Chương 1

"Ui, mẹ mày chứ mày ở bẩn như chó. Tí mà không dọn xong cái phòng này thì tao đuổi!"

"Vâng vâng thưa chị."

Mụ chủ nhà gắt gỏng quát Ngọc Hưng chán chê một hồi khiến cậu nhức hết cả tai. Thật chứ con mụ này như kiểu ghi thù với cậu từ kiếp trước rồi.

Chỉ là cậu hơi nhây cái khoản trả tiền thuê nhà cho mụ ý thôi mà...

Đủng đỉnh đủng đỉnh dọn cái bãi rác trước cửa nhà cho xong, Ngọc Hưng lại lăng xăng chạy ra quán tạp hóa mua mấy gói mì Hảo Hảo.

"Còn 3 gói thôi mua luôn đi, chị bán mày 10 nghìn."

Ngọc Hưng nhét tay vào túi quần mò mẫm một hồi thì lòi ra ba tờ tiền nan nát.

"Ẹc, em đem có 9 nghìn thôi. Khất 1 nghìn nhá?"

Bà chị ngán ngẩm nhìn cậu, cuối cùng tặc lưỡi cho qua bán luôn.

Cái thằng Hưng này hôm nào lĩnh lương thì tiêu pha như đại gia mới nổi mà ngày thường thì y hệt bang chủ cái bang.

Mà nó có thằng bạn giàu ra phết, mà lúc thiếu thốn chả bao giờ thấy nó vay thằng đó đồng nào mới lạ.

Haizzz đời sinh viên.

Ăn cho xong bữa trưa với đặc sản mì tôm Hảo Hảo rắc gà cay vắt quất, Ngọc Hưng buồn buồn lên facebook ra lướt.

Chợt có tin nhắn từ thằng bạn thân.

Người huynh đệ nhiều tư tình nhất thế gian: Ê chó.

Người huynh đệ xinh trai moe moe nhất thế gian: Sủa đi.

Người huynh đệ nhiều tư tình nhất thế gian: ĐMM. Cái chỗ trọ của mày còn phòng nào trống không? Thằng em họ tao định lên đây ở hết năm nay.

Người huynh đệ xinh trai moe moe nhất thế gian: Chắc là còn, ở một mình hay ở chung với ai không thế?

Người huynh đệ nhiều tư tình nhất thế gian: Nó ở một mình nó thôi, thế còn hả? Để tao bảo nó, mày nhắc bà chủ nhà giữ phòng hộ nhá.

Người huynh đệ xinh trai moe moe nhất thế gian: Ok. À mà. Cho bố xem hình em nó cái, check hàng tí ahjhj ///∆////.

Sau đó thằng bạn chó kia gửi cho đoạn ghi âm văng đầy phụ khoa vào mặt cậu.

Haizz, người ta tò mò tí thôi mà làm như tao thèm ăn thịt em trai mày ý.

Anh đây không thèm cỏ non, anh đây vẫn trẻ khỏe anh đây muốn thịt bò hảo hạng cơ.

Nằm phưỡn bụng một lúc thì nghe thấy tiếng độp độp. Chắc mẩm phát này mưa to ra phết.

Thế là cậu bật quạt vặn số to nhất, không quên đắp chăn che nửa thân trên. Ngủ thế này giữa trời mưa se se lạnh thì phê lên tận nóc.

Tận 4 giờ chiều cậu mới dậy, đáng sợ mà mưa vẫn chưa ngưng. Xong, cậu liều mình cầm cái ô rách che tạm rồi phi sang phòng bà chủ nhà.

Nếu dựa trên logic của JAV ý, chắc hẳn cảnh tiếp theo... à thôi, các cháu đừng nghĩ nữa, ghê quá.

Cậu vừa đến thì con mụ đã bước ra.

"Nộp tiền nhà hả em?"

"Tuần sau em mới lĩnh lương á, tuần sau em trả, thề luôn. Cái chính là em muốn hỏi giúp thằng bạn em còn phòng trống không?"

Bà mụ trề môi ra khinh bỉ trẻ em nghèo nhưng éo thèm phấn đấu vượt khó là cậu.

"Cái phòng cạnh phòng mày mới dọn đi đấy, nhanh thì còn mà không thì tao cho người khác thuê luôn đấy."

Cậu giơ tay chào kiểu quân đội rồi ù té chạy về thật nhanh, nhắn ngay cho thằng bạn.

Người huynh đệ xinh trai moe moe nhất thế gian: Còn nhá, hốt nhanh còn kịp.

Người huynh đệ nhiều tư tình nhất thế gian: Ok men.

Cái xóm trọ này trông có vẻ tồi tàn rẻ rách nhưng ít nhất cũng có bình nóng lạnh á. May không phải đi nhóm lửa đun nước.

Cậu cũng cảm thấy nể bản thân kinh khủng, vì cậu có thể tắm nước ấm xuyên mùa. Đông nước ấm, hè cũng quất nước ấm được!

Bật bình xong, cậu buồn miệng lại mò mẫm ra ngoài tính mua cốc trà sữa uống cho đỡ chán.

Vẫn cái ô rách rách, đi gần đến quán trà sữa thì... Thì éo ai ngờ rằng trận gió từ đâu thổi vù qua như lốc xoáy, báo hại em ô thân yêu hello kitty màu hường của cậu tan tành mây khói.

May mà chưa quấn cả cái thân hình cò hương này đi mất.

Xin hứa sẽ chăm chỉ xem tử vi hằng ngày hơn.

"Anh mua size nào ạ?"

"L thôi. À gái, cho anh mượn tạm cái ô mai trả ok?"

Em gái này học cùng trường với cậu, em nó xinh như hoa khôi thế nhưng lại rụt rè ngoan lắm. Nên lắm thằng cứ tưởng nó có gấu lâu rồi nên chả dám tán.

Anh mày mà không thích chăn chuối thì anh tán nó lâu rồi.

Đã có được em ô màu black siêu ngầu, Ngọc Hưng thong thả từng bước trở về.

Đang đi thì có thằng nào lạ hoắc lao đến chúi vào muốn đi nhờ ô với cậu.

"Ơ cờ hó, mày định làm gì ông?"

Thằng này cao lắm nên phải cúi đầu để đi nhờ ô, mà cúi đầu nên cậu không rõ mặt mũi nó thế nào.

"Anh là bạn của anh Nam đúng không?"

Nam chính là tên thằng bạn lắm tư tình của cậu đó. Thế thì thằng này là em họ nó rồi.

"Ờ đúng rồi chú mày đến thuê phòng à?"

Chắc mưa to quá nó không nghe thấy cậu hỏi nên chẳng thấy trả lời lại. Đến nơi thì nó chạy ra éo thèm cảm ơn cậu lấy một cái.

Anh nào em nấy, súc sinh!

Ơ mà nãy cậu nhìn thoáng qua mặt nó rồi, haha...

Đm.

TRAI ĐẸP!!

__________________________