Chương 15: Tiểu muội nổi giận

- Ngươi như thế nào không nói đạo lý nha?

Lâm Linh vốn chính là nữ tử rất điêu ngoa, chỉ có thời điểm đối mặt Diệp Phi mới có thể lộ ra một mặt ôn nhu, lúc này nghe được Đường Nhu không nói đạo lý, nàng lập tức có chút nhịn không được mà phát hỏa.

- Ta như thế nào không nói đạo lý rồi ?

Đường Nhu cũng có chút tức giận, nàng tuy rằng đã làm lão sư, nhưng cũng là vừa mới tốt nghiệp đấy, hơn nữa nàng còn xuất thân từ một cái gia tộc không nhỏ, cộng thêm dung mạo tuyệt đỉnh, nơi nào từng bị người khác khinh thị qua? Hôm nay, hai cái tiểu quỷ này chẳng những ở trong tiết của nàng khanh khanh ta ta, mà vẫn còn dám can đảm lên mặt chống đối, điều này làm cho tính tình đại tiểu thư của nàng lập tức bạo phát đi ra.

Lâm Linh cũng là cực kỳ tức giận, lớn tiếng kêu lên:

- Ngươi còn không phải không nói đạo lý sao? Ta kêu có việc cùng ngươi nói, ngươi vì cái gì đều không chịu nghe? Ngươi chẳng lẽ nhìn không ra được thân thể của hắn có vấn đề sao? Ngươi đến nơi đây là làm lão sư hay là làm giám sát ?

Bên này la hét ầm ĩ rốt cục kinh động đến các học sinh đang vận động bên kia, bọn họ chứng kiến Lâm Linh tựa hồ cùng cái này tân lão sư nháo sự, đều vây tới muốn xem xem là chuyện gì xảy ra, xa xa Diệp Vân Khinh nhìn thấy một màn này, cũng rất nhanh chạy tới, nàng đối với ca ca của mình chính là rất khẩn trương đấy.

Đường Nhu chứng kiến nhiều như vậy học sinh đều tới, trên mặt có chút không nhịn được, quát:

- Hai người các ngươi đừng nhiều lời nữa, nhanh lên chạy cho ta!

Lâm Linh trừng ánh mắt lên, còn muốn nói điều gì, lại bị Diệp Phi kéo lại, cũng để nàng tạm thời yên tĩnh xuống, Diệp Phi đối với Đường Nhu nhẹ nhàng nói:

- Lão sư, ngươi trước hết đừng nóng giận, chúng ta thật sự có việc muốn cùng với ngươi nói.

- Thiếu nói nhảm, tranh thủ thời gian đi chạy cho ta!

Đường Nhu đối với Diệp Phi càng thêm không có hảo cảm, chứng kiến bộ dạng mềm mỏng của hắn lại thấy giống như nhát gan, nhu nhược, căn bản không muốn nghe hắn nói cái gì.

- Ca ca, làm sao vậy?

Diệp Vân Khinh lúc này cũng đã chen chúc tiến đến, bất quá nhất thời còn không hiểu rõ được là tình huống gì, vì vậy giữ chặt Diệp Phi hỏi.

Đường Nhu nhìn thấy lại một cái nữ hài đi ra nói chuyện với Diệp Phi, hơn nữa còn là một cái tiểu mỹ nữ dung mạo không thua kém nàng, cảm thấy học sinh trong cái ban này thật là có chút kỳ quái, mỹ nữ như vậy đều vây quanh ở một cái gia hỏa mềm yếu kia, tức giận nói:

- Vị bạn học này, ngươi đừng động đến hắn, để cho hắn tự mình chạy xong ba vòng còn lại đi!

