Chương 1: Cầm tù (1)

#DỊ_TINH_PHỐI_CHỦNG

Chương 1. Cầm tù(1)

Frederick là người của hành tinh Mira, đang tiến hành công việc sưu tầm gen các giống loài trong vũ trụ.

Người của hành tinh Mira là sinh vật sống trí tuệ cao có siêu năng lực, ngoại hình và cơ thể giống người trái đất, hai chân đứng thẳng, sự khác biệt lớn nhất với người trái đất là làn da có màu lam nhạt, ngoài lông mi ra thì trên người không có lông.

Ngoài ra, ngũ quan của người Mira tinh xảo tuấn tú hơn người trái đất, nhưng hình đầu lại hơi khác, bởi vì trong quá trình tiến hoá đã phát triển mạnh siêu năng lực cảm ứng nên gáy nhỏ dài hơn người trái đất, có hình giọt nước.

Đa số người Mira xuất thân từ chiến sĩ, cơ thể rất đẹp, Frederick cũng không ngoại lệ, cơ thể anh thon dài mà cường tráng, cử chỉ ưu nhã thong dong, bất kể đặt ở đâu cũng là một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ.

Nhân số của giống loài này lại cực kỳ ít ỏi, vì để chủng tộc tiếp tục tiến hóa sinh sản nên người của hành tinh Mira rất chú trọng việc sưu tầm gen.

Hôm nay Frederick tuần tra trong vũ trụ như ngày thường, lúc đi qua hệ Ngân Hà, trí não trên chiến hạm phi hành đột nhiên phát ra cảnh cáo.

“Hạm trưởng, phía trước có tàu chiến nổ mạnh, hai giây sau sẽ chịu ảnh hưởng chấn động, xin chú ý.”

Trí não vừa mới nói xong, thân chiến hạm hơi rung lên.

“Báo cáo mức độ hao tổn.”

“Lớp sơn bên ngoài bong ra từng mảng năm centimet, máy móc sửa chữa đã bắt đầu chuẩn bị sơn lại.”

Nghe nói không có ảnh hưởng gì nghiêm trọng, Frederick yên lòng: “Phân tích chiến hạm nổ mạnh, xác nhận xem có người sống sót hay không, tiến hành cứu viện.”

“Vâng.”

Không lâu sau trí não báo cáo, phân tích theo mảnh vỡ nhỏ, chiến hạm này thuộc về trái đất, uy lực nổ mạnh rất lớn, trên hạm chỉ có một người còn sống, đã phái tàu nhỏ tự động ra tiến hành cứu viện.

Frederick gật đầu: “Sau khi đối phương tỉnh lại, nhờ đối phương ký vào đơn xác nhận tạo điều kiện cho bên ta thu thập gen để nghiên cứu.”

Trong ấn tượng của anh, trái đất vừa mới bắt đầu phát triển tuyến đường vũ trụ, không quen thuộc công việc trong vũ trụ, luôn cho rằng người ngoài hành tinh hung bạo khủng bố, người của hành tinh Mira xuất hiện trên trái đất luôn khiến cho mọi thứ rối loạn, mà người của hành tinh Mira cũng không muốn chuốc lấy phiền toái, họ ký hiệp nghị hòa bình với trái đất rồi rất ít khi đến nên gen có thể sưu tầm lại càng ít.

Người trái đất và người Mira đều là sinh vật sống, nếu có thể sưu tầm được nhiều gen đương nhiên là tốt, Frederick nghĩ vậy.

※※※

Lúc Mia tỉnh lại trong khoang thuyền chữa trị, đầu óc hỗn loạn, trí não kể lại những chuyện đã xảy ra, cô ngây người một lúc lâu, cuối cùng bật khóc đau đớn.

Cả nhà vui vẻ du lịch, bây giờ chỉ còn lại một mình cô, cô muốn gặp Peter - bạn trai trên trái đất của cô, cô cần được anh an ủi.

Trí não cho rằng cô đang lo lắng cho an nguy của bản thân nên an ủi: “Chiến hạm phi hành thuộc quyền sở hữu của hành tinh Mira, hành tinh Mira và trái đất đã ký hiệp nghị hòa bình, cô được bảo vệ an toàn, thiết bị trên tàu phi hành đủ để cung cấp cho nhu cầu duy trì sự sống của cô, không cần lo lắng về vấn đề sinh tồn.”

