Chương 23: Bị khıêυ khí©h

Cố Hề Hề uống sữa xong thì cảm thấy buồn nôn, cô chịu không được nữa đành chạy vào phòng vệ sinh. Tiểu A thấy vậy thì định gọi cô lại nhưng không kịp nữa, đó là phòng vệ sinh chuyên dụng trong văn phòng làm việc của tổng giám đốc, không ai được phép dùng. Có lần một khách hàng vô tình không biết đi nhầm, sau đó đã bị từ chối hợp tác thẳng thừng.

Nhưng dường như ngoài dự đoán, Tiểu A chưa kịp nói gì và Doãn Tư Thần có vẻ cũng chẳng để tâm chuyện Cố Hề Hề chạy vào phòng vệ sinh, vậy nên Tiểu A cũng im lặng.

Doãn Tư Thần quay sang dặn dò Tiểu A: “Mỗi giờ đều cho người đưa đồ ăn nhẹ vào cho cô ấy, nếu sữa của hoàng gia Anh không phù hợp khẩu vị thì đổi loại sữa của hoàng gia Nhật.”

Tiểu A há hốc mồm thiếu chút nữa rớt cả tròng mắt xuống đất.

Bên trong phòng vệ sinh, Cố Hề Hề mệt mỏi đứng lên mới phát hiện bồn cầu cô vừa nôn được dát vàng, không chỉ vậy mà cả bồn rửa mặt cũng được dát vàng toàn bộ, căn phòng này thật sự quá xa xỉ…!

Súc miệng xong, lấy khăn giấy lau tay và trở lại phòng làm việc, vừa về tới chỗ ngồi thì cô lại thấy một ly sữa tươi nóng hổi khác trên bàn. Nhớ lại lần trước ăn tổ yến, dù ăn xong bị nôn cũng phải ăn tiếp, xem ra lần này cũng không ngoại lệ. Không còn cách nào khác nên cô đành cầm ly sữa lên uống, nhưng thật may ly sữa này vị khác hẳn ly vừa rồi, cảm giác rất dễ chịu.

Cô ngẩng đầu nhìn qua, Doãn Tư Thần đứng trước cửa sổ nghe điện thoại, anh sử dụng tiếng Hàn để nói chuyện với đối tác, Cố Hề Hề nghe không hiểu nên chỉ có thể cúi đầu tiếp tục uống sữa.

Doãn Tư Thần gọi điện thoại xong, quay đầu thấy Cố Hề Hề đã ngoan ngoãn uống hết ly sữa, cũng không có vẻ khó chịu buồn nôn thì ánh mắt thoáng qua vẻ hài lòng. Người phụ nữ này đúng là rất hiểu chuyện biết điều.

Anh chậm rãi bước tới gần cô, vừa đi vừa nói: “Báo cáo em làm không tệ, xem ra em cũng không phải là một bình hoa di động.” Nói xong, anh còn giễu cười một tiếng: “Mà em cũng không giống như có vốn liếng làm bình hoa.”

Cố Hề Hề bất đắc dĩ chẳng nói gì, cô biết dáng dấp mình bình thường, gia thế không có, không biết ăn mặc đẹp đẽ trang điểm lộng lẫy như các đồng nghiệp khác, chỉ là điều này có gì đáng để cười nhạo? Nhưng thôi, sao cũng được!

Cô vốn không có sắc đẹp mê người, huống chi đối tượng đang nói chuyện với cô là tổng giám đốc, cô chỉ là một nhân viên, người ta nói gì cô cũng phải chấp nhận, hơn nữa còn là đang nói sự thật, việc gì cô phải tức giận?

Nghĩ tới đây, Cố Hề Hề gật đầu thừa nhận: “Tôi không được học ở trường nổi tiếng, cũng không có điều kiện du học nước ngoài, nếu không chịu khó học hỏi làm nhiều thì sao có thể đặt chân vào một tập đoàn lớn như thế này?”

Doãn Tư Thần khá bất ngờ: “Nói vậy, em còn làm những chuyện khác?”

“Có sao không? Những chuyện nhỏ nhặt về sổ sách đều đã từng làm.” Cố Hề Hề cười một tiếng: “Làm quản lý, làm lãnh đạo thì chưa từng.”

Doãn Tư Thần chỉ những hợp đồng khác trên bàn, hỏi: “Những thứ này thì sao?”

