Chương 28: Cha nuôi chủ động

Chương 28: Cha nuôi chủ động cưỡi đại dươиɠ ѵậŧ.

Dịch Trần nghe được những lời này của y, đầu tiên là tức giận muốn nổ tung, nhưng rất nhanh lấy lại bình tĩnh, hắn không tin cha nuôi như vậy mà có thể ra ngoài quen được bạn trai. Hắn dùng qυყ đầυ không ngừng đâm thọc âm đế đã sưng lớn, cười nhẹ nói:

"Thật không? Không biết bạn trai ba ba là ai? Quen biết như thế nào?"

Dịch Văn Bách hoảng loạn cắn cắn môi, kɧoáı ©ảʍ trong thân thể càng lúc càng mãnh liệt, y sợ hãi nhưng lại không ngăn lại, thậm chí còn phe phẩy mông cầu xin con nuôi cắm vào thân thể y.

"Ưʍ... Là quen ở trên mạng... A ha... Quen khi tiếp kịch nói..."

Dịch Trần bất an trong lòng hoàn toàn buông lỏng, tươi cười trở nên sung sướиɠ:

"Vậy sao? Đối phương tên là gì?"

Dịch Văn Bách cũng không biết tên thật của người kia, chỉ có thể nói:

"Gọi là Tùng Thụ Mộ... Tiểu Trần, là sự thật, ta không có lừa con, chúng ta không thể làm như vậy nữa."

"Tùng Thụ Mộ a~"

Dịch Trần cười một chút, nắm lấy dươиɠ ѵậŧ của bản thân, nhắm ngay huyệt khẩu ướŧ áŧ chưa thể khép lại cắm vào. Dịch Văn Bách cảm nhận được nhục huyệt của mình bị căng ra, khϊếp sợ mở to hai mắt, cọ xát sinh ra kɧoáı ©ảʍ làm y thoải mái cực kỳ, nhưng đạo đức lại trói buộc y, không cho phép y được thoải mái.

"Không muốn... Không muốn bị tiến vào..."

Dịch Trần cảm nhận được xúc cảm bóng loáng như tơ lụa trong cơ thể của cha nuôi, thoải mái đến mức sau lưng đều toát mồ hôi, tìиɧ ɖu͙© bị giam cầm ba năm như được thả ra, kɧoáı ©ảʍ kịch liệt làm cho y có chút khó thể khống chế. Dịch Trần một bên hướng tới nhục huyệt của cha nuôi cắm vào, một bên ghé vào bên tai y, đổi về thanh âm vốn có của hắn:

"Con không biết mình cùng ba ba kết giao khi nào a? Con nhớ rõ ba ba không có đáp ứng con con mà."

Âm thanh quen thuộc truyền vào tai, Dịch Văn Bách trừng lớn mắt, còn tưởng rằng mình đang bị ảo giác. Y toàn thân cứng đờ, tiểu huyệt bị con nuôi hoàn toàn đâm mở, qυყ đầυ thô to trực tiếp đâm tới cung khẩu của y, bên trong đã ướt nhẹp dâʍ ŧᏂủy̠, mị thịt cơ khát cũng quấn lấy dươиɠ ѵậŧ quen thuộc, vui sướиɠ liếʍ mυ"ŧ lấy lòng.

"Ở trong thân thể của ba ba thật sướиɠ, thật thoải mái."

Dịch Trần liếʍ liếʍ vành tai y.

Dịch Văn Bách khó có thể tin nhìn hắn:

"Con... Con..."

"Con vì muốn có được ba ba, đã phải chuẩn bị rất nhiều."

Dịch Trần nhớ tới lần vô tình nghe được âm thanh phát ra từ điện thoại của nữ sinh ngồi bên cạnh, giọng nói của Dịch Văn Bách mặc kệ biến hóa như thế nào, hắn đều nhận ra được, hắn lúc ấy vứt bỏ hình tượng cao lãnh của mình, truy hỏi nữ sinh bên cạnh, kịch truyền thanh là cái gì, sau đó lên mạng tìm hiểu, mặc kệ là ở trong thế giới hiện thực hay là thế giới tinh thần của Dịch Văn Bách, hắn đều muốn kết nối với y.