Mia không biết nên trả lời thế nào, trí não tiếp tục nói: “Hạm trưởng Frederick muốn mời cô tham gia kế hoạch sưu tầm gen cho hành tinh Mira, cung cấp gen cho kho bảo tồn gen của Mira, bảo đảm quá trình thu thập sẽ không để cô chịu bất cứ thương tổn gì.”

Đối phương cứu cô, đương nhiên Mia sẽ không từ chối yêu cầu này, cô nhanh chóng ký tên lên đơn xác nhận, để máy móc lấy mẫu tóc, nước mắt và niêm mạc trong khoang miệng của cô.

Có điều cô nằm mơ cũng không ngờ tới, sau khi phân tích gen của cô, trí não khẩn cấp báo lại cho Frederick.

“Hạm trưởng, gen của sinh vật sống giống cái này và gen của ngài ghép đôi có tỉ lệ ưu tú đạt đến 91%, là đối tượng gây giống hoàn mỹ hiếm thấy.”

Để tăng cường gen cơ thể và siêu năng lực, người Mira đã tiến hành sàng lọc tối ưu hoá nhân tạo, gián tiếp làm suy yếu các gen sinh sản, chỉ để trứng thụ tinh thôi đã rất khó rồi, dù thuận lợi thụ tinh thì bình quân tỉ lệ ưu tú cũng chưa đến 10%, lịch sử hành tinh ghi lại tỉ lệ ghép đôi ưu tú cao nhất là 75%, 91% có thể nói là kỉ lục mới, người của hành tinh Mira tuyệt đối không thể buông tha cơ hội tốt hiếm có này.

“Tìm ra điều kiện phong phú, xin đối phương cung cấp trứng, lấy ra mang đi bồi dưỡng.”

“Trong báo cáo nói, phải có thói quen giao phối ở nơi sống, thụ tinh tự nhiên trong tử ©υиɠ của người phụ nữ mới có thể đạt đến điều kiện tỉ lệ ưu tú cao.”

Frederick nhíu mày: “Thói quen giao phối ở nơi sống? Thụ tinh tự nhiên?”

Dù biết làʍ t̠ìиɦ nhưng người của hành tinh Mira có thiên hướng giải trí chứ không phải sinh sản, tỉ lệ gen ưu tú của bọn họ rất thấp, giao phối tự nhiên sẽ rất dễ sinh ra đứa trẻ bị dị dạng, trong suy nghĩ của người Mira, giao phối tự nhiên sinh ra đứa trẻ dị dạng là một chuyện cực kỳ khốn nạn.

“Vâng, phân tích phần mềm ra thì là vậy.”

“Tỉ lệ giao phối tự nhiên ưu tú 91%, ý là vẫn có 9% thất bại.” Frederick hừ lạnh.

“Nhưng tỉ lệ giao phối nhân tạo ưu tú chưa đến 20%, tuy cao gấp đôi tỉ lệ bình quân nhưng kém xa tỉ lệ giao phối tự nhiên ưu tú.”

Sau khi cân nhắc đến lợi và hại, Frederick hít sâu một hơi: “Người trái đất mang thai sinh sản mất bao lâu?”

“Mười tháng trên trái đất.”

“Tàu phi hành của chúng ta đi từ đây đến trái đất mất bao lâu?”

“Bước nhảy nhanh nhất đến trái đất chỉ cần chưa đến một giây.”

“Chúng ta có thể bước lên lãnh địa trái đất không?”

“Căn cứ vào hiệp nghị hòa bình, không có công việc quan trọng, chưa được lãnh tụ trái đất cho phép, người hành tinh Mira cam đoan không được bước lên lãnh địa trái đất một bước.”

“Vậy có nghĩa là chúng ta giữ cô ta ở trên hạm mười tháng, để cô ta sinh con ra rồi trả về trái đất?”

