Chương 1: Duy nhất

Trước đây, có một Phú Nhị Đại.

Có một ngày, Phú Nhị Đại bị tai nạn chết đi, biến thành một Phú Nhị Đại chết.

Hồn phách Phú Nhị Đại chết đi xuống âm phủ.

Thật ra âm phủ không thần bí như người ta tưởng tượng, nó chỉ là một thế giới song song. Có rất nhiều thứ giống y hệt với nhân gian.

Bọn quỷ nơi âm phủ cũng sống như lúc sinh thời, học tập, làm việc, mua nhà mua xe.

Bởi vì hoàn cảnh trên dương gian không tốt, địa cầu không chịu nổi gánh nặng, cho nên muốn đầu thai cần phải rút thăm. Rất nhiều quỷ rút không được, cho nên cứ sống ở âm phủ thế luôn.

Dù sao ở âm phủ cũng không khác biệt quá lớn với nhân gian, đều có những khoản vay mua nhà trả mãi không xong, lãnh đạo thiếu con mắt nhìn xa trông rộng.

Sau khi Phú Nhị Đại vào âm phủ, người nhà rất nhớ thương, vì thế thường thiêu tiền thiêu nhà thiêu xe thiêu các loại đồ dùng, những thứ tiền giấy đó đều có thể dùng ở nơi âm phủ.

Loại quỷ có người thiêu vàng mã cho thế này, ở âm phủ được gọi là thiêu nhị đại.

Phú Nhị Đại lắc mình biến hóa thành một Thiêu Nhị Đại, tiền giấy trong tay xài không hết.

Khiến các quỷ khác hâm mộ chết.

Câu chuyện này cho mọi người biết rằng, trên thế giới này có một số người, bọn họ không cần làm gì hết, cũng có thể sống rất tốt, tức chết người ta.

Thiêu Nhị Đại tiếp tục sống cuộc sống tràn ngập vàng son nơi âm phủ.

Còn kết bạn với một đám bạn thiêu nhị đại cùng chung chí hướng.

Buổi tối mỗi ngày, một đám lông bông ăn chơi trác táng bọn họ tụ tập ở khu đua xe, mỗi đứa lái một chiếc siêu xe dương gian

Cái gì mà Lamborghini giấy, Ferrari giấy, Aston Martin giấy,...

Đều là những thứ người thân trên dương gian thiêu xuống cho họ.

Đua xe ở Âm Phủ không cần suy xét đến vấn đề an toàn, dù sao mọi người cũng đã chết một lần, cho dù đυ.ng đến nát bét, đến bệnh viện ghép lại cũng rất dễ dàng, không tồn tại vấn đề chết thêm lần nữa.

Có một ngày, Thiêu Nhị Đại đua xe không cẩn thận đυ.ng vào một con quỷ.

Thật ra chỉ quét ngang tí thôi, nhưng tốc độ xe quá nhanh, quỷ bị hại vẫn bất hạnh bay ra xa mấy mét.

Thiêu Nhị Đại vội vàng xuống xe xem xét, liên tục xin lỗi.

Quỷ bị hại bò dậy từ trên mặt đất, nhỏ giọng nói: "Tôi không sao."

Quỷ bị hại rất đẹp, hơn nữa trắng nõn, mảnh khảnh, vẻ mặt sợ hãi, giống một đóa bạch lan nơi u cốc.

Thiêu Nhị Đại nhất kiến chung tình với quỷ bị hại, lì lợm la liếʍ đòi chịu trách nhiệm, làm thế nào cũng phải lôi kéo quỷ bị hại đến bệnh viện kiểm tra linh thể.

Quỷ bị hại không lay chuyển được, đành phải đi.

Mà câu chuyện này cho mọi người biết rằng, nhất kiến chung tình chủ yếu bởi vì đối phương đẹp mà thôi.

Trong quá trình kiểm tra, Thiêu Nhị Đại vẫn luôn mặt dày hỏi này hỏi nọ với quỷ bị hại.

