Chương 1: Muốn có một người đàn ông...

Hôm nay là chủ nhật, sáng sớm Lâm Nhụy đã bị cô bạn thân Tiểu Mỹ từ trên giường kéo tới.

“Nhanh dậy nào, chúng ta đã nói sẽ đi chơi trò chơi bạt lò xo đâu, nếu đi muộn thì sẽ nhiều người lắm.”

Tiểu Mỹ là một cô gái có vẻ ngoài đáng yêu nhưng tính tình lại vô cùng hoạt bát, cô ở chung ký túc xá Đại học với Lâm Nhụy. Từ sớm, cô đã rất vui vẻ khi nhận được tấm vé vào cổng Happy Trampoline World trên mạng, giá một trăm nhân dân tệ, một vé có thể chơi ở trong đó một ngày. Tiểu Mỹ sống chết muốn lôi kéo Lâm Nhụy đi cùng, Tiểu Mỹ nói rằng cô ấy muốn được trải nghiệm niềm vui thời thơ ấu, Lâm Nhụy thực sự không lay chuyển được cô, vì vậy chỉ có thể đồng ý.

Ban đầu cô dự định sẽ ngâm mình trong nước nóng rồi ngủ một giấc thật ngon, mơ một giấc mơ đẹp nguyên ngày hôm nay, Lâm Nhụy ngáp một cái, lười biếng đứng dậy rửa mặt.

Cô trang điểm thật xinh đẹp, để mái tóc xoăn dài buông xõa sau đầu, bởi vì hôm nay cô sẽ đi chơi trò bạt lò xò nên ở bên trong cô mặc một chiếc áo bó sát màu đen phối với một chiếc quần sóoc ngắn, bên ngoài khoác thêm một chiếc áo chống nắng thì ok.

Nhìn vào trong gương, chỉ thấy cô gái bên trong có một khuôn mặt trái xoan thanh tú, trong sáng, đôi mắt to ngấn nước trông rất điềm đạm đáng yêu, vì mái tóc dài xoăn nên lại toát lên vẻ thanh thuần bên trong lại lộ ra một cỗ biếng nhác đầy quyến rũ.

Một đôi chân vừa dài vừa thẳng hấp dẫn ánh mắt người nhìn, mà hai bầu vυ" cao ngất dưới lớp áo bó sát lại càng thêm nhô cao trĩu nặng như treo trước ngực khiến người ta kìm lòng không đậu muốn được cầm nắm đùa bỡn vuốt ve.

Nhìn cơ thể quyến rũ trong gương, Lâm Nhụy liếʍ liếʍ môi, cô và bạn trai cũ đã chia tay được nửa tháng, trống trải đã lâu như vậy, lại thêm đêm qua cô còn nằm mơ một giấc mộng xuân, lúc này cô chỉ muốn có một người đàn ông cường tráng đè cô xuống dưới thân rồi đến thao cô thật mạnh.

Cô thật hy vọng hôm nay ra cửa có thể có một hồi “diễm ngộ”, dùng côn ŧᏂịŧ to lớn lấp đầy tao huyệt nhỏ đang đói khát khó nhịn bấy lâu nay của mình.

Tuy nhiên, những suy nghĩ này đều được cô giấu kín trong lòng, bề ngoài Lâm Nhụy trông vô cùng thanh thuần đứng đắn, thậm chí ngay cả người bạn thân nhất của cô, Tiểu Mỹ, cũng không biết một mặt dâʍ đãиɠ này của cô.

“Lâm Nhụy, xong chưa?” Tiểu Mỹ trong phòng khách thúc giục.

“Đến đây!”

Lâm Nhụy nhìn vào trong gương lần cuối, sau khi xác nhận trang phục của cô hôm nay không có vấn đề gì mới đi ra khỏi phòng tắm.

————

Sau khi hai cô gái đi ra khỏi cửa, họ một đường đi thẳng vào Happy Trampoline World.

Khi đến Happy Trampoline World, chỉ nhìn thấy bên trong đã đông nghịt người, Lâm Nhụy nhìn xung quanh, trên cơ bản đều là cha mẹ đưa con cái mình tới đây, bọn trẻ ở đây đang chơi đùa tung tăng nhảy nhót vô cùng vui vẻ.

Xem ra hôm nay bản thân đã định sẽ thất vọng mà quay về.

Lâm Nhụy nhất thời mất đi hứng thú, chỉ là nhìn vẻ mặt vui vẻ hứng trí bừng bừng của cô bạn thân Tiểu Mỹ, cô cũng giả vờ như cảm thấy rất hứng thú cùng Tiểu Mỹ mua vé vào trong sân.

Nhưng lần đầu tiên đến chơi bạt lò xo nên vẫn khá mới lạ, hai cô gái nhìn trái nhìn phải rồi chạy đến chỗ này nhảy một chút chỗ kia nhảy một chút, cảm giác cả người bị bật lên trên không trung trong giây lát khiến người ta nhịn không được cảm thấy vui vẻ, thư giãn rất nhiều.

Điều không tốt duy nhất là cả sân bãi chỉ có hai cô là cô gái tuổi đôi mươi đang chơi bên trong, còn lại đều là cha mẹ với trẻ em, thoạt nhìn hơi kỳ quái.