“Chính xác mà nói, không thể đoán được thời điểm mang thai tự nhiên, phụ nữ trái đất còn cần phục hồi một khoảng thời gian sau khi sinh, e là phải để cô ta nghỉ ngơi khoảng một năm.”

“Cậu cho rằng cô ta sẽ đồng ý sao?” Frederick khıêυ khí©h.

“Không thể đoán được.”

※※※

Tuy rằng trí não đã phân tích ưu điểm cho Mia một cách tường tận, cung cấp báo cáo hoàn chỉnh, cũng liệt kê ra các điều kiện phong phú cho Mia, nhưng đáp án của Mia lại chỉ có một, đó là “hoàn toàn không muốn”.

Muốn cô làʍ t̠ìиɦ mang thai với một người ngoài hành tinh, sinh con ra còn để đối phương mang đi, loại chuyện này cô không thể làm được, cuối cùng trí não đành phải nhượng bộ: “Gen của hạm trưởng vô cùng ưu tú, đứa trẻ sinh ra sẽ làm cô hài lòng, chỉ cần có thể thụ thai, chúng tôi có thể để cô sinh ra hai đứa con cùng gen, để cô mang một đứa về trái đất.”

Nếu Mia có thể tìm thấy mặt trí não, cô nhất định sẽ tát một cái: “Tôi có bạn trai rồi, còn chưa gặp hạm trưởng của các anh bao giờ, ai sẽ sinh con cho anh ta chứ, huống chi lại còn dùng cách này!”

“Nếu cô muốn ở lại hành tinh Mira, hoặc là trở thành công dân của Mira thì lúc nào cũng có thể gặp đứa trẻ, chúng tôi có thể sử dụng điều khoản đặc biệt cho cô thực hiện.”

Trí não cho rằng đây đã là nhượng bộ đến cực điểm, trước kia không có một người ngoài hành tinh thuần chủng nào có thể ở lại hành tinh Mira, có điều tỉ lệ ưu tú lên đến 91%, cùng với thái độ coi trọng đứa trẻ của người này, bọn họ có thể dành ra một ít phúc lợi cho cô trên mọi phương diện.

“Tôi không muốn nói về chuyện này nữa, xin các anh đưa tôi về trái đất theo hiệp nghị hòa bình.”

Mia cảm thấy rất mệt mỏi, tuy rằng cô không cần phải lo về chuyện ăn mặc trên chiến hạm, ngày nào cũng có người máy chăm sóc cô, nhưng ngoài chuyện đó ra thì cô không thể làm gì, cô mất đi tất cả người nhà, thời điểm cần được an ủi thì lại chẳng thấy một ai, đối tượng có thể nói chuyện chỉ có một trí não làm người ta tức chết.

Tuy trên chiến hạm có vài thiết bị giải trí nhưng toàn bộ đều là những trò giải trí cần động não hoặc sử dụng siêu năng lực, đối với cô mà nói thì khá giống tra tấn, càng không nói đến hạm trưởng trong truyền thuyết, căn bản chưa hề lộ mặt.

Cô biết một người phải quản lý một chiến hạm đầy tàu chiến lớn nhỏ sẽ rất bận rộn, có điều anh ta kiên trì muốn “giao phối” với cô như vậy, nhưng ngay cả nhìn cô một cái cũng không muốn, thật sự khiến người ta khó có thể tưởng tượng.

Sau khi biết được phản ứng của Mia từ trí não, Frederick cũng không không cảm thấy ngoài ý muốn, anh hờ hững phân phó trí não.

“Thông báo với trái đất, người sống sót khi tàu nổ mạnh đã trộm tàu cứu nạn chạy trốn.”

“Đây là tin tức không đúng.”

“Cậu chọn tỉ lệ ưu tú 91%, hay là chọn thành thật với trái đất.”

“…”

“Điều phối ra đồ đủ để làm cô gái trái đất kia động tình, để cô ta an phận chút, tôi làm việc xong sẽ giao phối với cô ta.”

“Hạm trưởng, là trí não của hạm, tôi có nghĩa vụ phải nói cho ngài, hành vi phối giống trái với mong muốn của sinh vật có trí tuệ sẽ xúc phạm…” Trí não liên tiếp nói một chuỗi luật pháp giữa các hành tinh, Frederick xua tay: “Nếu cậu không muốn phối hợp, có thể trực tiếp đưa cô ta về trái đất, tôi không kiên trì chuyện này.”