Quỷ bị hại tên là Tiểu Tang, đã chết mấy trăm năm, không ai đốt vàng mã cho nữa, hiện tại đang làm nhân viên công vụ ở Địa Ngục A Tỳ, tiền lương vừa đủ sống.

Mỗi ngày công việc của Tiểu Tang là ghi lại thời gian chịu khổ của đám ác quỷ trong địa ngục, sau đó ghi vào máy tính, tính ra ác quỷ nào đã hoàn thành xong số giờ chịu khổ thì báo với Trưởng Giám Ngục, thả bọn họ ra tù, thay đổi triệt để một lần nữa làm quỷ, không có hàm lượng kỹ thuật gì.

Hơn nữa bởi vì không có tiền, cho nên thường ngày Tiểu Tang không có sở thích gì nhiều, nếu nhất định phải nói, có lẽ là nằm liệt như xác chết trên sô pha, hoặc là mở VPN trèo tường đi lướt weibo dương gian.

Thật ra... nhìn như vậy, vị Tiểu Tang này trừ cái mặt đẹp ra thì cũng không có ưu điểm đặc biệt gì.

Chỉ có cái mặt đẹp, hữu dụng sao?

Tất nhiên rồi.

Mặt đẹp có thể làm cơm ăn sao?

Có thể luôn.

Chẳng lẽ chỉ cần có một gương mặt đẹp là có thể có được tình yêu sao?

Đúng vậy.

Thiêu Nhị Đại: "Nói thẳng, anh muốn theo đuổi em."

Tiểu Tang: "Ặc."

Thiêu Nhị Đại: "Sao? Cho anh một cơ hội được không?"

Tiểu Tang nhìn Thiêu Nhị Đại: "Cậu sinh năm bao nhiêu?"

Thiêu Nhị Đại: "Anh sinh 1997."

Tiểu Tang gục đầu xuống: "Tôi sinh năm 1492, vẫn luôn không rút được vé đầu thai... Xin lỗi, tôi không thích người nhỏ hơn mình quá nhiều..."

Thiêu Nhị Đại: "Chệnh lệch không đến 500 thôi mà."

Thiêu Nhị Đại bất khuất: "Niên hạ tốt lắm đó."

Thiêu Nhị Đại miệng lưỡi trơn tru: "Cục cưng anh xem, Bạch nương tử tu luyện ngàn năm, lớn hơn Hứa Tiên cả ngàn tuổi, không phải người ta vẫn yêu đương rất tốt đẹp đó sao?"

Tiểu Tang: "..."

Cứ như thế, Thiêu Nhị Đại bắt đầu theo đuổi Tiểu Tang.

Thiêu Nhị Đại thương lượng một chút với bạn bè, đàn hồ bằng cẩu hữu này đều là cao thủ cua gái, mỗi người tìm người yêu đều vô cùng đẹp, trong đó có một con quỷ còn cua được một minh tinh tuổi xuân chết sớm, khiến quỷ khác hâm mộ chết.

Mọi người nhiệt tình bày mưu tính kế cho Thiêu Nhị Đại.

Thật ra cũng chỉ có những kịch bản đơn giản thế thôi.

Thiêu Nhị Đại bắt đầu đưa cơm hộp tình yêu cho Tiểu Tang.

Thiêu Nhị Đại cầm theo hai cái hộp với mấy cái lư hương, đến Địa Ngục A Tỳ tìm Tiểu Tang.

Tiểu Tang mới vừa tuần tra Địa Ngục xong, trong tay là cuốn sổ ghi lại tình trạng chịu khổ của đám ác quỷ, vừa ra khỏi Địa Ngục đã gặp Thiêu Nhị Đại từ thang máy đi ra.

Tiểu Tang: "Cậu đến đây làm gì?"

Thiêu Nhị Đại lắc lắc cơm hộp trong tay: "Đưa cơm cho anh, cùng nhau ăn cơm trưa nhé?"

Tiểu Tang cúi đầu nhìn ống quần của mình, phía trên đều là máu và thịt nát.

Thiêu Nhị Đại: "..."

Tiểu Tang ngại ngùng nói: "Xin lỗi, lúc nãy mới đi ngang một ác quỷ đang chịu hình phạt, bị bắn đầy người, tôi đi thay quần áo cái đã.

