Chương 1

Tiểu Hoa Yêu là bị Hung Thần lừa cưới về nhà.

Tiểu Hoa Yêu sinh ra ở một thôn trang nhân loại, không cha không mẹ, ăn cơm trăm nhà lớn lên.

Tuy nói là yêu (yêu trong yêu quái), nhưng năng lực của Tiểu Hoa Yêu thật sự rất yếu, liền đến cả gà cũng không đánh lại. Đừng nói chi đến người, trong thôn cũng không có ai chịu tiếp thu cậu. Con người đều chán ghét yêu quái, đối với Tiểu Hoa Yêu gầy yếu đáng thương cũng không thèm quan tâm.

Cũng may thôn trang thức ăn dồi dào, Giang Nam đất lành, dân phong cũng không bưu hãn, tổng thể mà nói vẫn là hiền lành. Có không ít người chán ghét Tiểu Hoa Yêu, cũng có không ít người nguyện ý tiếp tế cho Tiểu Hoa Yêu, thường thường cho cậu ăn.

Nhưng mấy tiểu hài tử nhân loại thường xuyên khi dễ Tiểu Hoa Yêu, Tiểu Hoa Yêu ở chỗ này sinh hoạt không vui, cậu ngày đêm tơ tưởng được rời khỏi địa bàn nhân loại này, đi đến nơi có toàn tiểu hoa yêu như cậu.

Gặp được hung thần là ở một lần trêи đường ra ngoài, Tiểu Hoa Yêu lên núi hái trái cây ăn, không cẩn thận bị trật chân, đau đến đi không được.

Từ bầu trời bay tới mấy con diều hâu xấu muốn mổ cậu, hù dọa cậu, Tiểu Hoa Yêu run bần bật, cánh hoa cũng thiếu chút nữa rớt rụng.

May mắn là lúc này Hung Thần xuất hiện đuổi mấy con diều hâu xấu xa kia đi chỗ khác, cứu Tiểu Hoa Yêu đang bị thương.

Hung Thần tuy rằng cũng được coi như là Thần, nhưng cũng không phải là vị Thần tốt được con người hoan nghênh. Nguyên thân của hắn là hắc long thượng cổ (rồng đen thời xưa), pháp lực cường đại, thọ ngang trời đất, tự do ở ngoài tam giới, Thần Phật đều gϊếŧ không được hắn. Nghiêm khắc mà nói thì hắc long không được tính là yêu cũng không được tính là Thần, chính là một con hung thú khá đặc biệt. Nhưng nhân loại vô tri vài lần gặp qua hiện thân của hắn, liền xem hắn thành Hung Thần, bắt đầu tế bái, thế là hắc long thành bán Thần.

Tiểu Hoa Yêu sợ hãi hắc long.

Tiểu yêu quái sợ đại yêu quái, tiểu yêu quái sợ đại Thần Tiên, huống chi tồn tại của hắc long càng đáng sợ hơn so với Thần Tiên, mặc dù Tiểu Hoa Yêu được hắc long cứu, nhưng vẫn là sợ hắc long tới mức muốn khóc.

Nhưng mà sau đó Tiểu Hoa Yêu liền phát hiện hắc long kỳ thật cũng không đáng sợ lắm, cùng với truyền thuyết của nhân loại hoàn toàn bất đồng, thậm chí có thể sử dụng từ thiện lương tâm tốt mà hình dung.

Dẫn cậu xuống núi đưa cậu trở về vòm cầu nhỏ mà mình vẫn luôn ở, thường thường lại đây xem cậu, đêm khuya sẽ mang đồ ăn tới tìm cậu, đưa cho cậu y phục lụa xinh đẹp, bắt chuồn chuồn nhỏ cho cậu chơi, hắn còn dựng cho cậu một gian nhà tranh nhỏ ấm áp che nắng che mưa.

