Chương 1

(Tinh tế đệ nhất Đại pháp sư)

**maitran.wordpress.com**

Chương 1:

Thời điểm thư thông báo trúng tuyển của học viện quân sự Saint Yoland đưa tới, Ludwig đang ở trong khu thương mại, định tìm một nơi có thể may trường bào của pháp sư, hoặc là một tiệm bán quần áo kiểu dáng tương tự.

"Chất liệu phải mềm mại, cắt may rộng rãi thoải mái, chất liệu khuy áo ta không cần quá quý báu, pha lê xanh là được, ta yêu thích màu sắc đó, đương nhiên phải có thêu viền hoa... Ta thậm chí không yêu cầu các tính năng khác!" Ludwig cảm khái, cũng không yêu cầu có thể kháng được lửa rồng đâu.

Nhà thiết kế trong tiệm quần áo khóc thảm thiết: "Tiệm chúng tôi chỉ bán quần áo bình thường, không phải cơ giáp đa chức năng, chức năng duy nhất của quần áo chính là để mặc!"

Cuộc nói chuyện của bọn họ bị nhân viên đưa thư đẩy cửa vào cắt ngang——

"Ngài Shaw · Schlegel, thư thông báo trúng tuyển của ngài!" Nhân viên chuyên vận chuyển công văn quan trọng vô cùng chú trọng hiệu suất, liếc mắt một cái liền thấy mục tiêu, vội vội vàng vàng chạy tới, nhưng dù chuyên nghiệp cũng không ngăn nổi thói tám chuyện, "Ngài Schlegel? Ngài không phải là người trên hot search kia... khụ khụ... tin tức ba ngày trước nói ngài bởi vì bị từ hôn cho nên tự sát? Ngài không sao chứ?"

Ludwig đáp lại tên gọi "Shaw · Schlegel" này, quay người nhận thư thông báo trúng tuyển, mỉm cười: "Đương nhiên không có chuyện gì, phóng viên bây giờ thật không có tin gì đăng, bản thảo gửi đi quá gấp gáp, căn bản không kiểm tra xem tin tức là thật hay giả, đáng phê bình."

"Ngài nói quá đúng!" Nhân viên đưa thư bỗng nhiên tỉnh ngộ, tỏ vẻ rất đồng ý, "Chuyện của ngài cũng xem như tin vịt, báo của họ năm nay ba lần đăng tin nguyên soái Hayden hy sinh anh dũng cho tổ quốc, mỗi lần đều bị làm mất mặt, tôi liền buồn bực, mặt họ không thấy nhột sao!"

Trên tòa cao ốc cao chọc trời ngoài cửa đang phát bức ảnh nửa người của một nam nhân anh tuấn, bên môi anh ta mang theo mỉm cười tao nhã lại có ba phần kiêu ngạo, tóc vàng rực rỡ và mắt xanh thâm thúy bổ sung lẫn nhau —— bề ngoài vô cùng phù hợp với hình tượng nhân vật "anh hùng của nhân loại" trong ấn tượng của Ludwig, mà đây quả thật cũng không phải người bình thường, bên cạnh viết một hàng chữ lớn "Ánh sáng của nhân loại, con của vì sao, anh hùng bất tử, Hayden nguyên soái".

Nắm lấy thư thông báo trúng tuyển, Ludwig đẩy cửa cáo từ, thời điểm đi ngang qua không nhịn được gật đầu chào hình chiếu của Hayden: "Ánh sáng của trung nhị*."

(Trung nhị:Xuất phát từ cụm từ "bệnh trung nhị" (gọi là chứng mồng hai) là tục ngữ của người Nhật Bản – chỉ sơ trung năm hai (tương đương với lớp 8 bên mình), thanh thiếu niên ý thức về cái tôi quá lớn đặc biệt là trong lời nói và hành động, tự tưởng coi mình là trung tâm.)