Hắn sau khi thử qua thì phát hiện mình ở phương diện này cực kỳ có thiên phú, thanh âm thay đổi thực tự nhiên, rất nhiều liền có thể che dấu. Hắn ban đầu còn chưa quá thuần thục, tận lực hạn chế nói chuyện với Dịch Văn Bách, sợ hãi sẽ bị y phát hiện, sau lưng trộm mày mò khổ luyện, chờ đến khi thuần thục, đã có thể hoàn mỹ chia ra hai giọng nói khác nhau.

Nếu làm con nuôi không thể theo đuổi được Dịch Văn Bách, thì hắn sẽ dùng tư cách bạn bè để theo đuổi y, bất luận thế nào, hắn đều phải đem Dịch Văn Bách vây ở bên mình, ngoại trừ hắn ra, y không được phép động tâm với người khác.

Dịch Văn Bách tựa hồ chưa thể tiêu hóa được sự thật này, khϊếp sợ nhìn hắn, đôi mắt trừng lớn, bên trong ánh mắt tràn ngập khó hiểu. Dịch Trần hôn bờ môi của y, khống chế không được hướng tới tiểu huyệt nhợt nhạt thọc vào rút ra.

"Mặc kệ thế nào, con đều thích ba ba, đều muốn có được người."

Dịch Văn Bách phục hồi lại tinh thần, trong mắt liền tích tụ những giọt nước mắt.

"Sao lại có thể như vậy..."

"Là ba ba ép con, ai bảo ba ba luôn làm con thương tâm."

Dịch Trần trong giọng nói hàm chứa ủy khuất.

Dịch Văn sau khi Bách hoàn hồn mới phát hiện y cùng con nuôi đã kết hợp với nhau, căn dươиɠ ѵậŧ thô to của con nuôi đang nhồi đầy tiểu huyệt của y, lại còn ở trong nhục huyệt thọc vào rút ra. Y sảng khoái rêи ɾỉ một tiếng, nhưng tức khắc liền giãy giụa trở lại.

"Không thể... Ưʍ... Ta tuy rằng nói dối, nhưng con đã có bạn gái, không thể yêu đương vụиɠ ŧяộʍ..."

Lúc y nói đến hai chữ "bạn gái", thanh âm đều trở nên nghẹn ngào, trong mắt không ngừng chảy ra nước mắt.

"Ba ba một bên khóc một bên dùng nhục huyệt kẹp chặt dươиɠ ѵậŧ của con, đây chính là cố ý câu dẫn con, quá phạm quy."

Dịch Trần nhịn không được hôn lên bờ môi của y, đem dươиɠ ѵậŧ rút ra rồi lại hung hăng đâm vào. Những tiếng rêи ɾỉ của cha nuôi đều bị hắn đổ ngược lại vào trong miệng, đầu lưỡi quấn lấy cái lưỡi mềm mại của y không ngừng liếʍ mυ"ŧ, thẳng đến khi hôn đến hít thở không thông mới buông tha môi lưỡi của đối phương.

Dịch Văn Bách nước mắt lưng tròng nhìn hắn, Dịch Trần lại hung hăng hướng tới điểm mẫn cảm bên trong đâm một chút, Dịch Văn Bách liền phát ra một tiếng thét chói tai, Dịch Trần đem dươиɠ ѵậŧ rút ra, rời đi nhục huyệt đã lầy lội bất kham, thấp giọng nói:

"Ba ba không có gì muốn nói sao?"

Cảm giác hư không làm Dịch Văn Bách khó chịu cực kỳ, đôi mắt y hồng hồng nhìn chằm chằm kia căn dươиɠ ѵậŧ thô dài đã dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ của y, hận không thể lập tức nhét vào trong, đem cảm giảm ngứa ngáy bên trong xoa dịu.

Tiểu huyệt của cha nuôi giống như cánh hoa hé ra một khe hở, mị thịt bên trong cũng có thể nhìn thấy rõ ràng. Dịch Trần thấp giọng nói:

"Ba ba thật sự muốn đẩy con ra sao? Để con trở thành người của người khác, căn dươиɠ ѵậŧ này cũng chỉ thao tiểu huyệt của người khác, miệng cũng chỉ âu yếm thân thể của người khác, ba ba thật sự muốn như vậy sao?"

