Chương 8

Thời gian trong lúc bận rộn trôi qua rất nhanh, nháy mắt mà đã đến buổi sáng cuối tuần thứ tư, mà Harry cũng không còn thời gian để buồn lo cho vận mệnh của Hedwig.

Trên thực tế, từ buổi sáng cuối tuần thứ hai, Harry đã đặt toàn bộ tinh thần vào việc khác.

Ngày hôm đó là một ngày cực kỳ đẹp, từ cửa sổ của tòa thành có thể nhìn thấy những đám mây bay trên nền trời mùa thu, đám cỏ xanh đáng yêu trên sân, ngay cả con bạch tuộc trong Hồ Đen cũng lười biếng thường thường vươn xúc tu lên mặt hồ, hưởng thụ thời tiết hiếm có này.

Buổi tối hôm trước Harry giải thích cho Ron nghe về quan hệ giữa ' Môi của cậu và độc dược của Snape' xong liền đi ngủ, không biết đã thành công hù dọa mọi người mà ngủ đến hừng đông. Sau khi cảm nhận hết không khí trong lành, Harry thành thanh khí sảng lôi kéo Ron đến Đại sảnh dùng cơm.

Sau đó, câu nói đầu tiên của Hermione đem Harry từ thiên đường túm xuống nhân gian.

Cô phù thủy nhỏ tối hôm qua trong có mặt trong phòng nghỉ vẻ mặt lo âu nhìn Harry thật lâu, lâu đến nỗi Ron cũng hoang mang nhìn Harry.

" Rốt cuộc cậu đang nhìn gì vậy? Hermione? Harry làm sao vậy?" Không phát hiện có chỗ nào không đúng Ron nhịn không được hỏi.

"Ưʍ..." Hermione do dự, "Harry... Cậu biết... ừm...Dù sao mình và Ron cũng là bạn tốt của cậu."

Lần này đến Harry cũng không nhịn được: "Hermione? Rốt cuộc làm sao vậy?"

Nữ phù thủy nhỏ cắn cắn môi dưới,giống như đã quyết tâm nói: "Mình nói, dù cho quan hệ giữa cậu và giáo sư Snape thật sự là người yêu, mình và Ron vẫn sẽ là bạn của cậu. Đúng không? Ron!!" Hermione bùng phát khí chất nữ vương mà trừng Ron.

"Khoang... Từ từ," Harry gần như bị kinh hoảng, "Cậu vừa mới nói cái gì? Mình và... Giáo Snape là... Là cái gì?!"

"Harry! Vì sao mình lại không biết giữa cậu và Snape có loại quan hệ này?" Ron thật sự vô tội bị Hermione trừng e sợ thiên hạ không loạn hỏi, cậu căn bản không xem chuyện này là thật. Ngẫm lại, Harry và Snape? Sư tử nhỏ tóc đỏ run rẩy, quyết định chuyện này chỉ là trò đùa lỗi thời.

"Nhưng mà bọn mình thật sự không phải a!!" Harry gấp muốn khóc, không rõ vì sao Hermione sẽ có ý tưởng khủng bố như vậy. Cho dù bây giờ cậu thật sự xem Snape là trưởng bối quan trọng của mình, nhưng đó là trưởng bối là trưởng bối a!! Sao có thể biến thành người yêu?! Nội tâm Harry bi thúc.

"Hôm qua không phải cậu và giáo sư Snape đi hẹn hò, bị thầy ấy hôn đến nỗi môi cũng sưng lên, sau đó thầy ấy đưa cho cậu độc dược sao? Harry, cậu vậy mà lại lừa gạt bọn mình!" Nữ phù thủy tóc nâu đem chuyện cô nghe được nói ra, cuối cùng vẫn nhịn không được trách móc Harry.

"Hẹn...hẹn hẹn hò?! Mình và Snape?!" Harry khϊếp sợ đến nỗi hai chữ 'giáo sư' cũng quên thêm, đến nỗi từ hôn kia cơ bản bị cậu lựa chọn bỏ qua.

Ron nghe xong Hermione trần thuật liền phát huy sức tưởng tượng, sau đó bị chính hình ảnh mà mình tưởng tượng đến dọa sợ, vẻ mặt hoảng sợ nhìn Harry: " Chuyện này không phải sự thật, đúng không? Harry?!"

"Đương nhiên không phải!!" Harry quả quyết phủ quyết, "Hermione, cậu rốt cuộc là nghe ai nói?"

"Ách..." Hermione do dự một chút, "Chính là, toàn bộ nữ sinh Gryffindor đều đã biết a. Ngày hôm qua toàn bộ ký túc xá nữ đều đang thảo luận chuyện này. Tuy rằng có một vài người kiên quyết phản đối, nhưng là vẫn là có rất nhiều người phi thường... Ách... Harry cậu thoạt nhìn thật đáng sợ." Bị gương mặt vừa xanh vừa đang vặn vẹo của bạn tốt dọa sợ, nữ vương tương lai sáng suốt không có nói ra hai từ' duy trì ' này, cũng lấy ánh mắt xin giúp đỡ nhìn Ron.

