Chương 28: Thử nghiệm điên cuồng

Suốt một ngày, Diệp Phi đều lâm vào trạng thái trầm tư, trong nội tâm khát vọng đối với lực lượng càng ngày càng mãnh liệt, hắn là một nam nhân, hơn nữa là nam nhân duy nhất trong nhà, vậy mà thời gian qua, hắn chẳng những không thể bảo vệ nữ nhân nhà mình, ngược lại còn khiến các nàng luôn phải lo lắng bảo vệ hắn, mọi chuyện đều suôn sẻ, yên ắng giống như trước đây, vậy hắn cũng sẽ không suy nghĩ quá nhiều, nhưng bây giờ bất đồng, mẫu thân các nàng dường như gặp phải đối thủ rất cường đại, mà lúc này đây mình chẳng những không thể giúp đỡ các nàng, ngược lại để các nàng phải phân tâm đi bảo vệ mình, điểm này khiến cho Diệp Phi không thể tiếp thụ được.

Giữa lúc ăn cơm trưa Diệp Vân Khinh đã cảm thấy Diệp Phi có chút không đúng, nhưng nàng cũng không suy nghĩ nghĩ quá nhiều, này ca ca của mình gân đây trở nên là lạ đấy, nàng cũng đã thành thói quen, hơn nữa lại mải mê cùng Lâm Linh nghịch điện thoại, chỉ lo cùng nàng chơi đùa, liền không quá chú ý đến Diệp Phi.

Mãi cho đến khi trở về nhà, cùng nếm qua cơm tối, sau đó hai người đều đi tới thư phòng, ánh mắt Diệp Vân Khinh nhìn Diệp Phi có chút khát vọng, hai ngày trước Diệp Phi đều khiến cho nàng rất thư thái, nàng đã có chút ít mê luyến loại tư vị này, cho nên thời điểm hai người ở cùng một chỗ, nội tâm nàng lại dâng lên khát vọng mãnh liệt.

Từ trong ánh mắt của tiểu muội, Diệp Phi hiểu rõ nàng muốn cái gì, có điều lại nghĩ đến tình huống sáng sớm hôm nay, hắn không khỏi có chút lùi bước, làm như không thấy được ánh mắt khát vọng mang theo một tia khẩn cầu của nàng, ho khan một tiếng:

- Ta có chút không thoải mái, bữa nay muốn đi nghỉ sớm.

Diệp Vân Khinh có chút thất vọng, bất quá nghĩ đến cả ngày hôm nay hắn đều giống như có chút không đúng, còn tưởng rằng hắn thực sự không thoải mái, cũng nhanh chóng bỏ qua tâm tư kia, quan tâm hỏi:

- Ngươi không sao chứ?

Diệp Phi lắc đầu:

- Chỉ cảm thấy hơi mệt chút, ta ngủ một giấc dậy sẽ không việc gì, ngươi giúp ta làm bài tập a.

- Không thành vấn đề!

Diệp Vân Khinh rất sảng khoái đáp ứng, lại lo lắng hỏi một lần:

- Ngươi thật sự không sao chứ?

- Thật sự! Thân thể của mình ta còn có thể không rõ ràng sao?

Diệp Phi nở nụ cười, đứng dậy trở về gian phòng của mình.

Nhìn bóng lưng Diệp Phi, Diệp Vân Khinh không khỏi ngây ngốc, nàng cảm giác mình giống như có chút không đúng, loại không đúng này chỉ tại thời điểm đối mặt với Diệp Phi mới có thể sinh ra, trước kia tuy rằng nàng cũng cực kỳ quan tâm Diệp Phi, nhưng lại chưa từng trải qua cảm giác như hiện tại.

Trước kia Diệp Vân Khinh chưa bao giờ có loại cảm giác lo được lo mất này, càng không đi suy đoán Diệp Phi đang suy nghĩ gì, nhưng bây giờ lại bất đồng rồi, nhận ra Diệp Phi có một chút không đúng, nàng cũng sẽ không ngừng suy nghĩ miên man, nghĩ mình có phải hay không làm sai điều gì, khiến cho hắn không để ý đến mình, nàng là nữ tử rất thông minh, hơi tỉnh táo một hồi, đã cảm thấy có chút kinh hãi, loại biểu hiện này của mình, thế nào lại giống như thiếu nữ lâm vào luyến ái mà trong sách nói đến?

Còn nhớ tới lúc chứng kiến Diêp Phi và Lâm Linh thân mật sáng nay, mình vậy mà có cảm giác ê ẩm, Diệp Vân Khinh gần như có thể khẳng định rồi, trong lúc nhất thời không khỏi có chút mê mang, tại sao mình sẽ sinh ra ý nghĩ như vậy? Bất quá loại cảm giác này thật đúng là không tệ đâu, thủ hộ lấy một điểm bí mật trong nội tâm, âm thầm suy đoán ý nghĩ của hắn, làm cho nàng có một loại cảm giác ngọt ngào hạnh phúc, loại cảm giác này trước kia chưa từng có qua đấy, dù là mẫu thân hay mấy vị tỷ tỷ cũng không thể đem lại đấy.

