Chương 6: Làm nhục trong phòng tối 4

Chương 6: Làm nhục trong phòng tối 4

“À, quên nhắc nhở cô, tôi chính là chủ của căn biệt thự này. Cho dù cô có kêu đến khàn họng thì cũng không ai đến cứu cô đâu.”

“Roẹt ——”người đàn ông kia vừa dứt lời, liền dùng sức xé toạc chiếc áo sơ mi trên người cô.

Đầu óc của Trần Chi đã nổ tung, mới nhận ra mình đã bị tính kế hãm hại.

Chuyện này sớm đã được tính trước, người hầu đưa cô đến đây nghỉ ngơi cũng là cố ý!

Nhưng tại sao lại đối xử với cô như vậy?

Chỉ là cô không hiểu vì sao lại phải hãm hại cô.

Một bàn tay to lớn với một vết chai nhỏ đặt lên eo cô, nhiệt độ thiêu đốt khuấy động dòng điện trong cơ thể cô.

“Không ngờ da dẻ của cô cũng rất mịn màng đó chứ.”Tay của người đàn ông kia nhanh chóng đưa đến trước ngực cô, xoa bóp.

“Không!”Trần Chi sợ hãi hét lên, toàn thân không kiểm soát được mà run rẩy.

“Buông tôi ra! Tôi phải đi về! Tôi không diễn nữa!”Cô lại bắt đầu vùng vẫy cô không ngừng dùng tay đẩy người đàn ông kia ra.

Nhưng sức cô yếu như vậy, người đàn ông kia lại cường tráng đè chặt vai cô, vài giây sau đã lột sạch quần áo trên người cô.

Trong mắt Trần Chi bây giờ đã bị bao phủ hoàn toàn bởi sự sợ hãi, cô không thể khống chế bản thân được nữa, hét to lên: “Nếu anh dám làm gì tôi, tôi nhất định sẽ kiện anh tội bạo hành, tống anh vào tù! Cho dù có phải chết, tôi cũng sẽ cho anh chịu những hình phạt mà anh đáng phải chịu! "

Những lời đe dọa của cô cũng không dọa nổi người đàn ông kia.

Không những thế anh ta còn lớn tiếng cười vang, “Haha, cô muốn kiện thì cứ đi kiện đi, nhưng tôi nói cho cô biết, ở thành phố Z này, Tư Dạ này chính là luật pháp, tôi nói cái gì thì chính là cái đó.”

Trần Chi hoảng hốt một lúc lâu, cô không ngờ đến, người đàn ông này lại là một đại gia có tiếng ở thành phố Z, Tư Dạ.

Cho dù cô không quan tâm đến lĩnh vực tài chính và chính trị thì cô cũng phải biết, ở cái thành phố Z này, cô có thể đắc tội với bất kỳ ai nhưng duy nhất không thể đắc tội với con trai lớn nhà họ Tư, Tư Dạ.

Nghe nói anh ta là người làm việc sấm rền gió cuốn, tàn nhẫn vô tình, những người muốn chống lại anh ta đều không có được kết cục tốt.

Cô thực sự không ngờ, bản thân bằng cách nào lại chọc phải người lớn mặt như vậy.

Thấy cô không chống cự nữa, Tư Dạ cười lạnh lùng, “Sao vậy, nghe đến tên tôi xong quyết định không phản kháng nữa à?”

Anh đã gặp qua vô số đàn ba, ngoài mặt thì giả vờ là trinh tiết liệt nữ nhưng vừa nghe đến tên anh lại lập tức bám theo.

Sắc mặt Trần Chi tái nhợt, nghiến răng nghiến lợi hỏi: “Rốt cuộc vì sao anh lại làm như vậy với tôi? Đàn bà vây quanh anh cũng không thiếu, vì sao lại đối xử với tôi như vậy?!”

Đây là chuyện cô có nghĩ cũng không nghĩ ra cũng là điều cô muốn tìm hiểu nhất.

Trong bóng tối, một tia u ám lóe lên trong mắt người đàn ông.