“…”

※※※

Là trí não của chiến hạm phi hành sưu tầm, tỉ lệ gen ưu tú của hành tinh Mira thật sự làm nó khó kháng cự, bởi vậy nó vâng theo mệnh lệnh của hạm trưởng, giữ Mia lại, tiêm chất kí©ɧ ɖụ© thích hợp với phụ nữ trái đất cho cô nhân lúc cô đang ngủ trong căn phòng tối om.

Trong lúc mông lung, Mia cảm thấy toàn thân nóng lên, không tự chủ được mà dùng tay xoa da thịt của mình, cởϊ áσ ngủ ra, nhẹ giọng rêи ɾỉ yêu kiều.

“Peter… đừng làm vậy.”

Cô và Peter đã bên nhau bảy năm, hai người vô cùng quen thuộc cơ thể của nhau, nhưng vẫn chưa đến bước cuối cùng bởi vì Peter từng bắt cá hai tay, mặc dù sau đó đã về bên nhau nhưng cô vẫn canh cánh trong lòng, bởi vậy cô nói với Peter, trừ khi hai người kết hôn, nếu không, cô không muốn phát sinh quan hệ với anh.

Peter ôm cô xin lỗi, bởi vậy cũng không cưỡng bách phát sinh quan hệ với cô, cũng hứa hẹn năm nay nhất định sẽ chính thức cầu hôn cô, lần này cô và người nhà cùng đi du lịch, cũng định nhân cơ hội này nói với người nhà rằng cô và Peter vẫn ở bên nhau, năm đó Peter làm cô tổn thương quá sâu đậm, cha mẹ rất không hài lòng với Peter.

Dù vậy, mỗi một tấc trên cơ thể cô đều đã bị Peter hôn qua, thậm chí nơi tư mật nhất cũng đã bị Peter liếʍ mυ"ŧ, nhưng cô không mê muội chuyện thân thể tiếp xúc lắm, có hơi bài xích. Bất kể Peter âu yếm thế nào, tiểu huyệt của cô sẽ rất khó ướt, nhưng bởi vì Peter thích nên cô sẽ cố gắng thoả mãn anh, giả vờ là rất thoải mái.

Nhưng cảm giác hôm nay hoàn toàn khác trước kia, cảm giác toàn thân khô nóng tê dại khó có thể kháng cự và nơi giữa hai chân ướŧ áŧ làm cô cảm thấy vô cùng thoải mái, nhưng đồng thời cô lại cảm thấy cực kỳ xấu hổ, không hiểu sao cơ thể lại đột nhiên trở nên như vậy.

Tay nhỏ trắng nõn run run lần đến giữa hai chân theo sự dao động của cơ thể mẫn cảm, sờ đến con suối róc rách, chút lý trí còn sót lại làm ngón tay cô chần chờ quanh quẩn bên ngoài, nhưng mật hoa trong suốt chảy ra và tiểu huyệt không ngừng co rút lại làm đầu ngón tay cô không cẩn thận trượt vào trong hoa kính.

Nhục bích non mềm ướt nóng cắn chặt lấy ngón tay cô, cô không áp chế được kɧoáı ©ảʍ, chậm rãi ma sát trong cơ thể mình, có lẽ là bởi vì thẹn thùng nên động tác của cô không dám quá nhanh, nhưng sự hư không trong thân thể lại càng lúc càng tăng lên, cô bật khóc: “Peter… Cầu xin anh cho em.”

“Cho cô cái gì?”

Một giọng nói trầm thấp mê người vang lên bên tai cô, nếu là bình thường, cô nhất định sẽ phát hiện đó không phải giọng của Peter, nhưng dưới ảnh hưởng của thuốc kí©ɧ ɖụ©, căn bản cô không không còn lý trí để phân biệt những thứ đó.

“Em… không biết, xin anh cho em.” Cô vừa chậm rãi rút ra cắm vào, vừa e lệ cầu xin.

