Chương 435: Tearju Lunatique

"Vù vù vù"

Âm thanh xé gió vang lên, tại một vùng đồng bằng phẳng lặng lúc này, một chiếc phi thuyền từ trên không trung dần dần hạ cánh gây lên tiếng động khá lớn.

Cũng may, nơi này là khu vực ít dân cư, thế nên việc một thứ to lớn bỗng dưng xuất hiện cũng tạm thời được che dấu che dấu.

Phi thuyền chạm đất, sau một hồi không có động tĩnh, cuối cùng thì cũng có tiếng máy móc vang lên:"Xét nghiệm hoàn tất, trái đất không bị nhiễm độc không khí!"

"Vù"

Hệ thống vừa dứt lời, cánh cửa phi thuyền lúc này liền mở ra, bước ra ngoài là một mỹ nữ tóc dài màu vàng, trên mặt đeo một cặp kính tri thức phối hợp cùng cái áo khoác dài màu trắng khiến nàng trông như một vị giáo sư đáng kính...

Chỉ tiếc, hai quả dưa hấu trước ngực liền đã bán đứng hình tượng nghiêm túc của nàng đi mất rồi!!!

"Wow, vậy đây là trái đất sao, cũng thật không tệ!" Tearju Lunatique vươn người thoải mái, khiến cho hai bầu vυ" trước ngực rung nhẹ. Cảnh tượng này, đảm bảo rằng cho dù là ai nhìn vào cũng liền phải hộc máu mũi.

Khởi động một chút chân tay, hít thở một tí không khí trong lành, Tearju lúc này mới lôi trong người ra một chiếc đồng hồ nhỏ, trên đó bất thình lình hiện ra hình ảnh của Mikado...

"Mikado, tớ tới trái đất rồi này, vị trí tớ đã gửi, mau qua đón tớ đi!!!"

Hóa ra chiếc đồng hồ liền chính là thiết bị liên lạc, nàng gửi tin nhắn cho cô bạn thân tới đón mình sau đó liền ung dung ngồi xuống chờ đợi.

Quả nhiên, tốc độ truyền tải tin tức của thiết bị tối tân là rất nhanh, chỉ sau vài phút, Tearju đã trông thấy bóng người quen thuộc dần xuất hiện trước mặt.

"MIKADO!!!!"

Chứng kiến cô bạn thân sau bao năm xa cách, Tearju không nhịn được chạy tới, cứ thế mà nhảy lên rồi ôm lấy Mikado như một đứa trẻ, chỉ là...

"Ủa, Mikado, sao cậu phát tướng dữ vậy, trước ngực cũng phẳng đi hay sao ấy?" Tearju ngốc nghếch hỏi, thế rồi đột nhiên một tiếng ho khan từ bên cạnh vang lên:"Tearju, nhầm người rồi, tớ ở bên này!!!"

Nghe được tiếng gọi của Mikado, Tearju mới quay mặt nhìn sang, chứng kiến bên cạnh quả thực mới chính là Mikado sεメy quyến rũ... Ơ thế mà, người mà nàng đang ôm là ai?

Tearju hoàn hồn, nàng cúi đầu xuống nhìn vào khuôn mặt đang bị mình ép vào giữa ngực kia mới chợt nhận ra rằng, người này là một người đàn ông!!!

"Á á á"

Hét lên một tiếng, Tearju vội vàng nhảy xuống, sau đó lại vội vàng đứng trước mặt rối rít xin lỗi:"Xi- Xin lỗi, ta- ta nhầm người!"

Chỉ là, đang cúi người xin lỗi, chân nàng bỗng nhiên dẵm vào thứ gì đó trơn trượt, làm cho cả người lần nữa đổ nhào về phía trước, lại lần nữa ép cái cơ thể quyến rũ kia vào người đàn ông nàng chỉ vài phút trước đó còn đang ôm...