Nhiều ngày qua đi, Tiểu Hoa Yêu liền đem hắc long trở thành người tốt, còn nói cho hắn chuyện cậu sinh hoạt ở thôn trang nhân loại rất khó xử.

"Ta cũng muốn rời đi nơi này, nhưng ta sinh ra ở chỗ này, chịu sự cai quản của Thần Tiên quản hạt nơi này, không có sự cho phép của Thần Tiên quản hạt, ta không đi được." Tiểu Hoa Yêu ủ rũ cụp đuôi, "Ta làm sao biết Thần Tiên quản hạt ở nơi nào chứ, cứ cho là tìm được rồi, Thần Tiên cũng sẽ không nhất định cởi bỏ vòng khóa yêu của ta."

Hắc long cùng ngồi với Tiểu Hoa Yêu ở bên bờ sông, thân mặc hoa phục huyền sắc, mày kiếm mắt sáng, tuấn lãng bất phàm, khẽ cười nói: "Chuyện này không phải quá đơn giản sao, nếu ngươi thật sự muốn đi, ta có cách."

"Có cách gì?"

Hắc long nói: "Thần Tiên nơi này không quản được ta, ngươi thật sự muốn đi, ta có thể mang ngươi bình an vô ưu mà đi, chỉ là......"

"Chỉ là cái gì?"

"Chỉ là ngươi phải chịu ủy khuất, trước tiên thành thân cùng ta." Hắc long nhàn nhạt nói, "Nếu ngươi thành thân với ta rồi, vậy thì sau này là thuộc sự cai quản của ta, vòng khóa yêu trêи người ngươi tự nhiên sẽ tới trêи tay ta. Đến lúc đó ta đem thứ đó bẻ gãy, ngươi liền tự do, có muốn đi nơi nào thì liền đi nơi đó."

Tiểu Hoa Yêu ngây ngốc không biết hắc long ẩn giấu cái ý xấu gì, thiên chân đơn thuần mà cho rằng chuyện này cũng được, không do dự chút nào đáp ứng đề nghị này của hắc long luôn.

Tin tức này rất nhanh được truyền khắp nơi, rốt cuộc là hung thú muốn cưới một Tiểu Hoa Yêu, đây chính là kỳ quan mấy trăm năm khó thấy.

Hắc long nói mình là thượng cổ hung thú, một nhân vật lớn có uy tín danh dự, mặc dù là diễn kịch, cũng phải phô trương không thể để mất mặt. Tiểu Hoa Yêu ngây thơ mờ mịt nghe, trong lòng chỉ nghĩ đến sự tự do, cũng chưa từng hoài nghi hắc long, nói cái gì cũng đều gật đầu đồng ý.

Rất nhanh là đến ngày thành thân đó, Tiểu Hoa Yêu cũng chưa nghĩ rằng sẽ náo nhiệt phi phàm đến vậy, các thần tiên yêu quái khắp nơi đều bay đến vây xem. Hắc long phái ra vô số thủ hạ, đội ngũ đón dâu mênh ʍôиɠ cuồn cuộn, từ thôn trang nhân loại kéo dài đến bầu trời.

Tiểu Hoa Yêu có chuẩn bị tâm lý nhưng vẫn bị dọa đến, lo lắng hỏi hắc long: "Thần tiên ca ca, vì sao lại có nhiều người như thế?"

Hắc long trước sau đều ở bên người Tiểu Hoa Yêu che chở, bình tĩnh nói: "Mấy cái người này đều là giả, ngươi không cần sợ, đêm nay ngươi liền tự do."

Tiếp đó Hắc long đem Tiểu Hoa Yêu trở về cung điện tiên sơn của chính mình, sau khi bái đường xong Tiểu Hoa Yêu đầu đội khăn bị đưa đi động phòng, hắc long ở lại uống rượu cùng khách khứa. Mãi cho đến đêm muộn, Tiểu Hoa Yêu ngồi đến mệt mỏi mệt mới nhìn thấy hắc long say khướt trở về.