Thật ra lúc này trong phòng rất tối, chỉ có những ngôi sao lấp lánh trên vũ trụ xa vời ngoài cửa sổ, nhưng một chút ánh sáng này cũng đủ để Frederick nhìn Mia thật rõ, cô là một cô gái có cơ thể rất cân xứng, xem ra có bảo dưỡng kỹ càng, ngũ quan đối xứng, làn da rất đẹp, bởi vậy cũng phù hợp với vẻ đẹp của người Mira.

Áo ngủ hơi mỏng của cô đã cởi đến eo, hai chân tuyết trắng cọ xát vào nhau, một tay xoa bộ ngực sữa của mình, tay còn lại thăm dò đến hai chân quấy động mật huyệt, tóc tai tán loạn, mắt đẹp nhắm hờ, môi anh đào ngâm nga cầu hoan khiến máu người ta phun trào… Đây là đối với đàn ông trái đất mà nói.

Phần lớn người của hành tinh Mira không có khát vọng cao với tìиɧ ɖu͙©, Frederick càng không có hứng thú với loại hoạt động giải trí như tìиɧ ɖu͙©.

Frederick có được gen ưu tú nhất của người Mira, có thể dễ dàng làm phần lớn phụ nữ của hành tinh Mira động dục với anh, có thể nói đó là do anh tuấn tú, thân thể hoàn mỹ không có khuyết điểm, nhưng Frederick chỉ biết nói “Đây là bởi vì lực hấp dẫn của gen”.

Gen ưu tú có thể gia tăng tỉ lệ tồn tại của đời sau, chỉ cần giống loài có bản năng kéo dài thì đa số sẽ tìm kiếm gen ưu tú nhất để sinh sản, ví dụ sư tử chúa có thể giao phối với rất nhiều sư tử cái, cắn chết con của sư tử chúa trước, đây chính là mệnh lệnh tàn khốc để kéo dài gen cho chủng tộc.

Phụ nữ của hành tinh Mira sẽ không tự chủ được mà bị anh hấp dẫn, phụ nữ của các tinh cầu khác cũng sẽ động dục với anh vì cơ thể cân xứng của anh và tiền tài địa vị mà ưu thế gen mang đến cho anh. Anh đã nếm thử kɧoáı ©ảʍ đạt được khi giao cấu với những người đó, nhưng cuối cùng những người phụ nữ đó đều nổi điên muốn giữ anh lại bên mình làm anh cảm thấy phiền, quyết tâm từ bỏ loại hoạt động giải trí phiền toái này.

Vì vậy, anh không cho rằng phụ nữ động dục sẽ có cái gì làm cho người ta động tâm, huống chi còn bởi vì cô là người của hành tinh khác, động dục là bởi vì đã tiêm thuốc kí©ɧ ɖụ©.

Bây giờ những gì anh phải làm là khiến cơ thể cô ướŧ áŧ cho đến khi đủ để thừa nhận sự xâm nhập của anh, gieo rắc hạt giống trong cơ thể cô, làm cô đạt được cao trào, khiến cho cơ thể phân bố kí©h thí©ɧ để hoàn toàn tiếp nhận những hạt giống đó, tăng thêm tỉ lệ thụ tinh.

Anh làm tròn trách nhiệm vươn tay đến, dẫn dắt ngón tay cô tìm kiếm nơi mẫn cảm nhất trong huyệt, dụ cô tăng tốc độ cắm rút của ngón tay, cho thêm ngón thứ hai vào, đồng thời tà ác gảy nhụy hoa trên nộn huyệt của cô.

Giọng anh có chứa mười phần mị hoặc, Mia tuân theo sự chỉ dẫn của anh, dâʍ đãиɠ cắm rút ngón tay của mình, đột nhiên, kɧoáı ©ảʍ dời non lấp biển trong cơ thể ập đến.

“A! Peter…”

Mia cong người lên yêu kiều rêи ɾỉ, đồng thời, một dòng nước ấm chảy ra từ sâu trong cơ thể, chậm rãi chảy xuống từ giữa hai chân cô.

