Chương 1: Số phận

Trong căn nhà trọ diện tích không quá lớn, nhìn sang trái một chút là cửa phòng tắm nhỏ. Đối diện là một gian bếp được sắp xếp gọn gàng, tuy hẹp nhưng bày trí vô cùng tinh tế, đã thế bồn rửa còn rất sạch sẽ. Bên phải là một chiếc giường đơn bằng gỗ nhỏ không chiếm nhiều diện tích, vừa đủ cho vào thêm một cái bàn học. Bàn ăn thì không có nhưng có một chiếc bàn xếp nhỏ gọn đặt một góc, khi nào cần có thể bày ra dùng.

Trời bên ngoài đã khuya, khi mọi người yên giấc, Mã Linh Nhi mới từ công ty trở về. Công ty Moozin nơi cô làm việc là một trong những công ty hàng đầu trong làng giải trí phim khiêu da^ʍ. Qua hai năm sang Nhật lập nghiệp, Linh Nhi được nhiều người chú ý, ngoài ra fan còn đặt danh cho cổ là "mỹ nhân đẹp nhất Nhật Bản" haу "người đẹp được khao khát nhất хứ Phù Tang". Sở hữu làn da trắng không tì ᴠết, thân hình nóng bỏng nuột nà cùng nhan ѕắc tuуệt mỹ, Linh Nhi là người mẫu nội у đắt giá bậc nhất làng giải trí Nhật Bản. Cô liên tục hớp hồn đấng màу râu ᴠới những bộ ảnh gợi cảm, đầу mê hoặc của mình. Lợi thế ngoại hình đem đến cho cô nguồn thu không hề thấp, nhưng vẫn sống nơi căn trọ chật hẹp này, phần là vì đất và nhà ở Tokyo khá đắt, nếu muốn ổn định ở đây cô cần nổ lực hơn trong tương lai. Nhưng lí do cô không muốn chi tiền cho việc mua nhà còn là vì ước mong từ nhỏ...Cô muốn được đến trường như bao đứa trẻ khác.

Lê tấm thân mệt rả về phòng rồi nằm nhoài trên chiếc giường thân thuộc. Cả ngày hôm nay cô phải chụp poster cho bộ phim 18+ dài tập sắp tới của mình. Đây là lần đầu trong suốt nhiều năm qua cô có một bộ phim đầu tay do đạo diễn nổi tiếng Haruko chỉ đạo. Ai trong nghề cũng biết 10 bộ của ông thì hết 9 bộ được đánh giá cao ở Nhật lẫn quốc tế. Diễn viên nữ nào chỉ cần qua tay ông đều sẽ nổi tiếng không ít thì nhiều.

Linh Nhi là người Trung Quốc, do khả năng ghi nhớ cao nên nhiều năm qua, giao tiếp với nhiều người dân xung quanh lẫn đồng nghiệp trong giới, ngữ âm của cô chẳng khác gì người bản địa. Cộng thêm vẻ ngoài xinh đẹp chuẩn người châu Á nên cũng không ai nghĩ cô là người ngoại quốc. Tính ra cô đã ở Nhật làm diễn viên AV lẫn người mẫu áσ ɭóŧ đã được hai năm. Nhưng không hiểu sao vẫn cảm thấy thiếu một thứ gì đó, một thứ có thể khiến cô có cảm xúc....Bây giờ cô chả khác gì một đóa hoa hồng nằm giữa bụi cỏ, cô cần ánh sáng, cần ấm áp, những thứ đó có lẽ quá tầm thường nhưng với hoa hồng nhỏ, nó là thứ quan trong dể hoa hồng hấp thu năng lượng mà nở rộ. Cô tự biết rõ bản thân mình cần gì nhưng...Đó là thứ cô hoàn toàn không dám mơ, cũng không dám vớ tới. Cứ thế này cũng tốt...Làm việc, kiếm tiền, tiết kiệm. Về già chắc sẽ đủ tiền xây nhà rồi tha hồ tận hưởng cuộc sống.

Tự mình an ủi bản thân là thế, nhưng ánh mắt vô hồn đã phản bội suy nghĩ đó. Linh Nhi thở dài rồi đi vào phòng tắm tẩy sạch mồ hôi còn vương trên cơ thể. Sau thuận tay nấu món cơm chiên trứng đơn giản cho qua buổi tối.

Từ nhỏ Linh Nhi đã rất tự lập, những gì mình làm được tuyệt không nhờ vả người khác. Nợ ân tình người khác là thứ cô không muốn nhất vì khi đó theo tính tình của bản thân, cô sẽ trả họ lại gấp đôi. Dù sống trong lòng đời toàn những người vì lợi ích làm hại, lừa dối người khác, cô gái nhỏ vẫn dùng mọi thần trí giữ cho đầu và tim mình sự thuần khiết và trong sáng nhất. Thật hiếm hoi khi đóa sen trắng này bị cắm ở bãi bùn đen đuốc vẫn giữ cho bản thân sắc trắng thanh nhã, gần bùn mà chẳng hoi tanh mùi bùn.

Linh Nhi ngồi xuống giường, bên phải giường, điện thoại cảm ứng cũ kĩ vang lên tiếng chuông không ngừng, Linh Nhi nhìn dãy số trên màn hình, khẽ nhoẻn miệng cười đáp:

"Em nghe ạ"

"Tôi gọi để chúc mừng em, em đã được hội đồng cho phép nhập học" Đầu dây bên kia là giọng nói một người đàn ông trầm. Lúc cô định cúp máy ngủ sớm anh ta liền nhắn nhủ lại một câu đầy mờ ám:

"Sáng mai đến văn phòng, đích thân hiệu trưởng tôi đây sẽ chỉ dẫn em....từng bước một"

"Dạ, em biết rồi" Linh Nhi cúp máy rồi cười khẩy, vứt điện thoại ra sau đầu rồi nằm ngủ một giấc, dù chuyện gì xảy ra cũng phải bình tĩnh đối mặt, đó là châm ngôn của cô. Cũng giống như chuyện ngày mai, dù biết chính mình sẽ cảm thấy kinh tởm ra sao nhưng ngoài nó ra cô còn có gì đánh đổi được sao?