Chương 20: Thứ mật ngọt !!!

- Ah?

Diệp Vân Khinh thoáng ngây ngẩn cả người, khuôn mặt lập tức trở nên đỏ bừng, nàng thế nào cũng không ngờ, vậy mà Diệp Phi lại muốn thân chỗ đó của mình , việc này làm sao có thể a? Ngay chính mình cũng không dám tùy tiện đυ.ng chạm đến địa phương kia đấy, hơn nữa đây chính nơi đi vệ sinh nha, hắn làm sao lại nghĩ đến việc thân nó? Nếu không phải đối với Diệp Phi, nàng cũng quá mức hiểu rõ, Diệp Vân Khinh thậm chí đã cho rằng hắn là biếи ŧɦái rồi.

Diệp Phi nói xong cũng có chút xấu hổ, bất quá chứng kiến bộ dạng thẹn thùng động lòng người kia của Diệp Vân Khinh, khát vọng trong nội tâm lại càng thêm mãnh liệt, vì vậy lại thành khẩn nói :

- Chỉ một chút a, được không?

- Không được !

Diệp Vân Khinh lớn tiếng kêu lên:

- Ngươi, đồ bại hoại này, đến cùng đang nghĩ lung tung cái gì? Định nhục nhã ta là phải không?

Hiện tại trong lòng nàng cũng có chút tức giận, cho rằng Diệp Phi muốn thân mật địa phương khó xử kia của mình, là muốn kiếm chuyện để sau này chê cười mình.

Diệp Phi cười khổ nói:

- Ta thế nào lại muốn nhục nhã ngươi? Dù sao ta dùng miệng thân chỗ kia của ngươi, ngươi không nhục nhã ta đã rất tốt rồi. Hảo muội muội, chỗ đó của ngươi thật sự quá xinh đẹp, để cho ta thân thoáng cái được không?

Diệp Vân Khinh thấy hắn lại ca ngợi chỗ đó của mình đẹp mắt, không khỏi tách ra hai chân, cúi đầu nhìn qua, nàng trước kia còn không có cẩn thận nhìn qua nơi này đâu, hiện tại nhìn kỹ xem, cũng không có cảm thấy có chỗ nào đẹp mắt, thầm nghĩ chẳng lẽ mắt thẩm mỹ của nam nhân đối với nơi này bất đồng?

Diệp Phi thấy nàng tách ra hai chân, còn tưởng rằng nàng là đáp ứng mình rồi, vội vàng tiến lên, nằm rạp người xuống định dúi đầu vào dưới háng của nàng, Diệp Vân Khinh thoáng giật mình tỉnh lại, vội vàng ngăn chặn hắn, hô :

- Ngươi muốn làm gì ?

Diệp Phi ngạc nhiên nói:

- Ngươi không phải đáp ứng ta sao ?

- Ai đáp ứng ngươi?

Diệp Vân Khinh bản năng phản bác một câu, sau đó mới chú ý tới tư thế của mình hiện tại, mình bây giờ chính là ngồi ở trên giường, đem hai chân tách thành hình chữ đại, khiến chỗ thầm kín mê người kia của mình không hề che chắn, hoàn toàn bạo lộ tại trước mắt của hắn, tư thế như vậy, cực kỳ giống với một tấm ảnh người lớn mà nàng từng vụиɠ ŧяộʍ nhìn qua ở chỗ tam tỷ, trên hình ảnh kia người nam cũng là dúi đầu vào nơi đó của nữ nhân đấy.

Nghĩ tới đây, Diệp Vân Khinh vội vàng khắp chặt hai chân lại, đỏ mặt nói:

- Ta mới không có đáp ứng, ta là bởi vì nghe ngươi nói chỗ này của ta đẹp mắt, mới thử tự mình nhìn xem một chút đấy.

- Vậy ngươi cảm thấy đẹp không?

Diệp Phi cười hì hì hỏi.

- Cũng không có cái gì đẹp mắt đấy, còn không phải đều là cái dạng này sao ?

Diệp Vân Khinh tuy rằng cảm giác chỗ đó không có gì đẹp mắt đấy, nhưng nghe Diệp Phi khích lệ cũng để cho nàng thật cao hứng, bất quá cũng không biểu lộ ra, ngược lại bày ra bộ dạng giống như không sao cả.

Diệp Phi từ nhỏ cùng nàng như hình với bóng, thậm chí có chút tâm linh tương thông, làm sao lại không hiểu rõ điểm tâm tư này của nàng, cười nói:

- Chính là, ta thật sự cảm thấy rất đẹp mắt a.

- Có đẹp hay không mắc mớ gì tới ngươi?

Diệp Vân Khinh đột nhiên ý thức được mình đang cùng ca ca thảo luận về cái gì, trong lòng bỗng cảm thấy xấu hổ ngượng ngùng không thôi, liền giả bộ ngang ngược gắt hắn.

- Để cho ta thân thoáng một cái được không?

Diệp Phi lại năn nỉ đứng lên:

- Muội muội tốt, coi như ca ca van ngươi được không? Cùng lắm thì từ nay về sau mọi chuyện ta đều nghe theo ngươi !

Diệp Vân Khinh cũng là một đại cô nương mười sáu tuổi rồi, tuy rằng bình thường chưa từng tiếp xúc qua loại phương diện này, nhưng càng như vậy, lại càng thêm hiếu kỳ, kỳ thật dưới sự cầu khẩn của Diệp Phi, trong lòng nàng cũng muốn thử một chút cảm giác được hắn hôn nhẹ thoáng phát rồi, dù sao vừa rồi bị hắn dùng ngón tay chạm tới, cảm giác cũng rất không tồi, bất quá xuất phát từ bản năng ngượng ngùng, nàng không có đáp ứng, hiện tại Diệp Phi đã cho nàng đủ bậc thang để đi xuống, nàng liền rất biết thời thế nói:

- Thật sự chuyện gì đều nghe ta ?