Nhân viên công vụ ở Địa Ngục A Tỳ nào dễ làm!

Câu chuyện này nói cho chúng ta biết, sống ở đâu cũng không dễ dàng, mỗi công việc đều có những chuyện khó xử khác nhau, điểm giống nhau duy nhất là tiền lương luôn không đủ để xài.

Tiểu Tang thay quần áo xong, vừa lúc đến giờ nghỉ trưa.

Hai quỷ đến phòng nghỉ ăn cơm.

Thiêu Nhị Đại mở hai hộp cơm ra, bên trong là nhang đủ màu sắc, bày biện như một bức tranh, hơn nữa đều là những loại nhang cao cấp mà thường ngày Tiểu Tang không mua nổi để hít, có bạch đàn, có trầm hương thượng đẳng, đều vô cùng đắt.

Đúng vậy, quỷ không ăn cơm như người bình thường, bọn họ hít khói nhang.

Tiểu Tang nhìn những cây nhang đó, mất liêm sỉ mà chảy nước miếng.

Loại nhang thường ngày Tiểu Tang hít đều là những loại rẻ tiền nhất.

Cũng giống như một người mỗi ngày ăn mì ăn liền, đột nhiên bị đưa vào nhà hàng Michelin 3 sao.

Thiêu Nhị Đại săn sóc đốt 3 cây nhang cho Tiểu Tang trước, cắm vào lư hương, nói: "Nếm thử xem hương vị thế nào."

Tiểu Tang hít một hơi to, kích động đến sặc khói.

Thiêu Nhị Đại khẽ vuốt sau lưng Tiểu Tang: "Từ từ thôi từ từ thôi."

Thiêu Nhị Đại lại lựa lựa ra mấy cây nhang khẩu vị không giống nhau, cắm lên mấy cái lư hương khác, tràn đầy một bàn, thường thường ân cầm bưng lư hương cho Tiểu Tang, để Tiểu Tang đổi qua hít cái khác.

Người sống ăn cơm cũng đâu ăn mãi một món, dù sao cũng phải một ngụm cơm một ngụm thịt đổi qua đổi lại, quỷ cũng như vậy.

Thiêu Nhị Đại: "Nếm thử cái này đi, cái này vị thuần lắm."

Thiêu Nhị Đại: "Còn cái này nữa, cái này trộn bột ớt với hồ tiêu vào, em nghe nói sinh thời anh là người Tứ Xuyên, lư hương này đặt bên anh, em chịu không nổi mùi này... Khụ! Khụ khụ khụ!"

Thiêu Nhị Đại: "Hít nhiều một chút, nếu anh thích sau này em sẽ đưa cơm mỗi ngày cho anh."

Tiểu Tang lập tức sa vào.

Tiểu Tang nghèo khổ, bị một bữa tiệc xa hoa thu mua.

Thật ra Tiểu Tang đẹp như vậy, người theo đuổi cũng không ít, trong đó không thiếu những kẻ có tiền có thế, ví dụ như... Trưởng Giám Ngục Địa Ngục A Tỳ, cũng đã mặt dày theo đuổi rất lâu, cũng đã mời nhang thơm, cũng lái siêu xe giấy đến đưa đón, nhưng bị Tiểu Tang dùng lời lẽ nghiêm khắc từ chối.

Trong lòng Thiêu Nhị Đại hân hoan: "Anh không từ chối em, có phải cảm thấy em không giống đám người râu ria kia hay không?"

Tiểu Tang nhỏ giọng nói: "Đúng... Bọn họ đều xấu."

Thiêu Nhị Đại: "..."

Tiểu Tang thở dài: "Tôi sống mấy trăm năm, nhìn cũng rõ ràng, không thể dựa được vào lòng người, dù kẻ vừa xấu vừa nghèo, chỉ cần có cơ hội cũng sẽ nɠɵạı ŧìиɧ, vậy còn không bằng cứ độc thân, chờ người vừa đẹp vừa giàu xuất hiện."

