Chương 25: Quán Quân

Xa Luân Nhãn kích hoạt cực điểm, biết được nhược điểm của chậm chạp của Địa Vũ Hán, Việt Hoàng vốn cũng định dùng thân pháp khủng bố của mình đánh tới, bất quá..

"Nhanh quá"

Chỉ thấy không như dáng vẻ chậm chạp của các trận đấu trước, Địa Vũ Hán với tốc độ khủng bố lao nhanh vè phía Việt Hoàng.

"Soạt"

Cũng may có Xa Luân Nhãn kịp thời nhìn thấu chiêu thức của hắn, Việt Hoàng mới né được một kích này.

Nhìn vạt áo vừa bị nắm đấm đó sượt qua đang bốc khói, Việt Hoàng ánh mắt ngưng trọng nhìn lấy thân thể hắn.

"Tên này quả nhiên còn dấu nghề"

Thì ra các trận đấu trước Địa Vũ Hán hoàn toàn không trực tiếp bộc lô hết khả năng của mình, vốn thân pháp của hắn rất không tồi, chỉ là những trận đấu trước kia hắn không bộc lộ ra mà thôi.

Mà Địa Vũ Hán ánh mắt cũng ngưng trọng không kém. Quân bài tốc độ của hắn vốn không hề bị lộ ra vậy mà chỉ có thể khiến Việt Hoàng bất ngờ chứ không đánh trúng được hắn.

"Cầm Long Quật Hổ". Mười cây Tiểu Lý Đao điên cuồng bay lượn, Chân Lực gia trì, lấy một thế công bay tới Địa Mạnh Hùng.

Cười nhẹ một tiếng, Địa Mạnh Hùng gồng cơ bắp, khí thế mãnh liệt mà ra, hư ảnh một con voi hùng dũng đứng sau gào thét, thoáng chốc cơ thể hắn được bao quanh bởi lớp sáng nhàn nhạt.

"Địa Tượng Thần Công- Đại Địa Chi Thể"

Hư ảnh sau lưng biến mất, chỉ thấy bao quanh người hắn, một lớp sáng màu vàng hiện lên, cảm tưởng như bất quả xâm phạm.

Mười cây tiểu lý Đao điên cuồng mà lao tới va chạm với thân thể lực lưỡng của Địa Vũ Hán nỏ tung thành nhiều màu sắc.

Sau lớp khói nhẹ, thân ảnh Địa Vũ Hán vẫn sừng sững, thậm trí có thể nhận ra hắn không hề phong bế hơi thở nhưng vẫn không hề hấn gì, da thịt sau khi bị Tiểu Lý Đao đã gia trì Chân lực, cũng không gầy nổi một vết xước.

Trong số những cây Đao kia Việt Hoàng thậm trí đã bỏ thêm những loại độc ảnh hưởng qua da, vậy mà vẫn không thể làm gì đến hắn.

"Địa Tượng Thần Công", Việt Hoàng âm thầm suy nghĩ.

Có lẽ Đại Địa Thế Gia nổi danh nhờ công pháp trấn gia này.

"Cửu Dương Huyền Kinh" của Việt Hoàng không có Chân Kĩ cũng như công dụng nào ngoài giúp cho tu sĩ có một lực lượng Chân lực không chỉ dồi dào, thâm hậu gấp mấy lần tu sĩ bình thường, thậm trí còn gia tăng số lần theo tu vi.

Bất quá trong tình trạng Địa Vũ Hán cấp độ vượt qua hai tiểu cảnh giới, lực lượng thâm hậu của Việt Hoàng chỉ có thể miễn cưỡng ngang bằng với hắn, nếu muốn thắng có lẽ chỉ còn đọ sức bền, xem ai hết Chân lực trước.

"Mấy trò vặt vãnh này không làm gì được ta đâu, giở hết chiêu ra đi" Địa Vũ Hán tay gồng cơ nhìn về phía Việt Hoàng kiêu ngạo.

Việt Hoàng bùng nổ khí thế thâm hậu dồn Chân Lực vào cánh tay lao đến chỗ hắn mà đánh.

Thấy khí thế của kẻ kém hơn hai mình tiểu giới vậy mà có phần đè ép mình, Địa Vũ Hán như kí©h thí©ɧ chiến ý, cũng vận chuyển Chân lực vào cánh tay lao đến tiếp chiêu.

Hai cổ tay va đạp vào nhau, hai cỗ khí thế, một thâm hậu, một trâu bò điên cuồng gào rống, cả võ đài như bị bao phủ bởi luồng xung kích kia, dưới chân hai kẻ đang đối đầu, mặt đất như bị rạn nứt.

Ngay cả tên Chân Vương tọa trấn nơi đây cũng nheo mắt, không ngờ được thế hệ trẻ bây giờ lại có tiền đố đến như vậy.

