Chương 1: Tổng Tri Ý

Thời tiết cuối thu, ở sau núi Tống phủ có một người mặc váy lụa vàng nhạt đang chơi đùa bên hồ.

Nhìn kỹ lại, khuôn mặt thiếu nữ kia như hoa, làn da tuyết trắng giống như chỉ khẽ véo liền phiếm hồng.

Người nọ đúng là con gái út của Tống gia, Tống Tri Ý.

Hôm nay Tống Tri Ý tới đây là vì muốn ngắt lấy một ít cúc hoa dại sinh trưởng ở bên hồ.

Nàng đã là cùng ca ca Lý gia định việc hôn nhân, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra thì tháng sau đã có thể thành thân. Nghĩ đến những ngày tháng sau khi thành thân, khuôn mặt nhỏ của Tống Tri Ý lại nổi lên một tia thẹn thùng.

Nàng định dùng những cánh hoa cúc này tự làm cho Lý ca ca một túi hương. Nhưng mới vừa ngắt hoa không bao lâu, Tống Tri Ý liền có chút đói bụng.

Sau khi phân phó thị nữ cùng nàng ngắt hoa hồi phủ mang cho nàng chút điểm tâm, Tống Tri Ý lại tiếp tục động tác trên tay. Bởi vì đã tới cuối thu, lúc này hồ nước đều lạnh băng. Tống Tri Ý cố gắng tránh không đến quá gần hồ nước, ở chung quanh nó ngắt hoa nhưng cuối cùng vẫn không được như mong muốn. Khi Tống Tri Ý chuyển dời đến bên kia bờ hồ, dưới chân nàng bỗng trượt một cái ngã vào trong hồ.

Nước hồ lạnh băng cứ như vậy rót vào miệng mũi Tống Tri Ý.

Nàng không biết bơi, thị nữ đi cùng nàng tới nơi này cũng bị nàng sai rời khỏi đây.

Nàng sẽ phải chết sao?...



Trên đường sau núi, không biết vì sao hôm nay trong lòng Tống Tri Lễ cảm thấy có chút không kiên định. Hắn vốn định theo thường lệ đi nhìn xem Tiểu Ý đang làm gì.

Nào biết đi tới chỗ của nàng vẫn không thấy thân ảnh mà hắn tâm tâm niệm niệm đâu. Sau khi hỏi thăm một phen hắn mới biết được nàng đến sau núi hái hoa cúc dại.

Hắn nhớ rõ hoa cúc dại kia sinh trưởng ở bên bờ hồ mà hiện giờ đã là cuối thu, hồ nước kia lại lạnh như vậy lẽo. Vạn nhất tiểu Ý không cẩn thận rơi vào trong nước...

Nghĩ như vậy, Tống Tri Lễ lại nện nhanh bước chân hướng đến phía hồ nước kia, cuối cùng còn trực tiếp dùng khinh công bay đến vị trí của Tống Tri Ý.

Khi tới nơi, cảnh tượng trước mắt thiếu chút nữa làm tim Tống Tri Lễ dừng đập. Người sắp sửa chìm vào trong nước kia không phải Tống Tri Ý thì còn có thể là ai.

Phi thân qua đem Tống Tri Ý trong nước cứu ra, Tống Tri Lễ căng thẳng nhìn sắc mặt trắng bệch của nữ nhân trong lòng ngực. Trong lòng hắn chứa đầy sự phẫn nộ cùng đau lòng. Hắn vội dùng nội công đem nước hồ trong bụng Tống Tri Ý dẫn tới yết hầu nàng.

Sau khi Tống Tri Lễ hạ một chưởng xuống sau lưng Tống Tri Ý, nước hồ lập tức phun ra từ trong miệng nàng. Lúc này nàng cũng khó chịu ho khan.

Nhìn nhị ca thường ngày luôn khiến nàng sợ hãi hiện tại lại dùng một bộ thần sắc khẩn trương nhìn mình. Tống Tri Ý cảm thấy có chút áy náy, là nàng làm cho nhị ca hoảng sợ, vừa định mở miệng nói chuyện, Tống Tri Ý liền ngất đi.