Tuy gọi là trung nhị, nhưng có tài ắt có danh —— nguyên soái Hayden không sợ chết dùng thân làm lá chắn, trong vòng một tháng gϊếŧ mười tám con trùng tộc cấp chủ mẫu, một lần nữa đánh cho trùng tộc lần thứ hai xâm phạm tinh vực của nhân loại phải trở về ngoài đường ranh giới, "Ánh sáng của nhân loại", được vì sao chiếu cố, nguyên soái trẻ nhất đế quốc lại một lần nữa bảo vệ vùng trời tự do của nhân loại.

—— tất cả phố lớn ngõ nhỏ đều là tin chiến thắng và hình chiếu của vị nguyên soái trẻ tuổi này, Ludwig "xuyên qua" đến thế giới này mới mấy ngày mà thôi, thân phận của "bản thân" còn không rõ mấy, nhưng cũng đã biết rành mạch số đo ba vòng của vị nguyên soái này.

Người máy quản gia chờ ở chỗ sạc pin đuổi theo bước chân Ludwig: "Thưa ngài, ngài còn chưa từ bỏ ý định sao?"

"Pháp sư nên mặc pháp bào!" Ludwig bất mãn mà sờ chiếc quần da trên người, "Nơi này của các ngươi thật sự ngay cả thợ may áo choàng cũng tìm không ra!"

"Bởi vì nơi này của chúng tôi, mọi người đều ngóng trông trở thành chiến sĩ cơ giáp kiệt xuất, điều khiển cơ giáp cần luyện tập võ kỹ và kỹ thuật, loại quần áo ngài miêu tả kia căn bản không thể hoạt động mạnh."

Ludwig lại thản nhiên nói: "Một pháp sư cần phải tỉnh táo cơ trí, tại sao có thể như con khỉ đầu chó khua tay múa chân."

Người máy quản gia bề ngoài trông như một quả cầu tuyết trôi nổi, nó bất đắc dĩ lắc lư một vòng trên mặt đất, nói: "Thưa ngài, thế giới này... không có pháp sư. Ngài nên đi cũng không phải học viện pháp sư, ngài phải đi học viện quân sự Saint Yoland nhập học, chúng ta đã giao hẹn, ngài không thể bại lộ khác thường, mặc áo choàng đi học viện quân sự ngài không cảm thấy có chỗ nào không đúng sao?"

Ludwig từ chối cho ý kiến, cúi đầu xem thư thông báo trúng tuyển: "Ngành chỉ huy chiến lược? Xin lỗi, ta không hiểu lắm quân sự tinh tế, ngành chỉ huy chiến lược là học cái gì?"

Quản gia trầm mặc một lát, nhân tính hóa mà thở dài: "Ở thời đại này, sĩ quan chỉ huy tiền tuyến chân chính đều cần có năng lực tác chiến đơn độc rất mạnh, ví dụ như nguyên soái Hayden, bởi vậy các chiến tướng đều xuất thân ngành cơ giáp. Cho nên cái gọi là "Ngành chỉ huy chiến lược" chỉ học lý luận quân sự, kỳ thực chính là dùng để thu nhận con cháu của quý tộc nào tư chất kém, cho gia tộc họ giữ lại một chút mặt mũi. Học viện quân sự Saint Yoland là trường quân đội đế quốc lập ra, mẹ ngài là một trong những nguyên soái của đế quốc, cho nên dựa vào chiến công của bà ấy, mặc dù các dữ liệu kiểm tra của ngài —— của Shaw đều là hạng chót, vẫn có thể nhập học."

Tư chất, điều khiển cơ giáp tác chiến cỡ lớn trên không đòi hỏi trình độ tinh thần lực và tư chất thể năng của người lái, song hạng hợp lệ mới có thể đảm nhiệm cơ giáp và áp lực ngoài không gian, Ludwig "miễn cưỡng" biết rõ, bây giờ vị nguyên soái Hayden nóng bỏng tay kia chính là một song hạng SSS mấy trăm năm hiếm thấy.

Về phần "đối tượng xuyên qua" của Ludwig —— Shaw · Schlegel, là song hạng E.

