Chương 22 Cơ thể của em thật quyến rũ 2

“Cô nói cái gì?”Người đàn ông đối diện làm bộ không nghe thấy.

Trần Chi cảm thấy vô cùng nhục nhã, “Tôi nói, tôi đồng ý là người phụ nữ của anh!”

“Kỳ hạn đâu?”

“......Tuỳ anh.”

Cô thật thông minh, Tư Dạ rất vừa lòng mỉm cười, “Trần Chi, cô hãy nhớ rõ những lời nói hôm nay của mình. Cô là người phụ nữ của tôi, chỉ có tôi mới có thể nói đến chuyện dừng lại, cô vĩnh viễn không có tư cách để nói hai từ “dừng lại”.

Hai hàng lông mi rũ xuống, trong lòng Trần Chi bây giờ chỉ còn lại nỗi chua xót và bi thương. Cô biết, vào lúc cô chọc phải người đàn ông này là đã không thể quay đầu chạy thoát.

“Chúng ta có thể rời khỏi nơi này không?”Cô lập tức lảng sang chuyện khác, cô thực sự không muốn ở lại đây thêm một giây nào nữa.

“Đi thôi. Tôi dẫn cô đi ăn khuya.”Người đàn ông đó đứng dậy bước ra ngoài, Trần Chi chạy theo để bắt kịp anh.

Cô đến sòng bạc ngầm này chưa đầy mười phút, nhưng cô thề rằng sau này sẽ không bao giờ đến đây nữa.

Tư Dạ thật sự đã đưa cô đi ăn khuya, ăn xong liền lên xe.

Anh nói thì thầm: "Tối nay đến chỗ anh."

Trần Chi không nói một lời, từ đêm nay, cô đã thực sự trở thành người phụ nữ của Tư Dạ. Một người phụ nữ vừa gọi là đến vừa đuổi là đi.

Đứng trước gương trong phòng tắm, gương được nung nóng không bị lớp hơi nước che lấp, Trần Chi có thể nhìn rõ cơ thể của chính mình.

Làn da trắng mịn, dáng người thanh tú, khuôn mặt trái xoan, mắt to, tóc đen dài thẳng đứng, mũi nhỏ, môi đỏ mọng, bởi vì tuổi tác mà bề ngoài vừa ngây thơ vừa quyến rũ.

Nét thanh lịch toát lên từ bên trong sự quyến rũ.

Những gì Tư Dạ xem trọng cũng chỉ có dáng vẻ này của cô.

Nếu cô không có vẻ ngoài xinh đẹp như vậy thì tốt biết mấy, như vậy anh ta cũng sẽ không bám lấy cô không buông. Trần Chi tự cười nhạo bản thân, nếu như không có bề ngoài như vậy có lẽ đến chút tiền viện phí cho mẹ cũng không kiếm được.

“Xong chưa vậy!”Cửa bị gõ đến kêu vang, giọng nói không chút kiên nhẫn của Tư Dạ truyền đến.

Trần Chi không suy nghĩ nữa, lấy khăn tắm quấn quanh người rồi chậm rãi đi đến mở cửa ra.

Cô cũng đã chuẩn bị tâm lý rất kỹ càng, dù cho chút nữa có xảy ra bất cứ chuyện gì đi chăng nữa cô đều phải giữu được bình tĩnh.

Vừa mới mở cửa phòng tắm, Tư Dạ nắm lấy tay cô, kéo cô vào trong lòng ngực mình, dùng một tay ôm hết người cô.

“Cô gái à, động tác của cô không giống như mọi ngày. Cô cố ý kéo dài thời gian sao?”Đôi môi mỏng của anh áp lên dái tai cô, thở ra một hơi nóng rực.

Trần Chí thân thể thoáng run lên, "Không có, tôi vẫn luôn tắm lâu như vậy."

“Thật sao?”Anh hơi nhắm mắt lại, ngửi thấy mùi thơm của cô vừa mới tắm xong, cơ thể lập tức nổi lên du͙© vọиɠ.