Chương 1: Đoàn tàu

Một năm mới lại bắt đầu, sân ga 9 3/4 nằm ở nhà ga Ngã tư Vua tại London đã chen đầy các học sinh và tân sinh năm Nhất đang cùng đi với người nhà. Lúc này trên một khoang tàu xa hoa, tráng lệ của tàu tốc hành đến Hogwarts, Lucius Malfoy đang xem một quyển sách nhưng thật ra hắn không hề tập trung vào những dòng chữ trên sách. Nếu có một Slytherin lão luyện ở đây thì có thể hắn sẽ phát hiện ra cái vẻ cao ngạo, hoa lệ kia chỉ là bề ngoài, bên trong Lucius hắn lại đang toát ra một cỗ hoang mang, nản lòng.

Lúc này đoàn tàu vang dài lên tiếng còi làm Lucius hồi thần. Hắn chậm rãi buông sách trong tay, đứng lên chỉnh trang quần áo của mình một chút, dù cho nó không một nếp nhăn. Cho dù giờ phút này nỗi lòng Lucius vô cùng phức tại nhưng thật hiển nhiên, sự hoa lệ và phô trương đã được ngài quý tộc bạch kim khắc sâu vào xương máu. Hắn thu liễm cảm xúc, đeo lên khuôn mặt hoàn mỹ, cao ngạo như thường. Làm huynh trưởng Nhà, nhiệm vụ hôm nay của hắn là đi kiểm tra toàn bộ tàu, đây vừa là nghĩa vụ vừa là trách nhiệm của một huynh trưởng.

Trên hành lang Lucius gặp không ít học viên Slytherin và các học viên Nhà khác, bọn họ đều cẩn thận chào hỏi hắn. Lucius mang theo nụ cười hoàn hảo đáp lại, mị lực của vị bạch kim quý tộc nào đó rất hiếm người có thể cưỡng lại. Nhìn ba bốn học viên khác Nhà kết bạn đi chung, tuy rằng tổ hợp Slytherin và Gryffindor cực ít nhưng cũng không phải không có, đặc biệt là có Ravenclaw và Hufflepuff ở giữa hòa giải thì mỗi quan hệ của hai nhà cũng coi như thoải mái chung dụng. Nhớ lại cảnh đấu đá và phân chia ranh giới rạch ròi giữa mỗi nhà và nhìn lại hiện tại, Lucius thoáng giật mình, phảng phất như đã mấy đời, trong long hắn không khỏi cười khổ. Lucius gần như đã quên mất giữa bốn Nhà đã từng tồn tại khoảng thời gian hài hòa như thế, những việc như Slytherin luôn bị cô lập,chỉ trỏ và sự cạnh tranh đến chết không ngừng giữa Slytherin và Gryffindor.

Lợi dụng áo choàng phù thủy to rộng, Lucius thoáng nắm chặt tay không dể người khác nhìn thấy, trong lòng mặc niệm: Draco, Cissy, nếu đây là ý của Merlin, Lucius này sống lại sẽ thay đổi tất cả để bảo vệ hai người thật tốt.

Giống như trong trí nhớ, hắn lại bắt gặp một màn tranh đấu từ James Potter và Severus Snape, bên cạnh còn thấy vài gương mặt điển hình như Remus Lupin đang lo lắng và Sirius Black đang muốn xông lên và Peter Pettigrew nhát cáy.

"Dừng lại." Nếu là quá khứ thì Lucius không có khả năng ngăn cản bọn họ đánh đấm. Đời trước hắn còn phải cần đến huynh trưởng của Ravenclaw_Wilson mới có thể đem hai người họ tách ra. Nhưng hiện tại tuy rằng bề ngoài là 15 tuổi nhưng trong linh hồn hắn đã trải qua chiến tranh, mang theo khí thế uy nghiêm và tàn nhẫn, tuyệt đối không giống như một con rắn nhỏ chưa mọc nanh hoàn chỉnh.

Sau khi James Potter dừng tay, Severus Snape cũng dừng tay. "Vô cớ đánh nhau với bạn học, tôi nghĩ hai bạn nên cho tôi biết một vài lý do nhi?" Lucius nhìn bọn họ dừng lại mà hơi hơi vừa long, hắn nhẹ nhàng búng tay một cái. Malfoy luôn chấp nhất với phong thái của chính mình, mấy loại bùa chú kể cả bùa vô thanh để sửa lại quần áo thì quá đơn giản. Có lẽ cũng chính vì thế mà hắn được tôn là vương tử Slytherin. Hai người kia bởi vì đánh nhau mà quần áo nhăn nheo, xộc xệch ngay lập tức đã trở nên gọn gang sạch sẽ vừa khít với dáng người họ.

Các tân sinh và một ít học viên nhỏ tuổi vây xem xung quanh đều phát ra tiếng cảm thán kinh ngạc. Severus ngậm miệng không nói, cậu tràn đầy phòng bị đánh giá nam sinh trước mắt, hắn như một tinh linh xinh đẹp chứ không phải là người.