Địa điểm rất lớn, hai người chơi được một lúc thì thấy phía trước có một bảng dính lớn, chỉ cần mặc quần áo chế tạo đặc biệt là có thể tự dính bản thân vào tấm bảng dính phía trên, cái này nhưng thật ra khá thú vị.

Nhất là khi nhìn thấy một cậu bạn nhỏ bị treo trên tấm bảng dính trông hết sức buồn cười đáng yêu.

Lâm Nhụy và Tiểu Mỹ liếc nhìn nhau một cái, quyết định nhất định phải chơi trò này.

Đi tới trước bảng dính, Tiểu Mỹ nóng lòng muốn mặc quần áo dùng để chơi trò bảng dính nên đã nhờ Lâm Nhụy giúp cô dính lên trên. Tuy nhiên, thể lực của Lâm Nhụy có hạn, dù cô có làm cách gì cũng không thể khiến cho Tiểu Mỹ bám dính lên vị trí cao hơn được, sau hai ba lần cố gắng, Lâm Nhụy đã mệt muốn thở hơi tai.

“Nhanh nhìn qua đó.” Như phát hiện ra cái gì, Tiểu Mỹ vội vàng ra hiệu cho Lâm Nhụy nhìn sang bên cạnh.

Lâm Nhụy thản nhiên nhìn qua thì thấy đó là một cặp vợ chồng trẻ, khoảng hai mươi sáu hai mươi bảy tuổi, người vợ trông rất dịu dàng nhã nhặn lịch sự, về phần người chồng, bởi vì lưng anh ta quay về phía Lâm Nhụy nên không thể nhìn rõ diện mạo, nhưng chỉ cần nhìn qua tấm lưng cao thẳng và đôi chân dài là cũng biết ngoại hình khẳng định không kém được.

Hai vợ chồng dẫn theo một đứa trẻ trông rất dễ thương. Người chồng đang bế đứa trẻ nâng dán lên chỗ cao trên bảng dính, đứa trẻ ban đầu rất sợ hãi, nhưng khi thực sự được treo trên không trung thì lại hưng phấn đến mức hoa chân mua tay vui sướиɠ.

Người vợ âu yếm nhìn chăm chú vào chồng cùng đứa con của mình, mà người chồng đưa lưng về phía Lâm Nhụy đang nhìn bộ dạng không chút sợ hãi của con mình, khen ngợi nói: “Con bố thật giỏi.”

Giọng người đàn ông trầm thấp dễ nghe, xuyên qua tiếng ồn áo náo động truyền vào trong tai Lâm Nhụy rõ ràng

Lâm Nhụy chỉ cảm thấy mình như bị điện giật, trong lòng ngứa nháy, nửa người đã tê dại.

Cô không ngờ lại có thể gặp được một người đàn ông cực phẩm như vậy ở đây, chỉ cần nhìn bóng lưng và nghe tiếng cười của anh ta, trong lòng cô đã có xúc động muốn tiếp cận người này rồi.

Nếu, có thể nhìn thấy gương mặt của người đàn ông này thì càng tốt.

Có lẽ người đàn ông đã nghe thấy tiếng lòng của Lâm Duệ, đúng lúc này, anh ta quay đầu lại.

Người đàn ông rất đẹp trai, mũi thẳng, mày kiếm mắt sáng, ánh mắt sâu nhìn không thấy đáy, có vẻ chín chắn mà lại chững chạc.

Nghe nói người đàn ông có mũi cao đều có ham muốn tìиɧ ɖu͙© mạnh mẽ. Lâm Nhụy trộm nhìn thoáng qua đũng quần của người đàn ông, thấy trong quần anh căng phồng thành một khối, có thể tưởng tượng côn ŧᏂịŧ nhất định rất lớn, người đàn ông này nhất định rất giỏi trong chuyện chăn gối?

Nghĩ đến đây, hoa huyệt Lâm Nhụy không khỏi ướŧ áŧ, dâʍ ŧᏂủy̠ bắt đầu tự do tràn ra, có thể cảm giác được qυầи ɭóŧ của mình đều đã ướt đẫm.

Sắc mặt cô trở nên đỏ bừng, khó nhịn kẹp chặt hai chân, kìm nén du͙© vọиɠ đang trào ra trong lòng, sợ bị người khác phát hiện bản thân khác thường.

Khi người đàn ông bắt gặp ánh mắt của Lâm Nhụy, anh ta sững sờ, sau đó nở một nụ cười lịch sự, rồi nhanh chóng xoay người sang chỗ khác đặt tay lên vai vợ một cách tùy ý, nhìn cậu con trai đang chơi đùa với gương mặt mỉm cười.

Người đàn ông và người vợ thỉnh thoảng lại cúi đầu nói chuyện thì thầm vô cùng thân thiết, lại càng có vẻ mặn nồng, tình cảm.

Đây là một cặp vợ chồng trẻ trai tài gái sắc.

“Bọn họ thật ân ái.” Tiểu Mỹ hâm mộ nói.

“Ừ.”

Lâm Nhụy không chút để ý đáp.

Ân ái thì như thế nào.

Cô không có bỏ qua ánh mắt sáng ngời của người đàn ông khi anh ta nhìn thấy cô trước đó, dù cho mọi hành động của người đàn ông đó đều thể hiện như một người chồng tốt.

Thật sự thú vị.

Lâm Nhụy đột nhiên cực kỳ mong chờ giây phút tiếp theo.

Có vẻ như ngày hôm nay đã không đến một cách vô ích.