Diệp Vân Khinh thế mới biết, vị lão sư mới tới này lại muốn buộc ca ca của nàng chạy bộ, trong nội tâm không khỏi giận dữ, ngoại trừ người nhà bên ngoài, nàng không cho phép bất luận kẻ nào khi dễ ca ca của nàng, bất quá lần này đối mặt chính là lão sư, hơn nữa Diệp Phi cũng khuyên qua nàng áp chế tính tình của mình, Diệp Vân Khinh mới tâm bình khí hòa đối với Đường Nhu nói:

- Lão sư, đừng cho hắn chạy a, thân thể của hắn rất yếu, nếu tiếp tục chạy nữa sẽ xảy ra chuyện đấy.

- Thân thể của hắn nhược?

Đường Nhu cười lạnh đứng lên:

- Sao ta không thấy như vậy? Nhìn bộ dạng của hắn cao to cỡ này, không phải là đang giả bộ hèn yếu chứ?

Nghe nàng vũ nhục ca ca của mình, Diệp Vân Khinh hỏa khí rốt cục áp chế không nổi rồi, phẫn nộ quát:

- Ngươi mù sao? Nhìn không ra hắn cũng đã mệt mỏi sắp nói không ra lời rồi? Ngươi còn không phải là cái biếи ŧɦái, ưa thích dùng hành hạ thể xác học sinh?

- Ngươi nói cái gì?

Đường Nhu nghe được nàng vậy mà nói mình là biếи ŧɦái, cũng là cuồng nộ không thôi, bất quá lập tức nghĩ đến thân phận của mình, khẽ cười lạnh một tiếng nói:

- Nếu không phải xem ngươi là một học sinh, hôm nay ta đã không ngại giáo huấn ngươi một chút rồi!

Đường Nhu khách khí, Diệp Vân Khinh lại sẽ không khách khí, đối với người dám khi dễ ca ca của mình , nàng từ trước đến nay đều là không lưu tình đấy, liền siết chặt nắm tay nhỏ, hướng về Đường Nhu vọt tới, trong miệng kêu lên:

- Đến nha, nhìn xem là ai dạy huấn ai?

Nói xong nàng lập tức vung quyền hướng đến khuôn mặt Đường Nhu mà đánh tới, căn bản không quản quả đấm của mình có bao nhiêu lực, đánh tới có thể hay không đem dung nhan đối phương hủy hoại.

Đường Nhu cũng rất muốn dạy dỗ một chút mấy cái học sinh khiến nàng đau đầu này, gặp Diệp Vân Khinh tiến lên động thủ trước, trong nội tâm không còn băn khoăn, vung tay trái lên đánh tới một quyền, tay phải hóa chưởng thành đao, hướng Diệp Vân Khinh trên bờ vai cắt tới, Diệp Vân Khinh thấp người tránh thoát, nắm tay nhỏ hướng dưới eo Đường Nhu đυ.c đi qua, hai người có qua có lại, đánh thành một đoàn.

Đường Nhu trong nhà cũng là có một bộ võ công gia truyền đấy, hơn nữa nàng cũng rất ưa thích luyện võ, từ nhỏ liền bắt đầu luyện tập, đây cũng là nguyên nhân nàng vì cái gì xem thường dáng vẻ nhìn như mềm yếu của Diệp Phi.

Đường gia võ công tuy rằng không bằng Liễu gia, nhưng bởi vì Đường Nhu so với Diệp Vân Khinh lớn hơn vài tuổi, lực đạo cũng so với Diệp Vân Khinh lớn chút, hai người vì vậy lại là đấu ngang tay, ngoại trừ Diệp Phi cùng Lâm Linh ra, cả đám học sinh đều có chút trợn tròn mắt, bọn họ chỉ biết là Diệp Vân Khinh rất lợi hại, nhưng xa xa không ngờ rằng nàng lại lợi hại đến nước này, trong tràng hai nữ đánh nhau cũng đã vượt qua phạm vi lý giải của người bình thường rồi, hơn nữa kỹ năng trong phim xem qua cũng không phải đều tốt như vậy.

