[Văn án]

Một ngày đầu hạ nọ, gió thổi khá lớn vào buổi đêm, khiến ta cảm thấy lạnh đôi chút. Tôi đứng trước mặt cậu, ngây ngốc nhìn cậu suốt từ chiều tới chập tối với tấm thân run lẩy bẩy, "Cậu có thích mình hay không, có nguyện vì mình đời này không gả, còn mình nguyện đợi cậu đến năm ba mươi lăm tuổi giống như Nam Khang Bạch Khởi, như thế liệu cậu có thích mình không?"

Cậu ngẩn người chốc lát, rồi cúi đầu đáp lại, "Mình không ghét cậu."

Lúc đó không nhìn rõ nét mặt cậu, giờ nhớ lại, những lời tỏ tình thô thiểntôi thốt ra khi ấy cùng một khuôn mặt vô cùng nghiêm túc, đến tôi cũng không địnhnghĩa được nó là thể loại gì nữa. Và hơn thế, ít ra lúc đó tôi nên ôm lấy cậu,sau đó cười một cái là ổn mà.

***

Tác phẩm: Cười Lên, Rồi Mọi Chuyện Sẽ Ổn (笑一个。就好)

Tác giả: Z. Cáo Giới Dương Quang (Z。告诫阳光)

Nhân vật chính: Lam Nhiễm, Kha Tiểu Vũ

Độ dài: 36 chương

Thể loại: Bách Hợp (Nữ x Nữ), Thanh xuân vườn trường, Kết mở

***

Lời ngỏ:

Đây là câu chuyện với những câu từ bình dị, có thể sẽ có điểm giống tuổi trẻ điên cuồng của ai đó, những nhân vật bình dị đến từ cuộc sống, không có khả năng hô mưa gọi gió, họ đơn giản chỉ là những người bình thường với những xúc cảm rung động hết sức bình thường, nhưng đặc biệt với chính họ.

Hi vọng khi vào đây sẽ giúp bạn tìm thấy một câu chuyện khiến bạn nhớ lại rằng, thời còn đi học bạn đã thầm thích một ai đó, dù đến hiện tại có trọn vẹn hay không. (Nhưng không thích ai hoặc không ai thích thì cũng không sao, tuy hơi tủi thân thật)

Vẫn là câu nói ấy, truyện được Việt hóa hoàn toàn và được dịch từ nguyên tác.