Chương 4: Thủ tịch

Tiệc tối nhanh chóng kết thúc, các Thủ tịch mang các học viên Nhà mình trở về phòng sinh hoạt chung. Lucius mang nhóm Slytherin hướng hầm mà đi, trên đường gặp được hai thủ tịch Wyan và Wilson cũng nhanh chóng chào hỏi qua rồi rời đi. Lúc này Wyan cực kì ngưỡng mộ mà nhìn nhóm rắn nhỏ an tĩnh và ưng nhỏ chỉnh tề, lại nhìn đám sư tử bị Potter xúi dục mà trở nên cãi cọ ồn ào, sắc mặt Wyan càng u oán nhìn chằm chằm Lucius và Wilson làm cho Lucius cảm thấy buồn cười. Kì thật Wyan có quan hệ khá tốt với Slytherin. Cậu ta làm người phóng khoáng, không lỗ mãng, nếu tính theo tiêu chuẩn đánh giá Gryffindor của Draco thì người này lại hơi giống Ravenclaw hay Slytherin, mặc dù tinh thần mạo hiểm của đám sư tử này rất cao.

Wilson nhịn không nổi cuối cùng cũng nở nụ cười, sau đó mang theo nhóm ưng nhỏ lên lầu. Gryffindor và Ravenclaw đều ở trên tháp cao. Nhà Hufflepuff luôn thích chờ mọi người rời đi hết, lúc này mới dẫn học viên Nhà mình về phòng sinh hoạt. "Xem ra lần này ta đoán sai thời gian rồi." Huynh trưởng Hufflepuff là Stephen, cậu là một người cực kì ôn hòa. Lúc này Stephen có chút ảo não nói. "Không, cậu tới vừa lúc, nếu không Wyan sẽ hâm mộ nhìn học viên được tôi và Wilson dẫn dắt." Lucius hơi hơi mỉm cười.

"Ôi Lucius, từ khi nào mà cậu cũng biết nói những lời đùa giỡn thế này?" Wyan cực kì ngạc nhiên nhìn về phía bạch kim quý tộc, một tay cậu trực tiếp khoác lên vai Lucius. Tùy ý phóng khoáng, không để ý chuyện nhỏ luôn là tác phong hành sự của nhà sư tử, dù là Wyan cũng thế. Lucius ngày thường luôn là vẻ cao ngạo, tuy lúc làm việc thì cực kì nghiêm túc nhưng thật sự thì một số phương thức xã giao của Slytherin làm người khác khó thân cận. Chắc cũng chỉ có Merlin mới biết được nếu không đủ dũng khí cực đại của sư tử, cậu nhất định sẽ không nói chuyện cùng Lucius, ở phương diện lễ nghi cũng đã là áp lực rất to lớn.

"Wyan, nếu cậu muốn nghiên cứu nguyên nhân Lucius thay đổi thì tớ nghĩ cậu nên mang theo đám sư tử nhỏ Nhà cậu đuổi theo Wilson thì tốt hơn đấy. Dù sao thì nghiên cứu luôn là thứ mà Ravenclaw am hiểu nhất, hơn nữa cậu cũng đừng quên chúng ta còn có chuyện phải làm." Hufflepuff Stephen có chút đau đầu, Wyan đứng phía trước nói liên tục như cái máy. Tốt nhất vẫn là lừa cậu ta rời đi trước. Về phần Wilson có bị tên sư tử này ồn ào đến nỗi tối không ngủ được hay không thì không liên quan đến cậu. Hufflepuff trung thực, ôn hòa và hiền hậu nhưng không có nghĩa là không né tránh phiền toái.

"À à, đương nhiên rồi Stephen." Wyan rất nhanh lại bị dời đi lực chú ý, trước hết vẫn phải dẫn nhóm sư tử về đã. Cậu vẫn là đừng nên chần chừ ở lại thêm dễ đánh mất thể diện. Cậu hơi hời nhìn về phía Potter ở bên mình rồi lại nhìn đến Snape Máu Lai bên Slytherin. Cậu ta chợt nhớ tới chuyện xảy ra trên tàu nên đã nhanh chóng hạ quyết định. Wyan vội vàng mang theo nhóm sư tử quay về tòa tháp Nhà mình, một bên cũng không quên quay đầu làm một cái mặt xấu với Lucius và Stephen.

