Chương 34: Đường Nhu gây khó dễ

Diệp Phi thấy Diệp Vân Khinh hiểu lầm, vội vàng duỗi cánh tay đem nàng ôm vào trong ngực, khẽ vuốt ve mái tóc dài mềm mại của nàng, cũng hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng một ngụm, mới lên tiếng:

- Nha đầu ngốc, ca ca như thế nào lại không thích ngươi ? Ngươi nghĩ quá nhiều đấy.

Cùng Diệp Phi tâm linh tương thông, Diệp Vân Khinh có thể cảm nhận được hắn nói đều là thật, nhưng lại càng thêm khó hiểu đối với đề nghị của hắn:

- Vậy ngươi vì cái gì còn nói như vậy?

Diệp Phi thở dài:

- Ngươi còn nhớ rõ ta đã nói qua với ngươi, ta có một môn công pháp luyện như thế nào luyện cũng không thành sao?

- Nhớ rõ nha, mẫu thân còn nói ngươi không được mò mẫm luyện, ngươi không phải đang luyện môn công pháp kia đấy chứ?

Diệp Vân Khinh nội tâm nhảy dựng, không phải là ca ca đang luyện môn công pháp kia, hơn nữa còn xuất hiện tác hại gì a?

- Không sai.

Diệp Phi nhẹ gật đầu:

- Ta luyện nó, hơn nữa sau khi cùng ngươi làm chuyện kia, còn phát hiện có thể cảm giác được chân khí ...

- Thật vậy ư? Vậy thì tốt quá!

Diệp Vân Khinh cắt đứt Diệp Phi, trong nội tâm vui sướиɠ từ đáy lòng, bởi như vậy ca ca của mình có thể mạnh giống như mình, rốt cuộc không cần vì tình trạng thân thể mà phiền não:

- Vậy thì chúng ta càng phải là tiếp tục a.

Diệp Phi cười khổ nói:

- Ngươi nghe ta nói xong đã, vốn dĩ ta cho rằng đây là công pháp song tu, chỉ là ngươi đến bây giờ còn mệt mỏi như vậy, ta nghĩ sẽ không đơn giản như vậy, nói không chừng lại là tà công thái bố, cho nên ta không thể để môn công pháp này tổn thương tới ngươi.

- Ah?

Diệp Vân Khinh sững sờ, nàng xuất thân thế gia võ học, đối với công pháp thái bổ cũng là có chút ít nghe qua đấy, biết rõ đây là một loại tà công hại người lợi mình, nếu như môn công pháp này của Diệp Phi thật sự là thái bổ công pháp mà nói, vậy cũng có chút không ổn đâu, nhưng nghĩ nghĩ một hồi, nàng tựa hồ làm ra một cái quyết định nào đó, kiên định nói:

- Ca ca, không có vấn đề gì. Chỉ cần có thể để cho thân thể của ngươi tốt lên, ta tổn thất một ít công lực cũng không coi là gì, cùng lắm thì luyện lại lần nữa là được.

Tuy rằng sớm đã đoán được tiểu muội sẽ nói như vậy, nhưng sau khi nàng nói ra, Diệp Phi vẫn cảm động sắp muốn khóc lên rồi., Hắn liền khẽ ôm lấy nàng, thâm tình nói:

- Cảm ơn ngươi, Khinh Khinh tốt của ta!

- Từ nay về sau chúng ta có phải là...

Diệp Vân Khinh có chút xấu hổ hỏi.

Diệp Phi cũng là không hạ quyết định cuối cùng, chuyện này lại để cho hắn rất quấn quýt, dứt khoát không nghĩ thêm, nhìn Diệp Vân Khinh nói:

- Không nói cái này, ta còn có một tin tức tốt muốn nói cho ngươi.

- Tin tức tốt gì?

Diệp Vân Khinh thấy hắn mặc dù không có lập tức đáp ứng, nhưng cũng không tiếp tục cự tuyệt, trong nội tâm cũng cao hứng, không khỏi rất hứng thú với tin tức tốt của hắn.

- Ngươi xem.

Diệp Phi nói xong liền đưa tay đặt lên lan can inox bên cạnh hành lang, hơi dùng sức nắm nhẹ, cái kia ống tuýp kia lập tức bị hắn nắm hõm xuống, lúc buông tay ra phía trên liền xuất hiện một cái dấu tay vô cùng rõ ràng.

Tuy Diệp Vân Khinh cũng có thể rất nhẹ nhàng làm như vậy, nhưng hành động của Diệp Phi lại để cho nàng kinh ngạc mở rộng cái miệng nhỏ nhắn, một người yếu đuối đến mức thùng nước cũng xách không nổi như Diệp Phi, như thế nào lại có thể làm được điều này? Không khỏi dò hỏi:

- Ca ca, đây là năng lực mà môn công pháp kia mang lại sao?

- Có thể coi là vậy a.

Diệp Phi mơ hồ suy đoán mà gật đầu, nếu nàng đã cho rằng như vậy, mình liền thừa nhận cũng tốt, cũng đỡ phải tiếp tục giải thích cho nàng về cái máy móc tự chế kia.

- Thật tốt quá!

