Chương 249: Thu cả mẹ lẫn con (1)

1961 Chữ Cài Đặt
Chương 249: Thu cả mẹ lẫn con (1)

Mãi đến khi động tĩnh của Diệp Phi cùng Lâm Linh bên kia hoàn toàn biến mất, Tiêu Hàm Nguyệt trước đó bị Diệp Phi khiến cho mệt mỏi gần chết mới cúp điện thoại, mang theo nụ cười thư thái tiến vào mộng đẹp. Lại không biết Lâm Linh vừa mới nếm qua tư vị mất hồn kia căn bản không có ý định đi ngủ. Yên lặng ghé vào trong l*иg ngực Diệp Phi nghĩ ngơi một hồi, Lâm Linh đột nhiên đưa tay nắm lấy đồ vật to lớn tuy rằng vừa mới bắt đầu khiến cho nàng rất đau nhưng về sau lại đem đến cho nàng vô tận khoái nhẹ nhàng chơi đùa, nhỏ giọng nói ra:

- Hiện tại em có thể hiểu được mụ mụ rồi.

- Cái gì?

Diệp Phi không tự chủ mà hỏi một câu, hắn chỉ lo hưởng thụ bàn tay mảnh mai mềm mại của Lâm Linh cũng không suy nghĩ đến ý tứ trong lời nói của nàng.

- Cái này nha!

Lâm Linh hơi dùng sức nắm chặt côn ŧᏂịŧ vừa cứng lên trong tay một chút, cười nói:

- Sau khi bị nó làm qua, em cũng đã có chút say mê rồi, lại càng không cần phải nói đến mụ mụ còn đang ở vào tuổi nhu cầu cao nhất nữa.

- Anh thừa nhận, anh và mẹ của em ở cùng một chỗ có một phần nguyên nhân là do phương diện này(không thỏa mãn dc phụ nữ thì nó say good bye nha ae =]]) nhưng càng nhiều hơn là bởi vì anh đối với nàng cũng nảy sinh một loại tình cảm giống như với, đây mới là nguyên nhân thực sự khiến chúng ta ở cùng một chỗ.

Diệp Phi không muốn Lâm Linh cho rằng Tiêu Hàm Nguyệt ở cùng mình là do qua hệ xá© ŧᏂịŧ chỉ thoả mãn cho nhau, cho nên hướng nàng giải thích một câu.

- Ừm, em biết mà.

Lâm Linh hướng trên người Diệp Phi bò lên, có chút nghịch ngợm mà đem côn ŧᏂịŧ của hắn kẹp ở trong chân của mình, cười nói:

- Anh yêu nàng, cũng yêu em, cho nên em liền không lo lắng anh sẽ không cần em nữa.

Tuy rằng rất hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ khác lạ mà Lâm Linh đem lại cho mình nhưng Diệp Phi vẫn không nhịn được cười khổ nói:

- Làm sao em lại luôn lo lắng anh sẽ không cần em chứ? Chẳng lẽ anh chính là loại người như vậy sao?

- Em đương nhiên biết rõ anh không phải người như vậy.

Lâm Linh cong lên cái miệng nhỏ nhắn nói ra:

- Thế nhưng anh có đại mỹ nhân giống như mụ mụ của em, hơn nữa Khinh Khinh hiện giờ lại trở nên xinh đẹp như vậy, người ta có thể không lo lắng anh sẽ chướng mắt người ta sao?

- Khinh Khinh?

Trong nội tâm Diệp Phi lập tức nhảy dựng hỏi:

- Em như thế nào đột nhiên lại nhắc đến nàng?

- Hì hì.

Lâm Linh khẽ nở nụ cười, cầm điện thoại di động của mình tới, mở ra một đoạn phim đặt ở trước mặt Diệp Phi, nói ra:

- Anh dám nói đây không phải là Khinh Khinh sao?

Nhìn đoạn phim trước mắt, Diệp Phi không khỏi có chút không nói được gì, hắn như thế nào cũng không ngờ được, Diệp Vân Khinh dĩ nhiên lại nghịch ngợm đem cảnh mình mây mưa cùng nàng quay lại, đưa tới cho Lâm Linh. Tuy nhiên không thể không nói, từ góc độ của một người đứng xem nhìn lại cảnh mình mây mưa, thật đúng là có một phen tư vị mới lạ a..

