Chương 15: Thiếu niên trẻ tuổi trên tàu điện ngầm

Convert: Vespertine

Edit/Dịch: Vivi

Cố Viện ngồi tàu điện ngầm về nhà.

Trước năm mới tàu điện ngầm vô cùng chen chúc, rất nhiều người từ thành phố lớn trở về, tay cầm hành lý, cười cười nói nói, trên mặt mang theo cả hành trình mệt mỏi và an tâm cùng trở về.

Nhìn đến trường hợp như vậy, ngay cả mùi vị năm mới vốn dĩ càng ngày càng ít đi theo từng năm cũng trở nên đậm đà hơn một chút.

Cố Viện đột nhiên cảm thấy, ở nhà đón năm mới dường như cũng không tệ. Trước kia cô thích ngợp trong vàng son, cuộc sống tuỳ ý thoải mái. Một mình cũng phải nhất định dốc sức làm việc ở bên ngoài, thật ra cũng chỉ vì che lấp bản tính phóng đãng. Chỉ là bây giờ phát hiện, những thân mật được giấu dưới quan hệ bình thường ngược lại càng làm cho người ta si mê.

Nhớ lại cảm giác ăn hết cây gậy thịt dài của anh trai, tuy rằng chỉ có một lát, nhưng cảm giác sướиɠ tận trời kia vẫn còn lưu giữ trong thân thể. Thậm chí, càng bởi vì không ăn được hoàn chỉnh , cảm giác một khắc kia mới càng thêm trân quý. Cô nhớ lại mỗi một chi tiết nhỏ bé ấy, càng muốn thân thể càng ngứa, còn có thể cảm giác được có chất lỏng từ trong đường đi chảy ra, nhỏ giọt trên quần, nhanh chóng tràn đầy.

Giữa cơn nhộn nhạo, tàu điện ngầm đến trạm, một làn sóng người thật đông ùa vào, xô đẩy Cố Viện về phía trước, trực tiếp đυ.ng vào trên người người khác.

"A, xin lỗi."

Cố Viện vừa ngẩng đầu lên, lập tức đối diện với một gương mặt đỏ rực. Cậu thiếu niên thoạt nhìn vô cùng non nớt, đeo cặp sách, mặc một bộ đồng phục, hẳn là cao lắm cũng chỉ 18 tuổi, hai mắt cũng không dám nhìn thẳng cô, nói chuyện càng là lắp bắp:

"Không không... Không có việc gì"

Sau khi nói xong, có lẽ bởi vì đột nhiên khẩn trương đến cà lăm, mặt cậu ta càng đỏ hơn, đặc biệt là vành tai, dường như có thể trực tiếp nhỏ ra máu.

Hơi thở thanh xuân ập vào trước mặt, thật sự là làm bà cô già quá hoài niệm, Cố Viện không có ý tốt đùa giỡn:

"Em trai à, sao lại gọi chị là em hả?"

Cậu ta sửng sốt một chút, vội giải thích không ngừng:

"Không, không phải... em không có... Em nói... nói, không không có việc gì..."

Càng giải thích càng cà lăm, gương mặt trẻ tuổi soái khí kia đỏ đến nỗi có thể bốc khói.

"Phốc"

Cố Viện cười ra tiếng, cậu nhóc đoán chừng cũng hiểu ra mình bị trêu cợt, khoé miệng giật giật hai cái rồi có chút uỷ khuất lui về phía sau. Cơ thể Cố Viện vốn dĩ nửa dựa vào cũng tách ra, ánh mắt càng là quật cường nhìn về phía ngoài cửa sổ, hoàn toàn không đối diện với Cố Viện nữa.

Ai u, phản ứng này, thật sự là làm Cố Viện xưa nay toàn tiếp xúc với những tay tình trường già đời bỗng nhiên nếm được hương vị mới mẻ.

Cô lại dịch tới phía trước, phần eo nhích lên trên, đầṳ ѵú kề sát vào trước ngực cậu ta, đồng thời hà hơi ở bên tai: "Giận chị sao?"

"Không có."

Ngoài miệng nói không có, cậu ta còn tiếp tục lui về phía sau. Đáng tiếc, tàu điện ngầm thật sự quá nhiều người, hắn lui một bước này đã bị bác gái phía sau nhắc: "Thằng nhóc này chen cái gì mà chen hả! Xương cốt già này chúng ta không dám động đó..."