Cuối cùng lúc này cô cũng nhìn thấy hình bóng trước mặt, bởi vì trong phòng tối om nên cô không nhìn ra làn da màu xanh lam của anh, chỉ mơ hồ nhìn ra đường cong cơ thể cường tráng, hoàn toàn khác Peter, nhưng bởi vì thuốc kí©ɧ ɖụ© nên cô chỉ nghĩ là Peter đã trở nên mê người hơn.

Frederick hài lòng nhìn mật huyện đang bị rút ra cắm vào của cô, cũng không để ý chuyện cô gọi tên người đàn ông khác lắm. Mặc dù bọn họ không cần giao lưu tình cảm, nhưng anh vẫn dành thời gian học tiếng mẹ đẻ của Mia để dễ dàng nói chuyện với cô, cần phải để cô tiếp nhận anh một cách sung sướиɠ.

“Mia, giao cô cho tôi.” Anh thấp giọng nói, Mia bối rối trả lời: “Nhưng chúng ta vẫn chưa kết hôn…”

Frederick cười khẽ một tiếng, đứng dậy ngồi xuống mép giường, dùng siêu năng lực nâng Mia lên, cơ thể trắng nõn trần trụi của cô bay lên không, hai chân dạng ra thành hình chữ đại (大), bày ra trước mặt anh nhìn không sót một thứ gì. Mia hoảng sợ kêu lên muốn dùng tay che ngực lại, nhưng phát hiện hai tay hai chân của mình không thể nhúc nhích.

“Peter, xảy ra chuyện gì vậy?”

Cô bất lực hô, tứ chi và phần lưng xuất hiện xúc cảm kỳ dị, chậm rãi lan vào trong cơ thể cô, cô không nhìn thấy thứ đó, nhưng có thể cảm giác được thứ kia khi thì như ngón tay đánh piano, lướt qua xương sống của cô khiến cô run rẩy, có khi lại như sợi lông mềm mại, quét qua đầu nhũ của cô, làm đầu nhũ dựng thẳng lên vì mẫn cảm.

Tà ác nhất là thứ đang lan tràn giữa hai chân cô, thứ đó như xúc tua bạch tuộc, linh hoạt và tà ác mυ"ŧ, đang mυ"ŧ lấy cánh hoa của cô, sau đó hoàn toàn phủ lấy mật huyệt của cô, đồng thời lại duỗi ra vô số chân giác hút nhỏ, bắt đầu cắm vào rút ra trong vách tường hoa chưa trải qua chuyện người lớn.

“A… đừng a! A…”

Xúc tua vô hình là siêu năng lực của Frederick, có vài siêu năng lực là khống chế đồ vật trên không, nhưng năng lực của anh chẳng những có thể khống chế đồ vật, còn có thể làm một vài động tác nhỏ, thậm chí có thể phân ra hơn mười cái tay khıêυ khí©h tất cả bộ phận mẫn cảm của người phụ nữ, cũng biến hóa ra hình dạng mà anh muốn.

Anh từng làm hơn mười nam nữ cao trào đến ngất trong một buổi tối đánh cuộc khống chế đồ vật, còn anh lại không hề động tình, bây giờ đùa bỡn Mia đã bị tiêm thuốc kí©ɧ ɖụ© quả thực là dễ như trở bàn tay.

Sự xâm phạm và chất xúc tác của thuốc kí©ɧ ɖụ© khiến cho kɧoáı ©ảʍ khủng bố lan tràn trên khắp người cô, cưỡng bách đẩy cô lên một đỉnh núi cao khác, mật huyệt đóng mở như cái miệng nhỏ chậm rãi chảy mật dịch rơi xuống đất, tích thành một bãi dâʍ ŧᏂủy̠.

Cô muốn khép đùi lại nhưng tốn công vô ích, chỉ có thể cảm nhận mật dịch bắn lên đùi mình, lại bị xúc tua vô hình bức một cột sóng mật nước khác phun ra.

Trước cửa sổ đầy sao trời, một cô gái xinh đẹp trần trụi lơ lửng trên không trung bị xúc tua vô hình đùa bỡn.

