Chương 1: Lần đầu gặp mặt

Trong thành thị xa hoa chôn giấu một ít hắc ám chẳng thể miêu tả, đủ mọi màu sắc ánh đèn lập lòe từ quán bar, nam nữ trẻ tuổi quấn lấy nhau không rời.

Ở một góc khuất có một cô gái không phù hợp với nơi này. Trên khuôn mặt trắng nõn lạnh nhạt không hề có bất kỳ du͙© vọиɠ gì nhìn quanh, trên người mặc bộ váy trắng hợp thời hàng hiệu, trang sức trên người cũng là đồ xa xỉ giá trị, đặc biệt là chiếc thắt lưng bằng ngọc trai kia, xung quanh không có bất kỳ ai tiến đến quấy rầy cô.

Cô gái này đến đây chúc sinh nhật bạn học, nhưng cô lại đến sớm, chưa có ai tới cả. Vì vậy cô bảo người phục vụ đem ra mấy bình rượu trước, mấy tên con trai tóc đủ màu sắc cách đó không xa nhìn cô đang uống rượu, rốt cuộc kìm không được mà đến lên trước, muốn đến gần cô gái.

Nhưng còn chưa đến trước mặt hắn đã bị người chắn lại. Nam người đàn ông cao to đứng trước mặt, mấy tên con trai tóc đủ màu nhìn người đàn ông cao hơn mình hẳn nửa người chẳng những không sợ mà còn muốn tiến lên khıêυ khí©h.

Người đàn ông cầm đầu vóc dáng cao lớn không nói lời nào, lấy từ trước ngực ra một tấm danh thϊếp ném sang, tên con trai nhìn thoáng qua, sắc mặt tái nhợt, kéo theo mấy tên khác chạy trối chết.

Cô gái ngồi ở trên sô pha nhìn bọn họ rời đi, không nói gì, trong chốc lát di động vang lên.

“Ong ong, ong ong ong, ong” Một âm thanh chấn động khiến cho cô gái chú ý.

Cô mở di động ra, phát hiện là điện thoại của bạn học liền bấm nhận, trong di động truyền đến tiếng con gái vui mừng, nói: “A Nhiên, cậu đang ở đâu thế? Chúng tớ đã đến phòng bao hết cả rồi, chỉ thiếu mỗi cậu thôi.”

Cô gái nghe vậy, đôi mày hơi nhíu lại, mở miệng nói: “Không phải cậu hẹn ở phòng bao A5 sao?”

Cô gái phía bên kia trả lời: “Không phải, là A55. Lúc ấy tới gọi mà cậu không phản ứng gì cả, có phải bận viết luận nên nghe thiếu một chữ không? Ay da, cậu đừng nói nữa, mau đến đây đi.”

Cô gái ừ một tiếng, tắt di động, đứng dậy đi đến phòng bao A55.

Ba người đàn ông kia lại định đi theo cô, cô gái có chút phiền chán xoay người lại nói với họ: “Tôi chỉ đi tham dự tiệc bạn bè, mấy người đừng đi theo nữa.”

Ba người đàn ông có chút chần chờ nhìn nhìn nhau, người cầm đầu đi lên trước nói: “Tiểu thư, giám đốc đã phân phó bảo chúng tôi cần phải đi theo cô.”

Cô gái lại phiền chán nói: “Vậy mấy người chờ ở ngoài đi, không cần vào theo đâu, đi vào mọi người đều không thoải mái.”

Ba người đàn ông lại liếc mắt nhìn nhau một cái, cũng làm theo ý cô, cô gái đi qua dưới hiên phòng bao A55, đi ngang qua một cái toilet, nhìn thấy một người đàn ông đè một người phụ nữ ở trên tường, làm một vài động tác vô cùng ái muội.

Cô đi đến gần thì nhìn thấy bàn tay người đàn ông đang xoa ngực cô gái kia, cô ta sáng khoái ngửa cổ.

Cô gái nhìn thấy một màn này, trên khuôn mặt lạnh nhạt hiếm khi xuất hiện chút ửng đỏ cùng cảm giác xấu hổ.

Cô đang nghĩ biện pháp tránh đi, người đàn ông nghiêng đầu.

Hai người bốn mắt nhìn nhau

Người đàn ông nhìn có vẻ là con lai, ngũ quan thâm thúy tuấn mỹ, tóc có màu nâu, hiếm thấy nhất chính là đôi mắt hắn, vậy mà lại là màu đỏ, tối tăm lại dã tính.

Có chút giống quỷ hút máu, nhưng khác biệt chính là, hắn không như quỷ hút máu mặc tây trang ưu nhã lịch thiệp mà mang lên mình áo thun, quần jean cùng một đôi giày bốt Martin, đây là điều đầu tiên mà cô gái nghĩ đến trong đầu.

Phảng phất như giây tiếp theo hắn sẽ hé miệng lộ ra răng nanh quỷ hút máu cắn nát cổ người khác, hút máu người.