Chương 1 💜

Trans: bownee00world

Trước hôn lễ, nàng đã viết một bức thư tuyệt mệnh. Khi mảnh giấy dần được lấp đầy, trái tim nàng vang lên giai điệu u sầu.

Nàng đã chắc chắn về cái chết của mình ngay sau đêm đầu tiên của cuộc hôn nhân.

Một cô dâu tự sát sẽ mang lại nỗi nhục cho gia tộc của nàng ta. Tuy nhiên, một cái chết nhục nhã mới là điều nàng mong muốn nhất.

Cái chết.

Một kết cục đau thương cho nàng công chúa đã cống hiến cả cuộc đời cho vương quốc và hoàng tộc.

Mọi thành quả và nỗ lực của nàng đã hóa thành tro tàn vào cái ngày hoàng tộc bán nàng như một món hàng - để đổi lấy sự giàu sang.

Dù có cố gắng đến mấy, đến cuối cùng, nàng cũng chỉ đơn thuần là công cụ mang lại lợi ích cho kẻ khác.

Kết hôn với hầu tước Byun Gyeongbaek xứ Oberde.

Nhưng có lẽ, cái chết sẽ là cách duy nhất để giải thoát khỏi cuộc sống mà nàng đang phải đối mặt.

Hầu tước Byun Gyeongbaek xứ Oberde, gã đàn ông được hứa hôn với nàng, lại có thể dễ dàng được cha nàng chấp nhận. Mặc kệ sự phản đối của nàng, bọn họ vẫn không cho nàng lựa chọn nào khác.

Gã có quyền lực khủng khϊếp khiến cha mẹ nàng không thể chối từ - hay ngay từ đầu, bọn họ đã do dự?

Ngay khi hoàng tộc chấp nhận lời cầu hôn của Byun Gyeongbaek, nàng đã thề sẽ trả thù, bằng cách làm ô uế món hàng chất lượng tốt nhất được nuôi dưỡng bởi hoàng tộc, chính là nàng. Đó là cách duy nhất mà nàng có thể nghĩ được trong lúc bất lực.

Ngựa đã được đóng yên. Hôm nay, nàng sẽ đến nhà Byun Gyeongbaek, nơi cử hành hôn lễ.

Công tác chuẩn bị cho hôn lễ đã được tiến hành mà không có sự đồng ý của nàng. Trong đầu nàng đã hình dung được những gì xảy ra sắp tới. Sau chuyến đi bằng xe ngựa kéo dài trong ba tuần, nàng sẽ đặt chân đến vùng đất Oberde. Ở nơi đó, nàng sẽ trao lời thề với một gã hầu tước già nua, trao nụ hôn thề và… trải qua đêm đầu tiên với gã.

Khuôn mặt phấn khích của Byun Gyeongbaek khi đặt bàn tay bẩn thỉu lên cơ thể cô dâu trẻ tuổi hiện rõ trong tâm trí nàng. Một cơn rùng mình khó chịu chạy dọc sống lưng, nàng ghê tởm khi nghĩ đến gã, thân hình như một con cóc và cưỡi trên người nàng.

Sau đêm đầu tiên, Byun Gyeongbaek sẽ phát hiện cô dâu mới của gã không còn trong trắng.

Ở Estia, trinh tiết rất được coi trọng. Khi biết cô dâu mới mà mình đã bỏ ra rất nhiều của cải để mua không còn trong sạch, Byun Gyeongbaek sẽ triệt để bị sỉ nhục và nổi điên.

Byun Gyeongbaek không phải là người dễ dàng chấp nhận chịu thiệt. Quyền lực của gã trải dài đến cả những người man rợ ở ngoại thành, cơn thịnh nộ của gã thậm chí cũng đủ để bóp chết các quý tộc ở đây.

Thế nên, một hoàng tộc vốn chỉ còn vỏ bọc đẹp đẽ, bên trong rỗng tuếch, sẽ phải chịu số phận khủng khϊếp dưới cơn thịnh nộ của Byun Gyeongbaek.

Bọn họ sẽ phải nôn ra nhiều hơn những gì đã nhận được từ gã, chỉ để xoa dịu cơn giận dữ của gã.

Và nàng sẽ bị tước bỏ vương hiệu, vĩnh viễn bị lên án là tội đồ đã làm ô nhục danh dự hoàng tộc.

