Chương 42: Công pháp chứng thực

Thời điểm Diệp Phi tỉnh lại, mặt trời cũng đã lên cao, hồi tưởng lại tư vị mất hồn đêm qua, Diệp Phi nhịn không được duỗi cánh tay qua bên cạnh tìm kiếm, muốn lần nữa đem Diệp Ngưng Sương ôm ấp một hồi, không ngờ lại thoáng cái ôm không, không khỏi có chút kỳ quái, tuy vậy cảm giác thân thể cực kỳ thoải mái cùng mảng lớn dấu vết chiến đấu còn lưu lại trên giường nói cho hắn biết, đêm qua hắn cũng không phải nằm mơ.

Nghĩ đến thân thể của mình, trên đầu Diệp Phi đột nhiên chảy ra một giọt mồ hôi lạnh, cái công pháp không biết tên mà hắn luyện tập kia, hình như là một loại thái bổ tà thuật, liệu đêm qua điên cuồng như vậy, đại cô có thể xảy ra chuyện gì hay không? Trong lúc nhất thời, nội tâm Diệp Phi cảm thấy vô cùng ảo não, như thế nào hôm qua hắn lại đem chuyện này quên mất, nếu như Diệp Ngưng Sương thật sự xảy ra chuyện gì, như vậy hắn nhất định sẽ hối hận muốn chết.

Nghĩ tới những này, Diệp Phi vội vã bật dậy, muốn mặc quần áo rồi đi ra ngoài nhìn xem. Nhưng vào lúc này, cửa phòng ngủ bỗng bị người từ bên ngoài đẩy vào, Diệp Ngưng Sương vẻ mặt tươi cười đi đến, trong tay còn bưng một cái bàn ăn, phía trên bầy vài miếng bánh mì cùng một ly sữa.

Nhìn thấy Diệp Ngưng Sương vẻ mặt hồng hào, thần thái sáng láng, tựa như trẻ lại vài tuổi, nội tâm Diệp Phi có chút kỳ quái rồi, như thế nào nàng lại không giống tiểu muội trước đó, tỉnh dậy là cả người đều không có chút sức lực, mà ngược lại bộ dạng còn giống như rất có tinh thần a? Chẳng lẽ là mình nghĩ lầm rồi, công pháp kia cũng không phải là thái bổ tà thuật?

Thấy Diệp Phi của một mức ngơ ngác nhìn mình, Diệp Ngưng Sương kiều mỵ tươi cười với hắn. Nàng đến cái tuổi này của nữ nhân, nếu đã thả ra lòng mình, lá gan cũng là rất lớn đấy, cho nên tuy rằng đêm qua cùng hắn đã trải qua một trận đại chiến điên cuồng như vậy, nhưng nàng lại không có một điểm xấu hổ, đem đồ ăn đặt ở bàn nhỏ trên đầu giường, Diệp Ngưng Sương liền ngồi xuống bên người Diệp Phi, vô cùng ôn nhu cười nói:

- Ngươi đã tỉnh?

Bộ dạng hiện tại của Diệp Ngưng Sương, tựa hồ không còn là đại cô của hắn, ngược lại cực kỳ giống một cái tiểu thê tử dịu hiền, điều này để cho Diệp Phi lại được một phen thẳng mắt, đặc biệt là cách ăn mặc của nàng vẫn giống như hôm qua, nàng ngồi ở trên giường, một bên đùi đẹp được bao bởi tất chất chân nhẹ nhàng giơ lên, đặt tới bên cạnh của hắn, lại để cho hắn kìm lòng không được nuốt từng ngụm nước bọt.

- Bộ dạng thật ngốc!

Diệp Phi mê luyến lại để cho Diệp Ngưng Sương cực kỳ cao hứng, có điều trong miệng lại hờn dỗi một câu, đưa tay tiến vào trong chăn, cầm lấy gia hỏa đã cứng rắn như gậy sắt kia, cười nói:

- Sáng sớm đã có tinh thần như vậy, xem ra lo lắng của ta là dư thừa rồi.

Nàng vốn là rất lo lắng thân thể của Diệp Phi đấy, giống như Diệp Phi, thời điểm điên cuồng đêm qua nàng cũng quên hết thảy mọi chuyện, hôm nay ngẫm lại thật sự là sợ thân thể nhu nhược kia của hắn sẽ ăn không tiêu, hiện giờ thấy được khí sắc của hắn rất không tồi, hơn nữa chỗ đó cũng có tinh thần như vậy, nàng mới hoàn toàn yên lòng.

Diệp Ngưng Sương cười nói khiến Diệp Phi phục hồi tinh thần lại, chợt hỏi:

- Đại cô, hôm qua lúc chúng ta như vậy, ngươi có cảm giác gì đặc biệt không?

Diệp Ngưng Sương tuy rằng lớn mật, nhưng bị hắn hỏi cái này, vẫn không nhịn được có chút đỏ mặt, gắt giọng:

- Tên bại hoại nhà ngươi, nào có ai đi hỏi người ta cái này ?

Diệp Phi lại nghiêm mặt nói:

- Nói cho ta biết được không, việc đấy rất quan trọng đối với ta.

Diệp Ngưng Sương thấy bộ dạng của hắn hết sức đứng đắn, không giống như là đang đùa giỡn mình, vì vậy cũng rất chăm chú hồi đáp:

- Rất thoải mái a, ta đây từ trước tới giờ cả đời cũng chưa từng trải qua loại cảm giác thư thái như đêm qua. Tiểu Mãn, từ nay về sau thường xuyên đến chỗ này của ta được không?