Dịch Văn Bách bị lời nói của hắn làm cho kịch liệt đau đớn, nước mắt càng mãnh liệt chảy xuống. Y cắn môi, nức nở phát ra một âm thanh mơ hồ nho nhỏ. Dịch Trần không có nghe rõ, bình tĩnh nhìn y:

"Ba ba, nói rõ ràng cho con, ba ba có muốn con không?"

Hắn duỗi tay đem khăn lông đang trói tay của Dịch Văn Bách tháo ra, để cho chính y lựa chọn.

Dịch Văn Bách nhìn chằm chằm hắn, hai mắt đẫm lệ mơ hồ lại có cảm giác con nuôi kỳ thật cũng đang rất khẩn trương, hắn chớp mắt một chút, đem nước mắt trong mắt chảy ra, liền có thể nhìn thấy rõ ràng hơn rất nhiều, sắc mặt thấp thỏm cùng lo âu của con nuôi đều thu vào trong mắt y.

Tất cả những băn khoăn trong lòng không hiểu sao đều tan thành mây khói, Dịch Văn Bách không muốn nghĩ đến cái gì là lσạи ɭυâи nữa, mặc kệ bọn họ cách nhau bao nhiêu tuổi, cũng không muốn nghĩ bản thân làm như vậy có phải là lựa chọn tốt nhất cho Dịch Trần hay không, y giờ phút này chỉ muốn hoàn toàn đối diện với cảm xúc của bản thân, duỗi tay ôm chặt lấy con nuôi.

Dịch Văn Bách gắt gao ôm cổ hắn, chủ động dùng huyệt khẩu cọ xát dươиɠ ѵậŧ, muốn đem nó đưa lại vào trong thân thể, khóc đến thực thương tâm:

"Hức hức... Ta muốn con... Ta không thể không có con... Tiểu Trần, con chỉ có thể thuộc về ta... Cho người khác ta sẽ chết..."

Dịch Trần trong lòng liền dâng lên vui sướиɠ vô hạn, nghe được Dịch Văn Bách thổ lộ, cảm giác dường như cả thế giới đang nằm trong ngực hắn. Hắn gấp không chờ nổi đem dươиɠ ѵậŧ cắm vào tiểu huyệt ướt nhẹp, hôn lên môi cha nuôi.

"Không cho người khác, con vĩnh viễn là của ba ba, ngay cả khi ba ba không cần con, con cũng sẽ lì lợm bám lấy người không bỏ, nếu như ba ba không chấp nhận con, con liền giam cầm người, con muốn thao ba ba đến lớn bụng, để ba ba sinh ra con của con, cả đời đều gắn chặt lấy con."

Hai người lung tung hôn môi, nước mắt đều bị chảy vào khoang miệng, chia sẻ lẫn nhau, hạ thể cũng gắt gao dây dưa với nhau.

Ướt mềm mị thịt gắt gao quấn lấy dươиɠ ѵậŧ, Dịch Văn Bách si mê cảm thụ từng cỗ kɧoáı ©ảʍ.

"Ưʍ... Đại dươиɠ ѵậŧ là của ta... Chỉ có thể thao thư huyệt của ta... Thao hậu huyệt của ta... Không thể cho người khác... Hức..."

"Cho tới nay đều là ba ba, không có người khác."

Dịch Trần ghé vào tai y, ôn nhu giải thích:

"Bạn gái là giả, chỉ là để làm ba ba đáp ứng cho con trở về."

Dịch Văn Bách ngốc ngốc, có chút không thể tin được:

"Thật sao?"

Dịch Trần trịnh trọng hôn một cái lên bờ môi của y:

"Đúng vậy, ngoại trừ ba ba ra, ai con cũng không muốn nghĩ tới, càng không thể làʍ t̠ìиɦ cùng người khác."

