Chương 1: Cơ thể không thoải mái, cần nghỉ ngơi một thời gian

Mọi chuyện là như vậy, đơn giản mà nói, cậu mang thai con của người đàn ông nào đó.

Cậu là Omega, vì để tiện làm việc nên luôn nói với người bên ngoài là Beta. Cậu không có bạn lữ cố định, mỗi lần đến kỳ phát tình đều vượt qua nhờ thuốc ức chế, theo lý thuyết, mấy tháng người lên giường với cậu đều làm tốt việc tránh thai, xong việc cậu cũng có dùng thuốc, đáng lẽ cũng không có chuyện dính thai, nhưng cẩn thận mấy cũng có sai sót, chuyện cậu không muốn gặp nhất cuối cùng vẫn xảy ra.

Bởi vì công việc đặc thù, mang thai cũng đồng nghĩa với việc bóp chết công việc này, đương nhiên, nguồn kinh tế cũng bị chặt đứt.

Cậu đi bệnh viện, vốn dĩ muốn dùng thuốc phá đứa bé này nhưng bác sĩ lại bảo, với tình trạng sức khỏe của cậu mà nói, phá thai sẽ để lại di chứng không nhỏ cho cơ thể của cậu.

Cậu là sinh non, lại bởi vì là Omega, cơ thể từ nhỏ đã suy yếu, khi còn ở cô nhi viện, cậu thường vì dáng người nhỏ gầy mà bị những đứa nhỏ khác khi dễ, sau khi thành niên, cho dù mỗi ngày rèn luyện, cũng không có chuyển biến tốt đẹp. Bất quá cũng may mà khách của cậu đều thích dáng người như vậy, thường xuyên đến tìm cậu.

Cậu nắm giấy xét nghiệm, ngồi ở dãy ghế chờ ở hành lang bệnh viện, cậu bắt đầu tự hỏi một vấn đề quan trọng —— cha của đứa bé cuối cùng là ai?

Căn cứ vào tin tức trước mắt, cậu mang thai được một tháng, như vậy có thể loại trừ được một số người lên giường với cậu gần đây, phạm vi liền bị thu nhỏ, cơ bản có thể xác định trên ba người ——

Lâm Nhuy, tổng tài tập đoàn Lâm thị, một Alpha ít khi nói cười, nhìn chung rất chán ghét người khác phát hiện quan hệ của mình với cậu, mỗi lần đều sẽ đón cậu đến nhà riêng của hắn làʍ t̠ìиɦ, làm xong liền rời đi, sau đó cho cậu một khoản tiền.

Trần Quắc Đình, nhị công tử nhà họ Trần, Alpha, một thiếu gia lang thang, không giống như người sẽ chịu trách nhiệm.

Triệu Thiểu, còn là một tên nhóc mới vào đại học, có chút sợ O, ngoài miệng nói ghét bỏ cậu làm trai bao nhưng mỗi lần làʍ t̠ìиɦ đều tàn nhẫn hơn ai khác.

Cậu xoa xoa mi, càng đau đầu, bởi vì bất luận là ai trong ba người kể trên đều không đáng tin cậy. Hơn nữa chỉ với gia thế của hai người đầu tiên, nói không chừng sẽ không chấp nhận việc cậu mang thai con của bọn họ, so với việc chịu trách nhiệm với cậu, chỉ sợ tìm người phá thai cho cậu mới là quyết định tốt nhất.

Thế là cậu quyết định trước giấu việc này đi, chờ đến khi thăm dò rõ thái độ của mấy người bọn họ rồi nói tiếp. Nếu thật sự không được, cậu còn chút tiền tiết kiệm, cùng lắm thì cho thuê phòng, một mình rời khỏi thành phố này.

Cậu đứng dậy khỏi chỗ ngồi, ngồi một lúc lâu nên chân có chút tê, trừ cái này ra, có lẽ là do tác dụng tâm lý, cậu vậy mà lại cảm giác được bụng nhỏ có chút đau.

Cậu duỗi tay xoa chỗ đó, cách một tầng da thịt, phảng phất như đang trao đổi với sinh mệnh bé nhỏ bên trong. Loại cảm giác kỳ dị này làm cậu có chút hưng phấn nhưng cậu không kịp hưng phấn bao lâu, một vị khách không mời mà đến bỗng nhiên xuất hiện ở trước mặt cậu.

Triệu Thiểu cõng cặp sách, đứng ở trước mặt cậu, mày rậm nhíu chặt, đôi mắt híp lại, nam sinh viên cao gần 1m9 chắn đi đại đa số ánh sáng của cậu, gần như đè cậu thở không nổi.

“Tôi đi tìm cậu, tìm không được.” Triệu Thiểu hất hất cằm, “Anh nói đến bệnh viện, lát nữa tôi có hạng mục phải đi, không kịp chờ anh nên đến đây trước. Sao anh lại đến khoa sản?”

Cậu lặng lẽ nhét tờ giấy xét nghiệm vào trong túi, nở một nụ cười nhẹ nhàng: “Bạn của vợ tôi mang thai, tôi đến xem thôi.”

Triệu Thiểu “Hừ” một tiếng: “Không nhìn ra đấy, anh còn có bạn? Thật không phải là khách của anh chứ?”

Cậu phát hiện ngữ khí của hắn có chút không vui, thế là nhanh chóng chuyền đề tài: “Cậu tới tìm tôi là hẹn thời gian lần sau sao?”

Triệu Thiểu bị cậu đánh gãy lời nói, biểu tình bằng mắt thường có thể thấy được dần trở nên âm trầm hơn nhưng vẫn thuận theo cậu nói, gật gật đầu.

“Chỉ sợ không được.” Cậu hít sâu một hơi, đối mặt với khí thế áp đảo của đối phương, miễn cưỡng chỉnh lại cảm xúc, “Gần đây cơ thể của tôi không thoải mái, cần tĩnh dưỡng một thời gian.”