Chương 38: Mát xa hương diễm (2)

Diệp Ngưng Sương đột nhiên cong chân lên, đem bàn chân khéo léo trực tiếp dẫm xuống đồ vậy cứng rắn không thôi của Diệp Phi, còn nhẹ nhàng đạp hai cái, sảng khoái đến mức khiến Diệp Phi hít vào một hơi, đồng thời tay của hắn cũng bị động tác bất ngờ này của nàng làm cho trượt đến cuối đùi của nàng, trực tiếp đυ.ng đến bên trên mảnh vải ướŧ áŧ kia.

Diệp Phi trong lòng mừng rỡ, thầm nhủ đây cũng không phải là ta sờ tới, là chính ngươi làm cho, vì vậy yên tâm thoải mái khẽ vuốt ve bắp đùi trên của nàng, còn bất chợt qua lớp vải mỏng không thể mỏng hơn, lại vô cùng ẩm ướt kia, nhẹ nhàng vỗ về trêu đùa cái khe hở nằm giữa gò đất để cho hắn hướng tới không thôi kia.

Diệp Ngưng Sương sở dĩ vừa cong chân, là vì cảm thấy địa phương bắp chân của mình đè nặng càng ngày càng cứng rắn, cũng đã hơn mười năm không có thử qua vật này của nam nhân, nàng nhịn không được muốn thử chạm một chút, có điều lại xấu hổ dùng tay đi đυ.ng, chỉ phải dùng chân nhỏ của mình cảm nhận rồi.

Vừa mới dẫm lên vật kia, trong lòng của nàng cũng có chút kích động không thôi, thật sự không ngờ, cái hài tử nhu nhược không thôi này vậy mà sở hữu thứ đồ vật dài lớn như vậy, tuy rằng chỉ là cách quần dẫm lên, nhưng nàng cũng có thể cảm giác được rất rõ ràng độ to dài cùng nóng bỏng của nó. Ngay khi toàn thân bỗng cảm thấy nóng rực, nàng lại cảm giác được Diệp Phi vậy mà tìm tới chỗ thần bí nhất kia của nàng, vuốt ve chơi đùa nó, loại cảm giác này so với chính nàng tự mình làm còn phải thoải mái và kí©h thí©ɧ hơn nhiều lắm, làm cho nàng gần như sắp sửa nhịn không được mà mở miệng yêu cầu hắn dùng thêm lực một chút rồi.

Ban đầu Diệp Ngưng Sương cũng chỉ muốn mập mờ cùng tên tiểu tử này một chút, để cho hắn sau này thân cận cùng mình nhiều hơn so với mấy người tỷ muội Liễu Phượng Nghi kia. Có điều, bây giờ lại có chút bất đồng, nàng cảm giác mình giống như sắp bị thứ du͙© vọиɠ vô biên kia bao phủ, quấn vào và nhấn chìm trong đó, nội tâm không khỏi hoảng sợ, vội vàng đem chân từ trên người hắn thu về, hơn nữa đem bàn tay Diệp Phi đang mải mê vỗ về chơi đùa trên u cốc của mình lấy ra, có chút bối rối nói:

- Tiểu mãn, ngươi ngồi chơi một lúc, đại cô đi tắm, bận bịu cả một buổi sáng, trên người có chút không thoải mái.

Diệp Ngưng Sương vừa nói xong cũng không đợi Diệp Phi đáp ứng, liền vội vàng chạy vào phòng tắm, nàng sợ ở lại nơi này thêm mồi hội, mình sẽ nhịn không được hướng hắn cầu hoan.

Nhìn thân ảnh mê người của Diệp Ngưng Sương biến mất tại cửa phòng tắm, nội tâm Diệp Phi có chút thất vọng, hắn vừa rồi bị Diệp Ngưng Sương khiến cho hỏa khí có chút lớn, đặc biệt là thời điểm nàng dùng chân dẫm chỗ kia của hắn, càng làm cho hắn kích động vạn phần, hơn nữa thông qua địa phương ướŧ áŧ kia của nàng, hắn biết rằng nàng chỉ sợ cũng là có chút động tình, còn tưởng rằng kế tiếp sẽ có thêm chuyện tốt phát sinh đâu, không nghĩ tới nàng vậy mà lại bỏ chạy.

Diệp Phi có chút bực bội dựa trên ghế sa lon, tuy rằng bởi vì quan hệ của hai người không có khả năng phát sinh những thứ khác, nhưng Diệp Phi thực sự hi vọng nàng có thể giống như tiểu muội, cùng mình dùng miệng trao đổi một chút cũng tốt, thân thể chín mọng của Diệp Ngưng Sương so với sự trẻ trung của Diệp Vân Khinh quả thực mang lại sức hấp dẫn lớn hơn không ít đối với hắn, lại để cho hắn sinh ra một loại khát vọng muốn đi "thăm dò". Đáng tiếc chính là, xem ra hiện tại hắn sợ là không có cơ hội rồi.

