Chương 8: Không Gian Quỷ Dị Và Hung Thú

Giữa trưa ánh mặt trời chối chan thiêu đốt cả thành phố Bạc Hà, dường như không chịu được sức nóng của ánh mặt trời, bọn thây ma cũng chốn hết vào bóng râm của các tòa nhà, lúc này bọn chúng trở nên chậm chạp và lười di động chúng chỉ đứng một chỗ ngáo ngơ như đang ngủ.

Bất chợt một hòn đá từ đâu bay đến chúng vào một con thây ma làm nó tỉnh dậy, gầm lên một tiếng khó chịu vì bị đánh thức thì xa xa van lên những tiếng động nhỏ thu hút sự chú ý của nó, chầm chậm bước đến xem tên nào chán sống dám phá vỡ phút giây yên bình hiếm hội của nó thì đột nhiên...

Một mảng sình lầy từ hư không hiện ra đè bẹp nó xuống tý thì chết đuối, khó khăn lắm mới từ trong đống sình lầy đầy gạch vở bò ra thì một cây giáo đâm vào đầu nó kết khúc cuộc đời ngắn ngủi.

Tin..

bạn đã gϊếŧ thây ma lv0

Tin..

bạn đã nhận được kinh nghiệm

Tin..

bạn đã lên cấp

- He he! Game là dễ.

Mỉm cười nhìn chiến thuật du kích của mình đã thành công Trần Lâm rút vội vây giáo của mình rồi chung qua cái lỗ chó gần đó rồi chạy đi mất vì tiếng động khi cậu “xã lũ” vừa rồi đã thu hút không ít thây ma.

Phải người dẫn dụ rồi phục khích con thây ma kia không ai khác là con gà con à không giờ thành gà chiến Trần Lâm rồi và phần thưởng cho cậu là cậu đã lên cấp.

Leo lên sân thượng của một tòa nhà Trần Lâm ngồi dựa vào tường nghỉ ngơi không quên đắc chí nhìn vào bản thông tin của mình:

Tên: Trần Lâm

Cấp độ: 2

Nghề nghiệp: không.

Chủng tộc: nhân loại.

Sức mạnh: 11

Thể lực: 12+2

Tốc độ: 12

Tinh thần: 14+20

Năng lực: phản ứng nhanh (có thể tăng tiến)

Năng lực chủng tộc: trái tim dũng giả.

Kỷ năng: không

Trang bị: liễn tứ giới chỉ, khiên bạc.

Thần tệ: 30.

- Hai ngày lên hai cấp không biết mình có loạt vào top thăng cấp của nhân loại hay không nhỉ.

Trước thành quả của bản thân Trần Lâm không quên tự yy chính mình.

Dĩ nhiên Trần Lâm chỉ tự sướиɠ thôi chớ thật ra cậu biết rõ cậu có thế thăng cấp nhanh thật nếu so sánh với mặt bằng nhân loại nhưng chắc chắn cậu không phải người nhanh nhất vì ngoài kia không thiếu thiên tài và...!kẻ đồ tể.

Sau một lúc nghỉ ngơi Trần Lâm đứng dậy lấy ra cái ống nhòm đã loot được từ nhà lão chủ quán rồi nhìn về thành phố dưới chân suy nghĩ về chặng đường phía trước về mục đích của cậu.

Phải Trần Lâm cậu ra ngoài đây không phải chỉ để đánh quái cày cấp mục đích chính của cầu là về nhà “nhìn một cái” rồi mới tính đến chuyện rời bỏ thành phố này, dù biết sẽ chả được gì nhưng nếu không làm như vậy chắc chắn cậu sẽ hối hận.

Sau khi nhìn quanh và tính toán lộ trình cậu cất ống nhòm vào ba lô rồi leo xuống nhà chuẩn bị phục kích con mồi tiếp theo như không biết rằng khi cậu đang quang sát con mồi của mình thì củng có một ánh mắt đang quan sát cậu.

Núp trong một bụi cây Trần Lâm nhìn con thây ma đang đứng một mình, nó là một con nữ thây ma nhìn vào trang phục còn là nữ sinh dù sau thì đàng kia thoi chưa đến 5m là trường cấp 3 của cậu, đáng lẽ chuyện củng không có gì nhưng khi nhìn vào con thây ma kia thì ối giời ơi! Mặt mũi gớm ghiếc toàn là máu, quần áo tả tơi lộ ra bộ ngực như hai quá mướp đắng trong cay mắt vô cùng.

- Moá! Hay là bỏ đi dù sau thì cũng là học sinh trường mình.

Trần Lâm không nhịn được suy nghĩ từ bỏ.

Tuy nhiên suy nghĩ đó rất nhanh được cậu dẹp bỏ.

Bây giờ sắp hết buổi trưa nên theo định lý thích tối ghét sáng, tích cực vào ban đêm và lười biếng vào ban ngày của lũ thây ma mà Trần Lâm ngộ được khi quan sát chúng thì cũng là lúc sắp hết thời gian tốt nhất để đánh gϊếŧ bọn thây ma này, qua thời gian này việc gϊếŧ bọn chúng sẽ không dễ dàng như lúc này nữa.

Dĩ nhiên Trần Lâm có thể chọn từ bỏ rồi chờ đến ngày mai như cậu không muốn, nhìn con quái “thơm” thế kia mà bỏ, ai mà chịu được.

Cắn răng Trần Lâm làm theo cách củ, cậu ném một hòn đá vào con thây ma kia như nó không phản ứng lại.

Khẽ nhíu mày câu ném thêm một hòn đá nửa về phía con thây ma nhưng nó vẫn không phản ứng gì.

- Kỳ lại thật.

Khẽ thì thầm Trần Lâm lấy ống nhòm ra nhìn xung quanh thì phát hiện không chỉ có con thây ma mà cậu nhắm đến mà trên đường củng có rất nhiều thây ma đứng đờ ra như bị ai điểm huyệt.

Cảm nhận được không khí quỷ dị Trần Lâm yên lăng rút lui tránh càn xa càn tốt nơi quỷ dị này củng dẹp luôn cái ý nghĩ sau khi cài cấp sẽ vào đây xem có em nữ sinh nào may mắn còn sống hay không nhưng giờ thì dẹp dù gϊếŧ quái thăng cấp quan trọng, những em nữ sinh củng rất quan trọng nhưng mạng nhỏ vẫn quan trọng hơn.

Lùi ra khỏi nơi quỷ dị đó và ghi nó vào sổ đen Trần Lâm không còn cách nào khác là tìm một nơi trú ẩn an toàn qua đêm nay rồi tính tiếp.

Đang định trèo lên nóc nhà để quan sát thì bất chợt một cảm giác nguy hiểm bao phủ lấy cậu, không kịp suy nghĩ cậu lấy ra chiết khiên chắn trước mặt mình.

Phải dành lời cảm ơn đến năng lực phả ứng nhanh của cậu vì khi câu vừa dơ cái khiên lên một cổ lực lượng cực mạnh đập mạnh lên cái khiên của cậu khiến cậu văng ra xa trượt dài trên đường.

Chưa kịp hoàn hồn sau cú va đập Trần Lâm thấy tại nơi cậu đứng lúc nảy xuất hiện một sinh vật to lớn, ánh mắt đỏ ngầu đang nhìn cậu.