Áp lực hai bên bùng nổ, thân ảnh hai người bị đẩy lùi xang hai phía. Bất quá không ngừng nghỉ, Địa Vũ Hán nhanh chóng vận Chân kĩ đánh tới.

"Tứ Tinh Thượng Phẩm Chân Kĩ- Đại Địa Trấn"

Địa Vũ Hắ tay phải hung hăng nện xuống đất, vô tận mỏm đá từ đó nổi lên lao tới chỗ Việt Hoàng.

"Xúy Hỏa Vân Phong"

Không ngại ngần, hai Chân kĩ va vào nhau nhanh chóng tự bạo nổ thành môt vùng khói bụi.



"Hỏa Minh Quyền". Lấy tốc độ, Việt Hoàng nhanh chóng đánh ra Hỏa quyền khi lớp bụi còn chưa biến mất, Hỏa Quyền xuyên qua lớp bụi nhắm đánh chính xác tới thân thể của Địa Vũ Hán.

Tuy bị bất ngờ nhưng hắn vẫn mỉm cười hai tay che trước mặt trống đỡ.

Hỏa quyền đánh chúng, bất quá thân thể hắn vẫn như không xê dịch, Đại Địa Chi Thể quá mức vũng vàng.

Ngay lập tức, Phong Vân Chưởng tiến hành trên tay Việt Hoàng mà lao tới chỗ Hỏa Quền đang công phá, tạo thành Xúy Hỏa Vân Phong điên cuồng mà nghiền ép lấy Địa Vũ Hán.

Lần này hắn xê dịch rồi, thân thể sừng sững chậm rãi mà đẩy lùi về phía sau.

"Khống Long Quật Hổ", hàng loạt cây Tiểu Lý Đao được ra trì Chân lực mạnh mẽ lao tới, lần này không tự bạo nữa, được gia trì Chân lực mạnh mẽ, các cây Đao liên tục đâm, cứa vào da thịt Địa Vũ Hán, bất quá..

"Vẫn không làm gì được"

Việt Hoàng nói lên trong sự cảm phục, Đại Địa Chi Thể trong cấp độ này của hắn là gần như bất khả xâm phạm.

Khán giả trên khán đài vẫn không ngừng hô hào, màn sử dụng Chân Kĩ vừa rồi của Việt Hoàng quá mức đẹp mắt, Chân kĩ nối liền Chân kĩ không sinh ra sự nhồi nhét hỗn loạn mà bổ trợ, tăng cường nhau, chỉ tiếc..

Địa Vũ Hán bị trấn đẩy lùi đến gần vạch rời khỏi võ đài liền công phá, đem Xúy Hỏa Vân Phong hoàn toàn phá nát.

"Tiểu tử, hết thủ đoạn rồi chứ"

Chỉ thấy Việt Hoàng đanh nhắm mắt suy tâm không để ý đến hắn.

Thấy vậy, hắn lao tới với tốc độ cực nhanh.

"Vậy ta xin cái giải vô địch"

Bỗng Việt Hoàng nhếch miệng cười uy tín.

Chỉ thấy không biết bao nhiêu cây Tiểu Lý Đao bỗng xuất hiện trên trời, bay lượn như đàn muỗi nhỏ.

"Tới"

Theo tiếng nói hàng loạt cây đao không cần uốn lượn gì nện thẳng xuống phía Địa Vũ Hán. Mà Thấy vậy hắn cũng cười hả hê hai tay che trước mặt.

" Ha hả, có nhiều hơn nữa cũng vậy thôi "

Hàng loạt cây Tiểu Lý Đao, điên cuồng lao xuống, không cần biết có chúng hay không, vừa có cái trạm vào hắn thì tự bạo, có cái thì lao xuống đất mà tự bạo.

Chỉ là lần này toàn bộ đều là khói màu đen, thậm chí lượng khói từng cái tự bạo rất nhiều, không sai, toàn bộ cây Đao vừa rồi đều là Hỏa Mù.

Thoáng chốc sau khí hàng loạt cây Đao tự bạo cả Võ đài, thậm trí bên trên vị trí của khán giả, một vùng hỏa mù lan tỏa che khuất mọi ánh nhìn, cảnh tựợng vô cùng hùng vĩ cứ như vừa có một vụ nổ bom ở đây vậy.

Mở mắt sau làn khó đen, Địa Mạnh Hùng mỉm cười.

" Định dùng khói che mắt ta, bộ ngươi quên tu sĩ có thần thức "

Bỗng hắn thấy, như ma chơi, một đốm sáng màu xanh lam xuất hiện ngày càng tới gần hắn, hắn bị thu hút đến mức phải khóa ánh nhìn vào đốm sáng đó.

" Tam Đăng thức- Thần Hồn Đảo Điên "

Ớn lạnh.

Sự ớn lạnh bao trùm lấy thân thể Địa Vũ Hán, hắn thất kinh sờ xoạng khắp người, bỗng hắn trở nên sợ hãi tột độ.