Nhìn bóng người trong ngực đang loạng choạng tìm cặp kính vừa rơi, Lăng Thiên chỉ có thể lắc đầu cười khổ mà đánh giá:"Mỹ nữ tóc vàng ngực bự, tính tình lại hậu đậu ngốc nghếch, quả thực chính là hình mẫu bạn gái lí tưởng của vô số tên đàn ông đây mà!!!"

Lại mất thêm một hồi loay hoay tìm chiếc kính, cuối cùng Tearu mới có thể lần nữa hoàn thành lời tạ lỗi, đồng thời quay sang nhìn cô bạn thân mình mà hỏi:"Mikado, người đàn ông này là?"

"Cuối cùng cũng chú ý tới tớ rồi sao?" Mikado xoa đầu bất đắc dĩ với cô bạn thân từ hồi học chung trường tại ngân hà vũ trụ, sau đó chỉ vào Lăng Thiên nói ra:"Đây là Tenryu, là chủ nhân của tớ!!"

"Ah, ra là chủ nhân của Mikado sao, hận hạnh-" Tearju mỉm cười gật đầu, nhưng khi bàn tay nàng vừa đưa lên không trung, nàng mới nhận ra có thứ gì đó sai sai.

Chủ- Chủ nhân?

"Mi- Mikado, cậu vừa nói gì cơ?" Tearju không xác định hỏi lại.

"Đây là Tenryu, là chủ nhân của tớ, nghe rõ chưa?" Mikado xoa xoa trán nói.

Nghe được lời khẳng định của cô bạn thân, Tearju lần này đầu óc quả thực có chút quay cuồng rồi.

Chuyện gì xảy ra thế này? Theo nàng nhớ thì Mikado từ thời đi học liền chính là người mẫu người kiểu tự do thoải mái, làm gì có chuyện bị gò bó kiểu này cơ chứ?

"Có- Có phải chủ nhân liền chính là người mà hằng đêm... Hằng đêm lén vợ con tìm tới người hầu của mình rồi cùng họ làm chuyện xấu hổ có đúng không?" Tearju đỏ bừng mặt hỏi.

"Làm gì có chuyện đó!" Mikado đáp.

"Oa, vậy là tớ kiến thức sai lầm, không phải là như thế à...?" Tearju thở phào nhẹ nhõm, nhưng chưa kịp chờ nàng bình tĩnh, Mikado lần nữa dội một quả bom trí mạng lên người nàng bằng câu nói tiếp theo:"Chủ nhân chưa có con (xuất thế), mà ngài ấy cũng đâu cần vụng trôm cơ chứ, bọn tớ vẫn đàng hoàng làm chuyện đó trước mặt vô số người khác mà!"

Nói xong điều đó, vì để cho bạn thân mình tin tưởng, Mikado liền tại chỗ chổng mông lên cao, sau đó tụt đi cái qυầи ɭóŧ trắng kéo xuống dưới chân.

"Phạch"

"Híiiiiiii"

"Chủ- Chủ nhân, sướиɠ quá đi à..." Bị một phát lút cán, Mikado rên lên một tiếng đầy hoang dại, gương mặt lại biểu hiện vô cùng dâʍ đãиɠ.

"Cái- Cái này..." Tearju há hốc miệng kinh hãi.

"Phạch Phạch Phạch"

Nhìn cô bạn mình mới vài phút trước đó còn đang bình thường trước mặt, nay bỗng nhiên như bị chuốc thuốc kí©ɧ ɖụ© mà banh háng phục vụ người đàn ông kia làm cho Tearju có chút mơ hồ. Chả lẽ, tại trái đất, điều này là bình thường sao?

Bởi vì còn có chuyện quan trọng phải làm, thế nên Lăng Thiên cũng không có để cho Tearju chờ lâu. Ngay khi Mikado vừa mới ra lần đầu, hắn liền cũng khống chế cho tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn ra đồng thời, chứ nếu không chỉ phải trăm hiệp nữa hắn mới kết thúc được.

