Dân Quốc Song Tính Ngụy Huynh Đệ

6.28/10 trên tổng số 39 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
*Tên mẩu chuyện moe tự đặt, vì đây là moe chọn ra vài mẩu ngắn hợp gu trong nguyên bộ tuyển tập H văn song tính của tác giả và tác giả chỉ đặt tên chương thôi không có tên truyện. Thể loại: nguỵ huynh …
Xem Thêm

Chương 1: Ở trước mặt đối tượng ca ca thân cận tuyên bố quyền sở hữu, tàn nhẫn thao vưu vật ca ca dâʍ đãиɠ quyến rũ, liếʍ vυ" hút huyệt, góc diễm sự quán cà phê
Nháy mắt nhìn đến ca ca ra tới… Khương Khải nuốt nuốt nước miếng, trên mặt thiếu niên anh đĩnh tức khắc xuất hiện một mảnh si mê.

Hôm nay Tạ Vãn Thư xuyên một thân sườn xám lục đậm, da thịt tuyết trắng bóng loáng lộ ở bên ngoài. Dáng người cao gầy, cự nhũ đẫy đà to mọng gắt gao độn ra, một tay có thể ôm hết vòng eo. Váy vừa tới cái mông, hai bên cao cao xẻ tà, lộ ra hai chân dài thẳng tắp trắng nõn, đĩnh kiều mỹ mông như ẩn như hiện, bảo thủ cùng phóng đãng, đoan trang cùng phong tao……. Này hợp với một thân mỹ nhân, không khỏi làm người mơ màng hết thứ này đến thứ khác……

Hôm nay Tạ Vãn Thư tựa hồ trang điểm nhẹ, bởi vậy môi có vẻ càng thêm hồng nhuận, một đầu tóc dài màu đen đến tóc mai đoan trang, còn cắm một cây ngọc trâm, cả người có vẻ thập phần có khí chất. Nhưng Khương Khải lại biết, hạ thân ca ca cùng côn ŧᏂịŧ phấn nộn khẳng định sớm đã dâʍ đãиɠ nhỏ nước. Tiểu huyệt khẳng định đã lầy lội bất kham, dâʍ ŧᏂủy̠ bốn phía, nói không chừng qυầи ɭóŧ ren mỏng như cánh ve đều đã ướt đẫm. Trên mặt Khương Khải chậm rãi lộ ra một cái tươi cười.

Nói không chừng, mỹ mạo vưu vật ca ca của hắn, hôm nay không mặc qυầи ɭóŧ đâu?

Bất quá….. Khương Khải hơi hơi nhíu mày, hôm nay ca ca tựa hồ quyết tâm muốn đi gặp đối tượng thân cận chán ghét kia…… Không được, hắn thế nào có thể cho phép loại chuyện này phát sinh đâu?

Tuy rằng ca ca có thể là đang kí©h thí©ɧ hắn…… Từ cửa kính nhìn chằm chằm đĩnh kiều mông cùng da thịt tuyết trắng như ẩn như hiện của Tạ Vãn Thư, Khương Khải cũng từ biệt thự đi tới trong hoa viên, đối mỹ nhân đang đứng ở hoa viên nở rộ nở nụ cười thân sĩ.

“Ca ca, để ta chở ngươi đi?”

Tạ Vãn Thư vê một đóa hoa còn mang theo giọt sương, đóa hoa thược dược trắng làm nhân diện càng thêm đào hoa, môi đỏ hơi câu, mỹ diễm mặt mày làm y phảng phất như hoa yêu câu nhân.

“Tiểu Khải rốt cuộc hiểu chuyện.”

Lông mi mảnh dài đối Khương Khải chớp chớp, Tạ Vãn Thư đem đóa thược dược thuận tay để trên tay, đối với Khương Khải mị hoặc cười, “Chúng ta đi thôi.”

Khương Khải hô hấp cứng lại, ca ca song nhi cùng cha khác mẹ này của hắn, tựa hồ luôn như có như không trêu chọc hắn. Biết rõ hắn thích y thích tới hết thuốc chữa, lại luôn không cho hắn câu trả lời. Cho phép hắn sờ tao âʍ ɦộ, hút vυ", nhưng vẫn không chịu cho hắn thao lỗ nhỏ dâʍ đãиɠ, làm hắn tâm ngứa khó nhịn lại thật sự không muốn cưỡng bách y.

