Chương 1: Cuộc Gặp Gỡ Đầu

Ngồi dưới gốc cây, một chàng trai với đôi mắt đại dương cùng cuốn sổ phác thảo trên đùi. Chỉ tập trung vào bức tranh của mình, bàn tay mảnh mai của cậu lướt trên trang giấy tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp về hồ.

Ánh nắng xuyên qua kẽ lá, làm nổi bật làn da trắng của cậu khiến nó trở nên quyến rũ hơn.

Đôi mắt xanh lấp lánh của cậu lướt qua mặt hồ, nhìn vào những chi tiết nhỏ rồi quay lại bản phác thảo của mình.

Cậu ấy là Winter Armen Morozov một omega, là một sinh viên nghệ thuật của trường đại học nghệ thuật.

"Này! Winter!" Một người nhảy lên người anh ta khiến cả hai ngã xuống đất, cậu nhìn lên và thấy người bạn của mình là Zack Robert, anh ta cũng là một omega.

“Chào Zack” Cậu mỉm cười nói, “Chào cục cưng~ Bồ đang làm gì vậy?” Zack hỏi một cách tán tỉnh.

"Chỉ vẽ thôi, cậu thế nào rồi?" Winter hỏi một cách bình tĩnh,

Zack ậm ừ trả lời: “Tốt, tốt, này, có một cái club mà tôi vừa tìm thấy trông khá là mê. Muốn đến đó sau giờ học không?"

"Không, cậu biết tôi cảm thấy thế nào về club mà, với lại việc tôi có một bài vẽ sắp đến hạn"

“Thôi nào, sẽ vui lắm ấy. Mày cần phải thả lỏng và hưởng thụ, thậm chí mày đã có nếp nhăn rồi nè. Thêm nữa, không phải mầy đã không gặp tao ở club sao?”

"Tôi đi ngang qua và cậu đang rời khỏi, chúng ta va vào nhau" cậu nói với giọng điệu thực tế là.



"Chuẩn không cần chỉnh! Và chúng ta sẽ không gặp nhau nếu không có cái club đó.” Zack trả lời nhéo má bạn mình.

Cậu thở dài, lấy quyển vẽ và túi xách của mình “Được rồi, nhưng tôi phải về lớp trước”, Zack bật dậy và quàng tay qua cổ cậu, kéo cậu theo “Và tôi sẽ dẫn bạn đến đó!”.

Ở trường đại học, đi ngang qua sảnh không ai để ý đến cậu. Mặc dù có ngoại hình đẹp nhưng cậu không nổi tiếng lắm. Có lẽ vì cậu luôn giữ khoảng cách với người khác.

Cậu không có nhiều bạn bè vì điều đó, chỉ có Zack là sống sót cho đến ngày hôm nay. Những người khác thường bỏ đi sau 2-3 ngày.

Đến lớp học nghệ thuật, ngồi xuống vị trí của mình trước tấm bạt. Lớp học hôm nay là về nghệ thuật trừu tượng, giáo sư Martin nói về tất cả các nghệ sĩ nổi tiếng trong lĩnh vực này.

Cậu nhìn ra khung cửa sổ lớn gần đó, mơ mộng về cánh đồng xanh mướt cùng dòng nước mát lành.

Gió thổi qua mái tóc trắng của cậu, nhắm mắt thưởng thức bầu không khí trong trẻo.

Một ngày trôi qua một cách thảnh thơi, lúc 7 giờ tối, Zack gõ cửa phòng Winter. Khi mở cửa, Zack đang mặc bộ đồ hào nhoáng nhất, áo khoác lông trắng mịn, áo crop top đỏ, quần da đen và boot.

"Win! Nào cùng tao đến khu mua sắm, mày cần một số quần áo mới ”Anh ấy nói quàng cánh tay của mình với cậu.

Vậy là, cậu bị kéo đến trung tâm thương mại để mua sắm quần áo. Bởi vì hầu hết quần áo của anh ấy là áo cardigan hoặc áo sơ mi, cả hai đều không phải là chất liệu để đi club.

Trong cửa hàng quần áo, Zack đang lượn quanh để chọn quần áo. Anh đẩy đống quần áo vào vòng tay của Winter và đẩy cậu vào phòng thay đồ.



Sau khi thử một vài bộ trang phục, cậu cuối cùng cũng chọn bộ chiếc áo sơ mi tay phồng dài màu xanh da trời cổ chữ V, quần dài bó sát màu trắng và một dải ruy băng xanh baby buộc quanh cổ.

“Trông mày đỉnh vãi, Win!” Zack hét lên một tiếng đầy phấn khích.

“GIỜ HÃY CHIẾN NÀO !!!” Anh ta hô lên và dẫn Winter ra khỏi trung tâm mua sắm và đến câu lạc bộ Y, câu lạc bộ có vẻ ngoài sang trọng và tràn ngập mùi hương thần bí mê người.

Ngồi ở quán bar, Zack đang uống rượu mạnh với tốc độ nhanh trong khi cậu chỉ nhìn vào ly cosmopolitan của mình mà không biết phải làm gì.

Sau khi lên cơn say, Zack lên sàn nhảy để lại cậu một mình ở quán bar.

Cậu bắt đầu bất an và lo lắng, vì vậy cậu đứng dậy và đi vào nhà vệ sinh để bình tĩnh lại. Sau khi rửa mặt, cậu đi ra ngoài, trong khi quay lại, cậu vô tình đυ.ng phải ai đó.

Nhìn lên cậu bắt gặp một đôi mắt vàng và một alpha với mùi pheromone nguy hiểm, "Xin lỗi!" cậu lo lắng xin lỗi và nhanh chóng rời đi.

Cậu vội vã đi đến sàn nhảy để tìm người bạn Zack của mình, khi cậu tìm thấy anh ta và nhanh chóng nắm lấy cánh tay của anh ta và không nói một lời lao ra khỏi câu lạc bộ. “Mày, tại sao chúng ta lại đi sớm vậy ?!” Zack bối rối hỏi.

"Tớ cảm thấy không thoải mái, thêm vào đó tớ cảm thấy bất an với một người mà tớ mới gặp." Cậu giải thích.

"Tao đang vui!" Zack than, "cậu chỉ ở đó để uống rượu, có rất nhiều nơi khác mà cậu có thể uống, không chỉ riêng cái club đó." Winter nói.

“Đúng ha!” anh xác nhận, quàng tay qua cổ cậu cả hai cùng về nhà, không hề hay biết mình đang bị theo dõi bởi một người rất nguy hiểm.