Có lúc da cô bị lõm xuống vì vuốt ve, ngực tuyết trắng bị xoa nắn, anh đào trên ngực bị kéo mà sưng lên, mật huyệt giữa hai chân còn thê thảm hơn, cánh hoa bị hung hăng chà đạp, từ màu hồng phấn biến thành đỏ thẫm, nếu nhìn kỹ có thể nhìn thấy thịt non trong cái miệng nhỏ chật chội không ngừng bị quấy, ép cô chảy ra dịch nóng, nhưng người khởi xướng lại đứng bên cạnh bình tĩnh nhìn cô sụp đổ.

“Hô ha… A… Peter, đừng làm vậy… Cầu xin anh đừng làm vậy…”

“Không thoải mái sao? Tôi có thể dừng lại.”

Giọng Frederick lười biếng, anh không để bụng, dừng xúc tua vô hình lại, cơ thể Mia run rẩy, xúc tua trên lưng lại nhẹ nhàng quét qua da thịt của cô.

“A a…”

Cơ thể hoàn toàn bị đùa bỡn không thể chịu được bất cứ khıêυ khí©h gì, cô suýt thì đạt đến cao trào vì cái quét nhẹ này, đối mặt với phản ứng cơ thể của mình, cô khóc nức nở: “Cầu xin anh…”

“Xin tôi cái gì?”

“Cho em.”

“Cho cô cái gì?” Anh nhẹ giọng dụ dỗ, làm xúc tua chậm rãi hoạt động, Mia thở hổn hển. “A a… cho em nữa… Xin anh cho em…”

“Như cô mong muốn.”

Xúc tua vô hình lại bắt đầu đùa bỡn Mia, nhưng khıêυ khí©h như vậy đã không thể thỏa mãn cô nữa, mật huyệt không ngừng cao trào của cô khát vọng càng nhiều thứ vào hơn, nhưng anh lại chỉ liếʍ mυ"ŧ bên ngoài, cho xúc tua nhỏ vào đùa bỡn hoa kính của cô thôi.

Cơ thể cuồng loạn bắt đầu vặn vẹo, hùa theo xúc tua tà ác, kɧoáı ©ảʍ làm nước bọt chảy xuống khóe miệng cô, cô lại không có cảm giác, chỉ có thể không ngừng khát cầu.

“Muốn không?” Giọng nói dụ hoặc của ác ma vang lên, Mia không tự chủ được mà nói: “Muốn…”

Cuối cùng anh đứng lên đi đến bên cạnh Mia, dùng xúc tua kéo hai chân thon dài của cô ra, để cánh hoa nhuộm sương sớm của cô nhắm ngay hung khí đứng thẳng của anh.

Bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của đàn ông Mira khác với người trái đất, trên nam căn thô to có nhiều rãnh hình xoắn ốc khiến người ta sợ hãi, xung quanh có nhiều gai thịt, tuy phần đầu hơi trơn bóng nhưng chỉnh thể lại khiến người ta vô cùng sợ hãi.

Nhưng ở trong phòng tối Mia làm sao nhìn thấy những thứ này, ảnh hưởng bởi thuốc kí©ɧ ɖụ©, hơn nữa cơ thể bị xúc tua đùa bỡn đến mềm nhũn, cô không tự chủ được mà nâng nơi hư không lên cọ xát với thứ thô to của anh, Frederick mỉm cười vươn cánh tay ôm chặt lấy cơ thể mảnh khảnh của cô, để hai chân cô bám lấy eo mình, dựng thẳng vòng eo cường tráng, dươиɠ ѵậŧ to lớn xuyên qua cơ thể của cô.

Cơn đau như bị lửa đốt làm cô tỉnh táo lại, tay cô xoa khuôn mặt như dao tạc của anh, cuối cùng cũng phát hiện điểm không thích hợp.

“Anh là ai?” Mia không ngừng ra sức đánh anh, cao giọng khóc lên: “Đau quá, thả tôi ra, mau thả tôi ra! Anh làm gì tôi vậy?”

Biến hoá thình lình xảy ra làm Frederick kinh ngạc, anh để bàn tay trắng như phấn của cô đánh một lúc lâu mới giữ lấy cổ tay cô trầm giọng hỏi: “Jonah, rốt cuộc chuyện này là thế nào.”

Jonah là tên của trí não.