Thiêu Nhị Đại bị Tiểu Tang ngay thẳng thuyết phục sâu sắc.

Đối với người sống, tình yêu dựa trên giá trị nhan sắc sẽ rất yếu ớt, suy cho cùng thì con người ai cũng sẽ già, sẽ béo, sẽ hủy dung.

Nhưng bề ngoài của quỷ vĩnh viễn dừng lại ở hình ảnh ngày chết đi kia, trừ phi đầu thai sống lại một đời.

Cho nên với quỷ mà nói, cái gì cũng sẽ thay đổi, chỉ có mặt là không đổi.

Giá trị nhan sắc, còn vĩnh hằng hơn cả kim cương.

Câu chuyện này cho chúng ta biết rằng, muốn phẫu thuật thẫm mỹ phải làm cho sớm, chết rồi sẽ không có cơ hội nữa, lỡ bất hạnh không rút được vé đầu thai, có lẽ phải chịu xấu tới mấy trăm năm.

Tiểu Tang ngầm đồng ý Thiêu Nhị Đại theo đuổi mình.

Vì thế Thiêu Nhị Đại toàn lực khai hỏa, điên cuồng đoạt mệnh theo đuổi, mang Tiểu Tang hít hít hít chơi chơi chơi mua mua mua.

Rất nhanh đã sắp tới ngày giỗ của Tiểu Tang.

Chúc mừng sinh nhật ở dương gian, bản chất là chúc mừng ngày người đó từ âm phủ đi vào dương gian.

Như vậy ở âm phủ, tự nhiên sẽ thành chúc mừng ngày người đó từ dương gian đi vào âm phủ.

Cho nên ngày giỗ ở âm phủ cùng một khái niệm với ngày sinh nhật ở dương gian.

Thiêu Nhị Đại sắp xếp hồ bằng cẩu hữu giúp mình làm một sự ngạc nhiên cho ngày giỗ, tính nhân cơ hội này tỏ chân tình, bắt lấy Tiểu Tang.

Ngày giỗ hôm nay, Thiêu Nhị Đại tổ chức một buổi party trên du thuyền giấy xa hoa.

Du thuyền giấy xa hoa trôi trên mặt sông Vong Xuyên, nước Vong Xuyên mờ mịt sương mù, dày dặc quỷ khí.

Thiêu Nhị Đại đặt cho Tiểu Tang một cái lư hương lớn xa hoa 3 tầng, bên trong cắm đầy các loại nhang mùi khác nhau, làm tròn lên chính là một cái bánh sinh nhật.

Tiểu Tang nhắm mắt cầu nguyện trước lư hương ba tầng, khi mở mắt ra, nhìn thấy Thiêu Nhị Đại ôm 99 đóa bỉ ngạn đỏ như máu đứng ở trước mặt mình.

Thiêu Nhị Đại: "Ngày giỗ vui vẻ."

Cùng lúc đó, thủ vệ Quỷ Môn bị hồ bằng cẩu hữu mua chuộc mở ra cửa thông từ dương gian đến âm phủ trước hai tiếng, để những con quỷ mới chết hôm nay tiến vào âm phủ.

Đám quỷ bay qua Quỷ Môn, hàng ngàn hàng vạn u hồn linh dật màu trắng mờ mịt bay qua trời đêm.

Thiêu Nhị Đại dịu dàng nói: "Cục cưng nhìn xem, mưa sao băng."

Thử hỏi, có ai có thể từ chối những chuyện lãng mạn ngạc nhiên thế này từ một anh cao phú soái?

Dù sao thì Tiểu Tang cũng không thể, Tiểu Tang rất tầm thường.

Thiêu Nhị Đại lải nhải nói một đống lời âu yếm, cuối cùng nói: "Chúng ta ở bên nhau nhé?"

Tiểu Tang gật gật đầu: "Được."

Đám hồ bằng cẩu hữu bắt đầu ồn ào hoan hô, kêu muốn chia nhang ngày giỗ, nhân viên phục vụ đưa mấy lư hương nhỏ lên, Tiểu Tang tự tay gỡ xuống các loại nhang có mùi vị khác nhau trên lư hương 3 tầng kia, cắm vào những cái lư hương nhỏ đó, rồi bưng đến cho các khách khứa ở đây.

