Chương 1: Đến đường cùng

Trong một thôn nghèo …

Lâm Đường . cô gái mới 17 tuổi nhà nghèo ,mẹ cô mất sớm ,ba cô cưới thêm mẹ kế , vì tai nạn mà ba cô bị liệt nằm một chỗ ,cô phải nghĩ học ngang để ở nhà chăm sóc ba và làm việc đồng áng phụ mẹ kế chăm thêm hai đứa em

Tuy là gái quê ,nhưng Lâm Đường được trời cho tướng mạo xinh đẹp, trắng trẻo ,cao ráo hơn các bạn đồng trang lứa , rất được các chàng trai trong thôn để mắt đến.

Hàng ngày Lâm Đương làm việc vặt hết trong nhà , nấu cơm , giặt quần áo ,chăm gà vịt, tươi rau, chăm sóc ba và hai đứa em nhỏ , từ lúc ba cô đổ bệnh , mẹ kế đổ đốn nghiện cờ bạc , tiền bán được vài con gà ,con vịt để mua thuốc cho ba ,cũng bị bà ta lấy đi nướng vào sòng bài hết, vì thương ba , Lâm Đường đi phụ việc cho những người trong thôn để kiếm tiền thêm, việc gì cô cũng làm.

Mỗi lần nhìn bạn bè ngày ngày đi học .Cô thấy tủi thân và rất muốn được đi học trở lại .

Ba cô đi phụ hồ chẳng may té từ trên cao xuống,mấy năm nay nằm liệt ở giường , nhưng mẹ kế không quan tâm hay chăm sóc được ngày nào . Lâm Đường biết mẹ kế cô có gã tình nhân bên ngoài rất lâu rồi nhưng cô chẳng quan tâm ,mỗi đêm nằm ngủ lâm đường đều nghĩ mà thương ba cũng như thương mình: " nếu mẹ cô còn sống thì ba và cô sẽ không khổ thế này ."

Bà mẹ kế đánh bài thua rất nhiều ,bà ta nghe lời gã tình nhân dụ dỗ.

" Bọn nó đúng là chó má mà …lừa ăn hết tiền của tôi …khiến tôi ôm thêm đống nợ …giờ có mấy ngày thì đào đâu ra tiền để trả nợ đây, có khi chắc tôi phải trốn đi khỏi đây quá " mẹ kế gằn giọng nói.

Gã tình nhân cười: " thì bà về nhà bán đồ là có tiền trả mà …có khi còn dư được một chút lại chơi tiếp " hắn vừa nói vừa búng tay.

" căn nhà đó thì có gì đáng giá mà bán với chả buông…về thấy lão già kia còn mệt hơn ."

" Bà thật là …không phải chồng bà có cô con gái rất đẹp sao?" Gã tình nhân cười nham hiểm nói.

Mẹ kế mới suy nghĩ ra :" đúng thế …là Lâm Đường" bà ta quay sang lườm gã tình nhân của mình nói tiếp :" ông giám để ý đến nó sao hả ?"

" ấy ấy …bà hiểu lầm tôi rồi…tôi làm sao có thể mơ mộng đến nó được. "

" chứ sao …nói đến nó làm gỉ ?" Mẹ kế cáu gắt hỏi.

" Tôi có quen với nhóm người này …mua những cô gái xinh đẹp còn trong trắng về bán cho đại gia làm vợ …tôi thấy Lâm Đường mới lớn mà đã xinh đẹp như vậy…hay là bà bán quách nó đi …biết đâu số nó sướиɠ gặp đại gia cưới về làm vợ lại sướиɠ thân " gã tình nhân ra sức dụ dỗ bà.

" Nhưng mà …để lão già ở nhà biết được thì không yên đâu " bà ta vừa suy nghĩ vừa ngập ngừng nói.

" Bà sợ cái gì …lão ta còn lo thân mình chưa xong mà lo cho ai được…,vả lại chúng ta cũng chỉ muốn tốt cho con gái lão thôi, biết đâu chim sẻ hoá thành Phượng hoàng còn hơn ở miết trong cái thôn này chịu cực chịu khổ".

" ông nói cũng có lý …được rồi ông liên lạc với bọn họ đi để tui về nhà tính ."

Ban đêm ở Thành phố A…

Lục Dương còn ở sở cảnh sát. Anh đang xem hồ sơ hình ảnh các cô gái mất tích được người nhà báo tin gần đây…

Lục Dương vừa xem vừa uống ly cafe ,

Tấn thành cũng là cảnh sát trong đội anh , cậu ta đi vào lấy áo khoác thấy lục dương chưa về liền hỏi :" Đội trưởng, anh còn chưa về sao ? Hết giờ làm lâu lắm rồi mà ."

" Ừ , cậu về trước đi ,tôi ngồi xem hồ sơ một lát sẽ về sau."

" Vậy em về trước đây. Mai gặp lại anh " Tấn Thành nói rồi cầm áo khoác ra ngoài .

1 tiếng sau Lục Dương mới ra khỏi sở cảnh sát, lái xe về nhà .

Về đến nhà mở đèn anh ngã lưng xuống sopha đưa tay dây dây hai bên huyệt thái dương.vụ án này chưa xong đến vụ án khác khiến anh đâu cả đầu, muốn được nghỉ phép cũng không được .

Cũng lâu rồi Lục Dương chưa về nhà thăm ba mẹ , mẹ anh cứ gọi thúc anh về nhà , không biết là có chuyện gì.

Hôm sau bà mẹ kế của Lâm Đường tự nhiên rất tốt với cô , cô làm bất cứ việc gì cũng ngăn lại.

