Chương 43: Nguyên nhân mâu thuẫn

- Song tu?

Diệp Ngưng Sương kinh ngạc nới rộng cái miệng nhỏ nhắn, mặc dù nàng không luyện tập qua công pháp, nhưng cũng từng nghe được trên phim hay tiểu thuyết đấy. Hơn nữa nàng cũng biết Liễu gia có một bộ nội công tâm pháp tổ truyền, cho nên đối với thứ có chút mờ ảo này vẫn rất tin tưởng đâu, biết rõ loại công pháp này cần làm loại chuyện kia để đề thăng thực lực đấy, trong nội tâm không khỏi có chút hân hoan, trải qua chuyện ngày hôm qua, nàng cảm giác mình cũng đã không thể ly khai Diệp Phi rồi, tuy rằng việc này nói ra có chút không tốt, nhưng nếu như đã có lần đầu tiên, vậy cũng không cần bận tâm quá nhiều, huống chi loại cảm giác này thật sự là quá thoải mái rồi, chỉ cần không đem chuyện này nói ra, vậy sau này bọn họ vẫn có thể bảo trì loại quan hệ này đấy.

Vốn dĩ, Diệp Ngưng Sương luôn có một loại cảm giác tội ác đối với Diệp Phi, dù sao hắn vẫn chỉ là một cái thiếu niên mười sáu tuổi, nhưng sau khi biết được hắn có môn công pháp song tu này, nàng liền tìm được cho mình một cái lý do rất tốt, thì phải là mình đang trợ giúp chất nhi tu luyện công phu của hắn. Bởi như vậy, đối với loại quan hệ không tốt này, nàng mới có thể tìm được lý do để yên lòng, nghĩ tới đây, nàng có chút thẹn thùng nói:

- Cái kia, từ nay về sau đại cô giúp ngươi luyện công được không?

Diệp Phi tự nhiên là cầu còn không được, vội vàng gật đầu đáp ứng, nói ra:

- Ta cũng muốn nhanh trở nên lợi hại hơn, như vậy nguy cơ trong gia tộc mới có thể được giải quyết dễ dàng.

- Nguy cơ của gia tộc?

Diệp Ngưng Sương có chút khó hiểu hỏi:

- Ngươi nói cái gì nha? Ta như thế nào không biết có cái gì nguy cơ?

Diệp Phi đem dự đoán của mình lại nói với nàng một lần, vừa vặn mượn kinh nghiệm của nàng xem xét.

Diệp Ngưng Sương trầm tư một lúc lại nói:

- Ngươi dự đoán rất có đạo lý, xem ra chỉ sợ có người thật sự muốn nhằm vào Liễu gia, đợi giải quyết xong chút việc bề bộn hiện giờ, ta phải đi tìm mẫu thân của ngươi hảo hảo nói chuyện một chút. Như thế nào xảy ra chuyện lớn như vậy, nàng cũng không nói cho ta một tiếng đâu?

Cái kia giọng điệu, cực kỳ giống một cái đại tỷ trách cứ tiểu muội không nghe lời của mình.

Diệp Phi nội tâm khẽ động, đám cô cô bọn họ không phải cùng mấy người mẫu thân các nàng bất hòa sao? Bộ dạng Diệp Ngưng Sương như thế nào lại giống như rất quan tâm đến Liễu gia? Hiện tại cùng Diệp Ngưng Sương có loại quan hệ thân mật nhất kia, Diệp Phi có nghi hoặc liền trực tiếp hỏi lên:

- Đại cô, các ngươi không phải có mâu thuẫn với mụ mụ các nàng sao? Vậy tại sao lại quan tâm đến chuyện của Liễu gia sự như vậy?

Diệp Ngưng Sương thở dài nói:

- Tỷ muội chúng ta cùng các nàng chỉ là ân oán cá nhân, Diệp Liễu hai nhà hợp tác vẫn rất mật thiết đấy, nói là gắn bó như môi với răng cũng không đủ, ta làm sao có thể không quan tâm chuyện của Liễu gia.

- Vậy các ngươi đến cùng có mâu thuẫn gì a? Thế nào nhiều năm như vậy cũng không lui tới?

Diệp Phi mục đích lần này tới đúng là muốn giải quyết mâu thuẫn giữa các nàng, hiện tại lời đã nói đến chỗ này, hắn vội vàng bắt lấy cơ hội hỏi lên.

Diệp Ngưng Sương lại thở dài, có chút bất đắc dĩ nói:

- Coi như xong, đều là chút ít chuyện cũ lâu năm, ta cũng không muốn nhắc lại rồi.

- Nếu đã là chuyện cũ lâu năm, vậy sao các ngươi không dứt khoát buông bỏ, bắt tay giảng hòa đâu? Ngươi cũng không biết, những năm nay các ngươi bất hòa để cho ta cùng Khinh Khinh, còn có đại tỷ ,nhị tỷ, tam tỷ đều rất không dễ chịu đâu.

Diệp Ngưng Sương nói:

- Chúng ta làm sao không muốn cùng các nàng giảng hòa, mấy năm nay mẫu thân của ngươi cũng tìm đến chúng ta không ít lần, nhưng nhị cô của ngươi lại nhất quyết không chịu thỏa hiệp, ta và tiểu cô ngươi đã khuyên nàng rất nhiều lần rồi, nhưng mà một chút tác dụng cũng không có.

- Nhị cô?

