Lam Nguyệt Đảo Nhỏ

6/10 trên tổng số 2 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Đang Cập Nhật
Editor: ThiênLinh Giới thiệu: cao H . Np ( truyện này này từ cv ra nên chỉ có thể tin tưởng 70% còn lại là ảo tưởng của Thiên.) Nàng từng là được người cưng chiều bảo bối, cuộc sống của nàng như thế t …
Xem Thêm

Chương 1: Phản bội
Tinh xảo hộp bánh ngọt rơi xuống, bên trong cũng đồng dạng tinh xảo bánh ngọt vỡ nát.

Tiếng bánh ngọt rơi xuống bị thanh âm rêи ɾỉ lấn át. Nàng kinh hoảng nhìn cảnh tượng trước mắt, làm cho nàng ko thể nhúc nhích hai chân, đứng nguyên tại chỗ, ko thể thoát đi.

Nàng che miệng, kiềm chế tiếng thét thoát ra khỏi miệng.

"Minh, Minh..... Ngươi giỏi quá...." Tiếng nữ tử rêи ɾỉ động tình. Một đôi thon dài chân vòng trên người nam tử. Tay nàng gắt gao nắm nắm chắc bắp tay nam tử, dâʍ đãиɠ nói:" A,a , ngươi giỏi quá, thật lớn, Minh, mạnh thêm nữa, mạng thêm...."

Nam tử nghe thanh âm của nàng, dùng sức xoa bóp đôi vυ" thật lớn của nàng, đẩy nàng đến trên tường, đem một chân nâng thật cao, hạ thân ra sức va chạm, nữ tử càng thêm dâʍ đãиɠ, sắc mặt của hắn càng thêm lạnh lùng, giống như tức giận cái gì:" Ngươi này da^ʍ phụ, như thế liền thật thích có phải hay ko, có phải ko?" Hung hăng đùa bỡn của nàng vυ", bàn tay to nắm chặt đôi vυ", nhưng ko thể một tay nắm hết, nhũ thịt theo khe tay dần dần trượt ra, hắn cúi đầu, cắn nụ hoa đã sớm căng cứng của nàng.

Nữ tử kề sát vách tường, trên mặt biểu tình vừa khoái hoạt lại vừa đau khổ, càng không ngừng kêu lên:" Đau...rất, quá sâu... Đừng như vậy...a,a... Đến rồi, muốn tới...đừng như thế dùng sức.."

Nam tử lại có vẻ ko nghe được, hung ác va chậm, thật lớn côn th*t điên cuồng mà đυ.ng chạm của nàng hoa huy*t." Này ko phải như ngươi mong muốn sao, ngươi như vậy dâʍ đãиɠ , như vậy đã đủ"

Nam tử nói xong da^ʍ tiện lời nói, đưa tay vuốt của nàng dôi vυ", vυ" bị hắn hung hăng đùa bỡn dần dần đỏ lên. Hắn giống như dã thú điên cuòng ra vào hoa huy*t của nàng." Hửm? Ngươi nói, ngươi có phải hay ko thật dâʍ đãиɠ?" Hẵn cằm lấy tay nàng, đặt trên chính nàng vυ"." Chính mình đến"

A,a.. Phải , phải..ta dâʍ đãиɠ....ta,a..."nữ tử vỗ về chình mình vυ".

Hắn búng nụ hoa của nàng." Chơi đùa nụ hoa của ngươi chút"

Nàng chính mình đùa bỡn nụ hoa, chịu ko nổi trên dưới như thế đùa bỡn, thất thần lắc đầu, vô lực phun ra nuốt vào của hắn to lớn, da^ʍ thuỷ theo chân của nàng và hắn chảy xuống. "A,a..không được,a,... Không được.. Ngươi quá lớn, sẽ hỏng mất.."

Lại bị ma sát vài cái, chân nàng mềm nhũn, run run, rất nhanh tới cao trào, hoa huy*t co rút, chảy ra thật nhiều nước, kẹp thật chặt to lớn của hắn, cao vυ"t hưng phấn thanh âm tràn ngập căn phòng." .. Đến..a.. Đủ đủ...."

"Đủ?" Nam nhân châm chọc nhếch lên khoé miệng, càng thêm dùng sức ma sát ra vào ở hạ thân nàng, thật giống như muốn phá hư của nàng, ko có chút nào thương hoa tiếc ngọc." Như vậy thật đã đủ? Ngươi phải là muốn thêm càng nhiều, chỉ như vậy liền đã thoả mẫn sao? Ngươi ko phải thật khao khát của ta côn th*t?"

Nữ tử vẫn còn chìm đắm trong cao trào, nam tử để mặc nàng ngã trên mặt đất, trực tiếp lật lại nàng, từ phía sau tiến vào."a,a..đừng,đừng..."

Trước mắt một màn đánh thật mạnh vào thị giác , thính giác, vào sâu trong óc nàng, tâm của nàng.

Đan Sở Nghi ko biết mình nhìn bao lâu, rõ ràng cảm thấy mình ko thể lại tiếp tục nhìn nữa, nhưng đi ko đc, chân như bị mọc rễ,chỉ có thể chơ mắt nhìn này da^ʍ tiện hình ảnh, nghe này dâʍ ɭσạи thamh âm.

Vì sao?

Nàng là đang nằm mơ sao? Đây chỉ là một hồi ác mộng đi? Chỉ cần nàng tỉnh lại, hắn vẫn là của nàng thật tốt vị hôn phu, nàng kia vẫn là của nàng người bạn thân thiết nhất...

Nhưng là ko thể tỉnh lại .....

Không biết nhìn bao lâu. Nàng xem nữ tử một lần lại một lần tới cao trào, nam tử áp trên cơ thể trắng noãn của nàng, không lâu sau,phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng trên người nữ tử, hình thành da^ʍ uế hình ảnh...

Nước mắt theo trong mắt trào ra. Nàng trốn ở góc, che miệng mình thật chặt, không dám đi ra, không dám gây ra bất kì tiếng động nào, không dám để bị phát hiện -- tất cả truyện này, nàng không biết nên như thế nào đối mặt. Tận đến nghe thấy đợt thứ hai lang thang thanh âm, tê liệt chân mới hồi phục lại, nàng không dám quay đầu chạy thẳng ra ngoài.

Kia hình ảnh, kia thanh âm, không ngừng mà, không ngừng mà ở của nàng trong đầu xoay quanh.

Thêm Bình Luận