Giống như cắt bánh sinh nhật chia cho mọi người ở dương gian.

Vì thế, bắt đầu yêu đương rồi.

Hai con quỷ mỗi ngày ngọt ngọt ngào ngào, hoàn toàn không cãi nhau, dù cho có bất hòa nhỏ, nhìn đến gương mặt đẹp của đối phương, cũng không tức giận nổi.

Hai con quỷ sến súa yêu đương một thời gian, liền đi lãnh giấy hôn thú.

Đúng vậy, 800 năm trước âm phủ đã bình đẳng mọi quyền, dương gian muốn theo cũng không kịp!

Sau khi kết hôn, Tiểu Tang đến ở trong biệt thự lớn bằng giấy của Thiêu Nhị Đại.

Ngày đầu tiên dọn vào, Tiểu Tang đem quần áo của mình vào phòng để quần áo trong phòng ngủ, vừa mở cửa tủ, rầm rầm một trận, búp bê bơm hơi rớt đầy đất.

Nhìn qua có mười mấy cái, có nữ mặc cổ trang, pỏn star Nhật Bản, streamer mặc đồ cosplay thỏ,... cần cái gì có cái đó.

Thiêu Nhị Đại: "..."

Tiểu Tang dùng ánh mắt nhìn biếи ŧɦái mà yên lặng nhìn Thiêu Nhị Đại.

Thiêu Nhị Đại oan như tuyết rơi tháng sau: "Không phải em mua! Là người giấy cha mẹ em thiêu cho em! Em nhận được lập tức nhét vào tủ, cũng quên mất luôn!"

Thiêu Nhị Đại: "Nếu là nam thì em còn..."

Tiểu Tang: "..."

Thiêu Nhị Đại phát điên: "Em không có xài mà!"

Tiểu Tang cười, đá mấy người giấy đó qua một bên, sắp xếp đồ đạc của mình.

Cuộc sống sau khi kết hôn của hai quỷ rất mỹ mãn.

Chỉ là có chút chuyện, trước giờ Thiêu Nhị Đại chưa từng thiếu tiền, cũng chưa từng bươn chải ngoài xã hội, đầu óc đơn giản, tiêu tiền ăn xài phung phí.

Tiểu Tang sống mấy trăm năm, gặp qua nhiều quỷ Thiêu Nhị Đại như vậy, lúc có tiền không biết làm gì chỉ biết tiêu xài, dần dần không ai đốt vàng mã cho nữa, đói lòi mắt.

Vì thế Tiểu Tang làm chủ giúp Thiêu Nhị Đại đầu tư mấy chỗ bất động sản, giúp Thiêu Nhị Đại quản lý tài sản, còn thay Thiêu Nhị Đại mua các loại nhang sang quý trữ hàng, sống như người sống mua vàng tích trữ.

Tiểu Tang: "Như vậy dù sau này không ai hóa vàng cho em nữa, em cũng không lo thiếu ăn thiếu mặc."

Thiêu Nhị Đại hân hoan: "Vợ em tốt quá đi."

Tiểu Tang ôn hòa cười cười.

Thiêu Nhị Đại vùi đầu vào ngực Tiểu Tang, cọ cọ, làm nũng: "Vậy... em muốn mua cái figure ác quỷ mới ra gần đây của công ty Lục Đạo..."

Tiểu Tang tận tình khuyên bảo: "Không được, tháng này đã mua rồi, đã nói một tháng mua một cái, không phải sau này muốn nhận nuôi một nam một nữ quỷ bảo bảo sao? Tài chính giáo dục không tích góp đủ thì làm sao đây."

Thiêu Nhị Đại xám xịt né ra.

Một lát sau, lại chạy về: "Vậy... em muốn đi đua xe một lát."

Tiểu Tang trừng hai mắt: "Không được, lại đυ.ng một con quỷ đẹp khác, em lại nhất kiến chung tình."