“Bộ phận hậu cần vốn là hỗ trợ các phòng ban khác, cho nên tôi cũng đã từng làm.” Cố Hề Hề trả lời.

Ánh mắt Doãn Tư Thần hơi sáng lên một chút cảm giác thú vị. Đúng lúc này Tiểu A từ bên ngoài bước vào, nói nhỏ một câu bên tai Doãn Tư Thần, anh nghe xong thì gật đầu, nói: “Tôi biết rồi, cậu sắp xếp đi, hôm nay vị khách hàng này sẽ dùng cơm tại nhà ăn của công ty.”

Thấy Doãn Tư Thần có việc, Cố Hề Hề định đứng dậy rời khỏi.

Cô còn chưa kịp ra khỏi phòng thì Doãn Tư Thần lập tức gọi cô lại: “Em cũng đi theo.”

Cố Hề Hề ngẩn người nhìn anh.

Tiểu A hơi ngạc nhiên nhưng phản ứng rất nhanh, vội vàng giải thích: “Vị khách trưa nay là phó giám đốc công ty Ody, một trong những đối tác của tập đoàn Doãn thị. Thư ký trưởng, nếu cô kỵ món ăn gì thì hãy nói với tôi.”

Cố Hề Hề hơi lúng túng, từ trước đến nay cô luôn là nhân viên nhỏ nhoi tầng chót của công ty, bữa cơm với một khách hàng quan trọng như vậy cô cảm thấy mình không thể xử lý. Cô có thể gánh được mọi tờ đơn, hợp đồng và văn kiện phức tạp kia, nhưng bữa cơm ngoại giao này thì thật quá khó với cô.

Doãn Tư Thần dĩ nhiên hiểu rõ tâm tư Cố Hề Hề, nhưng anh không có ý thay đổi quyết định. Thân là tổng giám đốc phu nhân, có một số việc sớm muộn gì cũng phải đối mặt. Nếu hiện tại không luyện tập, đến lúc chủ tịch tập đoàn Hàn Quốc và phu nhân tới, làm sao mà tiếp đãi đối phương?

Doãn Tư Thần vẫn luôn làm việc rất nhanh, anh không cho cô quá nhiều thời gian thích ứng hoặc học tập, cô chỉ có thể cắn răng đi theo. Cho dù khó đi nữa, cô cũng phải thích ứng chức vị của mình nhanh hơn. Nhớ tới lúc vừa nhận việc vào nơi này, còn bị các đồng nghiệp dùng mọi cách gạt bỏ, cô vẫn cố gắng hoàn thành tốt công việc. Còn giờ chỉ là đổi một chức vị mà thôi, đâu ghê gớm như lúc đầu.

Nghĩ tới đây, Cố Hề Hề hít thở sâu, nói với Doãn Tư Thần: “Tôi sẽ không làm cho anh thất vọng.” Sau đó quay đầu nói với Tiểu A: “Hiện tại tôi đang mang thai thời kỳ đầu, bác sĩ dặn không nên ăn thức ăn quá kí©h thí©ɧ hay nhiều dầu mỡ, những thứ khác không sao.”

Tiểu A lập tức ghi nhớ, xoay người đi dặn dò các đầu bếp chuẩn bị.

Doãn Tư Thần nói: “Tốt lắm, tôi ra ngoài trước. Thời gian hẹn là mười hai giờ trưa, phòng ăn riêng ở tầng ba của công ty, đừng tới trễ.” Nói xong, Doãn Tư Thần xoay người rời đi.

Nhìn bóng lưng anh rời đi, lúc này Cố Hề Hề mới ngồi xuống ghế, thở dài một hơi. Đối mặt với Doãn Tư Thần khí thế mạnh như vậy, nói không khẩn trương là nói dối. Nhưng chiến trường lớn hơn còn đang chờ phía sau, cô không có thời gian lãng phí.

Cố Hề Hề nhanh chóng mở máy vi tính, tự bổ sung một số kiến thức về giao tiếp. Bữa ăn Tây phương không có lễ nghi phức tạp, hẳn cô có thể ứng phó được.

Chốc lát sau Tiểu A đưa thực đơn bữa trưa cho Cố Hề Hề. Cô chọn món, sau đó nhìn đồng hồ, lúc này mới xoay người rời khỏi phòng làm việc, đi đến nhà ăn trong công ty.