Nói xong, trong ánh mắt của nàng để lộ ra một tia cầu khẩn.

- Cho dù ngươi không cho ta tới, ta cũng sẽ không nể mặt mà xông tới.

Diệp Phi hắc hắc cười một tiếng, lại hỏi:

- Ta nói chính là ngoại trừ kɧoáı ©ảʍ kia ra, người còn có cảm giác gì khác không?

Diệp Ngưng Sương thấy hắn đáp ứng sẽ thường đến nơi này, trong nội tâm cực kỳ cao hứng, suy nghĩ một chút nói:

- Thật đúng là có a, mỗi lần...

Nói đến đây, trên mặt của nàng trở nên đỏ bừng một mảnh, do dự một chút mới nhỏ giọng nói:

- Mỗi lần ngươi bắn vào, ta đều cảm giác như có một dòng nước ấm vọt khắp toàn thân, thời điểm đó không quản mệt mỏi cỡ nào, đều sẽ nhanh chóng khôi phục, bằng không ta làm sao có thể để cho ngươi lăn qua lăn lại lâu như vậy? Hơn nữa sáng nay lúc ta thức dậy, cảm giác tinh thần so với trước đó tốt lên rất nhiều, tựa hồ khí lực cũng lớn hơn rồi.

- Thật vậy ?

Diệp Phi đột nhiên tóm chặt lấy bờ vai của nàng, có chút không dám tin tưởng hỏi lại.

Diệp Ngưng Sương không rõ hắn tại sao phải kích động như vậy, gật đầu nói:

- Là thật nha, chẳng lẽ có cái gì không tốt sao?

- Không phải không tốt, mà là quá tốt rồi!

Diệp Phi cười lên ha hả, một bả ôm qua Diệp Ngưng Sương, tại trên mặt của nàng không ngừng hôn loạn, qua một hồi lâu mới dừng lại.

Diệp Ngưng Sương cũng không tránh thoát hắn, tùy ý để hắn hồ đồ một hồi, hiện giờ trong lòng nàng cũng đã đem hắn đặt ở trên đầu, chính nữ nhi của nàng, hiện tại so ra cũng có chút kém hắn, cho nên chỉ cần hắn có thể cao hứng, nàng cũng liền cao hứng theo, đợi đến khi Diệp Phi phát điên phát khùng xong, mới cười hỏi:

- Có phải là có chuyện gi tốt nha?

Diệp Phi hiện tại trong lòng cực kỳ kích động, thầm nghĩ muốn chia sẻ khoái hoạt của mình cùng người khác, mà trước mắt nữ nhân từng cùng hắn có quan hệ tối thân mật này đúng là đối tượng tốt nhất, vì vậy cười nói:

- Ngươi có phát hiện ta có thay đổi gì hay không, ví dụ như khí lực lớn hơn chẳng hạn ?

Hắn vừa nói như vậy, Diệp Ngưng Sương lại chợt nhớ tới, ngày hôm qua chính hắn ôm mình đi từ phòng tắm vào phòng ngủ đấy. Cái này nếu là trước kia, đừng nói là ôm, chỉ sợ để cho hắn vịn mình đi qua cũng đã có chút khó khăn, vì vậy gật đầu nói:

- Đúng vậy, khí lực của ngươi dường như lớn hơn thiệt nhiều, hơn nữa thể lực cũng rất tốt, đến tột cùng là xảy ra chuyện gì nha?

Nàng nói thể lực gia tăng, là từ biểu hiện của hắn đêm qua mà nhìn ra đấy, nhớ tới chuyện đêm qua, nàng cũng cảm giác có chút không thể tưởng tượng nổi, lúc ấy không để ý đến, nhưng hiện tại ngẫm lại, hắn chính là giằng co mình cũng phải bảy tám tiếng a, cho dù một người làm bằng sắt, chỉ sợ cũng phải bị mài mòn, vậy mà hắn lại không có một chút vấn đề gì, điều này làm cho nàng càng thêm tò mò.

Diệp Phi cười nói:

- Bởi vì ta chiếm được một loại công pháp rất đặc thù, hiện tại biến hóa, đúng là môn công pháp kia mang đến !

- Là cái công pháp rách nát ngươi luyện thế nào cũng không thành kia sao?

Diệp Ngưng Sương có chút kỳ quái hỏi.

Thời điểm Diệp Phi vừa có được công pháp, trong nội tâm chính là cực kỳ cao hứng đấy, cho là mình từ nay về sau có thể thoát ly bộ dạng của một kẻ yếu đuối rồi, cho nên lúc đó hắn cũng khoe khoang cùng tất cả thân nhân, Diệp Ngưng Sương tự nhiên cũng biết rõ chuyện này, chỉ là về sau nàng lại nghe nói, Diệp Phi lấy được tựa hồ là một loại phế công, luyện như thế nào cũng không thể nhập môn, bây giờ nghe hắn nói dĩ nhiên là công lao của cái phế công kia, tự nhiên là rất kỳ quái.

- Chính là môn công pháp kia, trước đó là do ta còn quá nhỏ, cho nên mới luyện không thành, có điều hiện tại ta cũng đã tìm được pháp môn tu luyện rồi!

Diệp Phi hắc hắc nở nụ cười.

Diệp Ngưng Sương gắt giọng:

- Thần bí cái gì nha, ngươi có thể nói một lần cho xong hay không?

Diệp Phi cười nói:

- Bởi vì nó là một loại song tu công pháp, vốn dĩ ta cũng có chút hoài nghi, hiện tại từ nơi này của ngươi chiếm được chứng thực!