- Ân!

Diệp Phi thấy khẩu khí của nàng rốt cục buông lỏng, lập tức mừng rỡ trong lòng, vội vàng đem đầu gật loạn giống như là gà con mổ thóc:

- Ta cam đoan, ngươi để cho ta đi hướng Đông, ta liền tuyệt đối không theo hướng Tây!

- Cái kia, được rồi.

Diệp Vân Khinh rốt cục đáp ứng, chậm rãi nằm chết dí trên giường, đem cặp đùi đẹp giống như bạch ngọc của mình nhẹ nhàng tách ra, bản thân cũng mắc cỡ không dám nhìn Diệp Phi nữa rồi, đôi mắt đẹp khép lại thật chặt, hơn nữa còn cầm lấy một cái gối che ở trên mặt.

Diệp Phi tham lam nhìn lấy địa phương màu hồng phấn mỹ diệu nằm giữa hai chân của muội muội kia, chậm rãi đem đầu đưa tới, chăm chú quan sát ở khoảng cách gần, Diệp Phi phát hiện nó càng thêm dễ nhìn, chỗ này của Diệp Vân Khinh rất là khéo léo, có vẻ cực kỳ tinh xảo, sợi tơ rất ít, chỉ sinh trưởng lưu thưa ở phía trên, xung quanh khe hẹp phấn nộn một cây cũng không có, mép lớn tuyết trắng trong suốt, mép nhỏ phấn hồng đáng yêu, dưới ngọn đèn chiếu xuống thậm chí có chút trong sáng, tựa như hai màu thủy tinh hồng-bạch tạo thành, cực kỳ đáng yêu, trong lúc nhất thời không khỏi có chút ngây người.

Diệp Vân Khinh đợi một hồi lâu, cũng không cảm thấy chỗ đó của mình có cảm giác gì, vì vậy đem gối đầu lấy ra nhìn qua Diệp Phi, liền thấy hắn đang trừng lớn hai người, chăm chú nhìn vào chỗ đó mình, trong lòng cực kỳ ngượng ngùng, kêu lên:

- Ngươi đến cùng thân hay không nha? Không thân coi như xong.

Nói xong liền muốn đem hai chân của mình khép kín.

Diệp Phi vội vàng duỗi tay đè xuống hai chân của nàng, nói :

- Đừng nóng vội, ta liền lập tức thân, lập tức liền thân được không?

Lời này của Diệp Phi nói ra, lại giống như Diệp Vân Khinh đang cầu hắn làm tới chỗ đó của nàng vậy, khiến Diệp Vân Khinh rất là bất mãn, bất quá cũng chưa cùng hắn trở mặt, chỉ là tiếp tục đem gối che lên mặt của mình.

Tuy rằng rất muốn thưởng thức một hồi, bất quá Diệp Phi sợ đêm dài lắm mộng, vì vậy chậm rãi đem mặt đưa tới, đi đến chỗ gần, chỉ cảm thấy một cỗ mùi hương kỳ lạ thơm ngát, pha thêm một tia tanh tưởi nhàn nhạt truyền vào cái mũi của mình, loại khi tức tanh tưởi rất nhỏ gần như không cảm thấy được này chẳng những không khiến cho người ta phản cảm, mà ngược lại làm cho người nghĩ nhiều hiểu rộng, sẽ cảm thấy bản năng bị kí©h thí©ɧ, Diệp Phi cảm giác phía dưới mình trướng đến càng lớn.

Diệp Phi cũng không có lập tức hôn lên nơi đó, mà là lè lưỡi, dùng đầu lưỡi đi đến trên đỉnh mảnh thịt nhỏ phình ra của nàng, nhẹ nhàng liếʍ xuống.

- Aa~ !

Tuy rằng, Diệp Phi liếʍ lấy vô cùng nhẹ, nhưng Diệp Vân Khinh chỉ là xử nữ chưa từng trải qua thế sự, đâu chịu nổi kí©h thí©ɧ bực này? Không khỏi phát ra một tiếng yêu kiều thật dài, thân thể cũng mãnh liệt run rẩy, trong lúc nhất thời chỉ cảm thấy trong đầu ầm ầm nổ vang, loại kɧoáı ©ảʍ vô cùng kỳ lạ này làm cho nàng gần như muốn hôn mê.

Mà so với Diệp Vân Khinh, Diệp Phi cũng không thể tốt hơn bao nhiêu, chỉ liếʍ thoáng một cái, trong đầu của hắn cũng giống như có một tiếng sấm nổ vang lên, chỉ có một ý nghĩ, thì phải là, ta liếʍ đến, ta liếʍ đến nơi đó của tiểu muội rồi, đây là hương vị nơi đó của tiểu muội a!

Bị Diệp Phi kí©h thí©ɧ như vậy, nơi đó của Diệp Vân Khinh vốn chăm chú khép kín một chỗ lại nhẹ nhàng đóng mở một chút, một giọt nước trong suốt từ bên trong rỉ ra.

Diệp Phi lần nữa lè lưỡi, nhẹ nhàng liếʍ qua bộ vị mẫn cảm kia của nàng, đem giọt sương đó khều vào trong miệng, tuy rằng hương vị có hơi chút mặn mặn, nhưng Diệp Phi lại cảm thấy, đây là chất lỏng có hương vị ngon nhất mình từng nếm qua.