Tập đoàn Doãn thị có nhà ăn riêng bên trong công ty, tổng cộng chia làm ba tầng. Tầng dưới cùng là cho toàn bộ các nhân viên mọi cấp có thể dùng chung, tầng thứ hai là tầng giữa của công ty, thường là cấp quản lý bậc trung sẽ sử dụng. Tầng trên cùng là tầng chuyên dụng của Doãn Tư Thần và vài cổ đông.

Cố Hề Hề nhanh chóng đi tới nhà ăn. Cô vừa xuất hiện, toàn bộ nhà ăn trong nháy mắt yên lặng, ánh mắt tất cả mọi người đều nhìn cô, có hâm mộ, có ghen tị, có khinh bỉ. Đủ loại ánh mắt khiến Cố Hề Hề như mọc gai trên lưng, vô cùng không thoải mái.

Cố Hề Hề biết mình từ tầng dưới chót, một nhân viên hậu cần thấp bé, nhảy một cái trở thành nhân viên cao cấp, hẳn là tất cả mọi người đều không phục. Lời ra tiếng vào là không tránh khỏi, nhưng chuyện này vốn không có cách nào giải thích, nên đành mặc kệ.

Cố Hề Hề cho rằng cô không đi trêu chọc người khác, thì sẽ sống yên ổn bình an vô sự. Nhưng cô đã đánh giá thấp sức mê hoặc của Doãn Tư Thần đối với những phụ nữ trong công ty rồi. Cô còn chưa đến tầng ba, liền bị cản lại.

“Cố Hề Hề, có phải cô đi nhầm chỗ không?” Nữ giám đốc bộ phận tiêu thụ lập tức ngăn cản Cố Hề Hề: “Mặc dù cô dựa vào thân thể trở thành tình nhân của tổng giám đốc, để cho cô từ một nhân viên quèn lập tức trở thành trưởng bộ phận trợ lý. Nhưng, cô chỉ có thể dừng ở đây, đi lên nữa, không phải nơi cô nên đi!”

“Muốn đi lên một tầng nữa, cô có tư cách sao? Vậy thì gả cho tổng giám đốc, trở thành tổng giám đốc phu nhân đi, chứ không phải chỉ là một trưởng bộ phận trợ lý!” Nữ giám đốc khinh bỉ nhìn Cố Hề Hề từ trên xuống dưới, nói: “Chỉ dựa vào sắc đẹp của cô, muốn tổng giám đốc cưới cô là không thể nào, cho dù cô dùng thủ đoạn gì leo lên giường tổng giám đốc, cũng chỉ là một công cụ làm ấm giường. Làʍ t̠ìиɦ nhân, có gì hay ho mà đắc ý?”

Cố Hề Hề đứng đó, hít thở sâu, trong lòng không ngừng nhắc bản thân: Không thể tức giận! Không thể tức giận! Vì đứa bé, không thể tức giận!

“Phiền cô tránh ra, nếu tôi đi nhầm bị tổng giám đốc đuổi, không phải đúng ý cô sao? Không phải đúng lúc có thể dành chỗ để cô quyến rũ tổng giám đốc sao?” Trước kia Cố Hề Hề luôn bị người khác khi dễ, nhưng hiện tại cô đã làm mẹ, tuyệt đối không thể mềm yếu nữa.

Đúng lúc đó, Tiểu A nhanh chóng đi tới, nhìn nữ giám đốc ngăn Cố Hề Hề lại, ánh mắt tỏ ý cảnh cáo.

Nữ giám đốc đó biết địa vị của Tiểu A nên đành nhượng bộ đứng sang một bên.

“Trợ lý trưởng, tổng giám đốc và khách đã đến, đang chờ cô.” Tiểu A nói với Cố Hề Hề.

Chỉ một câu nói đã giải thích rõ nguyên nhân Cố Hề Hề phải xuất hiện ở nhà ăn tầng ba, cũng cho những người khác trong công ty thấy rõ ràng địa vị của Cố Hề Hề đã thay đổi, không còn là nhân viên thấp bé trước kia.

Cố Hề Hề cảm kích nhìn Tiểu A và mỉm cười, cô biết Tiểu A đang lên tiếng thay cho cô.

Thấy Cố Hề Hề đi theo Tiểu A cùng lên tầng ba, sắc mặt nữ giám đốc trở nên xám xịt bất mãn: “Sao có thể? Cho dù là trưởng bộ phận trợ lý, cô ta cũng không có tư cách lên tầng ba ăn cơm!”

Beta by Airy