"Harry, cậu muốn ăn trứng gà nữa không?" Ron dùng ngữ điệu cực kỳ sung sướиɠ nói.

"......" Harry xoay mặt nhìn cậu ta.

"...Được rồi, nếu cậu không thích..." Ron yêu quý sinh mệnh ôm dĩa cùng dao nĩa của mình, cách xa Harry.

Mắt thấy không thể trông cậy Ron, Hermione đành phải tự lực gánh sinh, "Nghe Harry, mình thực xin lỗi. Mình sẽ nói mọi người rằng mọi chuyện không phải như mọi người nghĩ. Ưʍ... Cậu cũng đừng quá tức giận, mọi người cũng chỉ quan tâm cậu..."

Cậu đương nhiên biết tất cả mọi người đều cực kỳ quan, tâm cậu, Harry nghĩ, nhưng việc này cũng thật là đáng sợ.

Cuối cùng Harry chỉ rầu rĩ nói: "Quên đi." Sau đó cậu cầm thìa lấy cho bản thân hai phần trứng gà.

Dù sao ý tưởng của các nữ sinh luôn làm người khác thấy khó hiểu, Hermione giải thích qua thì sẽ không có người suy nghĩ như vậy. Harry dùng tinh thần lạc quan của Gryffindor mà nghĩ.

Mà sự thật lại tàn khốc.

Lời đồn đãi về Harry và Snape chỉ dùng một tiết lịch sử phép thuật liền phát tán trong Gryffindor, lúc đầu chỉ là mấy nữ sinh tụ tập khe khẽ nói nhỏ, sau đó không hiểu sao lại có rất nhiều nam sinh. Hermione cùng Ron có giải thích giúp, nhưng dường như không có ai tin.

Người tin tưởng tin đồn loạn thất bát tao này càng ngày càng nhiều, lúc Percy tìm đến Harry để chứng thực vào buổi tối cuối tuần thứ ba, Harry rốt cuộc nhịn không được hét to ở phòng nghỉ chung giống một đứa trẻ thật sự, lúc này mới đổi được một buổi tối tương đối yên tĩnh.

Đương nhiên, thông thường mọi người luôn tin tưởng về phỏng đoán của mình. Cho dù bị Harry đột nhiên phát điên dọa sợ, rất nhiều người vẫn như cũ không từ bỏ ý nghĩ chính mình —— nếu Cứu thế chủ thật sự cùng giáo sư độc dược khủng bố trở thành một đôi, toàn bộ Gryffindor có lẽ sẽ tốt hơn một chút —— đây là do vị nữ sinh nào đó không rõ mục đích mà đưa ra quan điểm, hơn nữa còn nhanh chóng được rất nhiều người tiếp thu, những người vốn phản đối cũng chuyển sang đồng ý. Bởi vậy có thể thấy được, mọi người là cực kỳ muốn từ thoát khỏi sự tra tấn mãi mãi cũng không dừng lại của giáo sư độc dược

Harry buồn bực lấy nĩa chọc xúc xích trước mặt, Ron cùng Hermione ở bên cạnh an ủi cậu.

"A, được rồi, Harry. Bọn họ cũng chỉ là cảm thấy mới mẻ nên vẫn luôn treo ở trên miệng, chờ qua hai ngày nữa bọn họ sẽ biết được việc này ấu trĩ đến mức nào." Hermione vừa rắc tiêu lên trứng chiên vừa nói. Bài vở nặng nề đã bắt đầu thể hiện uy lực của nó, trên người tiểu nữ vương Gryffindor đã bắt đầu có khí chất nóng nảy lão luyện.

"Đúng vậy, bạn tốt, đừng vì loại chuyện này mà buồn sầu, còn không bằng nghĩ đến tiết đọc dược sắp tới đi." Ron nuốt không trôi nói, cậu ta lôi Scabbles từ túi áo đ, ánh mắt nhìn nó tựa như đang xem một con chuột chết.

Harry giật mình một cái mà ngẩng đầu lên, dao trên tay bị ném ra ngoài, đúng lúc cắm trước chóp mũi của Scabbles đang giãy giụa trốn thoát trên tay Ron.

"Harry!!" Ron kháng nghị, một lần nữa bắt lại con chuột bị dọa đến choáng váng nhét vào túi tiền.

Harry lại hoàn toàn không để ý đến, "Giáo sư Snape... Thầy ấy sẽ không nghe được mấy cái tin đồn đó đi?"

"Không... Không thể nào!!" Ron cùng Hermione hai mặt nhìn nhau.