Thiêu Nhị Đại ngoan ngoãn nói: "Được rồi, không đi nữa."

- - Bị Tiểu Tang dạy dỗ đến ngoan ngoãn.

Người ta tốt xấu gì cũng sống hơn 500 năm, tuy rằng mới nhìn qua là một tiểu bạch hoa yếu ớt, thật ra vô cùng giỏi việc bốn lạng đẩy ngàn cân, kết hôn một tháng ngắn ngủ đã nắm được quyền được tài chính của Thiêu Nhị Đại.

Vô cùng vô cùng phúc hắc!

Một lát sau, Thiêu Nhị Đại cẩn thận phản bác: "Thật ra em... dù có đυ.ng phải một con quỷ đẹp khác, cũng sẽ không động tâm."

Tiểu Tang không tỏ ý kiến.

Thiêu Nhị Đại dùng bả vai huých huých Tiểu Tang: "Thật đó, ban đầu em theo đuổi anh tại vì anh đẹp, nhưng ở bên anh lâu như vậy, sớm có tình cảm chân thành, em thật sự thích anh."

Tiểu Tang hôn hôn mặt Thiêu Nhị Đại: "Anh biết, anh cũng vậy."

Thiêu Nhị Đại: "Vậy, cục cưng à..."

Tiểu Tang bình tĩnh nói: "Chuyện figure em cứ mơ đi, tháng sau lại nói."

Thiêu Nhị Đại: "..."

Lão quỷ sống hơn 500 năm, làm sao có thể bị tình yêu làm choáng váng đầu óc chứ!

Thiêu Nhị Đại sinh thời là tuổi xuân chết sớm, chưa qua 20 tuổi sinh nhật đã chết.

Lúc này ở âm phủ kết hôn nuôi con, Thiêu Nhị Đại cảm thấy cần phải nói một tiếng với cha mẹ, để hai người yên tâm.

Vì thế Thiêu Nhị Đại liên hệ với công ty báo mộng.

Công ty báo mộng có phương pháp, có thể để quỷ thông qua con đường đặc biệt nào đó xuất hiện trong mơ của người sống, nhưng mà thu phí vô cùng đắt đỏ, ngay cả Thiêu Nhị Đại có tiền như vậy, cũng chỉ cắn răng làm hai lần mà thôi.

Bọn họn đến công ty báo mộng.

Đêm nay, Thiêu Nhị Đại và Tiểu Tang xuất hiện trong giấc mơ của mẹ Thiêu Nhị Đại.

Thiêu Nhị Đại: "Mẹ, lâu rồi không gặp, con ở dưới kết hôn rồi, đây là con dâu của mẹ."

Tiểu Tang ngượng ngùng chào hỏi với mẹ chồng.

Mẹ xém chút hôn mê.

Nhưng mà người đã chết cũng không cần để ý nhiều đến vậy.

Vì thế mẹ lấy lại bình tĩnh, liên tục gật đầu: "Được được được."

Tay trái Thiêu Nhị Đại dắt một anh linh nam, tay phải dắt một anh linh nữ: "Nhìn nè, mẹ, cháu trai cháu gái của mẹ."

Mẹ lại xém chút hôn mê.

Thiêu Nhị Đại dặn dò: "Mẹ với cha chú ý sức khỏe, tranh thủ sống lâu trăm tuổi, chúng con không đầu thai, chờ hai người dưới đó, đến lúc đó chúng ta cả nhà đoàn tụ."

Thiêu Nhị Đại lại tha thiết dặn dò: "Có rảnh thiêu nhiều tiền riêng cho con chút nha."

Tiểu Tang: "..."

Mẹ: "..."

Hai quỷ báo mộng xong, trở về âm phủ.

Hôm sau, Tiểu Tang nhận được bao lì xì lớn của mẹ chồng, Thiêu Nhị Đại cũng thu được tiền riêng!

Gặp gia trưởng, quan hệ hai quỷ càng thêm thân mật.

Sau khi gả vào hào môn, Tiểu Tang nghỉ việc ở Địa Ngục A Tì.

Nhưng mỗi ngày không có việc gì làm cũng rất nhàm chán.