Thấy Diệp Phi trầm mặc, Lâm Linh biết rõ suy nghĩ của mình là đúng, đồng thời cũng hiểu ra vì sao trước kia Diệp Vân Khinh lại một mực hỏi mình "Nếu có nữ nhân khác coi trọng Diệp Phi thì mình sẽ làm sao?"

Trong nội tâm Lâm Linh lúc này chẳng những không có oán trách Diệp Vân Khinh ngược lại còn có chút cảm kích nàng dù sao mình cùng Diệp Phi tuy rằng cũng là thanh mai trúc mã nhưng bất kể như thế nào cũng không có khả năng vượt qua tình cảm giữa bọn họ, nếu như Diệp Vân Khinh muốn độc chiếm Diệp Phi mà nói, cơ hội của mình thật đúng là không nhiều lắm, mà Diệp Vân khinh chẳng không làm như vậy, ngược lại còn ra sức thúc đẩy chuyện của mình và hắn, loại rộng lượng như vậy như thế nào lại không khiến cho Lâm Linh cảm động? Hơn nữa trong nội tâm cũng sinh ra một loại ý nghĩ không chịu thua: "Ngươi đã rộng lượng như vậy, ta cũng không thể keo kiệt được, dù sao nhìn bộ hắn như vậy, ứng phó thêm vài nữ nhân nữa nhất định là không có vấn đề gì"

- Như thế nào, thừa nhận rồi nha?

Một chút nho nhỏ ghen tuông trong lòng cũng bị vứt ra ngoài, Lâm Linh cười hì hì nói.

Diệp Phi gật đầu nói:

- Không sai, đó chính là Khinh Khinh, nàng cũng là nữ nhân của ta.

Lâm Linh khẽ động thân thể, cả thân thể đều áp lên trên người của Diệp Phi dùng hai chân của mình đem côn ŧᏂịŧ của hắn kẹp lấy, khiến nó khẽ đυ.ng chạm lên vùng đất vừa mới bị khai phá của mình, cười nói:

- Nữ nhân của anh còn không ít đâu, vậy có thể nói em biết, nữ nhân cùng anh và Khinh Khinh ở cùng một chỗ mây mưa kia là ai được không?

- Chuyện này về sau sẽ nói cho em biết.

Diệp Phi tỏ vẻ thần bí nói:

- Có thể em cũng có thể đoán một chút.

- Anh cho rằng em không đoán ra được sao?

Lâm Linh hừ một tiếng, lại tập trung suy nghĩ, đột nhiên cười xấu nói:

- Nhìn qua dáng người của nàng cùng mụ mụ của em cũng không sai biệt lắm, mà Khinh Khinh cùng nàng cũng không sai biệt lắm, oa! Không phải là bà bà(mẹ chồng) tương lai của ta Diệc Như a di chứ?

- Chớ nói nhảm!

Diệp Phi trừng ánh mắt lên, tay lớn đặt trên mông đẹp của nàng khẽ vỗ một cái, chính là côn ŧᏂịŧ bị nàng kẹp chặt lại nhịn ko được nhảy lên vài cái.

Lâm Linh thấy Diệp Phi trừng mắt, vốn cho là mình đùa giỡn có chút quá rồi, còn có chút hối hận, thế nhưng lại lập tức cảm nhận được thứ kia của hắn có sự biến hóa, đã cùng Diệp Vân Khinh học không ít "education sεメ"(kiến thức tìиɧ ɖu͙©), nàng biết rõ nam nhân ở dưới thời điểm kích động mới có loại phản ứng này đấy, trong nội tâm lập tức hiểu ra điều gì, cười nói:

- Vậy sau này em gọi nàng là tỷ tỷ được không?

Diệp Phi trong nội tâm lại mạnh mẽ nhảy dựng, hung hăng xoay người đem Lâm Linh đặt ở dưới thân, khẽ quát:

- Cái tiểu sắc nữ không biết lớn nhỏ này, xem ta làm sao trừng trị ngươi!

Vừa rồi bởi vì Diệp Phi thương xót Lâm Linh vừa mới bị phá thân, chỉ làm cho nàng tiết ra một nhưng như vậy lại căn bản không thể khiến cho Lâm Linh ở phương diện này vốn là được di truyền từ Tiêu Hàm Nguyệt cảm thấy thỏa mãn. Hơn nữa sau đó Lâm Linh nằm sấp ở trên người của hắn, côn ŧᏂịŧ to lớn còn đang ma sát lên tiểu da^ʍ huyệt của nàng được một hồi lâu, đã sớm khiến cho du͙© vọиɠ của nàng trỗi rồi, hiện tại thấy Diệp Phi muốn tiếp tục làm mình, nàng như thế nào lại phản đối?