Trong phòng không có người hầu, Tiểu Hoa Yêu đã sớm xốc cái khăn lên, lúc chờ đói bụng nên chính mình có tự ăn trước một ít, nhìn thấy hắc long tiến vào liền hỏi: "Thần tiên ca ca, chúng ta đã thành thân, vòng khóa yêu của ta có phải đã ở chỗ ngươi rồi không?"

Hắc long lôi kéo cậu ngồi xuống: "Rượu giao bôi còn chưa có uống đâu, uống xong mới tính."

Tiểu Hoa Yêu ngây thơ vô tri, cho rằng hắc long nói đều đúng, bị lôi kéo uống rượu giao bôi. Tửu lượng Tiểu Hoa Yêu không tốt, uống một ly xong liền cảm thấy đầu choáng váng, nhưng tinh thần không tồi, vẫn nhớ thương tự do của mình: "Thần tiên ca ca, hiện tại ta có thể đi rồi chứ?"

"Có thể, còn thiếu một bước cuối."

"Còn thiếu cái gì chứ?"

Hắc long bế ngang Tiểu Hoa Yêu lên, ném lên trêи giường lớn: "Chưa động phòng thì làm sao tính là thành thân được, tất nhiên là phải động phòng xong buổi lễ mới được tính là kết thúc."

"Như thế nào lại......"

Cuối cùng Tiểu Hoa Yêu cũng ý thức được chỗ nào không đúng, chuyện này cùng chuyện bọn họ nói lúc trước không giống nhau, mới bắt đầu hắc long chỉ nói bái đường là đủ, thế nhưng hiện tại lại nói muốn động phòng.

Tiểu Hoa Yêu làm sao có thể tiếp thu, giãy giụa muốn chạy trốn, nhưng cậu đâu phải là đối thủ của thượng cổ hung thú.

Hắc long dùng pháp thuật trói lại đôi tay của Tiểu Hoa Yêu, sau đó liền bắt đầu cởi lớp y phục tân nương hoa lệ nặng nề trêи người cậu. Làn da trắng như ngọc của Tiểu Hoa Yêu rất mau lộ ra ở trước mặt hắc long, một tấc một sợi đều tinh tế trắng nõn, đẹp không sao tả xiết.

"Làn da thật đẹp, cùng với tưởng tượng của ca ca giống nhau, làn da này so với ngọc còn xinh đẹp hơn."

Thân thể Hắc long cao lớn cường tráng ôm lấy thân thể cậu, cái tay tùy ý vuốt ve, Tiểu Hoa Yêu nhịn không được ô ô khóc lên: "...... Thần tiên ca ca, không cần, không cần......"

"Không cần cái gì? Đều đã bái đường thành thân cùng ta, đến rượu giao bôi cũng đều uống rồi, chẳng lẽ còn muốn chạy?" Hắc long cắn cắn cổ cậu, ɭϊếʍ láp xương quai xanh của cậu, lưu lại dấu vết của chính mình trêи người Tiểu Hoa Yêu, "Bé ngốc này, ngươi thật sự cho rằng bản thân mình có thể tự do sao, hiện tại vòng khóa yêu của ngươi đang ở trong tay ta, về sau đều chỉ có thể ở lại bên người ta."

Từ ánh mắt đầu tiên Hắc long nhìn thấy Tiểu Hoa Yêu liền đã thích. Tiểu yêu quái đơn thuần ngây thơ, rất thích hợp nuôi ở bên người giải buồn. Nhưng mỗi một phương có một quy củ riêng, tiểu yêu quái ở nơi nào liền thuộc Thần Tiên ở nơi đó quản. Pháp lực Hắc long cường đại có thể ngang ngạnh đoạt, nhưng hắn đã sống nhàn nhã rất lâu rồi, không muốn tìm phiền toái cho chính mình, thế là suy nghĩ ra một biện pháp như thế, đem Tiểu Hoa Yêu lừa cưới về nhà.