Kí túc xá của Hufflepuff và Slytherin đều ở dưới đất, chẳng qua là không cùng hướng mà thôi. Hai người ngẫu nhiên trao đổi vài câu trên đường đi cho đến khi Lucius rẽ hướng dẫn các tân sinh về phía hầm.

"Lucius, tốc độ của cậu quá chậm." Sigel Parkinson nhịn không được oán giận nói. "Sigel, có lẽ cậu nên đi chép lại thủ tục của Slytherin." Không biết từ khi nào mà Lucius đã cầm đũa phép trong tay, nhẹ nhàng gõ lên bàn tay kia. "Ôi không, Lucius! Mới khai giảng mà cậu đã muốn tôi đi sao chép thủ tục của Slytherin, thực sự là quá nhẫn tâm. Uầy, thôi được rồi, phép thuật luôn rất thần kì nên cậu cũng muốn đi chậm để cho các tân sinh chiêm ngưỡng trước." Sigel Parkinson vội vàng cho mình một bậc thang để chạy trốn.

"Hoan nghênh các bạn tiến vào học viện Slytherin. Nếu các bạn đã là một thành viên của Slytherin thì ngay bây giờ vinh quang của Slytherin cũng cần các bạn bảo vệ, tuyệt đối không cho phép dùng bất kì hình thức hay lý do gì vấy bẩn vinh dự của Slytherin, dẫm đạp kiêu ngạo của Slytherin. Tôi hi vọng tất cả mỗi người ở đây đều phải nhớ kĩ trách nhiệm và hành vi của mình khi trở thành một Slytherin." Màu xanh xám trong đôi mắt của Lucius lúc này đã ánh lên sự kiêu ngạo và tự hào, giọng điệu hoa lệ ngâm nga chất đầy sự uy nghiêm, mái tóc bạch kim được buộc lỏng bởi sợi dây xanh lục thậm chí còn đang nhẹ đung đưa. Nhóm tân sinh nhìn vị thủ tịch đang đứng trước mặt mình vừa lạnh lùng vừa kiêu ngạo, còn tỏa ra khí áp khiến người ta kính sợ. Cả đám không kìm được mà gật đầu, ngay cả nhóm học viên năm trước đang nghiêm túc nghe cũng không thể không thẳng lưng hơn, tại thời điểm này, dù là ai họ cũng đều nhất trí – là một Slytherin.

"Tôi giả thiết rằng các bạn đều đã tìm hiểu hoặc nghe qua về bốn Nhà trước khi vào Hogwarts. Tại Slytherin kẻ mạnh là trên hết. Vì vậy ngay bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu chọn lựa thủ tịch năm và thủ tịch Nhà. Học viên năm Nhất chú ý xem và quyết chiến cuối cùng, học viên năm Hai bắt đầu." Lucius dừng một chút rồi vung đũa phép, sân quyết đấu liền xuất hiện, đây là đặc quyền của thủ tịch Slytherin.

Học viên năm Hai bắt đầu tiến lên quyết đấu. Lucius tập trung nhìn trận chiến trên đài, đôi mắt hơi rũ xuống. Sau này các Nhà bất hòa, tất nhiên là có sự nỗ lực thiên vị của Dumbledore, nhưng cũng có sai lầm của Slytherin. Bọn họ đã quên đi trí tuệ chỉ là một nhóm người còn đại đoàn kết của con người mới chính là lực lượng. Chính là do bọn họ cao ngạo và quyền thế mà bọn họ luôn có thái độ coi khinh đối với các Nhà khác, điều đó cũng tạo nên việc các Nhà xa lánh. Huống chi Slytherin bây giờ cũng đang dao động sống ngầm vì Chúa tể Hắc Ám đang rục rịch hoạt động.

