Chương 1: - Cô....

Cô đang ngồi trong một góc cuối Bar, với cặp kính to gần như che hết khuôn mặt, nhấp từng ngụm rượu, nhìn đắm đuối sang bàn gần quầy pha chế. Bên đó, một người đâu hay biết có ai kia đang ngắm mình, đôi mắt hút hồn, sống mũi cao và nụ cười tỏa nắng lộ hai má lún sâu hoắn, trong bộ dạng menly, sơ mi trắng, quần kinny, giày lười năng động. Đơn giản, mà có lẽ ai nhìn cũng phải say đắm. Và cô không ngoại lệ!!!

Đã hai tuần liên tục cô đến đây, chỉ để ngắm cái con người ấy. Có chút gì khó tả len nhẹ vào hồn, cứ muốn ngắm mãi, tự cô cảm thấy mình biếи ŧɦái, nhưng thôi, cảm xúc này nó lâng lâng lắm, cứ thả mặc cho nó trôi theo từng ngày và theo những gì tim cô muốn.

Bởi lẽ cuộc sống cô giờ đây đang nhạt nhẽo, buồn chán, cứ lặp đi lặp lại, vô hồn. Vậy mà, ai nhìn vào cũng nghĩ cô hạnh phúc.

Là một diễn viên nổi tiếng, giàu có, xinh đẹp, tài giỏi, không một scandal nào, đến nỗi mọi người phải gọi cô là "ngọc nữ". Gia cảnh khỏi phải chê, nề nếp, bố mẹ hạnh phúc và hơn hết có biết bao người đàn ông theo gót cô, tán tỉnh, yêu thương cung phụng cô.... chắc vì quá đầy đủ vật chất rồi, nên cần gì đó cao xa hơn chăng? muốn cái gì đó bay bỗng về tinh thần chăng? cô thấy mình thiếu vắng mà chẳng biết thiếu gì, là tình yêu. Phải rồi! cô phải yêu ai đó chứ.

Thế mà tim cô cứ chai sạn dù chưa thật tâm yêu một người bao giờ. Cô chẳng thể bên người đàn ông nào cả, họ hầu như chưa ai từng đem được cho cô cảm giác gì ngọt ngào hay thậm chí là buồn chán.

Cô có cố quen thử người yêu, anh đẹp trai, tài hoa và là con cưng của một tập đoàn lớn, anh yêu cô say đắm, nhưng sao xa lạ quá! Anh nắm tay cô mà cứ ngỡ như những đứa bạn thời đi học, anh ôm cô mà có cảm giác như đang ôm một bạn diễn nam, đến nỗi anh hôn cô mà lại xém nôn ra mất.

Cô rất sợ, sợ mình bị lãnh cảm, bị tự kỉ, bị mất cảm giác hay bị gì đó mà cô không nghĩ ra. Cô tự nhủ lòng: "ừ! có lẽ mình đóng cặp với nhiều bạn nam quá nên tạm thời mất cảm giác thế thôi"...

Hai tuần trước, sau một ngày bận rộn mà tinh thần thì buồn chán, cô một mình lái xe vòng quanh ngắm thành phố về đêm. Chợt nhìn thấy một quán Bar , những cặp đôi dìu dắt nhau, tay trong tay nhưng sao mà trai với trai, gái với gái thành một đôi thế này? Cô tò mò rồi không hiểu sao tấp vào đó, đeo cặp kính to để không ai nhận ra mình.

Bảo vệ mở cửa, cô bước vào, và cảnh tượng hoảng hồn: những cặp đồng tính ôm hôn, uống rượu, mồi chài nhau... Mùi thuốc lá, shisha, nhạc sập sình làm cô hơi choáng, trước giờ chưa vào những chỗ thế này. Cô còn nghĩ mình sẽ té xỉu với cảnh tượng như vậy, nhưng không, có chút thích thú len lõi trong tâm hồn, như thể trút được tí phiền muộn, chọn bàn trong góc và gọi một ít rượu nhẹ nhâm nhi.

- "Chào em! Em mới tới đây lần đầu à?." Một cô gái cá tính bước đến ngồi bên cạnh.

Cô cười phẩy, im lặng đảo mắt nhìn xung quanh. Chợt, bắt gặp nụ cười má lún đẹp như ánh ban mai làm tim thoáng chao đảo. Cô nhìn chằm chằm vào người con gái menly bên ấy, tay đang cầm ly rượu, tay kia vỗ vai một cô gái khác cũng cá tính không kém, 5 6 người trong bàn đang trò chuyện rất rôm rả.

Đang giữa khung cảnh thế này mà nhìn bàn bên ấy như lạc vào cõi mơ, cả đám thiên sứ vui đùa bên nhau... sao lại đẹp như thế nhỉ?. Bất chợt cô nở nụ cười theo, nụ cười vô tình làm cô gái đang ngồi bên ngơ ngẩn. Quay sang cô gái chỉ tay qua bên đó:

- Họ là khách quen ở đây à???

- "Không!!! Em nghĩ sao thế, họ là loại cao cấp ấy. Thật ra thì cũng chẳng hơn gì bọn này đâu, được cái mã đẹp đẽ thế thôi chứ k thuật như nhau cả, mà giá hơn cả chục lần. Em cần vui vẻ chị sẽ chăm em từ A đến Z." - cô gái nói kèm theo những hành động ưỡn ẹo.

Cô rùng mình, nổi hết da gà khi nghe những lời như vậy. Lúc này mới vỡ lẽ, ra đây là một động gái hạng sang, nhưng sao cô gái kia...Thật sự nhìn không giống một chút nào, nếu xét ngoại hình cứ như một diễn viên hay siêu mẫu.

Vẫn ngồi ngắm người ấy và nhắm nháp ly rượu, cũng chẳng biết cô gái bên cạnh nói thêm mấy câu gì đó mà cô không nghe rõ, không thấy trả lời lát sau bực tức bỏ đi. Ngồi thêm một lát đt sáng lên, là mẹ cô gọi, không bắt máy... khẽ gọi phục vụ tính hóa đơn rồi bước ra về...