Chương 38: Sinh nhật

'Lạ thật, bọn họ đâu hết rồi ta?' Lăng Thiên suy nghĩ.

Hắn đã kiểm tra một loạt tất cả các phòng của các nàng nhưng vẫn không thấy đâu, hỏi nô bộc họ cũng chỉ bảo không biết.

'Giá mà có phần thưởng nào đó là "Kenbunshoku Haki" hoặc "Byakugan" thì tốt quá, đỡ phải dùng hệ thống định vị pokemon' Lăng Thiên cười khổ.

Lần này hắn kiểm tra phòng của chính mình, nếu không có nốt hắn buộc phải sử dụng hệ thống thôi.

Mở cửa ra, đập vào mắt hắn là 4 nàng tiên nữ trang điểm cực kỳ xinh đẹp, không có sεメy, không có dâʍ ɖu͙© kí©h thí©ɧ, thuần một sắc là vẻ đẹp thuần túy.

- "Hân Hân, Lan Nhược, Thẩm Tú và cả Tiêu Tuyết nữa, các nàng làm gì ở đây vậy" Lăng Thiên bất ngờ hỏi.

- "Chàng nhé, mới đi ra ngoài mấy hôm đã rước về một vị tỉ muội rồi, Hứ" Hô Duyên Lan Nhược giả vờ ghen tức nói.

- "Tỉ tỉ, là lỗi của ta, ta không nên câu dẫn Thiên ca" Tiêu Tuyết tưởng vị tỉ tỉ vυ" bự này đang trách móc mình, vội cúi đầu xin lỗi.

- "Ta đâu có trách muội, ta chỉ trách cái tên kia số đào hoa quá thôi, xung quanh toàn là giai nhân không à" Hô Duyên Lan Nhược sợ Tiêu Tuyết hiểu nhầm, vội ôm trầm lấy nàng xin lỗi.

- "Này này này, có ai giải thích cho ta việc các nàng ở đây làm gì không" Lăng Thiên cắt ngang.

Chúng nữ nhìn nhau, sau đó bật cười. Dương Hân vỗ tay, lập tức có người hầu mang vô số thức ăn ngon vào, nàng nói

- "Chúc mừng sinh nhật tướng công, đây chính là các món ăn do tự tay chúng ta vào bếp làm vì chàng đó"

- "Sinh nhật ra?" Lăng Thiên bất ngờ.

- "Chả nhẽ không phải sao Tướng Công" Thẩm Tú há miệng, lo lắng hỏi.

Vì để xác định đúng ngày sinh nhật của Lăng Thiên, Thẩm Tú đã phải trở về một chuyến học viện Thánh Lan để tra cứu lại sổ sách.

- "Không, không có gì, đúng rồi, nay là sinh nhật ra" Lăng Thiên cười vui vẻ.

Thực ra hôm nay cũng không hoàn toàn phải sinh nhật hắn, có chăng chắc nay là sinh nhật của cái tên bị hắn trùng sinh vào, còn hắn vẫn nhớ nếu tính theo lịch địa cầu của hắn là vào noel, ngày cuối năm chứ không phải hôm nay.

'Dù sao các nàng cũng bỏ công sức vì ta, ta phải vui mới được' Lăng Thiên suy nghĩ tích cực, sau đó ngồi vào bàn cùng 4 vị mỹ nhân.

- "Vậy ra các nàng mấy ngày nay tránh ta là để tổ chức cái này đây hả?"

- "Xin lỗi tướng công, bọn tỉ muội chỉ muốn cho chàng một sự bất ngờ thôi" Thẩm Tú thẹn thùng đáp.

Tiêu Tuyết cũng vui vẻ, ngày đầu tiên chuyển về đây cũng là ngày sinh nhật của Lăng Thiên, các vị tỉ tỉ lại đối xử với mình thật là tốt.

Sau khi cảm ơn rối rít, Lăng Thiên bắt đầu ăn. Công nhận tay nghề của các nàng cũng không đến nỗi nào, hắn thử hết toàn bộ thì thấy vị đạo đều rất ổn.

Tiếc rằng, thời gian hắn nghiêm túc ăn cũng chỉ có một chút, sau đó thì...

