Chương 4 💛

Trans: bownee00world

Trong bóng tối, đôi mắt vàng sắc bén vẫn trong veo và sáng ngời, tựa như một con dã thú.

Gương mặt góc cạnh, các đường nét đẹp một cách tàn bạo. Bị thu hút mãnh liệt bởi vẻ ngoài của người đàn ông này, nàng không ngần ngại dán chặt ánh mắt tò mò vào hắn.

Trái tim nàng đập loạn nhịp. Cổ họng nàng khô khốc khi một nhận thức ập đến với nàng.

Đây rõ ràng không phải con người.

"… Người Kurkan?"

Nàng vô thức lẩm bẩm. Môi nàng khẽ run khi bất cẩn thốt ra những lời cấm kỵ này.

Làn da ngăm đen, vóc người to lớn, đôi mắt vàng trong veo với đồng tử màu đậm là những điểm đặc trưng của người Kurkan.

Người đàn ông nhướng mày như ngầm thừa nhận.

"Đã lâu rồi không có ai gọi ta là người Kurkan. Bọn ta thường được gọi là những kẻ man rợ."

Đúng như lời người đàn ông nói, người Kurkan hiếm khi được gọi bằng tên của họ. Hầu hết mọi người đều khinh thường, coi họ là những kẻ man rợ hoặc dã thú, bởi chủng tộc của họ được biết đến là loài thừa hưởng dòng máu dã thú – với bản chất vô nhân tính và thiếu văn minh. Họ là những sinh vật nguy hiểm, bốc đồng, buông thả và sống theo bản năng.

Dù vậy, có một điều ở họ khiến con người phải ghen tị - chính là thể lực và vẻ ngoài của người Kurkan.

Những thứ quái dị ẩn dưới làn da của họ cũng không thể làm lu mờ vẻ ngoài nổi bật mà các vị thần ban tặng cho họ.

Chính sự khác biệt này đã khiến họ trở nên nổi tiếng. Thậm chí trong tầng lớp nô ɭệ, người Kurkan luôn là sự lựa chọn hàng đầu. Ngay cả ở Estia, nơi mà chế độ nô ɭệ tồn tại như một điều bất hợp pháp, người Kurkan cũng đang được buôn bán một cách bí mật.

Nàng đã từng chứng kiến cảnh tượng nhiều người Kurkan bị bán làm nô ɭệ, nhưng đây là lần đầu tiên, nàng nhìn thấy một người Kurkan với khí chất uy nghiêm như thế này.

Tâm trí nàng tuy mơ hồ nhưng nàng chắc chắn một điều, người đàn ông trước mặt không thích hợp để làm nô ɭệ tìиɧ ɖu͙©, cũng như hắn không phải là người mà nàng có thể đùa bỡn.

Mỗi một nơi trên người hắn đều toát lên uy quyền, nàng có thể tưởng tượng được hắn đang nhìn nàng từ trên xuống dưới với ánh mắt khinh thường.

"…"

Trước khi có thể suy nghĩ cẩn thận, cơ thể nàng đã tránh né theo bản năng. Nàng lùi lại, nhưng ngay sau đó, lưng nàng chạm vào tường. Một cảm giác lạnh lẽo cứng rắn đột ngột chạy dọc sống lưng nàng.

Người đàn ông đứng trong góc nhìn nàng với vẻ thích thú hiện rõ trong mắt. Sự ung dung lúc thu hẹp khoảng cách với nàng của hắn khiến nàng lập tức thấy ngột ngạt, chỉ có thể cứng đờ đứng tại chỗ. Lúc này, chỉ thở thôi cũng khiến nàng cảm thấy khó khăn.

Người đàn ông tùy tiện lật chiếc mũ ra khỏi đầu nàng. Hắn cau mày trước bộ tóc giả màu nâu rẻ tiền, thô cứng mà nàng đang đội, ngay lập tức, hắn giật nó xuống.

Mái tóc bạch kim mềm mại không còn vật cản lập tức xõa xuống đến eo trong ánh sáng yếu ớt.

Đôi mắt vàng liếc nhìn nàng, ánh mắt lướt qua như muốn châm chích làn da lộ ra ngoài của nàng, như muốn xuyên qua những nơi hắn đặt mắt vào. Mặc dù nàng đang mặc đồ nhưng ánh mắt của hắn khiến nàng cảm thấy mình như đang tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ.

Phần gáy mảnh mai, xương quai xanh lộ ra dưới lớp quần áo xộc xệch, khuôn ngực nhỏ phập phồng theo từng nhịp thở gấp gáp, hắn chăm chú quan sát tất cả những điều này. Không khó để nhận ra người phụ nữ trước mặt không phải là thường dân.

"Ta không nghĩ một người phụ nữ như nàng lại đến khu đèn đỏ. "Chân dưới" của đám quý tộc xung quanh nàng đều quá yếu sao?"

Nàng cố thả lỏng bờ vai căng cứng của mình. Thay vì bác bỏ những lời thô tục đó, nàng bình tĩnh nói ra những trăn trở trong đầu.

"Ta không biết ngươi đi theo ta với mục đích gì, nhưng…"

Nàng nhìn người đàn ông chằm chằm, cảm thấy lòng mình đang dần chết lặng. Nàng nhận nhầm người rồi! Làm sao nàng có thể giải thích về sai lầm của mình mà không để lộ ra nàng là ai? Nàng muốn nói nếu hắn cần tiền, nàng sẽ đưa cho hắn, thế nhưng, người đàn ông đã cắt lời nàng.

"Mục đích?"

Môi hắn cong lên, để lộ nụ cười chế nhạo tựa như hiểu rõ động cơ của nàng.

"Điều đó quan trọng lắm sao? Dù gì thì cũng ẩn danh để tìm người nào đó vui vẻ qua đêm, không cần nghĩ nhiều mà chỉ việc hưởng thụ rồi xong thôi."

"…"

Nàng không nói nên lời. Nàng không thể đưa ra câu trả lời nào thích đáng, cũng may là người đàn ông không dồn ép nàng nữa.

Như thể thưởng thức con mồi sau khi tóm được, hắn chỉ im lặng và nhàn nhã chờ đợi.

Nàng buộc phải cụp mắt xuống vì xấu hổ. Có lẽ là tối nay người đàn ông này đang tìm trò tiêu khiển, mà với hoàn cảnh hiện tại, e là hắn đã tìm được.

Nàng, người cho rằng hắn là trai bao, hẳn đã kí©h thí©ɧ sự hứng thú của hắn. Những gì hắn đang thể hiện đã nói rõ với nàng, hắn không có tâm tư để nàng về sớm.

Sau một hồi im lặng, nàng quyết định hành động tiếp theo của mình. Dù sao nàng cũng không bao giờ gặp lại hắn. Nếu đây là một trong những cái giá phải trả cho việc hủy hoại danh dự của hoàng tộc, thì cái cách nàng thực hiện thế nào không còn quan trọng nữa…

Nàng run rẩy nắm chặt gấu váy. Nàng đã hạ quyết tâm ngay từ đầu cho dù biết mình có thể sẽ phải đối mặt với cái chết, nàng không còn lý do gì để sợ hãi nữa.