Đám cơ bắp mà hắn tự hạo càng ngày càng mất, chỉ còn lại đám da nhăn nheo bọc lấy bộ sương, hai tay vừa rồi còn cơ bắp lực lưỡng nay như trở thành hai que củi, gầy đến không thể gầy hơn.



Hắn sợ hãi đến mức giải trừ Đại Địa Chi Thân mà không biết.

Nhanh chóng chớp lấy thời cơ, Việt Hoàng vận dụng Thân Pháp, Thần thức, Xa luân Nhãn mở cực hạn khóa chặt Địa Vũ Hán trong đám khói dày đặc, Tru Hoa LIên Trưởng như hàng loạt mũi tên mà nhắm tới.

Thân thể không phòng hộ của Địa Vũ Hán liên tục trúng đòn, mà uốn éo.

"Thâp Lục Chưởng.. Thập Thất Chưởng.."

Mười sáu, mười bảy, mười tám.. con số Tru Hoa Liên TRưởng liên tục tăng lên, hiển nhiên ngoài đời thực cơ thể Địa Vũ Hán vẫn vậy, sự trâu bò của hắn không thể khinh thường được.

Việt Hoàng liên tục công kích để chắc chắn cơ hội cuối này sẽ đánh bại được hắn.

Không biết đến chưởng thứ mất, Việt Hoàng liền lao tới, một cước đưa Địa Vũ Hán bay lê trời.

Lớp khói trên Võ Đài cũng có dấu hiệu tan biến, khán giả đang ngơ ngác banh mắt ra muốn nhìn diễn biến trận đấu thì từ trong đám khói, Địa Vũ Hán bay lên cao thân thể chi chít vết thương.

Ngay sau đó, từ trong đám khói "Xúy Hỏa Vân Phong" đạt tới cức hạn của Việt Hoàng từ dưới phóng lên nhắm thẳng thân thể trên không của Địa Vũ Hán.

Sau cũ va trạm, lớp khói dày cũng hoàn toàn tan biến, chỉ thấy người cuối cùng còn đứng vững trên Võ Đài, không ai khác quán quân..

Việt Hoàng!

* * *

Thở phào nhẹ nhõm, công kích dạng Hồn Kĩ của Việt Hoàng theo trường phái ảo thuật, người trực tiếp nhìn phải con mắt của hắn mới bị dính công kích, nếu không nhìn trực tiếp thủ đoạn vừa rồi của Việt Hoàng, Chân Vương cường giả tọa trấn kia cũng không thể phát hiện xung kích Hồn Lực của hắn.

Hiển nhiên lớp khói mà Việt Hoàng dày công tạo nên chỉ có một mục đích duy nhất này, lần này quả thực mất rất nhiều cây Tiểu Lý Đao Hỏa Mù của hắn.

"Quán Quân Của Giả Đấu Lần Này, Lam Thiên của Bạch Ngân Thế Giaaaaaa.."

Sau tiếng nói cuối cùng của tên Chắp sự, tiếng reo hò khủng khϊếp nhất cũng diễn ra, mặc dù chỉ là giải đấu quy mô nhỏ nhưng quả thực có ý nghĩa vô cùng lớn.

Nói là trận đấu cho thanh niên tu sĩ trẻ tuổi, nhưng thực chất chỉ có con cháu nhà Thế Gia mới có thể đánh hết sức mình.

Hiển nhiên đây không khác gì một giả đấu chỉ cho con cháu nhà Thế Gia phân chia thực lực, việc chiến thắng giải đấu này của Việt Hoàng gián tiếp nói lên thiên tài của Bạch Ngân Thế Gia hơn hẳn ba gia tộc kia, thâm trí còn là một tên ở rể.

"Công tử mời theo ta đến nhận gải"

Tên Chắp sự vừa công bố kia lên tiếng, hiển nhiên đến phần quan trọng nhất rồi, phải biết giải thưởng lần này hoàn toàn là bí mật chưa được công bố.

Thu nhi cũng là từ khán đài chạy tới, tay cầm một chiếc nhẫn, bên trong không có gì khác ngoài chiến lợi phẩm sau khi chơi khô máu của nàng.

* * *

Bước tới bục cao nhất của Thanh niên Tranh Đấu Hội, qua lớp vải tre không thể nào dùng thần thức xuyê qua kia, không phải thứ gì khác ngoài giải thưởng của Đấu Hội lần này.

Sau tiếng lật nhẹ của tên Chắp sự, là lóe lên một chùm ánh sáng.

"Đây.. đây là.."

Nhiều tên khán giả, vẻ chút khó tin hiện lên.

Mà ánh mắt Việt Hoàng cũng ngưng trọng, bất quá trong lòng cũng là vui sướиɠ.

"Một gốc Chân Thạch"

* * *

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ! Nếu muốn đọc trước chương mới, vui lòng truy cập vietnam overnight