Rốt cuộc hắn, là thật sự thích y.

Nhưng y hiện tại, thế nhưng muốn đi thân cận?

Tưởng tượng khả năng đối phương thuộc về người khác, Khương Khải đều sẽ điên mất.

“Ca ca, ngươi là nghiêm túc sao?”

Khương Khải nhịn không được hỏi Tạ Vãn Thư trên ghế phụ nhắm đôi mắt đẹp nghỉ ngơi, đối phương mở cặp mắt hoặc nhân, vỗ nhẹ nhẹ cự nhũ trước ngực. Sườn xám lục đậm làm y càng thêm quyến rũ thành thục, xoa hạ thân làm một tảng lớn da thịt tuyết trắng lỏa lồ bên ngoài, quả thực là hoạt sắc sinh hương. Khương Khải không dám lại xem, mà là một bên chú ý nghe đối phương trả lời một bên chuyên tâm lái xe.

“Ngô…… Tiểu Khải thế nào nói như vậy? Cố tiên sinh chính là doanh nhân nổi danh Bến Thượng Hải đâu. Đối phương đường đường một người thanh niên tài tuấn, không chê ta tuổi lớn, ta cao hứng còn không kịp đâu.”

Tạ Vãn Thư làm như không nghe được Khương Khải nói, thanh tuyến mỹ diệu êm tai, làm tâm Khương Khải đều nhảy lên.

Chẳng lẽ, lần này ca ca. Là thật sự muốn thân cận sao? Không phải giống như trước vì kí©h thí©ɧ hắn sao?

Hai tay nắm chặt tay lái, Khương Khải một đổi, liền đem xe lái vào một ngõ nhỏ ít người qua.

“Tạ Vãn Thư, ngươi nói cho ta, đây không phải thật sự!”

Thiếu niên mày kiếm mắt sáng, là tinh thần phấn chấn bồng bột như vậy, thân hình tuổi trẻ hữu lực tới gần y, còn mang cho Tạ Vãn Thư một loại áp bách của giống đực.

Hô hấp bất tri bất giác cứng lại, Tạ Vãn Thư mắt đẹp lưu chuyển, bộ ngực cực đại phập phồng, “Tiểu Khải……. Ta đều lớn như vậy còn không gả đi ra ngoài, sẽ chọc người nhàn thoại.” (có thể hiểu như đàm tiếu đó^^)

Tạ Vãn Thư là vợ trước phụ thân Khương Khải sinh, vợ trước gia tộc thế đại, Tạ Vãn Thư liền theo mẫu thân họ Tạ, sau lại vợ trước mất, phụ thân Khương Khải liền cưới mẹ Khương Khải, hiển nhiên thành mẹ kế Tạ Vãn Thư.

Có thể nói, Khương Khải từ nhỏ chính là được Tạ Vãn Thư mang theo người tới lớn. Trưởng huynh như cha, trưởng huynh như mẹ, Tạ Vãn Thư đối với Khương Khải tới nói là so mẫu thân càng khó dứt bỏ tồn tại.

“Ai dám nhàn thoại ngươi!”

Khương đại thiếu gia chau mày, trên mặt thiếu niên là bồng bột cùng kiêu ngạo, “Nhà của chúng ta chính là dưỡng tốt ngươi! Bọn họ còn dám nói cái gì!”

Khương gia chính là xí nghiệp lớn nổi danh bản địa, huống chi, địa vị mẫu thân Khương Khải cũng không nhỏ.

Tạ Vãn Thư sâu kín thở dài, tựa giận phi oán nhìn Khương Khải liếc mắt một cái, “Tiểu Khải, chúng ta chính là thân huynh đệ……”

Lúc này Khương Khải tìm không thấy lời gì có thể nói. Đây là vấn đề lớn nhất giữa bọn họ…… Tuy rằng họ hàng gần kết hôn sinh con đích xác có….. Nhưng vẫn có một ít nguy hiểm cho hậu đại.

Đây là cây châm, đâm trong lòng hắn thật sâu, ngẫu nhiên sẽ đau đến khó có thể chịu đựng.