Dù cho trình độ thể năng và tinh thần lực cũng có thể thông qua huấn luyện sau này để tăng lên, nhưng bẩm sinh đều là E, nền tảng kém như vậy, có nâng cao chăng nữa thì tới đâu? Bởi vì tư chất quá kém, nền tảng đã định trước dù cố gắng thế nào cũng không lên nổi cơ giáp, người có hôn ước với cậu ta —— một nhị công tử tư chất xuất sắc của gia tộc quý tộc khác, đưa ra yêu cầu hủy hôn ước.

Sau đó... Shaw · Schlegel có thể là không chịu nổi, cho mình một đao, lại từ tầng cao nhất của cao ốc thương mại ngân hà nhảy xuống, một lần ầm ĩ lên hot search.

Chỉ là đội trị an cứu viện quá nhanh, hot search không đưa kịp tin tức sau đó, mà nhân viên cứu hộ cũng không biết —— Shaw sau khi nhảy xuống đã chết, mà sống sót, chính là linh hồn đến từ thế giới khác, Ludwig.

Mà Ludwig, là một vị pháp sư, đến từ một thế giới tràn ngập ma pháp và sinh vật thần kỳ, hoàn toàn khác với tinh tế.

Người máy quản gia nhanh nhạy hỏi: "Ngài sẽ đến học ở học viện đúng không?"

"Ta sẽ đi." Ludwig nói, "Ta đã đồng ý dùng thân phận Shaw tiếp tục tồn tại, sẽ không bội ước, tuân thủ khế ước là mỹ đức* của pháp sư." (phẩm chất tốt)

Linh hồn pháp sư đến từ thế giới khác và người máy quản gia của Shaw, lúc vừa tiếp xúc liền đạt thành thoả thuận này.

Linh hồn đối với người bình thường mà nói là không nhìn thấy, không sờ được, cho nên thân thể thay đổi một linh hồn, trong tình huống bình thường cũng không phát hiện được. Mà Shaw không phải là người bình thường, mẹ cậu ta là một vị nguyên soái, Shaw từ nhỏ mưa dầm thấm đất, nhận định tương lai mình nhất định sẽ trở thành chiến sĩ cơ giáp ưu tú, người mẹ nguyên soái không chút nào keo kiệt bồi dưỡng con trai, bà từ sớm đã đưa cho Shaw một cơ giáp cấp bậc SSS —— thời điểm Shaw vẫn chưa đủ tuổi điều khiển cơ giáp, người máy trí tuệ nhân tạo tạm thời đảm nhiệm quản gia cơ giới trí năng, phụ trách chăm sóc Shaw hằng ngày.

"Tiểu Bạch, ngươi xác định ta đi học viện, không có ai phát hiện ra ta?"

Người máy giữ chức quản gia lần thứ hai thở dài: "Tiên sinh, tên chính xác của tôi là "Bạch Dạ Sương Tinh". Đúng, ngài sẽ không bị phát hiện, trên thế giới này chỉ tôi có thể. Bởi vì trước kia tôi là cơ giáp của Shaw, trong cơ thể cậu ấy từ lâu đã được kết nối với con chíp của tôi, cho nên tôi có thể đọc được tín hiệu sinh học của cậu ấy, các chỉ số được tôi theo dõi trong thời gian dài, dùng để đánh giá tình hình sức khỏe. Cũng chỉ có tôi giám sát được phút chốc khi ngài đến, các tín hiệu thần kinh đã thay đổi kịch liệt, trị số giữa hai người khác xa nhau."

"Vậy còn bây giờ?"

"Đọc không ra, sao ngài làm được, chíp không thể đọc được dao động thần kinh của ngài, tất cả số liệu bây giờ trông không khác gì Shaw."

Ludwig cười rộ lên: "Trên thế giới này không có gì là pháp sư không làm được."

...

