Chương 1

Năm 2092 sau Công Nguyên, Lam Tinh, nước K ở Trung Đông, ba giờ chiều.

Tất cả các cấp cao của dự án điện hạt nhân lớn nhất của Tập đoàn La Căn ở phía nam nước K tập hợp lại, đứng trên đài quan sát của đỉnh núi thấp cách nhà máy 20 km.

Mọi người ở đây đều tập trung và nín thở, đồng thời nhìn khu nhà máy trãi dài dưới chân núi, bầu không khí cực kì áp bức.

Hai ngày trước, tổ chức cảnh sát quốc tế đã nhận được thông tin quan trọng do một người gửi đến, có một quả bom hẹn giờ được đặt trong đường ống của dự án điện hạt nhân, hôm nay sẽ nổ.

Bọn họ lập tức liên hệ người phụ trách hạng mục, rồi chạy tới hiện trường để xem xét, rất nhanh đã kiểm tra đo lường được sự tồn tại của quả bom.

Đồng hồ của quả bom đã bắt đầu đếm ngược, ngay phía trên quả bom là hệ thống lò phản ứng neutron nhiệt.

Cảnh sát quốc tế và cảnh sát địa phương lập tức sơ tán nhân viên, thời gian phát nổ chỉ còn bảy giờ, cuối cùng cũng giải tán xong nhân viên ở nhà máy, lực lượng phá bom đã có mặt, tám thiết bị xử lý bom và mười lăm chuyên gia đã vào nhà máy.

Nhóm không quân được điều động khẩn cấp từ nước láng giềng bao vây nhà máy, một khi không thể dỡ bỏ, thì ít nhất vòng vây cũng có thể giảm thiệt hại của vụ nổ.

Buổi chiều hôm nay nắng thật gắt, mồ hôi đã chảy đầy trên trán tổng giám đốc hạng mục điện hạt nhân nước K, nhíu mày, thỉnh thoảng nhìn đồng hồ đếm ngược, nhìn chằm chằm vào khu vực nhà máy điện hạt nhân mà ông đã làm việc ba năm.

Tất cả mọi người đều im lặng, tâm trạng nặng nề giống như bị núi đè, mặt nghiêm trọng như chờ đợi phán xét cuối cùng.

Lực lượng xử lý bom chui vào mạng lưới đường ống từ cửa cống gần nơi có bom nhất ở phía Nam, chẳng mấy chốc đã tìm thấy nhóm bom như mạng nhện giăng kín cả khu trung tâm.

Người hoặc tổ chức chế tạo bom hẹn giờ rất chuyên nghiệp, nhóm bom này được chế tạo đơn giản và dày, nhưng bom chủ được trang bị thiết bị kích nổ tương đối phức tạp nên khó tháo dỡ hơn.

Khi thiết bị xử lý bom đến gần quả bom hẹn giờ, đồng hồ đếm ngược đột ngột nhảy còn mười phút, hệ thống phát hiện thiết bị xử lý bom được gắn vào đồng hồ hẹn giờ.

Vài vị chuyên gia nhìn chằm chằm trang thiết bị, hai mặt nhìn nhau, cũng không dám tiếp tục chạm vào.

Phó đội trưởng đề nghị tháo bom con, một thành viên bên ngoài đến gần một quả bom con, sau khi quan sát mới phát hiện, thậm chí bom con còn được gắn một thiết bị chống tháo dỡ đơn giản.

Như vậy để gỡ được bom thì cực kỳ tốn thời gian, nhưng thời gian lại không đợi người, đồng hồ đếm ngược gắn trên bom mẹ đang âm thầm nhảy số, sau khi nhóm chuyên gia thảo luận, đã đi quanh một quả bom con gần quả bom chính nhìn có vẻ dễ tháo dỡ nhất, chuẩn bị kiểm tra từ đường nước nhỏ.

Đúng lúc này, bỗng nhiên máy truyền tin phát ra giọng nói của người phụ trách tổ chức cảnh sát quốc tế nước K là Clare, anh ta nói rằng bộ quốc phòng nước K có mệnh lệnh, chủ tịch Hạ Vĩnh Thần của tập đoàn La Căn đã tìm đến một chuyên gia giúp đỡ, đang trên đường đến, hi vọng mọi người có thể hợp tác.

Đội trưởng vừa muốn giải thích cho anh ta về sự phức tạp của việc xử lý bom, thì cách đó không xa đã truyền đến tiếng giày đi mưa giẫm lên mặt nước.

Người tới có thân hình gầy gò, xách theo một hộp dụng cụ không lớn, mặc một cái áo khoác, cho dù chỉ có đèn pin chiếu sáng trong bóng tối, không nhìn thấy mặt, cũng có thể cảm nhận được làn da của người nọ rất trắng nõn, gần như trắng đến trong suốt.

Mà khi cậu ta đến gần, đồng hồ đếm ngược đột nhiên tạm dừng.

Một người của nhóm xử lý bom vẫn luôn chú ý con số đã sửng sốt vài giây, khó có thể tin mà đè thấp giọng nói, gọi tên của đội trưởng.

Đội trưởng quay đầu lại, vừa vặn nhìn thấy con số màu đỏ trên đồng hồ đếm ngược, rồi nó biến mất trên màn hình.

Nhóm tháo bom giống như bị lực lượng nào đó bất ngờ tướt đi sinh mệnh, trở nên yên lặng.

“Tôi tên Kỷ Mão.” Người đàn ông châu Á có vẻ ngoài hiền lành tự giới thiệu.

Giọng nói có chút đặc biệt, nhẹ nhàng hơn so với người đàn ông bình thường, nhưng không có nữ tính.

Kỷ Mão đến gần người cầm đèn pin chiếu sáng, ánh sáng chiếu lên mặt cậu, đây là một khuôn mặt gần như hoàn mỹ, một khuôn mặt khiến người ta cảm thấy mất tự nhiên.

Cũng phải nói gương mặt cậu không có một chút dấu vết của phẫu thuật thẩm mỹ, mà là do thượng đế tạo ra, lộ liễu mà pha trộn thẳng thắng với sở thích cá nhân.

Giống như tạo hóa thích đôi mắt hơi nhếch lên, chóp mũi nhọn tinh xảo, đôi môi mỏng và hồng hào, làn da trắng nõn, đôi mắt sáng hơn người thường, vì vậy trên đời mới có Kỷ Mạo.

Loại này không tự nhiên.

Các thành viên của lực lượng phá bom đều bị sự biến hóa lạ thường của đồng hồ đếm ngược làm cho đứng hình, nhìn Kỷ Mạo rồi lại nhìn quả bom, không biết phải phản ứng như thế nào.

Cùng lúc đó, ở nước A, trong phòng làm việc của phó chủ tịch trên tầng cao nhất của tòa nhà trụ sở tập đoàn La Căn, tai trái Hạ Tri đeo tai nghe liên lạc, vẻ mặt tái nhợt sau khi nghe thư ký thận trọng báo cáo tin tức bạn trai của anh đi phá bom ở nước K, ném cây bút ký tên ở trong tay.

Năm phút sau, phương tiện siêu tốc của Hạ Tri cất cánh từ trên mái nhà, bay về phía nam nước K.