“Ca ca…… Vãn Thư, Vãn Thư…….”

Khương Khải buồn bã nâng y lên đối diện chính mình, trán nhẹ nhàng dựa vào trán đối phương, có vẻ là như vậy liều chết thân mật, cặp tinh mắt sáng ngời nhìn chăm chú vào Tạ Vãn Thư, con ngươi thâm tình có thể dìm chết người không thay đổi.

“Ngươi không thể từ từ đợi ta sao…… Chờ ta cường đại, có thể bảo hộ ngươi, trở thành cánh chim của ngươi……”

Tin Tạ Vãn Thư đập lỡ một nhịp.

Có đôi khi y thật muốn liền như vậy trầm luân đi xuống, chính là, chính là…

Nghĩ đến Khương phu nhân mặt đạm cười, bộ dáng nhàn nhạt nhấp cà phê nói “Ngươi hảo hảo suy xét đi”.

Cười khẽ đẩy ra thiếu niên, Tạ Vãn Thư cười ôn nhu, “Tiểu Khải, ngươi cho rằng ta thật muốn thân cận sao?”

Khương Khải nghe vậy không nghi ngờ, trên mặt là biểu tình hơi hơi ngộ ra, mang theo nhảy nhót nho nhỏ tiếp tục lái xe đến nơi hẹn, liền ẩn núp ở một bên nhìn lén cảnh tượng bọn họ thân cận.

Tạ Vãn Thư cùng người kia ở vị trí trong góc, hai mặt là tường, một mặt là vài cây cảnh, một mặt là một trương mành. Khương Khải chỉ có thể xuyên thấu qua bồn cảnh thấp thoáng nhìn nhất cử nhất động bọn họ.

Nhưng không nghĩ tới, càng xem hắn càng thêm cảm thấy không thích hợp, thế nào Tạ Vãn Thư như là bị nam nhân bộ dáng văn nhã bại hoại ăn đậu hủ, hơn nữa…… Hơn nữa ca ca còn tựa hồ vân đạm phong khinh, không chút nào để ý.

Vì thế Khương Khải liền nổi giận.

Như thế mà còn nhịn được thì còn có gì không nhịn được nữa! (Câu thâm thuý ghê hồn~)

Khương Khải đặt mông ngồi vào bên cạnh Tạ Vãn Thư, cầm lấy cà phê của Tạ Vãn Thư liền uống một hớp lớn, uống xong còn cười lạnh nhìn họ Cố doanh nhân xí nghiệp.

“Thật nghĩ không đến đường đường Cố lão bản thế nhưng là loại người này, hôn ước còn không có định ra liền động tay động chân. Cái này cho những người khác biết chẳng phải là muốn cười đến rụng răng sao?”

Cố Anh Tuấn cười mỉa, rõ ràng mặt còn rất đoan chính, lại mang lên một tia đáng khinh.

“Khương thiếu gia ngài bớt giận…… Này không phải….. Này không phải Vãn Thư quá xinh đẹp, ta nhịn không được yêu thương y sao?”

Nói xong còn nhìn bộ ngực ngạo nhân của Tạ Vãn Thư liếc mắt một cái, trong mắt rõ ràng thèm nhỏ dãi, “Này ta khẳng định sẽ cưới y qua cửa hảo hảo yêu thương y, ngươi cứ yên tâm đi.”

Hắn đã sớm nghe nói song nhi Khương gia có bao nhiêu mỹ diễm, bao nhiêu vưu vật, hôm nay vừa thấy, quả nhiên như thế, là song nhi hắn cũng nhận.

Nào có nữ nhân giống y như vậy đâu?

Ít nhất hắn thượng qua những nữ nhân liền không có một ai là cái dạng này.

Cho nên hắn mới gấp không chờ nổi muốn trước nếm điểm ngon ngọt, không nghĩ tới đã bị cậu em vợ phát hiện.

Di? Cậu em vợ xuất hiện lúc nào?

Cố Anh Tuấn mê mang, lại bỗng nhiên mở to hai mắt nhìn.

Đối diện hai người……

Bọn họ, hai cái cùng cha khác mẹ thân huynh đệ, thế nhưng hôn lên!

Thêm Bình Luận