Sự tình phát triển đến một bước này, Diệp Phi chính là nghĩ ngăn cản cũng bất lực rồi, chỉ đành cười khổ bấm số điện thoại gọi cho Ngọc Vô Hà, chuyện này chỉ có thể để cho nàng ra mặt dàn xếp.

Đường Nhu cùng Diệp Vân Khinh càng đánh hỏa khí càng lớn, dần dần được xuất ra công phu chân chính, quyền chưởng đυ.ng vào nhau liên tục phát ra "Bang bang" tiếng vang, mang theo kình phong đem người vây xem bức lui vài bước, hơn nữa công phu Liều Đường hai nhà đều là dùng yếu tố nhẹ nhàng để phát triển đấy, cho nên hai người đánh nhau cũng đã giới hạn dưới mặt đất, thỉnh thoảng sẽ nhảy lên cao vài thước, sau đó lăng không nện xuống, càng làm cho đám học sinh vây xem cho rằng con mắt được mở mang thế là quá đủ rồi.

- Các ngươi đang làm gì đó? Còn không mau dừng lại!

Thời điểm mọi người ở đây chiêm ngượng gần như sắp nghiện rồi, bất chợt một thanh âm ôn nhu nhưng không mất trang nghiêm cắt đứt bọn họ, để cả đám quay đầu nhìn lại, phát hiện đúng là Ngọc Vô Hà đang đến đấy.

Hai nữ đánh đến mức tưởng chừng như khó có thể hoà giải, gặp Ngọc Vô Hà đến đây, cũng đều ngừng lại, Đường Nhu chăm chú nhìn chằm chằm Diệp Vân Khinh vấn đạo:

- Ngươi là Liễu gia người?

Diệp Vân Khinh khẽ nói:

- Ta là Diệp gia người, như thế nào, ngươi sợ?

Đường Nhu trong nội tâm vừa động, Diệp gia người, dùng Liễu gia công phu, chẳng lẽ là bọn họ? Nàng nhớ rõ trước khi đến Vọng Hải, phụ thân của nàng đã nói với nàng, tại Vọng Hải có một nhà là bằng hữu của bọn họ, họ Diệp, cưới vị nữ nhi thứ hai của Liễu gia, ngày hôm qua nàng mang còn trực tiếp đi bái phỏng qua, bất quá chỉ thấy được bảo vệ của nhà bọn họ, bảo vệ nói cho nàng biết, Diệp gia phu nhân ở công ty chưa có trở về, đại tiểu thư cùng nhị tiểu thư đi thăm tiểu tiểu thư cùng đại thiếu gia rồi, xem ra cái kia tiểu tiểu thư hẳn là chính là nữ hài cùng mình đánh ngang tay này rồi.

Nhìn Diệp Vân Khinh liếc, Đường Nhu lại nghĩ tới, phụ thân đã nói với nàng, Diệp gia có một con trai, trời sinh trăm mạch không thông, thân thể cực kỳ yếu ớt, cái nam hài mềm yếu này hẳn cũng chính là hắn rồi, bởi vừa rồi Diệp Vân Khinh gọi hắn là ca ca đấy, chỉ là khi đó nàng quá tức giận, không có chú ý tới cái này.

Nghĩ đến loại khả năng này, Đường Nhu chút ít dở khóc dở cười, cái này thật đúng là ứng câu nói kia: _ Nước lớn cuốn long vương miếu _.

Sự tình dưới sự điều tiết của Ngọc Vô Hà rất nhanh lắng xuống, hai bên cũng đều báo ra gia môn của mình, cũng coi là có giao tình rồi, bất quá, Diệp Vân Khinh vẫn có chút canh cánh trong lòng, mà Đường Nhu đối Diệp Phi cũng có chút xem thường, tuy rằng hắn có thể làm được như vậy cũng đã rất không tồi rồi, nhưng cường chính là cường, nhược chính là nhược, điểm ấy nàng mới không quản thể chất của hắn trời sinh là cái dạng gì đâu.