Người mẹ nguyên soái của Ludwig bây giờ không ở nhà, bà hiện đang ở tiền tuyến cùng với vị nguyên soái Hayden uy danh hiển hách kia, do đó để cho vị khách viếng thăm từ thế giới khác này một khoảng thời gian tuyệt vời để thích ứng. Đồng thời Ludwig cũng nghĩ xong tất cả những lời giải thích, một khi "Mẹ" phát hiện ra manh mối, cậu có thể nói mình "Bị đả kích quá lớn", mới đưa đến tính cách và hành vi cử chỉ phát sinh thay đổi lớn.

Rất hợp tình hợp lý, so với phép thuật vong linh trong hắc ma pháp thì dễ dàng tin tưởng hơn, mặc dù vế sau mới đúng.

"Shaw là đứa con duy nhất của nguyên soái, nữ nguyên soái là một anh hùng chiến công hiển hách, cũng từng vì chống lại ổ trùng tộc mà bị độc tố của nó phá hủy khả năng sinh sản, bà ấy không nên đối mặt với bi kịch như vậy, chuyện này sẽ hủy hoại bà." Bạch Dạ Sương Tinh nói, "Tôi đã mất đi Shaw, không muốn lại mất đi nguyên soái."

Ludwig mở ra tủ quần áo của Shaw, thử thu dọn một ít quần áo có thể mặc nhét vào hành lý, nghe nói như thế, lần thứ hai cam kết: "Ngươi yên tâm, ta đã đạt thành ước định với ngươi, ta sử dụng thân thể của Shaw, nhận được thân phận của cậu ta, để báo đáp lại, ta sẽ để "Shaw" tiếp tục sống sót."

Bạch Dạ Sương Tinh: "Mạo muội hỏi một câu, ngài ở thế giới nguyên bản là chết như thế nào?"

"A, việc đó." Ludwig cũng không cảm thấy mạo phạm, cậu thậm chí có chút đắc ý, "Một lỗi nhỏ xảy ra trong thí nghiệm hắc ma pháp nguy hiểm cao độ, toàn bộ phòng thí nghiệm nổ tung, năng lượng bạo phát bất ngờ mở ra con đường tiến vào tinh giới, thân thể nhân loại không có cách nào tồn tại ở tinh giới, vì vậy ta vứt bỏ thân thể, dùng cấm chú bảo vệ linh hồn, xé rách không gian phụ cận, tiến vào thế giới này."

—— đây là một phương thức tử vong vô cùng phù hợp với thân phận hắc pháp sư. Linh hồn pháp sư tiến vào thế giới khác, vừa vặn gặp Shaw tự sát, trước khi sinh mệnh hoàn toàn kết thúc, linh hồn pháp sư tiếp quản thân thể, dưới tác dụng của phép thuật vong linh, sinh tử dễ dàng bị nghịch chuyển.

Bạch Dạ Sương Tinh sửng sốt một lát, hỏi: "Tinh giới là cái gì? Ngài không phải nói, thế giới nguyên bản của ngài không có tinh tế sao?"

"Tinh giới và tinh tế là hai cái khác nhau. Ta đến từ một thế giới tràn ngập ma pháp, đại lục của chúng ta trôi nổi ở giữa hư không, cho nên không có ngôi sao, vũ trụ. Mà tinh giới, là cách gọi chung của pháp sư chúng ta đối với "Thế giới bên ngoài", đó là thuật ngữ ma pháp. Thế giới bên ngoài có rất nhiều, tất cả chúng giống như quả trên một cái cây, cũng giống như vô số mặt phẳng khác nhau chồng lên nhau, muốn mở ra thông đạo là gần như không thể."

Ludwig kỳ thực không thích giải thích cho người khác loại thường thức căn bản này, điều này làm cho cậu cảm giác như là đang giải thích cho bạn nhỏ ở nhà trẻ "con người tại sao phải ăn cơm", rất tẻ nhạt, mà thế giới này bây giờ không có người hiểu ma pháp, cậu chỉ có thể miễn cưỡng dạy học cho cơ giáp.

Cơ giáp cái hiểu cái không, hệ thống của nó nhanh chóng vận hành, nỗ lực phân tích cái gọi là ma pháp: "Như vậy, bây giờ ngài vẫn có năng lực sử dụng ma pháp."

