Lãng Đạt Và Bạch Đồ

9.33/10 trên tổng số 6 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Edit + Bìa: MOE (Thiên Ngọc) Tình trạng: Hoàn (4 chương) Bạch Đồ là một con thỏ mở linh trí. Ngày nọ, y gặp một con sói xám. Sói xám thực ôn nhu nói: “Ta không ăn ngươi.” Nhưng sau đó sói vẫn ăn y! Đạ …
Xem Thêm

Chương 1
1

Đây là một mảnh rừng rậm tươi tốt yên bình nhất, ánh mặt trời ấm áp từ khe hở cây cao che trời duỗi ra lá cây xanh biếc chiếu xuống, nhiễm ra quang ảnh đẹp đan xen.

Nơi chung linh dục tú (đất thiêng sinh nhân tài), khu rừng này hoàn toàn xứng đáng được thiên nhiên ưu ái, linh khí thiên địa tập trung tinh hoa nhật nguyệt. Trong rừng rậm là động thực vật lớn lớn bé bé, bởi vậy mở linh trí tu yêu thể cũng phá lệ dễ dàng chút.

2

Bạch Đồ là một con thỏ mở linh trí duy nhất trong rừng.

Tuy linh khí sung túc, lại ít có người đặt chân, cá lớn nuốt cá bé cam chịu cách sinh tồn. Ở hoàn cảnh sinh tồn tàn khốc, sống chết uy hϊếp đối với động vật nhỏ yếu mà nói như bóng với hình. Trừ phi là sinh mệnh thập phần dài hoặc động vật có năng lực cường đại, muốn mở linh trí thành tinh hầu như không có khả năng.

Thiên tư Bạch Đồ tốt, sinh ra đã dư thừa linh lực, có phụ mẫu thỏ bình thường che chở, khi còn nhỏ vẫn luôn sinh hoạt hoà bình trong tộc đàn, sớm mở linh trí.

Đại thụ là một cây rất già rất rất già.

Rễ cây hướng về phía trước mở một cửa động, nơi này cách tộc đàn Bạch Đồ không tính quá xa, căn cứ bí mật này là y có một lần trộm chạy ra chơi phát hiện, có thứ gì tốt đều bỏ vào trong.

Thụ gia gia thành tinh, Bạch Đồ thường xuyên cùng gia gia trò chuyện.

Thụ gia gia sẽ giúp y giữ gìn kim khố* nhỏ. (*Kho chứa vàng bạc/bảo vật)

3 Nếu bạn không đọc ở wp Thiên Ngọc tức là ủng hộ trang ăn cắp.

Đám thỏ con thi đấu đài hang, Bạch Đồ đứng thứ nhất, phần thưởng là củ cà rốt lại giòn lại lớn.

Bạch Đồ hưng phấn dùng miệng cắn cà rốt đi về phía kim khố nhỏ.

“Bịch ——”

Cà rốt long lóc vài vòng dính vào bùn đất, Bạch Đồ té ngã một bên đôi mắt hồng hồng càng đỏ.

Bạch Đồ tức giận ngẩng đầu.

Sói xám lù lù bất động ngồi trước mặt y, cái đuôi đong đưa phía sau, ảnh ngược trong đồng tử màu xám là một con thỏ nhỏ nhỏ trắng trắng.

Bạch Đồ sửng sốt hai giây.

Cùng với “A ——” một tiếng thét chói tai, mắt sói xám sắc bén nhìn đến một tàn ảnh màu trắng chạy hình chữ S vọt vào cửa động đen nhánh được đại thụ bỗng nhiên mở ra khép lại.

Quả nhiên, cà rốt trên đường hình chữ S đã không còn.

4 Vui lòng không tăng view cho bọn reup.

Sói xám chậm rì rì đi đến trước thân cây ngồi xuống lần thứ hai, dùng mũi ướt nhẹ nhàng chạm chạm thân cây.

Vừa rồi nơi này mở ra một cái động.

“Sói xám đi nhanh đi, ngươi không ăn ta được.”

Thân cây truyền đến giọng thỏ con có vẻ rầu rĩ.

Âm thanh thanh thúy mang theo một chút tính trẻ con, giống như một cọng lông vũ nhẹ nhàng cào trên đầu quả tim sói xám.

Sói nheo nheo mắt, cái đuôi không tự giác lung lay lên: “Ta tên Lãng Đạt.”

Sói cúi xuống, giọng trở nên ôn hòa chút: “Ta không ăn ngươi.”

5 Hãy đọc ở trang chính chủ tieungoclau.wordpress.com

Thân cây mở một cái cửa nho nhỏ.

Lộ ra đôi mắt thỏ con trong veo như hồng bảo thạch.

Lãng Đạt nâng đầu lên để khoảng cách không quá thân cận dọa đến y.

“Ta là Bạch Đồ…… Ngươi cũng là yêu quái?”

Hai chân trước thỏ con nhỏ nhỏ trắng trắng đáp bên rìa cửa động, dựng lên lỗ tai mềm mại, trong mắt đỏ lập loè ánh sáng tò mò.

Là tiểu gia hỏa gan lớn.

Lãng Đạt nghĩ.

Bạch Đồ thấy sói xám gật gật đầu, bởi vì là ngước nhìn, trong mắt thỏ con nhìn xuống có vẻ có chút kiêu căng.

Bạch Đồ thả lỏng tâm, hướng về phía trước hô: “Gia gia không có việc gì, để ta xuất hiện đi.”

Sói xám thấy thỏ con cào cào, bên động bỗng nhiên lại hạ vài phần, một đoàn trắng trắng đột nhiên không kịp phòng ngừa, tròn vo ngã tới trước ngực hắn, giọng thỏ con cười hì hì từ phía dưới truyền đến: “Cảm ơn gia gia!”

Thụ gia gia đã nói với y yêu quái thành tinh là không thể ăn yêu quái thành tinh.

Nhưng lão thụ đã sống rất lâu, Bạch Đồ không biết thật lâu thật lâu trước kia có nhân loại muốn chiếm rừng rậm, nhóm yêu tinh quái tử thương quá nửa mới bảo vệ được nơi này. Chủng tộc khác nhau ký kết trong vòng 500 năm không xâm phạm hiệp ước lẫn nhau, khôi phục cuộc sống mới ở rừng rậm.

500 năm sớm qua.

Thêm Bình Luận