- "Hân Hân, bón cho ta ăn đi" Lăng Thiên vô sỉ nói.

Dương Hân thẹn thùng, nàng đảo qua một lượt các vị muội muội rồi cầm đũa lên định gắp cho Lăng Thiên.

- "Không, không, không, dùng chính miệng nàng ý" Lăng Thiền cười hề hề.

- "Xấu xa" Dương hân nhỏ giọng nói, sau đó dùng mồm bón cho Lăng Thiên ăn.

sau khi 2 đôi môi chạm vào nhau, tiếp tục là trận chiến của 2 chiếc lưỡi, bọn chúng đảo qua đảo lại trong khi thức ăn đã chui tọt xuống cổ họng người nam từ bao giờ rồi.

- "Đến muội, đến muội" Hô Duyên Lan Nhược hưng phấn.

Và cứ thế, cứ thế, từng người dùng tài năng chiến trận của mình để thi nhau dùng lưỡi đọ sức... Một bữa ăn ngập tràn tiếng cười và... nước bọt!

Tối hôm đó

4 vị mỹ nữ nằm trên giường, trên thân không một mảnh vải đang chổng mông về phía Lăng Thiên.

- "Các vị nương tử, ta đến đây" Lăng Thiên hú lên, sau đó dùng cái côn th*t to bự của hắn đút vào l-n từng người một. Mỗi lần đút vào một người, 2 tay hắn không quên sử dụng tay để kí©h thí©ɧ thêm 2 người nữa khiến âm thanh trong phòng thật là đa dạng. Ừm, đa dạng về tiếng rên.

Bắt đầu từ Tiêu Tuyết, khi hắn đút vào bên trong nàng, từng tiếng "phạch" "phạch" vang lên, miệng của nàng rên thật dâʍ đãиɠ, trong khi đó bên dưới cặρ √υ" đánh qua đánh lại. Hô Duyên Lan Nhược không nhịn được cúi đầu xuống bú lấy cặρ √υ" đang nẩy nở của Tiêu Tuyết khiến Tiêu Tuyết càng thêm đỏ mặt, Hô Duyên Lan Nhược nói

- "Tuyết muội thật là số hưởng, mới nhỏ tuổi hàng đã không kém tỉ tỉ rồi, tương lai chắc chắc sẽ vượt qua ta" Hô Duyên Lan Nhược trêu ghẹo.

- "Tỉ tỉ.. ah... đừng... ah... trêu muội... mà" Tiêu Tuyết rêи ɾỉ.

Kế tiếp là Thẩm Tú, dường như được nâng giai vị khiến nàng thực sự chủ động hơn, chưa cần Lăng Thiên nhấp, mông nàng đã đánh qua đánh lại rồi.

"Bốp"

Tiếng tay Lăng Thiên đập vào mông Thẩm Tú, nàng dường như từ lúc bị Lăng Thiên thu nhập đã dần dần hình thành tích cách khổ da^ʍ thì phải, chỉ biết bị Lăng Thiên đánh bốp vào mông xong thì c̠úc̠ Ꮒσα nàng co lại, bên trong l-n ẩm ướt và khít hơn.

- "Ah... ah... chủ nhân, chơi chết con đĩ nhỏ này đi, chơi chết con đĩ dâʍ đãиɠ này"

"Phạch" "Phạch" "Bốp" "Bốp"

- "Thế nào con điếm, thích chứ" Lăng Thiên vừa đ-t Thẩm Tú một cách mạnh bạo, vừa chửi nàng.

- "Sướиɠ lắm, chủ nhân ơi, ah..." Thẩm Tú rên lên sau khi bị Lăng Thiên bắn vào trong...

- "Haizz, Thẩm Tú muội muội cũng thật là, được nên làm nữ nhân của phu quân rồi mà vẫn giữ thói quen đó trên giường" Dương Hân bất đắc dĩ nói.

- "Vậy nàng có muốn thử giống Thẩm Tú không" Lăng Thiên bắt lấy Dương Hân, thì thầm vào tai nàng.