Ludwig khí thế bức người mà liếc mắt nhìn quả cầu tuyết cơ giới, quần áo cậu tiện tay chọn tự động bay lên trong phòng, từng cái một tự xếp chồng lên nhau, sau đó rơi vào valy, ngay ngắn thứ tự.

Cậu trả lời: "Ma pháp cắm rễ trong linh hồn ta, ta tồn tại, ma pháp liền tồn tại, đó là bản năng của ta."

Sửa soạn xong valy bên cạnh mình, Ludwig đưa tay xách lên, lảo đảo một cái.

"Không thể dùng ma pháp công khai... Vậy ta phải làm sao xách cái valy này đi! Thể năng E thực sự là người giấy." Ludwig ngồi trên ghế thở hổn hển, tay chân như nhũn ra.

Bạch Dạ Sương Tinh nói: "Không thể nào, đâu có kém tới mức valy cũng xách không nổi, cái valy này chỉ chứa một nửa, chỉ có mấy bộ quần áo, đứa nhỏ mười tuổi cũng có thể nhấc lên."

Nó cẩn thận mà quét một cái: "Không phát hiện vấn đề sức khỏe, tất cả chỉ số bình thường —— nếu như ngài không sử dụng cái gọi là ma pháp nhiễu sóng."

Vẻ mặt Ludwig chợt nghiêm trọng, cậu thí nghiệm hai phép thuật, trạng thái làm phép và hiệu quả phép thuật đều bình thường, nhưng khi cậu thử cầm lấy một ly cà phê trên bàn, lại phát hiện cổ tay truyền đến cảm giác thoát lực trống rỗng cực độ, ly cà phê kia lung lay, rớt lên bàn.

"Lẽ nào phép thuật của ngài mất đi hiệu lực, sống lại không thành công, hoặc là thân thể có vấn đề?" Bạch Dạ Sương Tinh rất sốt sắng.

"Không." Ludwig cẩn thận mà rút ra phán đoán, "Là giữa linh hồn của ta và thân thể, đã xảy ra sự không tương đồng."

Không tương đồng, giống như khi mặc bộ quần áo không vừa vặn, giơ tay nhấc chân sẽ đặc biệt không thoải mái, thân thể của Shaw và linh hồn của Ludwig đã xảy ra một mức độ bài xích nhất định, loại bài xích này bắt nguồn từ ——

"Chấp niệm Shaw lưu lại!" Ludwig thán phục, "Tinh thần lực cấp E, cả ký ức hoàn chỉnh đều không lưu giữ được, ta chỉ có thể nhìn thấy một đoạn ngắn, nhưng cậu ta lại có thể để lại chấp niệm?" Chấp niệm này mạnh lắm!

Ludwig thở dài, khi đó cậu tiến vào thân thể chưa chết hẳn của Shaw, bởi vậy mới có thể hoàn mỹ phục sinh trở thành người sống, loại trùng hợp này có thể gặp không thể cầu, nếu như đổi thành sử dụng thi thể, Đại pháp sư cũng chỉ có thể làm sinh vật bất tử, có thể sống vẫn tốt hơn so với chết, cho nên Ludwig muốn hoàn toàn làm linh hồn và thân thể đồng bộ, vậy thì chỉ còn một biện pháp ——

"Được thôi, Shaw bé nhỏ đáng thương, để ta xem một chút chấp niệm của cậu là gì?" Ludwig lần thứ hai thở dài, cảm giác mình có chút thiệt thòi.

**maitran.wordpress.com**

~~~~~~~~~~:。・:*:・゚"★,。・:*:・゚"☆~~~~~~~~~~

(o¬‿¬o)...☆ chào mừng đến với thời đại tinh tế, nôm na là thế giới của các vì sao.

Bạn công xuất hiện ngay từ ch1 với danh tiếng như sấm nổ bên tai.

Ludwig là pháp sư trẻ tuổi tài giỏi, chuyên ngành: hắc ma pháp (^ × ^)