Đó là một kết thúc hoàn hảo. Điều duy nhất khiến nàng tiếc nuối là không thể tận mắt chứng kiến sự sụp đổ của hoàng tộc.

Bởi lúc đó, nàng đã là một cái xác lạnh lẽo.

***

"Công chúa, đây là giấy đăng ký kết hôn."

Trước khi khởi hành đến Oberde, bá tước Valtein bên bộ tư pháp đã mang đến các loại giấy tờ mà nàng phải ký. Nàng không chút kháng cự mà viết tên mình, bôi thứ mực mịn trên giấy.

[Leah de Estia.]

Chữ ký thanh lịch có cùng hình dáng với chữ ký mà nàng để lại trên mảnh giấy vừa rồi. Những dòng chữ đen trên nền giấy trắng hiện lên rõ ràng.

Khi nàng đặt bút xuống, nữ bá tước Melissa – người đang đứng bên cạnh quan sát - đã bật khóc. Lúc nữ bá tước khóc, những người đang cố kìm nước mắt ở đó cũng đồng loạt khóc theo. Ngay cả bá tước Valtein, người vừa mang giấy tờ đến, cũng mang vẻ mặt u sầu.

Mọi người đều đau buồn, nhưng nàng vẫn giữ vẻ mặt bình thản. Nàng im lặng đặt chiếc bút lông xuống, sau đó đứng thẳng lưng.

"Ta phải đi. Đã quá muộn rồi."

"Công chúa…!"

Các hầu gái rưng rưng nước mắt. Nghe bọn họ nói rằng sẽ thường xuyên gửi thư đến biên giới cho nàng, nàng chỉ mỉm cười, im lặng không đáp.

Nàng không thể đáp ứng bất kỳ lời hứa nào, bởi hôm nay có lẽ đã là giây phút cuối cùng nàng được nhìn thấy họ.

Không có gì đáng để tiếc nuối cho cuộc đời đáng thương này nữa. Nàng bỏ lại sau lưng những lời tạm biệt đẫm nước mắt và lên xe ngựa.

Xe ngựa này do hầu tước đặc biệt chuẩn bị, một cỗ xe được dát vàng lấp lánh, huênh hoang và phô trương giống hệt sở thích của gã.

"Leah!"

Một giọng nói khẩn trương vang lên từ phía sau. Nàng dừng bước, chậm rãi quay lại, đúng như dự đoán, một người đàn ông đang trừng mắt nhìn nàng, bước vội về phía nàng với hơi thở không ổn định.

Thái tử của Estia, Blain.

Nhìn người anh cùng cha khác mẹ với mái tóc bạch kim chói lóa trên đầu, nàng mỉm cười.

Một trong số ít ưu điểm của cuộc hôn nhân khủng khϊếp này là nàng không phải gặp Blain thêm lần nào nữa.

Blain ra hiệu cho người hầu và lính canh quanh nàng dừng khuân vác hành lý lên xe ngựa. Trước màn thể hiện uy quyền của Blain, nàng chỉ giương mắt nhìn.

Cảnh tượng nàng không né tránh ánh mắt hắn, như vô số lần nàng đã từng, khiến Blain cười khản cả cổ.

"Hay lắm, hay lắm. Đây là con điếm đã câu được cá lớn sao. Hình như bây giờ là lúc ngươi được sống với bản chất thật của mình…"

Lại là những lời thô tục không khác gì mấy tên lưu manh đầu đường xó chợ. Dù sao đây cũng không phải là lần đầu Blain đối xử tệ bạc với nàng, nàng đáp với sắc mặt không đổi.

"Làm ơn tránh sang một bên. Nếu tiếp tục trì hoãn, ta không thể rời đi vào cuối ngày hôm nay."

Đây không phải là phản ứng mà Blain mong đợi. Sự thờ ơ của nàng khiến hắn khó chịu, hắn nhăn mặt và giơ tay lên.

Thay vì tỏ ra nao núng, nàng lạnh lùng đáp trả tên đàn ông định tát vào mặt nàng.

"Ta bây giờ đã là vật sở hữu của Byun Gyeongbaek. Ngươi dám động vào đồ vật của hắn sao, anh trai?"