Diệp Phi sững sờ, không nghĩ tới đám cô cô bọn họ cùng mẫu thân các nàng bất hòa, nguyên nhân lại là một mình nhị cô Diệp Ngưng Tuyết gây nên, chỉ là không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, liền hỏi:

- Nhị cô như thế nào lại mâu thuẫn với mụ mụ các nàng a?

Diệp Ngưng Sương lần này lại không trả lời hắn, mà là nói ra:

- Chuyện này có liên quan đến thanh danh của nhị cô ngươi, chúng ta đã sớm ước định không nói cho bất luận kẻ nào đấy.

Nàng vừa nói như vậy, Diệp Phi trong nội tâm lại càng hiếu kỳ hơn rồi, ôm cổ Diệp Ngưng Sương, ôn nhu nói:

- Sương nhi tốt, ngươi tựu nói cho ta biết a, ta xem xem có biện pháp nào hóa giải hay không, ngươi cũng hi vọng mọi người chúng ta đều có thể hòa thuận đúng không?

Nghe được Diệp Phi gọi mình Sương nhi, Diệp Ngưng Sương không khỏi cảm giác một hồi mê say, từ sau khi phụ mẫu mất, một mực không có ai kêu nàng như vậy rồi, bây giờ từ trong miệng tên tiểu tử này kêu ra, vậy mà làm cho nàng có một loại cảm giác được yêu thương, loại cảm giác này không giống với được cha mẹ yêu thương kia, nhưng lại làm cho nàng càng thêm mê say, không khỏi nhẹ gật đầu, nói :

- Vậy được rồi, có điều ngươi ngàn vạn lần không nên nói ra ngoài, lại càng không được nhắc tới trước mặt nhị cô của ngươi.

- Ân!

Diệp Phi dùng sức được gật đầu, hiện tại việc cấp bách là biết rõ ràng chuyện năm đó, về phần làm cách nào hóa giải, thì phải là chuyện sau này rồi.

Diệp Ngưng Sương lấy lại bình tĩnh, nói ra:

- Đó là tại thời điểm chúng ta còn rất trẻ tuổi, lúc ấy ngươi nhị cô và dì cả của người học cùng một trường đại học, quan hệ giữa các nàng vô cùng tốt, thậm chí hai nhà Diệp Liễu hợp tác đúng là do quan hệ của các nàng đấy, chỉ là về sau xảy ra một chuyện làm cho các nàng trở mặt thành thù, xác thực phải nói là khiến cho nhị cô ngươi căm hận dì cả ngươi rồi.

- Đến cùng là chuyện gì a?

Diệp Phi thấy Diệp Ngưng Sương nói đến đây thì ngừng lại, không khỏi vấn đạo.

Diệp Ngưng Sương thở dài, tiếp tục nói:

- Thời điểm đó nhị cô và dì cả của ngươi đều là thiếu nữ rất ưu tú, trong trường học cũng được xưng là hai đại hoa hậu giảng đường, người truy cầu đều có rất nhiều, có điều các nàng đều là lòng dạ cực cao, những người kia các nàng một cái cũng không nhìn thuận mắt. Cho đến sau này, có một nam nhân rất ưu tú xâm nhập vào cuộc sống của các nàng. Lúc kia, các nàng theo thứ tự là chủ tịch và phó chủ tịch hội học sinh trong trường, mà nam sinh kia lại là một cái hội trưởng thủ hạ của các nàng, đồng thời hỗ trợ công việc của nhị cô ngươi, sau này nhị cô ngươi chậm rãi nảy sinh cảm tình đối với nam sinh kia, chỉ là sau khi bạo dạn thổ lộ, nam sinh kia lại nói hắn ưa thích chính là dì cả của ngươi, nhị cô ngươi lúc ấy rất thất lạc, bất quá lúc đó quan hệ các nàng đúng là thời điểm thân mật nhất, cho nên nhị cô ngươi cũng lựa chọn buông xuống loại cảm tình này, ngược lại giúp đỡ nam sinh kia theo đuổi dì cả ngươi.

Nói đến đây, Diệp Ngưng Sương lại ngừng lại.

Diệp Phi trong nội tâm có chút bất đắc dĩ, vấn đề về phương diện tình cảm, thật đúng là khó nói rõ nhất đấy, có điều cái này cũng không thể để cho nhị cô trở mặt với dì cả a, liền hỏi:

- Về sau thế nào? Nam sinh kia có cùng dì cả ở cùng một chỗ hay không?

Diệp Ngưng Sương thở dài:

- Nếu ở cùng một chỗ, nhị cô ngươi cũng sẽ không hận dì cả ngươi như vậy rồi! Về sau nam sinh kia được nhị cô ngươi sự trợ, liền hướng dì cả ngươi biểu lộ, chính là dì cả ngươi lại trực tiếp cự tuyệt hắn, lúc ấy nhị cô ngươi còn tưởng rằng dì cả người là vì nàng mới cự tuyệt nam sinh kia đấy, cho nên không ngừng khuyên nhủ dì cả ngươi. Về sau mới biết được, dì cả ngươi lại thật sự không thích nam sinh kia, điều này làm cho nhị cô ngươi hạ quyết tâm truy cầu nam sinh kia lần nữa, chính là tại lúc này lại nghe được một tin tức, bởi vì bị dì cả ngươi cự tuyệt, nam sinh kia vậy mà tự tìm đến cái chết.