Nhưng thật lại là James Potter mở miệng trước:"Đều tại tên Snivellus..." Lúc này một nữ sinh lên tiếng chen ngang, ngắt lời hắn: "Là do cậu công kích Sev trước." Lucius nheo mắt, nhìn chăm chú vào nữ sinh mà đời trước hắn không buồn để ý này- một nữ sinh khiến cho bạn tốt của hắn phản bội tất cả - tóc đỏ như lửa, mắt xanh lục bảo và khuôn mặt không có gì đặc sắc, nhiều nhất được xem như là thanh tú. Hóa ra vinh quang của Slytherin, tình hữu nghị vĩnh viễn không phản bội lại thua trên tay một cô gái như thế. Lucius cong cong khóe miệng cười tự giễu, phảng phất không ai phát hiện.

Lily Evans cảm giác được địa vị của Lucius rất cao, cô cũng cảm nhận được ánh mắt của vị huynh trưởng này đang nhìn nàng một cách chăm chú, dường như trong ánh mắt kia mang theo một ít cảm xúc nào đó làm cô không nhịn được mà lùi một bước. Ngay lúc đó Severus đã lập tức bước lên chắn trước mặt cô. Lucius nhìn động tác bảo vệ Lily Evans của Severus, ánh mắt hắn hơi chuyển, cuối cùng nhìn về phía James Potter.

"Chẳng nhẽ người thừa kế gia tộc Potter vừa ra khỏi nhà đã quên mất lễ nghi cơ bản rồi sao?" Giọng nói hoa lệ vang lên, âm cuối kéo dài rõ rang mang theo sự châm chọc làm cho tên Gryffindor tương lai kia tức giận đến mặt đỏ tai hồng.

"Malfoy, mày..." Sirius làm sao nhìn được bạn mình bị châm chọc như vậy, trước giờ hắn vẫn luôn chán ghét dáng vẻ làm bộ làm tịch của bạch kim quý tộc, mặc dù Lucius đã được người nhà công nhận là anh rể của hắn. Tương lai chị họ Sirius_Narcissa, sẽ kết duyên vợ chồng với Lucius, còn bây giờ họ vẫn là người yêu.

"Sirius" Lucius đối với người đã rời bỏ gia tộc Black không có chút hảo cảm nào. Lúc Lucius đang muốn mở miệng nói tiếp thì một giọng nữ quen thuộc vang lên: "Sirius Black, cậu đã quên mất những lễ nghi được học rồi sao? Thế nhưng hiện tại cậu lại đang cùng Potter quậy phá, càn rỡ như này." Vừa nghe tiếng, Lucius nhất thời đơ người, thậm chí hắn còn không dám quay đầu xem người đến là ai, nhưng rất nhanh Lucius đã không cần băn khoăn về vấn đề này.

Narcissa thân thiết và tự nhiên kéo lấy tay hắn, nói:"Luke, có lẽ anh nên dành một ít thời gian cho vị hôn thê của mình." Lucius rất nhanh mỉm cười, nhìn về phía người mình yêu, nói: "Đương nhiên. Nhưng Cissy à, em không ngại nếu chờ anh một chútchứ?" Có lẽ sống lại không phải chỉ có mỗi mình hắn. Nhưng nếu là Cissy cũng trùng sinh và đang đưa ra yêu cầu, Lucius cũng không tiêu tốn thời gian cho cái trận hỗn loại này, hắn vẫn nên tốc chiến tốc thắng và dành thời gian cho vị hôn thê của mình.

Giọng điệu du dương cất lên: "James Potter và Sirius Black, hai người các cậu có lẽ nên học nên học lại lễ nghi cơ bản một lần nữa. Đương nhiên, với biểu hiện làm mất mặt gia tộc của các cậu này hôm nay, tôi sẽ gửi thư kiến nghị đến gia tộc Potter và gia tộc Black. Mặt khác, vị tiểu thư này cho dù xuất phát từ bất cứ lí do gì đi nữa nhưng ngắt lời người khác đang nói cũng thật không lịch sự. Tôi nghĩ các học viên ở đây đều có đủ sức để nhìn nhận về chuyện này. Và tin tưởng tôi, không có bất cư nam sinh nào nguyện ý để một nữ sinh bảo vệ mình cả, cho dù quan hệ giữa nhau rất tốt." Thậm chí Lucius còn hơi nghiêng nghiêng thân thể về phía Lily Evans, đương nhiên ánh mắt vẫn nhìn kỹ Severus đang bất giác run rẩy. Lucius cảm thấy mỹ mãn mà đứng thẳng lại, chuẩn bị mang theo Narcissa rời đi.