Tống Tri Lễ mang theo Tống Tri Ý cả người lạnh băng về tới phủ. Ngay lập tức tin tức này cũng kinh động hai vị huynh đệ khác.

Đại ca Tống Tri Thư cùng tam đệ Tống Tri Kỳ cũng nôn nóng đi tới khuê phòng Tống Tri Ý. Bọn họ để cho thị nữ giúp Tống Tri Ý thay đổi quần áo sau đó lại để đại phu khám cho nàng một phen.

Sau khi đại phu viết phương thuốc xuống bọn họ lại sai người đi bốc thuốc nhưng có thể tốt lên hay không còn phải xem số mệnh của Tống Tri Ý.

Vốn dĩ thân thể Tống Tri Ý đã không tốt, hiện giờ lại rơi vào hồ nước lạnh băng làm cơ thể lây dính hàn khí liền sốt cao không ngừng.

Tuy rằng ba huynh đệ Tống gia lòng nóng như lửa đốt nhưng cũng chỉ có thể đứng ở một bên nhìn, họ chỉ hy vọng muội muội nhà mình có thể mau chóng tốt hơn.



Sau nửa tháng sốt cao lặp đi lặp lại không ngừng, cuối cùng Tống Tri Ý cũng chậm rãi tỉnh lại dưới ánh mắt chờ mong của mọi người. Nhưng phản ứng của Tống Tri Ý sau khi tỉnh lại lại có chút không đúng lắm.

Nhìn qua, nàng giống như đứa nhỏ bảy tuổi vậy. Sau khi gọi đại phu tới thăm khám mới biết được, có thể là do muội muội của bọn họ sốt đến nóng hỏng đầu óc. Hiện giờ tâm trí nàng chỉ như một đứa nhỏ bảy tuổi không hơn.

Thành thật mà nói, phản ứng đầu tiên của ba huynh đệ khi biết được tin này lại là vui vẻ. Nói cho cùng thì Tống Tri Ý cùng ba huynh đệ bọn họ cũng không phải là huynh muội ruột thịt. Thân phận thật sự của Tống Tri Ý là đứa nhỏ của người may khăn cho mẫu thân bọn họ. Bởi vì người kia sau khi sinh xong liền yểu mệnh chết sớm, tướng công của nàng lại lựa chọn đi thêm bước nữa nên Tống Tri Ý liền trở thành đứa nhỏ đáng thương, vừa sinh ra đã không cha không mẹ.

Mẫu thân bọn họ sợ Tống Tri Ý ở lại nơi đó sẽ chịu uất ức nên đã đem đứa bé mang về, từ đó cũng trở thành cảnh tượng như ngày hôm nay.

Lại nói tiếp, mấy ngày nay phụ mẫu bọn họ lại ra phủ đi du ngoạn ở khắp nơi, có thể nói là tiêu dao tự tại. Hiện giờ, chỉ để lại ba huynh đệ bọn họ chưởng quản toàn bộ sự vụ trong phủ.



Đối với Tống Tri Ý, kỳ thật cả ba người bọn họ đều có tâm tư không đơn thuần. Bọn họ cũng chỉ lo lắng cho cảm thụ của Tống Tri Ý nên vẫn chưa đem phần tâm ý kia để lộ ra.

Sau khi biết được muội muội nhà mình lại cùng tên tiểu tử Lý gia định hôn sự, ba người bọn họ cực kỳ phẫn nộ. Muội muội nuôi nhiều năm như vậy sao có thể để người khác tiện nghi.

Hiện giờ trời xui đất khiến nàng biến thành bộ dáng này lại không tồi.

Sau khi tiễn đại phu rời đi, huynh đệ ba người đều ăn ý liếc mắt nhìn nhau một cái.

Từ đây, cuộc sống hạnh phúc của Tống Tri Ý cùng các ca ca chính thức bắt đầu.