- Đại sắc lang, không được, vừa rồi anh cũng đã chọc vào người ta đau quá rồi, người ta không cho phép anh đâm vào nữa đâu.

Lâm Linh trong miệng nói không được, nhưng mông đẹp cũng đã hơi nâng lên, hai chân khẽ tách ra, trực tiếp nghênh đón côn ŧᏂịŧ nóng bỏng của Diệp Phi tiến vào da^ʍ huyệt ướt đẫm dâʍ ŧᏂủy̠ của mình.

Diệp Phi cũng không ngờ mới chỉ là lần đầu quan hệ, Lâm Linh dĩ nhiên lại buông thả lẳиɠ ɭơ như vậy, hoàn toàn không giống với tính cách bình thường của nàng, trong nội tâm không khỏi rất là hưng phấn, dứt khoát nâng lên cặp đùi đẹp đặt ở trước ngực của nàng, khiến cho tiểu da^ʍ huyệt kiều nộn vừa mới bị khai phá kia của nàng càng thêm nhô ra, sau đó chính mình chỉ dùng hai tay hai chân chống xuống giường, phảng phất như đã có kinh nghiệm chinh chiến với thục nữ lâu năm mà dùng dươиɠ ѵậŧ to đến có chút "biếи ŧɦái" của mình điên cuồng đâm chọc vào tiểu da^ʍ huyệt non mềm chặt khít của nàng.

Lâm Linh dù sao vẫn là vừa mới phá thân, trong lúc nhất thời chỉ cảm thấy tiểu da^ʍ huyệt của mình bị hắn chọc đến có chút đau đớn, thế nhưng càng nhiều hơn là kɧoáı ©ảʍ càng thêm mãnh liệt so với vừa rồi, mà nàng cũng không hổ là nữ nhi của Tiêu Hàm Nguyệt, du͙© vọиɠ vô cùng mạnh mẽ giống nàng, vì muốn theo đuổi kɧoáı ©ảʍ vô tận kia, căn bản cũng chẳng quan tâm đến chút đau đớn nho nhỏ trong âʍ ɦộ, chỉ biết ra sức vặn vẹo mông đẹp phối hợp với Diệp Phi càng ngày càng đút vào mạnh hơn.

Nhìn xem vị hôn thê mười phần nhiệt tình phóng đãng ở dưới thân, Diệp Phi có chút hối hận đến bây giờ mới "ăn" nàng rồi, nếu không hôm nay muốn làm một lần mẹ con cùng giường cũng không phải là không thể đấy. Có điều chuyện này cũng sớm hay muộn thôi, hắn cũng không quá sốt ruột, chỉ duy nhất một điều ko được hoàn mỹ chính là, Lâm Linh tuy rằng cũng bị mình làm đến lớn tiếng rên rĩ, thế nhưng nàng dù sao vẫn là lính mới, căn bản không biết dùng một ít ngôn từ kí©h thí©ɧ "khẩu da^ʍ" làm cho mình càng thêm hưng phấn, xem ra cũng chỉ có thể để cho Diệp Vân Khinh sau này dạy dỗ nàng nhiều hơn.

Ăn tủy mới biết vị, Lâm Linh quấn quít lấy Diệp Phi đòi hỏi hết một lần lại một lần. Cho đến khi nàng rốt cuộc thật sự không còn một chút khí lực, tiểu da^ʍ huyệt mềm nhỏ của nàng cùng đã bị làm đến sưng đỏ không chịu nổi. Cũng may hiện tại có khôi phục hoàn, bằng không ngày mai khẳng định nàng sẽ không xuống nổi giường. Nếu như Diêp Phi là một nam nhân bình thường, nhất định là đã không ứng phó được nàng. Có điều với năng lực hiện giờ của hắn, đem "bá vương thương" của mình làm cho nàng không xuống giương được là chuyện rất bình thường. Cho nên Diệp Phi ngược lại càng thêm yêu thích nàng. Bởi vì từ đáy lòng của hắn luôn hy vọng nữ nhân của mình có thể có sức chiến đấu càng mạnh mẽ hơn một chút, như vậy mình mới có thể vui vẻ được càng lâu.