Diệp Vân Khinh từ đáy lòng cảm thấy cao hứng cho Diệp Phi, đồng thời nghĩ đến biến hóa của hắn còn có một phần công lao của mình, trong nội tâm lại có một ít tự hào, cảm thấy chuyện này chỉ có hai người bọn họ biết cũng không đủ, vì vậy nói:

- Lát nữa ta phải gọi điện thoại nói cho mẫu thân các nàng, làm cho các nàng cũng được cao hứng a!

Diệp Phi lại ngăn lại nàng, nói :

- Chuyện này hiện giờ không được nói cho các nàng biết, nên để cho nhà chúng ta có một kiện vũ khí bí mật a.

- Vũ khí bí mật? Có ý tứ gì nha?

Diệp Vân Khinh không rõ vì cái gì Diệp Phi không chia sẻ cho mọi người tin vui này.

Lời cũng đã nói đến phần này, Diệp Phi dứt khoát đem suy đoán của mình nói cho nàng, cuối cùng nói ra:

- Nếu như thật sự có người muốn đối phó với nhà chúng ta, ta chính là mục tiêu dễ dàng nhất để ra tay, điểm ấy mẫu thân và dì cả có thể nhìn ra, địch nhân tự nhiên cũng có thể nhìn ra, ngươi nói đến lúc đó, thời điểm bọn họ muốn đối phó với ta, ta đột nhiên để lộ ra thực lực không kém so với các ngươi, biểu lộ của bọn họ sẽ là cái dạng gì?

- Cái này chơi thật là quá tốt !

Diệp Vân Khinh nghĩ đến loại khả năng này, phảng phất cũng đã thấy được vẻ kinh ngạc đến mức há hốc mồm của địch nhân, không khỏi cười khanh khách nói:

- Tốt lắm, chúng ta trước hết không nói cho bất cứ người nào, đơi đem địch nhân bắt được, lại làm cho các nàng cao hứng một thể cũng không muộn.

Diệp Phi cười cười, đang muốn nói cái gì, chợt nghe được một hồi chuông dồn dập, hai người lúc này mới ý thức được, bọn họ ngây người trong hành lang cũng không ít thời gian rồi, hiện tại đúng là vang lên chuông vào học, không khỏi hướng đối phương thè lưỡi, bước nhanh lên lầu.

Hôm nay là thứ sáu, trước kia mỗi tuần Diệp Phi đều có chút buồn bực với cái ngày này đấy, bởi vì ngày này cũng giống như ngày thứ ba, đều có tiết thể dục mà hắn ghét nhất, bất quá bây giờ hắn lại là tuyệt đối không sợ, đừng nói là chạy chậm hai ngàn thước, kể cả có chạy nhanh hai trăm dặm hắn cũng không thở gấp lấy một hơi, như thế nào lại đem một tiết thể dục nho nhỏ để vào mắt?

Giống như lần trước, sau khi bọn hắn thành hàng ngũ nghiêm chỉnh từ thấp đến cao, Đường Nhu mới từ một bên đi tới, đứng ở phía trước của đội ngũ, nói :

- Quy củ cũ, ba vòng! Những người chậm nhất chạy thêm một vòng! Bắt đầu đi!

Hiện tại học sinh trong ban Diệp Phi không còn cảm giác kinh diễm khi lần đầu tiên gặp Đường Nhu nữa rồi, nếu như một cái lão sư đối với bọn họ cực kỳ nghiêm khắc, vậy cho dù nàng lớn lên xinh đẹp thế nào, các học sinh cũng sẽ không có quá nhiều cảm giác thân cận với nàng đấy, cho nên nghe nàng nói xong, các học sinh đều nhanh chân chạy ra ngoài, mà ngay cả Diệp Vân Khinh cũng không ngoại lệ, nàng đã biết tình huống của Diệp Phi nên cũng sẽ không lo lắng vì cái này.

Chỉ là Lâm Linh lại không chạy theo mọi người, mà lôi kéo Diệp Phi đi đến trước mặt Đường Nhu nói: - Lão sư, Diệp Phi còn phải chạy sao?

Đường Nhu nhìn nữ hài đối mặt với mình không sợ hãi chút nào này, trong nội tâm âm thầm gật đầu, lộ ra một cái mỉm cười nói:

- Hắn không cần, nhưng ngươi vẫn phải là cùng chạy với mọi người.

Tính cách Đường Nhu rất mạnh mẽ đấy, nàng ưa thích những người kiên cường, đối với cô bé Lâm Linh này rất là ưa thích, thậm chí ngay cả lúc trước có chút địch ý với Diệp Vân Khinh, sau khi nguôi giận, cũng nổi lên cảm giác hợp ý mà tán thưởng, chỉ có duy nhất cái gia hỏa nhu nhược Diệp Phi này, dù cho hai nhà bọn họ là thế giao, nhưng nàng lại không có nổi một điểm hảo cảm.

Lâm Linh thấy Đường Nhu đáp ứng không bắt Diệp Phi chạy, liền cao hứng nở nụ cười, nhanh chóng đuổi theo những kia đồng học đã chạy rất xa kia, Đường Nhu nhìn qua Diệp Phi đứng ở nơi đó có chút không có việc gì, trong mắt hiện lên một tia khinh miệt, nói :

- Diệp Phi, ngươi vừa vặn không có việc gì, đi cùng ta tới phòng dụng cụ cầm vài thứ a!