Dương Hân đỏ mặt, không nói gì khiến Lăng Thiên đã xác định nàng muốn thử cảm giác mới là, bèn đè nàng xuống, sử dụng tư thế "Sư thầy giã cối"

- "Chết này, con đĩ dâʍ đãиɠ, ngươi đã dụ dỗ bao nhiêu người rồi hả"

- "Ah... ah... Đừng mà... Nô tì... chưa bao giờ...Ah..." Dương Hân phối hợp đáp.

Lăng Thiên càng đ-t càng hăng, thỉnh thoảng hắn liền bóρ ѵú nàng một cái khiến nàng lại rên "Ứ" một cách rõ to. Dương Hân đã ra vô số lần khiến nàng kiệt sức phải xin tha. Lăng Thiên dường như không nghe thấy, xoay người nàng lại lên phía trên, sau đó úp ngực nàng xuống vào ngực mình rồi nhấp hông một cách điên cuồng.

"Ah... ta chết đây" Dương hân rêи ɾỉ, sau đó ngã xuống giường, lè lưỡi, trợn mắt. Đây chắc là lần đầu tiên nàng bị Lăng Thiên chơi mà phê đến như thế này.

- "Ta đã nói là sướиɠ lắm mà, haha" Lăng Thiên cười vui vẻ, tát bốp một phát vào cặp mông của Dương Hân khiến nàng sướиɠ quá mà rỉ một chút tϊиɧ ɖϊ©h͙ từ l-n ra...

- "Người cuối cùng" Lăng Thiên ánh mắt lăng lệ, tràn đầy tà khí nhìn Hô Duyên Lan Nhược.

- "Phu Quân, chàng nhẹ tay chút" Hô Duyên Lan Nhượng cười gượng gạo, khóc không ra nước.

- "Nàng muốn thử cảm giác mới không" Lăng Thiên cười bỉ ổi.

- "Kiểu gì?" Dù không muốn nhưng miệng Lan Nhược vẫn theo bản năng hỏi lại.

- "Nàng giả vờ là thôn nữ, ta là cường đạo cưỡиɠ ɧϊếp nàng"

Nghe Lăng Thiên nói xong, Hô Duyên Lan Nhược cảm thấy thật sự bị kí©h thí©ɧ, nàng đã rỉ chút nước ở bên dưới rồi.

- "Được rồi... nào" Vừa dứt lời, Lăng Thiên ngay lập tức nhảy chồm lên người Hô Duyên Lan Nhược, ép người nàng xuống giường rồi nói.

- "Hê hê hê, tiểu mỹ nữ, bản đại gia sẽ làm ngươi sướиɠ đến chết"

- "Cầu ngài, xin tha cho ta, nhà ta giàu có muốn gì cũng được" Hô Duyên Lan Nhược phối hợp.

- "Ta muốn..." Chưa dứt lời, Lăng Thiên vội đút ngay côn th*t của hắn vào c̠úc̠ Ꮒσα Hô Duyên Lan Nhược khiến nàng không kịp phản ứng, sau đó hắn vừa đ-t vừa nói:"Chết này, chết này"

- "Ah... ah... ai đó cứu tôi với... ah... ah" Hô Duyên Lan Nhược vừa la vừa rên. Lần đầu tiên nàng bị chơi lỗ hậu, tuy hơi đau một chút nhưng dần dần sướиɠ một cách lạ kì.

- "Hô đi, không ai cứu nổi ngươi đâu" Lăng Thiên đ-t một cách hăng hái.

Một sự kí©h thí©ɧ mới mẻ khiến Hô Duyên Lan Nhược ra rất nhiều so với khi bị Lăng Thiên đút vào l-n. Kết thúc, Lăng Thiên bắn toàn bộ vào bên trong c̠úc̠ Ꮒσα làm Lan Nhược cảm thấy bụng mình chướng lên một chút do lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Lăng Thiên bắn vào là quá nhiều.

Một ngày sinh nhật kết thúc, Lăng Thiên ôm cả 4 người chìm vào giấc ngủ sâu, không gian đặc sệt mùi tϊиɧ ɖϊ©h͙ mà bọn hắn vẫn ngủ được, đúng là tắc mũi hết cả rồi mà...