Vì thế Tiểu Tang dùng VPN trèo tường, đến dương gian mở một acc weibo hốc cây, chuyên nghe tâm sự của mọi người, an ủi họ.

Giúp người có thể tích lũy công đức, tuy rằng họ chưa rút được vé đầu thai, hơn nữa có rút được rồi cũng tạm thời không có tính toán đi đầu thai, nhưng lỡ như tương lai muốn cầm tay cùng nhau đi đầu thai thì sao? Tích lũy công đức có thể để bọn họ đầu thai vào một nhà tốt, hơn nữa tích lũy công đức nhiều còn có tư cách yêu cầu chỗ đầu thai gần nhau, kiếp sau lại gặp mặt.

Cư dân mạng A: "Sau khi chia tay cảm giác tồn tại không có ý nghĩa nữa, quá đau buồn, muốn chết."

Cố vấn tâm lý hốc cây Tiểu Tang: "Bạn cho rằng chết rồi sẽ giải thoát sao? Chết đi chẳng qua là đổi sang một hình thức khác để đau buồn mà thôi, bất kể đau khổ đến nhường nào, cuối cùng vẫn phải dựa vào chính mình mà thoát ra, hơn nữa còn sống ít nhất có thể ăn đồ ăn ngon, làm quỷ chỉ có thể hít nhang mà thôi."

Cư dân mạng A: "..."

Cư dân mạng B: "Người yêu bên nhau tám năm vậy mà lại chê tôi béo, loại người này còn có thể cần nữa sao? Tuyệt vọng, muốn nhảy sông Hoàng Phố."

Cố vấn tâm lý hốc cây Tiểu Tang: "Muốn hay không tự bạn quyết định, tôi là người ngoài khó nói được gì nhiều. Nhưng mà tôi khuyên bạn một câu, trước khi nhảy sông Hoàng Phố phải giảm béo, ẩm thực khỏe mạnh, vận động thích hợp, nếu không chết rồi chỉ có thể dừng ở hình ảnh một người béo ú nu, hối hận cũng không kịp,"

Cư dân mạng B: "..."

Cư dân mạng C: "Tiền lương thấp, giá nhà cao, sếp ngu dốt, ỷ vào mình là phú nhị đại, không thiết sống nữa."

Cố vấn tâm lý hốc cây Tiểu Tang: "Âm phủ cũng y như vậy thôi, rất nhiều quỷ cũng cảm thấy không còn thiết sống giống như bạn vậy, biết được có nhiều quỷ muốn chết cùng bạn như vậy, có phải có cảm giác dễ chịu hơn không? Cố gắng, cố lên, tuy rằng hi vọng vô cùng xa vời, nhưng bạn có thể thử làm phú nhất đại nha, tuy rằng hi vọng cũng vô cùng vô cùng xa vời."

Cư dân mạng C: "... Bạn không cần nói chữ hi vọng xa vời đến hai lần như vậy."

Cố vấn tâm lý hốc cây Tiểu Tang: "Trước giờ cuộc sống không phải lúc nào cũng hoàn mỹ, ngay cả Tiểu Tang mình cũng phải đợi mấy trăm năm mới gặp được cao phú soái của đời mình, nhưng mà nếu đã xuất hiện ở trên thế giới này, vậy cứ tiếp tục mà sống đi. Mọi người phải tin tưởng, sau khi trải qua 99 chuyện xấu, sẽ vẫn có một chuyện tốt xảy ra, bắn tym."

Tiểu Tang ting ting tích lũy được rất nhiều công đức, lấy tang công tang (*), đánh mất rất nhiều ý niệm tự sát của nhiều người.

Cứ như vậy, Tiểu Tang và Thiêu Nhị Đại sống một cuộc sống hạnh phúc tốt đẹp mãi mãi.

(*) Lấy tang công tang: Trường hợp này là Tiểu Tang nói mấy lời còn thảm hơn cuộc sống của họ để khuyên nhủ họ:v

__________

Đọc xong câu chuyện này, hi vọng quý vị sẽ có thêm động lực để sống:v