Chương 1

Tôi nhìn khu dạy học trước mặt, cầm thư thông báo trúng tuyển, gió thổi tung mái tóc.

Tầm nhìn bên trái phía trước, một nam sinh đang nhảy từ ban công tầng thượng xuống.

Vẻ mặt tôi lạnh nhạt, nhìn hắn lần thứ ba trong vòng 5 phút rơi xuống.

"Bịch" một tiếng, cơ thể rơi xuống đất, hắn lại một lần nữa biến thành máu thịt.

Sau vài giây, máu thịt khôi phục hình dạng con người, hắn lảo đảo từ trên mặt đất bò dậy, đi vào khu dạy học, lại đi lên tầng cao nhất.

Tôi chết lặng chuyển tầm mắt qua.

Trên sân thể dục, có người tháo đầu mình ra chôn xuống dưới hố, vừa chôn vừa nói: "Đợi mùa thu mọc ra thật nhiều đầu, tôi sẽ trở nên thông minh!"

Có người lẩm bẩm đói bụng, từ l*иg ngực moi trái tim từ l*иg ngực ra, cắn một miếng rồi lại nhét vào.

Còn có người giật mũi mình ra, cầm một cành cây bay lượn khắp nơi, vừa bay vừa la hét: "Tôi là Voldemort, Avada Kevadra!"

...

Này nơi đâu phải là trường học linh dị gì đó đâu, rõ ràng là bệnh viện tâm thần dưới âm phủ, chắc chắn tôi đã bị lừa rồi.

Quay người định đi ra ngoài, cánh cửa lớn của trường học lại ”ầm" một tiếng đóng sầm lại trước mặt tôi, suýt nữa đập trúng mũi tôi.

Tôi đưa tay kéo cửa, nhưng cửa không chút nhúc nhích.

"Không có sự cho phép của tôi, không ai có thể rời khỏi đây, đừng phí sức nữa."

Một giọng nói già nua vang lên sau lưng tôi, tôi quay đầu lại nhìn, là một ông già đầy nếp nhăn râu ria xồm xoàm.

Trên mặt ông ta treo hai lỗ máu đen ngòm, hai con mắt lẽ ra phải nằm ở trong đó, lại bị ông ta nắm trong tay, không ngừng xoay tròn như đang bóc vỏ hạt dẻ.

…Thật biết cách tiết kiệm tiền cho mình.

Mười phút sau, trong văn phòng hiệu trưởng, tôi nhìn ông già ngồi trên ghế giám đốc, vẻ mặt khϊếp sợ.

"Ý ông là, tất cả học sinh ở đây đều là ma?"

Ông già, cũng chính là hiệu trưởng của Học viện Linh dị, thổi trà trong bình giữ nhiệt, bất đắc dĩ nói:

"Văn phòng Địa phủ quá nhiều quan hệ, hiệu quả kém, dẫn đến rất nhiều ma bị mắc kẹt ở nhân gian.”

"Ma bình thường thì không sao, nhưng những ma chết oan chết thảm, nếu bị mắc kẹt lâu ngày sẽ biến thành lệ quỷ, rất nguy hiểm đối với người sống.”

"Tôi mở Học viện Linh dị là để thu nhận những oan hồn này, thông qua giáo dục để rửa sạch những oán niệm trên người họ, thanh lọc linh hồn, khiến bọn họ trở thành những con ma vô hại với con người.”

"Nếu không, sớm muộn gì bọn họ cũng sẽ gây ra án mạng."

Tôi lắc đầu ngán ngẩm: "Vậy ông tuyển tôi, một người sống vào đây làm gì?"