Ngồi ở bên giường, Diệp Phi một lần nữa lâm vào trầm tư, ánh mắt vừa rồi của tiểu muội lại để cho hắn có được quyết tâm làm ra quyết định cuối cùng, mình tuyệt đối không thể tiếp tục như vậy rồi, đây nên chết thân thể, chẳng những người nhà cần hắn bảo vệ, hơn nữa liền yêu cầu nho nhỏ của tiểu muội cũng không thể thỏa mãn, tuy rằng có thể chỉ làm cho nàng mà không để nàng làm cho mình, nhưng nghĩ đến biểu hiện sáng nay của nàng, Diệp Phi biết rõ, nếu như vậy nội tâm tiểu muội cũng sẽ không thoải mái.

Sau khi đã quyết tâm, Diệp Phi liền lấy ra một cái hộp lớn từ trong tủ đầu giường, sâp xếp xong xuôi, sau đó đem cửa phòng khóa lại, tắt đèn giả bộ đã ngủ, tránh cho tiểu muội lo lắng mà đi qua gõ cửa.

Chuẩn bị kỹ càng, Diệp Phi chui vào cái rương tự chế kia của mình, tiến hành khởi động, cảm thụ lực lượng trong cơ thể nổ mạnh, tin tưởng càng thêm kiên định, lúc này đây, không thành công liền thành phân!

Không sai, lần này hắn đúng là muốn khởi động thiết bị khai phá não vực tự chế kia, hơn nữa còn nghĩ mô phỏng sức mạnh trong trò chơi lúc trước, làm cho mình biến thành kẻ xứng đáng với cái danh hiệu dã man nhân kia.

Khởi động trang bị xong, Diệp Phi yên tĩnh nằm ở nơi đó, chờ đợi biến hóa của mình, giờ khắc này, trong lòng hắn lại bình tĩnh phi thường, bởi vì hắn biết rõ, thời điểm mình từ trong cái rương này đi ra, không phải trở nên rất mạnh, thì chính là một kẻ ngu hoặc một người chết rồi.

Chờ thật lâu, Diệp Phi lại một điểm cảm giác cũng không có, đang lúc hắn cho rằng đồ vật không có tác dụng, đột nhiên một cảm giác tê dại khắp toàn thân của hắn, tiếp theo liền có một loại dòng điện kỳ lạ vào não bộ của hắn, chỉ trong nháy mắt, hắn cảm giác đầu của mình ầm ầm nổ tung, loại này cảm giác đau đớn kinh khủng này để cho hắn như muốn chết ngất.

Cũng may những năm gần đây, bởi vì thân thể yếu kém, ý chí của hắn ngược lại được tôi luyện cực kỳ cứng cỏi, tuy rằng trong đầu đau đớn vô cùng, nhưng hắn vẫn mạnh mẽ nhịn xuống.

Theo thời gian trôi qua, loại này cảm giác đau đớn này càng ngày càng mạnh, hiện tại Diệp Phi có muốn hôn mê cũng không được rồi, bởi vì loại đau đớn sâu sắc này khiến cho ý thức của hắn càng thêm thanh tỉnh, đồng thời dường như còn có một loại tác dụng bảo vệ, bảo hộ thần trí của hắn sẽ không bị đau đớn mà trở nên mơ hồ.

Cũng không biết qua bao lâu, Diệp Phi cảm thấy loại cảm giác đau đớn này bắt đầu giảm bớt, thay vào đó là một loại cảm giác không thể nói rõ, bất quá cũng có thể khẳng định, loại cảm giác này khiến hắn cảm thấy thanh tỉnh chưa từng có, hơn nữa so với bình thường đầu óc càng thêm linh hoạt nhiều lắm, nội tâm không khỏi mừng rỡ, xem ra chính mình đã thành công, cũng không biết lần thành công này có thể làm cho mình trở nên mạnh mẽ hơn hay không.

Vận mệnh dường như rất ưa thích trêu đùa cùng Diệp Phi, đang lúc hắn cho rằng mình đã thành công, mọi thứ đều muốn kết thúc, một loại cảm nhận vô cùng cường bốc lên trong đầu của hắn, hơn nữa ý thức của hắn còn đột nhiên có thêm hơn rất nhiều đồ vật quen thuộc mà lạ lẫm, nói quen thuộc, là vì trong trò chơi hắn không biết đã dùng qua bao nhiêu lần, nhưng hắn vẫn chưa từng nghĩ tới có một ngày chúng sẽ xuất hiện trong đầu óc của mình, hơn nữa còn rõ ràng như vậy, những vật này, đúng là kỹ năng của dã man nhân, tuy nhiên vì thân thể của mình, Diệp Phi không cảm nhận được rõ ràng, tuy vậy hắn vẫn có thể khẳng định được rằng chúng tồn tại, mình vậy mà có thể sẽ sử dụng được những này kỹ năng, không sai, chính là sử dụng trong hiện thực.

Chẳng lẽ mình thật sự có được sức mạnh của dã man nhân trong thực tại? Diệp Phi mừng rỡ trong lòng, bất quá cũng có chút bất an, thân thể của mình nếu biến thành loại kia, hắn còn là con người sao?