Chương 13: Lão sư mới ma quỷ

- Ca, ngươi để ý đến hắn làm gì vậy!

Diệp Vân Khinh có chút chán ghét phải nhìn phương hướng Diệp Vũ ly khai, có chút nén giận việc Diệp Phi nhiệt tình với hắn.

- Ha ha, hắn dù sao cũng là nuôi con của nhị thúc nha, nhị thúc đối với hắn còn là rất coi trọng đấy, nói không chừng từ nay về sau dưới mặt đất thế lực sẽ giao cho hắn quản lý, chúng ta cần gì phải cùng hắn trở mặt đâu?

Diệp Phi không hy vọng nhị thúc thương tâm, cho nên khuyên Diệp Vân Khinh một câu.

Diệp Vân Khinh có chút bất đắc dĩ được nhẹ nhàng hít một tiếng, nàng tuy nhiên tuổi còn nhỏ, nhưng là biết rõ, từ nay về sau Diệp gia thế lực chỉ sợ thật đúng là sẽ giao cho người đáng ghét kia, bởi vì ca ca của mình thân thể thật sự quá kém, mà mình những này lại đều là nữ nhân, lúc trước nhị thúc nhận nuôi Diệp Vũ, cũng là đánh chủ ý này.

Lại một lần nữa thập phần gian nan được bò lên trên lầu bốn, Diệp Phi thật tình muốn trốn khóa học hôm nay, bởi vì buổi sáng nay bọn hắn có một tiết thể dục đấy, mỗi lần đến khóa thể dục đều là cơn ác mộng của Diệp Phi, lão sư thể dục của bọn họ là một người rất nghiêm túc, mỗi vào tiết học nhiệm vụ thứ nhất chính là để cho tất cả học sinh chạy đủ ba vòng quanh sân tập , ai cũng không thể ngoại lệ, mà sân tập của đệ nhất cao trung một vòng chừng hơn sáu trăm mét, ba vòng xuống đã gần hai ngàn mét, mặc dù không yêu cầu tốc độ, nhưng đối với Diệp Phi mà nói, vẫn là một cái nhiệm vụ không có khả năng hoàn thành, hắn mỗi lần chạy đều dùng gần như toàn bộ thời gian tiết học, chính là như vậy, sau đó cũng phải nghỉ ngơi tốt lâu mới có thể khôi phục được.

Đến phòng học, Lâm Linh đã tại trên chỗ ngồi rồi, Diệp Phi phát hiện, cái bàn của mình bị lau dọn rất sạch sẽ, cái này rõ ràng cho thấy là Lâm Linh làm, tuy rằng nàng biểu hiện ra đối với Diệp Phi vẫn là rất hung hăng đấy, nhưng lại luôn yên lặng được vì hắn làm tốt hết thảy chuyện tình, điều này làm cho Diệp Phi cảm thấy, Lâm Linh so với Diệp Vân Khinh lớn hơn nàng một tháng hiểu chuyện nhiều hơn, bất quá bây giờ Diệp Vân Khinh giống như cũng trở nên hiểu chuyện rồi.

Có thể là còn nhớ rõ Diệp Phi ngày hôm qua nói qua câu nói kia, Lâm Linh chứng kiến hắn tiến đến, sắc mặt liền đỏ lên, chờ hắn sau khi ngồi xuống cũng không có để ý đến hắn, mà là quay đầu đi nói chuyện với Diệp Vân Khinh rồi, bất quá Diệp Phi cũng đã thành thói quen, lấy ra điện thoại di động tiếp tục xem tiểu thuyết.

Buổi sáng tiết học thứ nhất chính là khóa ngôn ngữ của Ngọc Vô Hà , nàng hôm nay vẫn là ngày hôm qua giao cách ăn mặc, đứng ở trên giảng đài, toàn thân phảng phất tản ra một loại quang huy thần thánh, đã gặp nàng, Diệp Phi liền tiểu thuyết cũng không muốn nhìn, suốt một tiết khóa, ánh mắt của hắn cơ hồ không có rời đi bộ ngực cao ngất kia của Ngọc Vô Hà, nhìn xem hai khối cực lớn theo động tác của nàng nhẹ nhàng được rung động dưới lớp áo, trái tim Diệp Phi cũng đi nhảy cực kỳ nhanh, lại nhớ tới đại tỷ cùng tam tỷ chỗ đó, tam tỷ hắn là chính thức kiến thức đấy, hình dạng hoàn mỹ, xúc cảm siêu tốt, không biết Ngọc Vô Hà cùng nàng so với như thế nào? Nghĩ đến những này, Diệp Phi cái kia không nghe lời đồ vật lại có phản ứng.

Cũng may tiết thứ hai là số học, lão sư là một cái hỏng bét lão nhân, Diệp Phi tự nhiên sẽ không cảm thấy hứng thú đối với hắn, cho nên vật kia rất nhanh bình phục trở lại, điều này làm cho Diệp Phi rất vui mừng.

Bọn họ tiết thứ ba chính là thể dục, đến lúc đó tất cả mọi người đều muốn đi ra ngoài đấy, Diệp Phi đồ vật thức dậy tuy nhiên rất nhanh, nhưng hạ xuống lại rất chậm, nếu như tiết thứ hai là của Ngọc Vô Hà, có lẽ lúc Diệp Phi đi ra ngoài, chỗ đó khẳng định lộ ra thật lớn một khối, khó tránh khỏi bị bêu xấu.