Malfoy lấy gia tộc làm hàng đầu, trứng gà vĩnh viễn không thể đặt trong cùng một cái rổ, đặc biệt là dưới tình huống đã thất bại một lần. Gia quy Malfoy: Bất cứ lúc nào ngươi cảm thấy mình làm sai, hãy dốc tất cả sức sực, khả năng để đền bù. Động tác phải nhanh! Chúa tể Hắc Ám là một phù thủy hắc ám mạnh mẽ trăm năm khó gặp thì năng lực của ông ta tuyệt đối không thể nghi ngờ. Huống chi hiện tại ông ta còn lý trí, thực lực đỉnh cao lại còn giàu có và mị lực, trước mắt mà nói thì lợi ích của Chúa tể Hắc Ám và Malfoy, cũng như là lợi ích của các quý tộc máu trong thì đều tốt. Nếu bây giờ gia tộc Malfoy trở thành địch của Chúa tể Hắc Ám, phía sau lại có Dumbledore như hổ rình mồi thì tất cả đều không ổn. Nhưng mà ở phía sau lặng lẽ ảnh hưởng một ít đến Slytherin, mượn sức Ravenclaw hay Hufflepuff và ngay cả Gryffindor cũng không phải không được. Đối với Malfoy mà nói là vô cùng hữu ích, đặc biệt là trong tương lai Chúa tể hắc Ám sẽ mất đi thần trí.

Lúc này Narcissa vừa cùng Bella thảo luận xong việc gì đó, thật rõ ràng vấn đề ở đây chính là Sirius. Các học viên đều đang làm nóng người chuẩn bị quyết chiến thì Sigel lại ngược lại, cậu ta nhìn tương đối nhẹ nhàng, thoải mái. "Lucius, dường như cậu đã thay đổi rất lớn." Sigel luôn có sự quan sát nhạy bén nhất. Parkinson và Malfoy luôn là thế giao, Sigel khá hiểu Lucius. Hiển nhiên rằng trong kì nghỉ hè này đã xảy ra chuyện gì đó làm cho người thừa kế của gia tộc bạch kim này xảy ra sự biến hóa. Lucius nhìn về phía Sigel cũng không nói gì, mãi sau mới cất tiếng trầm thấp." Không có gì, chỉ là có cảm giác bất an chút ít."

Sigel nghĩ một chút liền hiểu được, chắc hẳn là mấy việc của Chúa tể Hắc Ám. Mấy ngày gần đây cha cậu cũng rất bận rộn, thậm chí còn xuất hiện một ít tình trạng sầu lo. Nhưng nếu các vị gia chủ chưa nói gì, bọn họ tạm thời cũng chưa cần lo lắng, ít nhất hiện tại không phải là thời điểm cần bọn họ cầm đũa phép đứng lên, vận dụng trí não bảo vệ gia tộc." Luke, chúng ta đều chỉ là học viên, nơi này là Hogwarts." Sigel một tay cầm đồ uống, một tay che mặt nhìn trên vũ đài, học viên năm Ba đang lên đấu.

Lucius mấp máy miệng, nếu không phải lần trọng sinh này hắn cũng sẽ không nghĩ đến hắn đã phải gánh vác cả gia tộc ngay khi hắn chưa tốt nghiệp, mà Sigel cũng không khác hắn gì hơn. Khoảng thời gian một năm trước khi tốt nghiệp Hogwarts, bọn họ đã không thể không đứng lên bảo vệ gia tộc. Đột nhiên có một ý nghĩ thoáng qua mà Lucius không kịp bắt lấy, nhưng trực giác lại nói cho hắn biết điều này vô cùng quan trọng.

"Sigel, cậu phải biết rằng nguy hiểm là luôn không thể đoán trước, cẩn thận chưa bao giờ là sai. Cũng giống như việc của Black lần này cũng chẳng phải cũng là một bất ngờ sao? Một Black lại tiến vào Gryffindor, chỉ sợ sau buổi tối hôm nay sự việc sẽ được truyền ra khắp nơi, giáng một đòn khiến gia tộc Black rối loạn." Lucius hơi xoa huyệt thái dương. "Luke, dùng lời của Muggle nói thì cậu đang mắc chứng trầm cảm đấy. Vui vẻ lên, chúng ta cứ an nhàn thaoir mái hưởng thụ khoảng thợi gian học tập ít ỏi thôi." Sigel nhăn mày, có chút lo lắng nhìn người bạn thân này, cậu nói tiếp "Nhìn cậu không ổn chút nào, vẫn là giọng điệu ngạo nghễ, hoa lệ đâm chọc người ta tốt hơn."