"Phụt"

"Ahhhhhhhhhh"

Cảm nhận thấy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của chủ nhân đang lấp đầy trong l-n mình, Mikado cả người run nhẹ một cái, sau đó chỉ chờ khi Lăng Thiên rút c-c mình ra ngoài, nàng ngay lập tức lôi ra một cái khóa trinh tiết, khóa lại hạ bộ của mình.

"Mikado, nàng làm cái gì vậy?" Lăng Thiên kinh ngạc hỏi.

"Chủ nhân, em muốn giữ thứ đó của ngài bên trong để..." Nói tới đây, Mikado vừa mặc lại quần áo, vừa hơi xoa xoa bụng mà đỏ mặt nói.

Nhìn biểu hiện của nàng, Lăng Thiên liền cũng nhanh chóng hiểu ra vấn đề. Thì ra, nàng bởi vì nhìn thấy Sephie mang thai liền kí©h thí©ɧ, muốn bản thân cũng được bằng bạn bằng bè.

Tiếc là, muốn mang thai con của hắn đâu có dễ, cho dù bắn đến hơn 1000 lần vào bên trong như Sephie cũng phải có cơ duyên, mà cơ duyên này xác xuất không đến 1% nữa!!!

Mikado đắm đuối nép nhẹ vào ngực Lăng Thiên, sau đó ngẩng đầu nhìn lại, chứng kiến cô bạn thân mình đã hóa đá từ lúc nào rồi.

"Tearju, mau tỉnh dậy!" Mikado tiến tới vỗ vỗ vào người nàng mà gọi.

"Ah?"

Nghe được tiếng gọi của Mikado, Tearju mới từ trong thất thần tỉnh lại, nàng ngơ ngác nhìn hai người trước mặt một chút, sau đó liền đỏ bừng mặt mà cúi đầu.

Quá- Quá xấu hổ!!!

"Tearju, chẳng lẽ cậu chưa từng làm chuyện đó...?" Mikado kinh ngạc hỏi.

"Dĩ- Dĩ nhiên rồi, tớ một lòng sống vì nghiên cứu mà!" Tearju đỏ mặt đáp, sau đó hơi hơi liếc nhẹ về phía Lăng Thiên.

Thứ- Thứ đó giống như so với trong sách sinh học liền to lớn hơn rất nhiều...

"Vậy sao?" Mikado mỉm cười gật đầu, sau đó nháy nháy mắt về phía Lăng Thiên ra hiệu, thấy hắn gật đầu liền vui vẻ ôm lấy tay của Tearju nói ra:"Thôi không nói chuyện đó nữa, mau mau đi theo tớ và chủ nhân, bọn tớ sẽ sắp xếp cho cậu một nơi ở!"

"Nơi ở?" Tearju vui vẻ, nhưng sau đó mới nghĩ tới điều gì, vội vàng hỏi:"Khoan đã, chúng ta... cả ba người sống cùng nhau sao?"

Sống cùng Mikado quả thực rất vui, nhưng nếu như có thêm cái người được gọi là Tenryu này bên cạnh, sau đó hằng ngày chứng kiến hai người bọn họ làʍ t̠ìиɦ, quả thực nàng có chút không chịu được à.

"Đúng rồi, thế cậu định tìm chỗ khác sao? Cậu có tiền không?" Mikado nghiêm mặt nói.

"Khô- Không có tiền!" Tearju đỏ mặt cúi đầu.

Nàng quả thực không có tiền, hay nói chính xác là không có tiền trái đất, bởi trên người nàng toàn tiền của vũ trụ không à...

"Đó, không có tiền còn thắc mắc cái gì, mau mau đi theo tớ đi!" Mikado thúc dục nói, nhưng khi chứng kiến Tearju vẫn còn đang do dự, nàng buộc phải tung ra con át chủ bài mà nói:"Tearju, bộ cậu không muốn gặp lại Golden Darkness sao???"