ nhàng nói với cậu rằng thời cơ đã chín muồi, đây là lúc cậu phải xuống Trái Đất để hoàn thành nhiệm vụ !

Ngay lập tức, cậu được đưa xuống đầu thai vào nhà họ Vương, một gia đình khá giả và luôn ngập tràn hạnh phúc. Thế nhưng, sau khi nhập xác, cậu mới hoảng hốt nhận ra rằng mình chưa hỏi vị tộc trưởng rằng người đàn ông mệnh định đó rốt cuộc có ngoại hình như thế nào !

Vậy thì cậu biết làm sao để tìm anh ấy đây ?

Thế nhưng khi viên đản đã được hoàn thành, cậu mới bất ngờ phát hiện thì ra mình đã bị lừa xuống trần gian để độ kiếp.



Ngày tháng dần trôi, Vương Nhất Bác cũng đã trưởng thành.

Trong suốt hơn hai mươi năm, cậu chưa từng quên đi sứ mệnh to lớn của mình, chưa từng nguôi đi việc kiếm tìm người mệnh định, mang lại cho anh ấy hạnh phúc để rồi quang minh chính đại quay trở lại thiên đường, trở thành một yêu tinh quyền lực.

Chính vì vậy, ngay từ nhỏ cậu đã cố gắng mở lòng, thân thiện đối nhân xử thế, tiếp xúc với rất nhiều người. Khi lớn lên, cậu đã chọn cho mình con đường nghệ thuật, trở thành một minh tinh lưu lượng, tài năng xuất chúng. Suốt những năm tháng của sự nghiệp, Vương Nhất Bác đều gửi gắm vào đó những nỗ lực to lớn và không ngừng nghỉ. Đến nay, cậu cũng đã trở thành thành viên của đội MC cố định trong một chương trình game show nổi tiếng khắp cả nước.

Đứng dưới ánh đèn sáng chói nơi những sân khấu to lớn, đôi khi Vương Nhất Bác chỉ muốn hét lên thật to, rốt cuộc ai mới chính là người mệnh định của đời mình ? Hãy đến đây, cậu muốn biến anh trở thành người hạnh phúc nhất trên thế gian này !

Tuy nhiên, sự xấu hố bất tiện và kì lạ của thế giới loài người đã không cho phép cậu làm những điều ngớ ngẩn như vậy !

Cậu đành phải yên lặng chờ đợi và hi vọng, bởi lẽ tộc trưởng đã nói với cậu rằng, khi gặp được đúng người, trái tim cậu sẽ trở nên loạn nhịp và trong lòng sẽ dấy lên những cảm xúc kì lạ mà trước giờ cậu chưa từng có được !

Trong suốt hai mươi năm đầu đời, nhịp tim và cảm xúc của cậu vẫn chưa từng một lần dao động.

Cho đến một ngày định mệnh năm 2017, trước vườn cải dầu rộng lớn, ánh mắt của cậu đã chạm phải người con trai ấy. Trái tim với nhịp đập vững vàng suốt hai mươi năm nay bỗng nhiên trở nên loạn xạ như vừa có dòng điện chạy qua.

Một chàng trai với chiếc áo sơ mi trắng, trong ánh nắng dịu nhẹ khẽ nâng niu bông cải dầu nhỏ trên tay, miệng nở nụ cười. Lần đầu tiên trong cuộc đời, Vương Nhất Bác phải ngẩn ngơ. Người con trai ấy quá đỗi tuấn mỹ, thậm chí còn đẹp hơn gấp trăm nghìn lần các vị thiên thần ở trên trời.

Người mệnh định, tìm thấy anh rồi !

Đêm đó, biển trời phía trên rừng cải bỗng trở nên sáng lấp lánh. Những ngôi sao nhỏ lung linh cùng nhau tạo nên một dòng sông tỏa sáng rực rỡ, chiếu thẳng một ánh sáng xanh mạnh mẽ xuyên qua thiên hà.



Hai năm lặng lẽ trôi qua.

Không cần nói cả thế giới cũng biết Vương Nhất Bác và Tiêu Chiến đang vui vẻ ở bên nhau.

Điều mà Tiêu Chiến không biết, Vương Nhất Bác chính là yêu tinh !

Điều mà Vương Nhất Bác không rõ, Tiêu Chiến thực sự không biết mình chính là yêu tinh nhỏ với vệt sáng màu xanh năm đó.

Trong hai năm qua, con đường diễn xuất của Tiêu Chiến đã ngày càng rộng mở.

Con người thường nói rằng, may mắn của chúng ta được tạo ra từ phép màu của các vị thần. Vương Nhất Bác chỉ lặng lẽ gật đầu. Cậu cũng vốn là một yêu tinh. Chính cậu đã âm thầm sử dụng vô số phép thuật nhỏ của mình, mục đích là để bảo vệ Tiêu Chiến. Và có lẽ thần may mắn ở trên trời cũng đang giúp cậu đi, vì cuối cùng cậu đã được cùng anh đóng vai chính trong một bộ phim truyền hình rồi.

Vương Nhất Bác quyết định nắm lấy cơ hội đó để ở bên cạnh Tiêu Chiến. Mỗi ngày cậu đều giống như một đứa trẻ tinh nghịch mà lao đến nô đùa, trêu chọc anh, cùng anh có những trận đấu khẩu vừa hài hước vừa ngọt ngào. Vương Nhất Bác đã nói rồi, miễn là Tiêu Chiến hạnh phúc !

Chỉ cần Tiêu Chiến luôn nở nụ cười, Vương Nhất Bác cái gì cũng nguyện ý làm. Mọi điều xấu đều có thể hóa hư vô, tất cả những đắng cay khổ cực đều có thể chịu đựng, núi đao biển lửa đều không hề hấn. Tất cả sự hi sinh to lớn của cậu, chỉ để người con trai ấy có thể nói lên lời vui tươi.

Đây chính là lí do cậu được sinh ra trên cõi đời này !



Một buổi tối đầy sao, Vương Nhất Bác dịu dàng ôm Tiêu Chiến, cùng nhau nằm trên chiếc giường êm ái. Tiêu Chiến trong lòng cảm thấy vui vẻ dâng trào, đột nhiên hôn lên đôi môi cậu, nhỏ giọng nói.

“Nhất Bác, anh thực sự rất hạnh phúc !”

Quả thật rất tốt ! Màn đêm tĩnh lặng bỗng chốc nổi lên những cơn gió lớn. Đằng xa phía chân trời xuất hiện một tia sáng màu xanh, nhanh chóng cuốn tới đánh thẳng vào người của Vương Nhất Bác.

Thêm Bình Luận