Ngay lúc này lại vang lên một tiếng thét chói tai của đám lớn học viên nữ. "Zabini thật không thẹn với danh hiệu công tử đào hoa." Lucius đột nhiên nhận ra mình đã lộ ra quá nhiều cảm xúchắn nhanh chóng đổi đề tài. Dù đang ở trong Slytherin nhưng hắn cũng không nên biểu hiện rõ rang như vậy. Dù sao trong này cũng tồn tại kẻ thù tương lai, bất cứ lúc nào cũng có thể cắn xé gia tộc Malfoy. Thật hiển nhiên được hưởng danh hiệu vương tử của Slytherin đều là các thế hệ trước của gia tộc bạch kim, danh hiệu công tử đào hoa của Zabini cũng luôn được truyền từ đời này sang đời khác, không bao giờ dao động.

Rất nhanh đã đến lượt của năm Năm, Lucius đứng trên sân quyết đấu chờ đợi học viên khiêu chiến vị trí thủ tịch. Bọn người Sigel, Terence, Jack, Narcissa cũng đứng trên vũ đài. Trận quyết đấu này không phải chỉ là quyết định thủ tịch mà nó còn quyết định cả địa vị và trọng lượng ý kiến của bọn họ. Sau khi cho một lễ nghi quyết chiến, trên đài liền xuất hiện các chùm tia sáng, tạo thành đủ loại hiệu quả, có sương khói, nổ mạnh, hay ăn mòn. So với xem các năm dưới thi đấu vừa rồi hay huấn luyện gia tộc thì việc xem các năm trên đã học gần hết pháp thuật của gia tộc và phép thuật Đen thì càng phấn khích hơn. Các học viên năm dưới nhìn không dời mắt, học viên năm trên thì chú ý xem đầy nghiêm túc và trịnh trọng. Mấy người thừa kế của đại đa số quý tộc hiện tại cơ hồ đều là cùng trang lứa với nhau. Nhưng xem biểu hiện của người thừa kế của mấy đại gia tộc đi, thực lực vô cùng mạnh mẽ. Chỉ ở phương diện này thôi cũng đã chứng minh địa vị của các gia tộc này vẫn như cũ không thể lay động. Bella cực kì chuyên xem trận chiến, Narcissa là em gái mà cô cưng chiều nhất, dù biết em gái rất mạnh nhưng vẫn không nhịn được mà lo lắng.

"Finite Incantatem." Lucius nhẹ nhành phát động đũa phép, tia sáng lóa mắt phát ra làm ngưng đọng những người đang phát ra chú ngữ. Sau đó Lucius lại dùng thần chú tước vũ khí thu hết đũa phép của mọi người vào tay. Cuộc quyết đấu kết thúc, những người đối chiến với nhau đều hành lễ rồi cầm lại đũa phép của mình. Lần này bảng xếp hạng có chút thay đổi, Narcissa vượt qua Sigel trở thành thứ tịch, Sigel rớt xuống thành tam tịch.

Đợi đến mười hai giờ, vị trí Thủ tịch Năm cuối cùng vẫn là Lucius. Thủ tịch năm Nhất còn lại là người thừa kế gia tộc Nott. " Tốt lắm, sáng mai cậu đến chỗ tôi lấy thời khóa biểu. Tháng này sẽ có năm trên hực hiện trách nghiệm và nghĩa vụ đi theo dẫn đường." Lucius hơi cong khóe miệng cười, đôi mắt xanh xám cũng không nhìn ra cảm xúc, giọng điệu ngâm nga hoa lệ cũng không làm giảm sự kiêu ngạo và uy nghiêm của hắn.