Dịch Văn Bách vui sướиɠ chảy ra nước mắt, cảm giác mất đi rồi tìm lại được này làm y kích động không biết nên làm như thế nào cho phải, liền cảm thấy dây dưa như vậy còn chưa đủ. Y đột nhiên đem Dịch Trần đẩy ngã ở trên giường, mở rộng chân khóa ngồi trên eo hắn. Dịch Trần đôi mắt sáng lấp lánh nhìn y, ngữ khí trầm thấp mang theo một chút khó có thể tin nổi:

"Ba ba muốn chủ động cưỡi đại dươиɠ ѵậŧ sao?"

Dịch Văn Bách mặt đỏ hồng, vươn ngón tay tách ra huyệt khẩu của bản thân, nhắm ngay căn dươиɠ ѵậŧ thô dài, chậm rãi xuống nuốt.

"Ưʍ... Thật lớn đem lỗ da^ʍ căng đầy... A..."

Mị thịt cơ khát bị tách ra, tầng tầng lớp lớp thịt non kẹp lấy căn dươиɠ ѵậŧ thô dài, bên trong Dịch Văn Bách nước chảy lênh láng, dễ dàng đem dươиɠ ѵậŧ nuốt tới tận cung khẩu, lại còn cảm thấy không đủ:

"A ha... Muốn bị dươиɠ ѵậŧ đâm vào tử ©υиɠ... Tiểu Trần, ba ba thích nhất đại dươиɠ ѵậŧ của con... Ưʍ... mỗi buổi tối đều nghĩ tới... A a a... Thật sướиɠ... Rốt cuộc cũng được ăn..."

Nguyên bản cha nuôi sạch sẽ thanh thuần, bộ dáng chủ động lại dâʍ đãиɠ đến không thể tưởng tượng, Dịch Trần nhìn bộ dáng này của y, cả người đều nóng lên, dươиɠ ѵậŧ lại trướng lớn thêm một vòng, ngón tay nhéo núʍ ѵú của y thưởng thức, thanh âm cũng mang theo thở dài:

"Ba ba sao lại có thể da^ʍ thành như vậy?"

"Đều tại con... A ha... Đều tại con đem ta biến thành như vậy... Ưʍ..."

Dịch Văn Bách giống như một cô công chúa nhỏ không biết nói đạo lý, đem mọi sai lầm đều đẩy lên người đối phương. Nhục huyệt ướt mềm của y đem dươиɠ ѵậŧ của nam nhân nuốt vào càng sâu, lại không biết thoả mãn mà phun ra nuốt vào, như muốn được ăn nhiều thêm một chút. Trên cổ y còn đang mang vòng cổ, trên đùi cũng mang cả vòng da, sắc mặt vì động tình mà ửng đỏ, ngay cả khóe miệng cũng chảy ra nước bọt, cả người thoạt nhìn cực kỳ sắc tình.

"Đều tại con mê gian ta... Ưʍ... Làm nhục huyệt nếm được mùi vị của đại dươиɠ ѵậŧ... Lại còn đem hậu huyệt cũng làm như vậy... Ưʍ... Đều bị làm thành cái lỗ của riêng Dịch Trần... A a a... Thật thoải mái..."

Dịch Trần nhịn không được nâng mông y lên, đưa đẩy hông hướng tới nhục huyệt ướt đẫm kia lao vào, trên mặt lộ ra tươi cười sủng nịch.

"Đúng đúng đúng, đều tại con, vậy hiện tại ba ba muốn trừng phạt con như thế nào?"

Dịch Văn Bách hôn nhẹ lên bờ môi của hắn:

"Phạt... Phạt con cả đời này phải thỏa mãn ta."

Dịch Trần trầm thấp cười một tiếng, vươn đầu lưỡi liếʍ láp cánh môi đỏ bừng của y, khẽ cười nói:

"Ba ba, cái này đối với con không phải là trừng phạt."

Dươиɠ ѵậŧ của hắn cắm thật sâu vào trong nhục huyệt đỏ tươi, đem cung khẩu đâm mở, trực tiếp cắm vào kiều nộn tử ©υиɠ của cha nuôi,đem cha nuôi thao ra từng tiếng rêи ɾỉ ngọt nị.

"Đây là phần thưởng lớn nhất của con."