"Mày là đồ Slytherin tà ác!" James Potter bỗng nhiên kêu lên. Hắn cũng là người thừa kế của quý tộc thuần huyết như Lucius, nhưng tại sao hắn phải bị con rắn độc Slytherin này châm chọc cơ chứ. Lúc này đã ngày càng nhiều người vây quanh, Lucius nhìn một lượt xung quanh thấy rất nhiều học viên 2 Nhà Ravenclaw và Hufflepuff, trên mặt của vài người đã xuất hiện sự do dự. Là do hắn làm việc sơ sót sao? Tuy rằng hiện tại bốn Nhà vẫn còn đang hòa hợp, nhưng giữa bọn họ đã bắt đầu xuất hiện vết rách. Những điều này đều quy về công của Dumbledore, ông ta mang tư tưởng và những việc làm bất lợi khiến ba Nhà khác xa lánh Slytherin, thậm chí ngay trước khi Chúa tể Hắc Ám xuất hiện.

Nếu là trước đây Lucius thì sẽ cao ngạo quay lại và khinh thường nói: "Ngươi nói xem?" Nhưng hiện tại hắn muốn thay đổi tương lai của mình: "Cậu Potter, theo lời nói của cậu thì ta nhớ không nhầm mẹ của cậu là một vị Black, mà nếu không ngoài ý muốn thì tất cả thành viên gia tộc Black đều tiến vào Slytherin. Vậy cậu đây đang chỉ trích mẹ của mình?" Lucius hơi dừng chút, vừa lòng nhìn đến không ít học viên Ravenclaw khinh thằng liếc về phía James Potter, thậm chí sắc mặt Longbottom cũng dần đen lại. lúc này Lucius mới tiếp tục nói: "Slytherin có tà ác hay không, ngay cả Godric Gryffindor cũng không có can đảm mà kết luận vậy. Còn cậu – cậu Potter, cậu là nhân vật gì mà có thể nêu ra cái đánh giá như thế?" Nói tới đây Lucius hơi cao giọng chán ghét, cả người tỏa ra ma lực chuẩn xác đè ép trên người James Potter, khiến cho hắn ta gần như khụy xuống. Chưa kể đến việc thiên phú phép lực của Lucius không phải là trình độ của một thiếu niên 15 tuổi.

Lucius cực độ thống hận người nhà Potter, đặc biệt là Chúa cứu thế. Cha con họ như đúc cùng một khuôn, đều phiền toái như nhau, luôn luôn làm hắn khó chịu. Nghĩ đến sau khi Lucius qua đời, Draco có thể hay không sẽ bị những Gryffindor thô lỗ ức hϊếp, đặc biệt là Chúa cứu thế của họ.

"Luke, anh làm hắn sợ." Narcissa mỉm cười nhẹ, nếu nhìn kĩ thì sẽ thấy nàng cùng Lucius cười tương tự 10 phần, vừa hoàn mỹ vừa cao ngạo lại mang theo khinh thường, thậm chí còn mang theo chút thống hận.

"Đi thôi." Lucius chợt nhu hòa lại, mỉm cười chân thành mà không phải chỉ để ra vẻ bề ngoài. Lucius một tay kéo Narcissa, một tay nâng lên làm động tác mời, ưu nhã đến hoàn mỹ. Đây tuyệt đối là lễ nghi quý tộc hoàn hảo nhất. Narcissa cong lên vẻ mặt tươi cười đi theo Lucius đi khỏi toa tàu. Nàng hơi hơi nâng cằm một cách cao ngạo, hưởng thụ không ít ánh mắt hâm mộ và ghen tị của các nữ sinh khác,

Huynh trưởng Ravenclaw lắc lắc đầu, cậu thoáng thấy huynh trưởng Gryffindor_Andrew đã chạy tới bên này, đem Black và Potter còn đang ngây ngốc lôi đi. Hắn cũng thuận tiện nghĩ tới gia tộc Potter có một người thừa kế như vậy mà đau lòng một chút, James kia không chỉ không có phong thái, mà hắn ta cũng không có tỉnh táo mà hành xử một cách dứt khoát. Vận khí của hắn lại đặc biệt tốt, ngay ngày đầu đi học đã đắc tội với tín ngưỡng tuyệt đối của Slytherin, hơn nữa lại chính là vương tử Slytherin nguy hiểm và chuyên mang thù? Xem ra cậu cần phải nhắc nhở tân sinh năm nay của Ravenclaw cách xa nhóm Potter một chút, tránh trở thành đối tượng giận chó đánh mèo của Lucius Malfoy, như vậy mất nhiều hơn được.

Hoàn toàn đứng về phía trung lập, nên việc xem xét tình hình và đưa ra lựa chọn có lợi nhất cho mình mới là một Ravenclaw chân chính, đây cũng là quy tắc của Ravenclaw.

Severus có chút ngơ ngác nhìn cặp đôi đang tay trong tay rời đi, lại nhìn Lily Evans bên cạnh, trong mắt cậu hiện lên một tia khó hiểu và mơ hồ. Cậu dường như đang mơ màng tự hỏi, nên khi Lily Evans gọi mấy tiếng cậu cũng không đáp lại mà chỉ gật gật cho có lệ, chọc cho Lily có hơi không vui mà rời khỏi ghế ngồi.

Ngyn: Trong quá trình đọc mọi người có phát hiện sai sót gì, mong mọi người tích cực góp ý cho mình nha. Thanks everyone.