Thời điểm đến tiết thể dục, lớp Diệp Phi chiếm được một tin kinh hỉ, bọn họ phát hiện, lúc này trung niên nam nhân luôn nghiêm túc dạy bọn họ thể dục không xuất hiện, thay vào đó chính là một cái nữ nhân trẻ trung khoảng hơn hai mươi tuổi, hơn nữa nữ nhân này còn là một cái mỹ nữ không thua kém Ngọc Vô Hà , dáng người tốt ngang với Ngọc Vô Hà , chỉ khác làn da là loại này màu lúa mì khỏe mạnh.

Theo chuông vào học vang lên, cả ban Diệp Phi liền đứng nghiêm chỉnh theo đúng trình tự mọi khi, cái kia một thân đồ thể thao mỹ nữ cũng đã đi tới, xinh đẹp tóc ngắn, cùng với khuân mặt tuyệt mỹ tràn ngập cương nghị.

- Ta là lão sư thể dục mới tới Đường Nhu, từ hôm nay trở đi, ta cũng là lão sư của khóa thể dục của lớp bọn ngươi.

Mỹ nữ làm hạ tự giới thiệu, thanh âm thanh thúy vang dội, cực kỳ dễ nghe.

- Bạch bạch...

Cả đám trong ban liền liều mạng vỗ tay, cái này tân lão sư lớn lên xinh đẹp không nói, danh tự còn ôn nhu như thế, nghĩ đến hẳn là nhất định sẽ rất dễ thân cận đấy, lấy lão sư thể dục trước kia mỗi lần cũng làm cho bọn họ chạy hai ngàn mét, những học sinh được nuông chiều từ bé này sớm đã phiền chán không chịu được, hi vọng vị tân lão sư này có thể có chuyển biến.

Chính là lời nói kế tiếp của Đường Nhu lại làm cho bọn họ cảm thấy lão sư này tuyệt không ôn nhu :

- Hiện tại bắt đầu đi học, đầu tiên, quanh sân tập chạy ba vòng, mười người về cuối cùng, chạy thêm một vòng!

Các học sinh mặt lập tức đau khổ, lão sư trước kia tuy rằng cũng là để cho bọn họ chạy ba vòng, nhưng hắn vẫn không giới hạn tốc độ đấy, cái này tốt rồi, về cuối cùng lại bị phạt thêm, đây còn không phải bắt liều mạng mà chạy a? Diệp Phi trong nội tâm càng khổ không thể tả, không cần nghĩ cũng biết, một trong mười tên cuối cùng nhất định có hắn đấy, vốn ba vòng cũng đã làm cho hắn có xúc động muốn tìm chết rồi, cái này lại thêm một vòng, chỉ sợ thật sự là bị mệt chết tại trên sân tập rồi.

Tuy rằng kêu khổ không thôi, nhưng bởi vì không rõ ràng tính cách của vị lão sư này, không người nào dám đơn giản đắc tội nàng, liền đều vung tay vung chân chạy.

Diệp Phi tại trong ban vóc dáng cơ hồ là cao nhất, nhưng còn không chạy được một trăm mét, hắn liền rớt xuống cuối cùng, nói là chạy, hắn lại cơ hồ cùng đi bộ không khác biệt lắm, nhưng đây đã là tốc độ cực hạn của hắn rồi.

Đường Nhu lạnh lùng quan sát đám học sinh đang chạy, nàng vừa đến nơi đây, cũng không rõ ràng tình huống của từng học sinh, cho nên khi nàng nhìn đến thiếu niên cá biệt rớt lại sau cùng kia, hai cái lông mi nhăn đến cùng một chỗ, quát lớn:

- Đều cho ta chạy nhanh lên, học sinh chạy cuối cùng kia, ngươi vóc dáng cao như vậy, lại rớt ở cuối, không biết là dọa người sao?

Diệp Phi trong nội tâm âm thầm kêu khổ, mình đã cố gắng hết sức để chạy a, vì cái gì vị lão sư tên gọi ôn nhu nhưng bản thân lại tuyệt không ôn nhu này không chịu lý giải đâu?

Đường Nhu thấy mình hô lên, đám học sinh đều nhanh hơn một ít, nhưng này cái nam sinh cao ráo kia vẫn chậm chạp như trước vậy, trong nội tâm không khỏi có chút tức giận rồi, lần nữa quát:

- Đều nhanh nữa lên, cái chạy sau cùng kia, chạy thêm ba vòng!

Diệp Phi dưới chân thoáng cái lảo đảo, thiếu chút nữa ngã úp sấp trên mặt đất.

Cái đệch! Thêm ba vòng! Cái này còn không phải muốn lấy cái mạng già của mình a? Bất quá, Diệp Phi ngoại trừ người nhà ra, đối với ai cũng phải không chịu dễ dàng khuất phục đấy, ba vòng tựu ba vòng, ta liền không tin lại duy trì không được!

Diệp Phi tiếp tục vùi đầu chạy trước, trong nội tâm cũng có chút hi vọng, rèn luyện hà khắc như vậy có thể đối thân thể mình tạo thành một ít tác dụng, dù sao lúc tại quân doanh, bởi vì mọi người đều biết tình huống thân thể của hắn, lại thêm tiểu di mặt mũi, không ai sẽ cưỡng chế hắn làm cái gì huấn luyện, cho nên hắn ở nơi đó rèn luyện đều là tự phát đấy, đến cực hạn sẽ dừng lại, nói không chừng tân lão sư một chiêu này thật đúng là có tác dụng đâu.