Đầu lưỡi ướŧ áŧ ɭϊếʍ qua xương quai xanh cùng đầu иɦũ ɦσα Tiểu Hoa Yêu, hắc long buộc Tiểu Hoa Yêu phải hôn môi cùng mình, bá đạo dã man mà ʍút̼ vào cánh môi của Tiểu Hoa Yêu. Đôi tay cũng không nhàn rỗi, mạnh mẽ tách ra hai chân Tiểu Hoa Yêu —— tuy nói là mạnh mẽ, trêи thực tế cũng không dùng lực lớn bao nhiêu, bởi vì Tiểu Hoa Yêu mềm mụp vốn không có sức lực gì, khi hai chân bị mở ra thì giãy giụa một chút, nhưng cũng vô dụng.

Tay Hắc long sờ đi xuống, sờ đến tiểu ɖu͙ƈ vọng (bé chym) đáng yêu của Tiểu Hoa Yêu, dẫn tới người trong lòng ngực run lên, hắn cố ý cười xấu xa, đi xuống chút nữa.

Kết quả liền phát hiện ra bí mật của Tiểu Hoa Yêu.

Phía dưới tiểu ɖu͙ƈ vọng đáng yêu, thế nhưng nhiều hơn một cái lỗ nhỏ so với yêu quái tầm thường, đó là thư yêu (yêu quái cái??) mới có âm huyệt, kiều nộn phấn nhuận, vì bất an mà co rút lại, còn hơi hơi chảy ra nước.

Hắc long không khỏi cúi đầu xuống xem, Tiểu Hoa Yêu lại cảm thấy hết sức thẹn, nỗ lực muốn kẹp chặt hai chân bị hắc long mở ra: "...... Không cần xem, không cần xem, không thể xem nơi đó!"

Đại hắc long: Liền phải xem, ta muốn xem, không chỉ muốn xem còn muốn ɭϊếʍ ɭϊếʍ hôn hôn!

Trong đầu Hắc long đầy ý xấu mới không màng khẩn cầu của Tiểu Hoa Yêu. Càng muốn xem, còn muốn ɭϊếʍ. Cúi đầu dùng miệng ngậm lấy chỗ bí mật của Tiểu Hoa Yêu, đầu lưỡi ẩm ướt đảo quanh hoa môi, dẫn tới Tiểu Hoa Yêu chảy ra nước, run giọng xin tha.

"...... Không cần, không cần mà, Thần Tiên ca ca không cần, cầu xin ngươi......"

Hắc long đã quên nói cho cậu, không nên thật sự xem hắn là một Thần Tiên thiện lương tốt đẹp, hắn là thượng cổ hung thú, mặc dù nhiều tầng thân phận bán thần, cũng chưa bao giờ được coi là Thiện Thần gì.

Hắc long không để ý đến lời nói của Tiểu Hoa Yêu, càng dùng sức hút nhuỵ hoa nhỏ của cậu. Thân hình Tiểu Hoa Yêu tinh tế, duy độc một chỗ âm huyệt này có thịt, hai sườn thịt mum múp, môi âʍ ɦộ non mềm, nhẹ nhàng đẩy ra, có thể nhìn thấy hoa tâm giấu kín ở trong, bởi vì hoa đế được đầu lưỡi hắc long hầu hạ, mặc dù Tiểu Hoa Yêu không tình nguyện, hoa huyệt cũng không thuận theo ý nguyện của chủ nhân mà bắt đầu chảy nước, vì chuẩn bị cho hắc long tiến vào.

Thân thể tiểu yêu quái phần lớn ɖâʍ đãng, Tiểu Hoa Yêu tính cách đơn thuần thiên chân cũng không thể may mắn thoát khỏi. Trước kia chưa bị người khác chạm vào thì không biết, thẳng đến lúc này thân thể bị hắc long mở ra, địa phương mảnh mai vô dụng nhất bị đυ.ng chạm, Tiểu Hoa Yêu một bên kháng cự bài xích, một bên nhịn không được hưng phấn lên, tim cũng đập nhanh.