" Đừơng Đường à! Lại đây ngồi đi con , hôm nay mẹ mua nhiều thức ăn ngon về cho hai em và con cùng ăn nè …việc cứ để đó ,ăn uống no rồi có sức làm tiếp " bà ta vừa cười vui vẻ vừa kéo Lâm Đường đến ghế ngồi.

Lâm Đường thấy có gì đó không đúng,mẹ kế của cô hôm nay sao lại đối tốt với cô như thế nhưng khi vừa nhìn thấy một bàn đồ ăn ngon, cô nuốt nước bọt, trước giờ cô chưa được ăn đồ ăn ngon , vậy mà hôm nay lại nhiều thế này .

" con mau ăn đi , hai em đang ngủ lát chúng nó thức thì ăn sau " bà ta cười nói thân thiết với cô .

Lâm Đường quay sang nhìn ba nằm bên giường liền nói " con đút cho ba ăn một chút rồi con ăn sau ạ ."

" không cần …con cứ ngồi ăn thoải mái…để mẹ đút cho ba con ."

Bà múc chén canh cho Lâm Đường rồi đem cháo đem đến giường đút cho ba cô . Thấy Lâm Đường ăn rất ngon rất nhiều còn uống hết chén canh bà múc ,bà ta nghĩ : " đây là bữa cơm cuối cùng ở nhà này của mày …hi vọng số mày tốt được gả vào nhà giầu mà hưởng thụ . "

Lâm Đường sau khi ăn uống xong cô thấy trong người rất mệt , cảm giác buồn ngủ lắm…cô cố gắng đứng dậy cũng không đủ sức , thế là gục xuống bàn tất tỉnh nhân sự .

Sau khi bọn buông người đến đưa cho bà ta một sấp tiền rất nhiều, bà ta đứng đếm tiền đủ rồi bọn buông người đưa Lâm Đường đi

ba Lâm Đường nằm trên giường liếc mắt nhìn thấy nghe thấy vợ bán con gái , ông chỉ biết ú ớ rồi nước mắt trào ra nhìn tên đàn ông bế con gái đi .

Tên chủ buông người nói :" ông bà yên tâm đi…nếu con bé ngoan chịu nghe lời, tôi kiếm cho nó mối ngon …còn không thì cũng đừng trách tôi " hắn nói rồi cả bọn đi ra ngoài lên xe hơi màu đen rời đi …

Khi tỉnh dậy Lâm Đường thấy mình đang ở trong căn phòng nhỏ cùng thêm 5 cô gái nữa , bọn họ đang khóc rất thương tâm, đang không hiểu chuyện gì thì cánh cửa mở ra hai người đàn ông đi vào , một người đàn ông ôm một đống đồ ném tới chỗ các cô , người đàn ông còn lại nói.

" tôi cho tất cả các cô 15 phút, cởi bỏ đồ trên người mặc những cái váy này vào . 1 lát sau tôi quay lại nếu còn bộ dạng khóc lóc thế này thì đừng trách tôi . Các cô đã bị bán vào đây rồi thì nên biết điều…nghe lời…nếu không ông chủ đưa vào nhà chứa làm gái thì tiếc lắm "

Những cô gái nghe xong liền nín khóc, tay chân run rẫy . Lâm Đường đã hiểu ra vì sao cô có mặt ở đây rồi. Cô ngốc đến mức cho rằng bà ta tốt với cô , tay chân Lâm Đường bắt đầu run rẩy , sợ hãi tột cùng , nhưng không giám để nước mắt rơi xuống.

Sau khi thay bộ đồ cũ , mặc lên mình những chiếc váy xanh xanh đỏ đỏ, thiếu vải khiến những cô gái trở nên xinh đẹp, người nổi bật nhất là Lâm Đường , với khuôn mặt thanh tú ,thân hình đầy đặng vừa cao , vừa trắng, bất cứ người đàn ông nào nhìn thấy cũng không thể kiềm chế mà muốn có được cô.

Các cô gái được đưa đến một căn phòng lớn hơn để cho những người mua lựa chọn . 1 người đàn khoảng 40 tuổi, rất sang trọng nhìn là biết người có tiền , ông ta vừa bước vào nhìn lướt qua các cô gái, ánh mắt ông ta dừng trên người Lâm Đường, ông ta nói với tên buông người đi cùng là chọn cô gái xinh đẹp mặc váy đỏ tay ông chỉ về hướng Lâm Đường.

Lâm Đường nuốt nước bọt, không giám thở mạnh, 2 tay cô nắm chặt làn váy , vì sợ mà người cô toát mồ hôi.

Tên buông người cười vui vẻ đi lại gần các cô gái ,đứng trước mặt Lâm Đường đưa tay nâng cằm cô rồi nói.

" Cô may mắn lắm…được ông chủ đây chọn rồi,tối nay hầu hạ cho tốt vào " Tên buông người quay sang nhìn tên lính của mình nói :" mấy đứa còn lại đưa đi tiếp khách hết . Canh giữ chúng cho cẩn thẩn "

Đến tối Lâm Đường được đưa đến một căn phòng rất sang trọng nhìn qua cửa sổ cô thấy rất nhiều cây xanh và gần đường lớn , cô không biết nơi này là nơi nào .

Cô và các cô gái kia sẽ ra sao ?Lâm Đường thật sự không giám nghĩ tiếp. lúc ăn cơm cô nhanh tay đã giấu được cái nĩa , nếu tối nay cô không trốn thoát, đến bước đường cùng thà cô chết còn hơn sống nhục nhã như vậy.