Diệp Ngưng Sương vội vàng đi vào phòng tắm, đóng cửa lại xong liền dựa vào trên cửa, tay phải đặt lên l*иg ngực của mình, cảm thụ được trái tim lúc này đập nhanh hơn bình thường rất nhiều, trong nội tâm không khỏi hoảng sợ, may mắn cuối cùng mình vẫn kịp phản ứng, bằng không chỉ sợ thật sự sẽ nhịn không được cùng hắn làm ra một ít chuyện trái với luân lý.

Bất quá, lập tức lại không khỏi nhớ đến dư vị bị hắn sờ tới chỗ đó của mình, cảm giác kia thật sự quá tốt. Tuy rằng hắn không dùng bao nhiêu sức, nhưng nàng lại cảm thấy thoải mái hơn so với chính mình dùng khí lực lớn nhất nhiều lắm, đồng thời nàng còn muốn để hắn chứng kiến được bộ dạng mê say của mình lúc đó, không khỏi nhanh chóng đem toàn bộ quần áo cởi xuống, đi ra đứng ở trước gương lớn.

Nhìn xem dáng người hoàn mỹ trong gương, Diệp Ngưng Sương không khỏi có chút tự hào, hiện giờ chỉ thấy làn da toàn thân nàng đều trơn bóng nhẵn nhụi, dưới phòng tắm ngọn đèn chiếu xuống tản ra một tầng hào quang nhàn nhạt, trước ngực hai khối cự đại bán cầu làm cho nàng cũng rất hài lòng, hiên ngang đứng thẳng, không có một chút rủ xuống, hơn nữa nhan sắc cũng cực kỳ đẹp mắt, thậm chí ngay cả chút mạch máu đều không nhìn được, tựa như một khối mỹ ngọc điêu khắc mà thành, đỉnh đậu đỏ chỉ nhỏ cỡ củ lạc vẫn còn tươi mới màu hồng phấn, bụng cũng cực kỳ bằng phẳng, không có một chút thịt thừa, nơi nào giống như nữ nhân trải qua một lần sinh con? Nhìn lại khuôn mặt xinh đẹp phi phàm, tuyệt đối không có vẻ già nua của mình, nếu như là người không quen thuộc, ai sẽ tin tưởng nàng cũng đã bốn mươi tuổi rồi? Chỉ sợ những thiếu phụ hơn hai mươi tuổi kia nếu không tận lực bảo dưỡng, có lẽ cũng không so được nàng a.

Nhìn xem diện mạo hoàn mỹ của mình trong gương, Diệp Ngưng Sương vừa tự hào lại vừa có chút ai thán, một dáng người tốt như vậy, lại không có nam nhân nào thưởng thức tán dương, thật sự là có chút bất đắc dĩ, nàng hiện tại thậm chí có một loại xúc động cứ như vậy đi ra ngoài, để cho Diệp Phi thưởng thức mình, cái ánh mắt mê say kia của hắn làm cho nàng động tâm không thôi.

Thở dài, Diệp Ngưng Sương nằm xuống bồn tắm lớn đổ đầy nước ấm, một loại cảm giác thoải mái lập tức bao lấy toàn thân của nàng, làm cho nàng nhẹ nhàng thở ra một hơi, bàn tay khéo léo cũng bất tri bất giác đi tới u cốc của mình, ở đó chậm rãi chà xát.

Chỉ là Diệp Ngưng Sương có chút bất đắc dĩ phát hiện, tay của mình cũng không thể tạo cho mình cảm giác giống như bị Diệp Phi sờ lúc nãy, thậm chí loại cảm giác tại thời điểm mỗi lần nàng nhịn không được mà tự làm trước kia, hiện giờ cũng không có. Nàng không khỏi tăng thêm động tác trên tay, ấy vậy mà vẫn không có một chút tác dụng, thậm chí chỗ đó đều bị mình xoa có chút đau rồi, nhưng vẫn cảm thấy kém cái cảm giác kia vô cùng xa.

Thở dài, Diệp Ngưng Sương đình chỉ động tác trên tay, từ trong bồn tắm đứng lên, muốn dùng nước lạnh dội xuống, cũng dùng để dập tắt đoàn hỏa diễm kia trong lòng mình, có điều vừa mới đi đến bên dưới vòi tắm, lại cảm giác chân mình giống như dẫm phải vật gì đó, nàng không khỏi kinh hô một tiếng, đồng thời mất thằng bằng té xuống, đùi phải lập tức quỳ xuống gạch men sứ trên mặt đất.