Huyết mạch bản năng của một tiểu yêu ép Tiểu Hoa Yêu cúi đầu thần phục trước hắc long —— chính mình không phải là đối thủ của tên nam nhân này, chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời, mới là lựa chọn cậu nên có.

Hoa đế bị ɭϊếʍ xưng lên, tiểu ngọc hành (bé chym) ở phía trước cũng dần dần ngẩng đầu, Tiểu Hoa Yêu khống chế không được nước mắt của mình, thân thể phản bội chính mình, kɧօáϊ cảm tê dại không ngừng tích lũy, đầu lưỡi hắc long vừa nóng vừa to, hoàn chỉnh bao vây hoa đế của cậu: "...... A a, không cần, không cần mà...... A, ta từ bỏ...... A......"

Thân thể mẫn cảm kiều nộn đạt cao trào dưới sự ɭϊếʍ láp của hắc long, nước từ bên trong huyệt phun trào ra, nhiễm ướt một mảnh dính nhớp ɖâʍ đãn giữa hai chân Tiểu Hoa Yêu.

Hắc long đối với phản ứng như vậy của cậu rất là vừa lòng, ngón tay thuận lợi cắm vào trong huyệt, chậm rãi moi xoa, mang ra nước ɖâʍ ướŧ áŧ phóng đãng.

"Ngoài miệng nói không cần, nhưng phía dưới chảy nước như lũ lụt, vẫn là cái miệng phía dưới này nghe lời, sẽ không biết nói dối lừa gạt người."

Tiểu Hoa Yêu xấu hổ đến hận không thể đem chính mình buồn chết.

Nhưng đây là lần đầu tiên cậu trải qua chuyện như vậy, căn bản không biết thân thể sẽ phản ứng hạ tiện vô sỉ như thế này.

"...... Ô ô ta từ bỏ, thần tiên ca ca ngươi thả ta trở về đi, ta rất sợ như vậy, ta sợ quá a......"

"Chuyện này không có gì phải sợ, đây là chuyện mà phu thê phải làm." Hắc long bỏ đi y phục vướng bận trêи người mình, thân thể cường tráng hữu lực hiện ra ở trước mặt Tiểu Hoa Yêu, "Đã cùng ta bái đường thành thân, trốn không thoát đâu, đừng nghĩ trở về."

Tiểu Hoa Yêu hốc mắt hồng thấy cự vật giữa hai chân hắc long, tiểu huyệt chảy nước bắt đầu co rút lại run lên, cái thứ đồ vật này cơ hồ thô to bằng cánh tay cậu, làm sao có thể đi vào chứ, Tiểu Hoa Yêu sợ đến không nói được, cong chân muốn chạy trốn.

"...... Tên đại phôi đản (?) ngươi là kẻ lừa đảo, ngươi lừa ta ô ô, ta từ bỏ, ngươi thả ta về, ta phải về nhà, ta phải đi về!"

Hắc long không màng Tiểu Hoa Yêu giãy giụa, duỗi tay liền kéo cậu lại. Hai chân thon dài bị hắn bắt lấy mở ra, dương cụ thô to để ở cửa huyệt Tiểu Hoa Yêu, môi ở đằng trước cửa huyệt bị cọ xát trêи dưới, ɖâʍ thủy nhiễm ướt nơi đó. Hắc long không đứng đắn lắm mà mở ra hoa môi, nói đây là chào hỏi, trước lên tiếng kêu gọi, đợi tốt một chút thì đi vào làm khách.

.

P/s: Bộ edit thứ 2 chơi luôn H văn :)))))) Có gì mọi người góp ý nhéee.

Bối cảnh truyện cổ đại, nên t sẽ để xưng hô ta-ngươi, hắn là công, cậu là thụ.

Mọi bình luận và thả sao sẽ là động lực để t ra chương mới, tầm 2 ngày 1 chương. :D