"Xin lỗi xin lỗi."

Hắn đỏ mặt xin lỗi, sau một lúc lại lần nữa bị cô gái dán vào trên người làm giật mình thiếu chút nữa nhảy dựng. Lần này không chỉ là ngực, toàn bộ thân mình đẫy đà mềm mại đều dựa vào.

"Em trai đừng nóng giận, chị thật sự đứng không vững, đỡ chị được không ~"

Cố Viện nói mềm mại thơm ngọt, trên người càng là mang theo hơi thở của người phụ nữ thành thục dụ người. Đối với thiếu niên ở tuổi này mà nói, thục nữ nhẹ nhàng quả thật chính là tuyệt sát.

Cái gọi là thục nữ nhẹ nhàng chính là các cô gái tinh anh đô thị từ 25 đến 35 tuổi, cách nói năng ưu nhã, có phẩm vị, có khí chất, đem thanh xuân của con gái và sự gợi cảm của đàn bà hoà lẫn đến vô cùng hoàn mỹ. Cố Viện càng là cực phẩm trong đó.

Cô nhào vào trong ngực như vậy, làm cho cậu thiếu niên tay chân luống cuống, muốn lui về phía sau thì nhớ tới bác gái vừa mới nói, nhưng không lui thì có loại không khí ái muội chậm rãi dâng lên giữa hai người.

Cố Viện cũng không phải là tùy ý phát da^ʍ, cậu thiếu niên này tuy tằng tuổi trẻ, nhưng thân cao ít nhất 1m8, lông mi thật dài dịu ngoan mà bám vào trên đôi con ngươi trong sáng, cái mũi thẳng đứng, khoé miệng trước sau lại mang theo độ cong ôn hoà. Từ cử chỉ cũng có thể nhìn ra là một chàng thanh niên có lễ phép, có giáo dưỡng, lại mang theo cá tính của mình.

Quan trọng nhất chính là, tỉ lệ dáng người hắn vô cùng hoàn hảo, Cố Viện tin tưởng đây là một con chim lớn, tinh lực vô hạn, còn có cơ hội vô cùng lớn là một xử nam.

Ngẫm lại khiến cho người ta nhiệt huyết sôi trào.

"Đủ 18 tuổi chưa?"

Hắn nhìn cô một cái, dường như có chút không phục.

"Đương nhiên."

Trả lời xong, hắn còn thẳng sống lưng, nhìn nhìn đỉnh đầu Cố Viện, rõ ràng đang biểu đạt "Vóc dáng em cao hơn chị nhiều, là một nam tử hán thành thục!"

Bản edit này được đăng duy nhất tại w pat Vivi_V1989 và wordpress vivisac. Những trang khác đều là ĂN CẮP. Hãy vào trang chính chủ đọc để ủng hộ công sức của editor nhé.

Cố Viện thích hơi thở thanh xuân như vậy, ăn đàn ông thành thục như baba và anh trai rồi, hiện tại quá muốn thay đổi khẩu vị, cô đơn giản nói trắng ra: "Có bạn gái chưa? Nếu không có, có muốn quen với chị một chút không~"

Hắn sửng sốt, hoàn toàn không nghĩ đến cô đột nhiên tới gần như vậy, ánh mắt trôi thật lâu, mới nói: "Không có... bạn gái"

Vấn đề phía sau hắn không có trả lời.

Nhưng mà lập tức có một đợt đám đông khác ùa vào, khi có người đàn ông khác cố ý dựa vào người Cố Viện, hắn lại vươn tay ôm lấy cô, còn trừng mắt liếc người đàn ông không có ý tốt kia, như là một con chó săn bảo vệ lãnh thổ của mình.

Cố Viện vô cùng động tình, lỗ nhỏ vốn ngứa ngáy càng phun nước như suối, nhu cầu cấp bách muốn cơ thể trẻ tuổi đến làm một cái. Vừa vặn tàu điện ngầm tới gần bên cạnh nhà cô, cô đơn giản dựa vào chàng thanh niên nhẹ giọng mở miệng:

"Chị muốn xuống xe, thích thì cùng nhau nha!"